Chương 419: Khó bề phân biệt.
Vô Trục
17/03/2015
Một ít người rục rịch cũng ngừng lại bước chân.
Tùy Qua cười lạnh, biết mình tạm thời khống chế được tình huống.
Nhưng chỉ tạm thời mà thôi.
Bởi vì tiếng còi xe công an từ xa đến gần, vang vọng bầu trời đêm.
Đội công an chi viện rốt cục chạy tới, thái độ của nhóm công an lúc trước lập tức trở nên rầm rĩ.
Ác ý đả thương người!
Chống lại lệnh bắt!
Hủy hoại công cụ phá án của công an!
Cho nên nhóm công an chuẩn bị bắt giữ Tùy Qua.
Nếu lần này Tùy Qua bị bắt đi vào, chính là lần thứ ba.
Sự bất quá tam, chuyện xấu càng không có ai muốn gặp ba lần.
- Thật xin lỗi, Tùy tiên sinh, phiền toái anh đi theo chúng tôi một chuyến.
Một công an nói.
Hiện tại công an xuất động bốn xe, hơn hai mươi công an, bọn hắn cho rằng đã có thể khống chế được trường hợp.
- Bắt người, phải có lý do đi?
Tùy Qua nói.
- Anh ác ý đả thương người, còn hủy hoại công cụ phá án của công an.
Công an kia trừng mắt nói.
- Anh nói tôi ác ý đả thương người, có chứng cớ gì đây?
Tùy Qua thản nhiên nói.
- Anh ở trước mắt bao người đánh gãy tay chân người khác, còn có gì để ngụy biện.
Công an kia nói.
- Mắt thấy chưa chắc là thật.
Tùy Qua nói:
- Có thể là giả thì sao?
- Giả?
Công an cười lạnh:
- Không cần nói nhiều, anh đưa người nọ ra đây, chúng tôi sẽ nghiệm tổn thương cho hắn.
Tùy Qua ra dấu bằng mắt cho Nhãn Kính, Nhãn Kính hiểu ý đem người đã nhục mạ Lam Lan đi ra.
- Đồng chí công an! Đồng chí công an! Anh lập tức bắt tên điên này lại đi, tên côn đồ này hắn quá tàn nhẫn! Hắn lại đánh gãy tay chân của tôi, còn tìm người tra tấn tôi, hắn là tên điên!
Người nọ nhìn thấy công an như nắm được cây cỏ cứu mạng.
Nhãn Kính cho người ném người kia xuống đất, sau đó nhìn Tùy Qua nói:
- Tay chân người này vẫn tốt, rõ ràng là giả vờ. Cái gì mà bị gãy chân tay, vừa rồi chúng tôi đã xem qua, toàn bộ không vấn đề gì, rõ ràng là đến gạt người!
- Anh nói bậy, đám vương bát đản các người, đánh gãy chân tay của tôi, còn dùng thuốc mỡ bôi vết thương tra tấn tôi! Đám súc sinh các người…
Người nọ chỉ Nhãn Kính nổi giận mắng, vừa mắng vài câu đột nhiên cảm thấy tình huống không đúng, bởi vì hắn phát hiện tay chân của hắn đã lành trở lại. Chẳng những tay đã lành, ngay cả chân cũng không có vấn đề gì.
Đây là chuyện tuyệt không khả năng nhưng đã xảy ra.
Người này làm sao cũng không nghĩ tới, vừa rồi nhóm người Nhãn Kính dùng thuốc mỡ “tra tấn” hắn chính là Bồi Nguyên Cao chuyên chữa trị gân cốt. Nhưng bởi vì muốn cho hắn nếm đau đớn, cho nên dùng lượng thật nhiều, vì vậy mới giày vò hắn chết đi sống lại.
Nhưng biến hóa kia thật nhiều người thấy được.
Vô luận lúc trước chuyện gì xảy ra, dù Tùy Qua tàn bạo đánh gãy chân tay hắn trước mắt mọi người, nhưng hiện tại tay chân người kia rõ ràng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Như vậy lý do ác ý đả thương người đã không thành lập.
- Đồng chí công an, xem ra tội danh ác ý đả thương người không thể thành lập đâu.
Tùy Qua nói:
- Nếu như vậy cũng không thể bắt tôi, có đúng không?
Công an kia nhất thời á khẩu không thể trả lời.
Lúc ấy khi Tùy Qua hành hung, công an đều tận mắt nhìn thấy. Rõ ràng chứng kiến Tùy Qua đánh gãy tay chân người khác, nhưng hiện tại lại hoàn hảo không có gì, nhìn thế nào cũng thật sự quỷ dị.
Sau một lát, công an kia mới nói:
- Không nhắc tới ác ý đả thương người, nhưng anh hủy hoại công cụ phá án của chúng tôi, làm gãy còng tay thì sao?
- Tôi hủy hoại còng tay của các anh?
Tùy Qua không chút khách khí nói:
- Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi hủy hoại còng tay của các anh? Tôi chỉ nhìn thấy còng tay của các anh vô duyên cớ bị vỡ thành hai mảnh mà thôi, có quan hệ gì tới tôi! Các anh rõ ràng muốn gán tội cho người khác, nhưng tôi cho anh biết, rõ ràng có người sai khiến các anh tới tìm phiền phức với tôi, nhưng mọi việc đừng làm quá mức độ, anh nghĩ tôi chỉ là một tiểu nhân dân không bối cảnh, tùy tiện cho các anh làm gì thì làm sao? Khi người sai khiến các anh không có cách nào làm được gì, các anh chỉ bất quá biến thành quân cờ bị hi sinh mà thôi!
- Mặc kệ anh nói như thế nào, dù sao là anh hủy hoại còng tay. Anh phá hư công cụ phá án của chúng tôi, gây trở ngại công vụ, tính chất thật tồi tệ.
Công an kia nghiêm túc nói. Thật hiển nhiên lời khuyên bảo của Tùy Qua vừa rồi hắn không nghe vào trong tai.
- Liều lĩnh!
Tống Văn Hiên đột nhiên cười lạnh một tiếng.
Nương theo sau tiếng cười lạnh của hắn, chiếc mũ trên đỉnh đầu công an kia nhất thời bị một đạo tiên thiên chân khí vô hình tước thành hai nửa. Không chỉ như thế, một đạo tiên thiên chân khí khác lướt qua đũng quần của hắn, xé mở toàn bộ.
Công an kia đưa tay chộp lên mũ trên đầu, sau đó cảm nhận gió lạnh dưới chân, lại vội vàng đưa tay che đũng quần.
Gió lạnh phơ phất, hai đản đản của hắn lạnh run, điều này làm trong đầu hắn thanh tỉnh hơn không ít. Tiểu công an đáng thương rốt cục ý thức được tiểu tử Tùy Qua thật không đơn giản, ngay cả lão đầu bên cạnh cũng có vẻ rất có lai lịch.
Nhưng những công an còn lại cũng không chịu rời khỏi, ngược lại bổ nhào tới.
Ra vẻ những công an này đã nhận được lệnh nhất định phải bắt giữ Tùy Qua.
Nhưng hôm nay Tùy Qua đã quyết tâm không để mình tiếp tục đi vào trong cục công an lần nữa.
Tùy Qua thật sự không rõ là ai cho những công an này đảm lượng lớn như thế, nhất định muốn đối lập với hắn.
Lần này nguy hại của tin tức ô nhiễm không chỉ giới hạn trong công ty Hoa Sinh, đồng dạng cũng tạo thành tổn hại kinh tế cho hắn, bởi vì vì cổ phiếu của công ty Tống thị cũng đang trượt dốc.
Thoạt nhìn lần này đối thủ đã chuẩn bị sẵn sàng, muốn phá hủy sinh ý lẫn thanh danh của hắn hoàn toàn.
Cho nên nếu Tùy Qua không làm ra phản kích, như vậy công ty Hoa Sinh sẽ gặp phải kết cục đóng cửa.
Lúc này vẻ mặt Tống Văn Hiên xanh mét.
Chỉ cần Tùy Qua nói một câu, hắn sẽ lập tức làm cho nhóm công an mất đi năng lực hành động, thậm chí còn xử lý bọn hắn.
Nhưng nếu làm như vậy chẳng khác gì xé toang mặt mũi với ngành cơ quan chính phủ, sau này muốn kinh doanh sẽ bị lực cản rất nhiều, thậm chí không thể tiếp tục buôn bán ở trong Hoa Hạ.
Phạch! Phạch! Phạch! Phạch!
Còn đang nghĩ biện pháp giải quyết, trên đỉnh đầu vang lên tiếng cánh quạt xoành xoạch không thôi.
Thanh âm nhanh chóng đến gần, chính là một chiếc máy bay trực thăng.
Trong lòng Tùy Qua thầm mắng một câu, đối thủ thật quá hung hăng càn quấy, lại xuất động cả máy bay trực thăng.
Còn đang lúc buồn bực, trực thăng đã đáp xuống trên đất trống trong công ty Hoa Sinh.
Rất nhanh trong trực thăng có người nhảy xuống.
Tùy Qua vừa nhìn, nhất thời thoải mái. Người kia mặc quân phục, chính là anh vợ tương lai của Tùy Qua đồng học.
Anh vợ tự mình đến giải vây cho hắn sao?
Điều này làm trong lòng Tùy Qua thoải mái, chút cảm xúc bất mãn ngày trước với Đường Vân cũng đã biến mất hoàn toàn.
Nhưng khi Đường Vân đi nhanh tới chỗ hắn, Tùy Qua chợt cảm giác tình huống không đúng.
Tùy Qua cười lạnh, biết mình tạm thời khống chế được tình huống.
Nhưng chỉ tạm thời mà thôi.
Bởi vì tiếng còi xe công an từ xa đến gần, vang vọng bầu trời đêm.
Đội công an chi viện rốt cục chạy tới, thái độ của nhóm công an lúc trước lập tức trở nên rầm rĩ.
Ác ý đả thương người!
Chống lại lệnh bắt!
Hủy hoại công cụ phá án của công an!
Cho nên nhóm công an chuẩn bị bắt giữ Tùy Qua.
Nếu lần này Tùy Qua bị bắt đi vào, chính là lần thứ ba.
Sự bất quá tam, chuyện xấu càng không có ai muốn gặp ba lần.
- Thật xin lỗi, Tùy tiên sinh, phiền toái anh đi theo chúng tôi một chuyến.
Một công an nói.
Hiện tại công an xuất động bốn xe, hơn hai mươi công an, bọn hắn cho rằng đã có thể khống chế được trường hợp.
- Bắt người, phải có lý do đi?
Tùy Qua nói.
- Anh ác ý đả thương người, còn hủy hoại công cụ phá án của công an.
Công an kia trừng mắt nói.
- Anh nói tôi ác ý đả thương người, có chứng cớ gì đây?
Tùy Qua thản nhiên nói.
- Anh ở trước mắt bao người đánh gãy tay chân người khác, còn có gì để ngụy biện.
Công an kia nói.
- Mắt thấy chưa chắc là thật.
Tùy Qua nói:
- Có thể là giả thì sao?
- Giả?
Công an cười lạnh:
- Không cần nói nhiều, anh đưa người nọ ra đây, chúng tôi sẽ nghiệm tổn thương cho hắn.
Tùy Qua ra dấu bằng mắt cho Nhãn Kính, Nhãn Kính hiểu ý đem người đã nhục mạ Lam Lan đi ra.
- Đồng chí công an! Đồng chí công an! Anh lập tức bắt tên điên này lại đi, tên côn đồ này hắn quá tàn nhẫn! Hắn lại đánh gãy tay chân của tôi, còn tìm người tra tấn tôi, hắn là tên điên!
Người nọ nhìn thấy công an như nắm được cây cỏ cứu mạng.
Nhãn Kính cho người ném người kia xuống đất, sau đó nhìn Tùy Qua nói:
- Tay chân người này vẫn tốt, rõ ràng là giả vờ. Cái gì mà bị gãy chân tay, vừa rồi chúng tôi đã xem qua, toàn bộ không vấn đề gì, rõ ràng là đến gạt người!
- Anh nói bậy, đám vương bát đản các người, đánh gãy chân tay của tôi, còn dùng thuốc mỡ bôi vết thương tra tấn tôi! Đám súc sinh các người…
Người nọ chỉ Nhãn Kính nổi giận mắng, vừa mắng vài câu đột nhiên cảm thấy tình huống không đúng, bởi vì hắn phát hiện tay chân của hắn đã lành trở lại. Chẳng những tay đã lành, ngay cả chân cũng không có vấn đề gì.
Đây là chuyện tuyệt không khả năng nhưng đã xảy ra.
Người này làm sao cũng không nghĩ tới, vừa rồi nhóm người Nhãn Kính dùng thuốc mỡ “tra tấn” hắn chính là Bồi Nguyên Cao chuyên chữa trị gân cốt. Nhưng bởi vì muốn cho hắn nếm đau đớn, cho nên dùng lượng thật nhiều, vì vậy mới giày vò hắn chết đi sống lại.
Nhưng biến hóa kia thật nhiều người thấy được.
Vô luận lúc trước chuyện gì xảy ra, dù Tùy Qua tàn bạo đánh gãy chân tay hắn trước mắt mọi người, nhưng hiện tại tay chân người kia rõ ràng vẫn hoàn hảo không tổn hao gì.
Như vậy lý do ác ý đả thương người đã không thành lập.
- Đồng chí công an, xem ra tội danh ác ý đả thương người không thể thành lập đâu.
Tùy Qua nói:
- Nếu như vậy cũng không thể bắt tôi, có đúng không?
Công an kia nhất thời á khẩu không thể trả lời.
Lúc ấy khi Tùy Qua hành hung, công an đều tận mắt nhìn thấy. Rõ ràng chứng kiến Tùy Qua đánh gãy tay chân người khác, nhưng hiện tại lại hoàn hảo không có gì, nhìn thế nào cũng thật sự quỷ dị.
Sau một lát, công an kia mới nói:
- Không nhắc tới ác ý đả thương người, nhưng anh hủy hoại công cụ phá án của chúng tôi, làm gãy còng tay thì sao?
- Tôi hủy hoại còng tay của các anh?
Tùy Qua không chút khách khí nói:
- Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi hủy hoại còng tay của các anh? Tôi chỉ nhìn thấy còng tay của các anh vô duyên cớ bị vỡ thành hai mảnh mà thôi, có quan hệ gì tới tôi! Các anh rõ ràng muốn gán tội cho người khác, nhưng tôi cho anh biết, rõ ràng có người sai khiến các anh tới tìm phiền phức với tôi, nhưng mọi việc đừng làm quá mức độ, anh nghĩ tôi chỉ là một tiểu nhân dân không bối cảnh, tùy tiện cho các anh làm gì thì làm sao? Khi người sai khiến các anh không có cách nào làm được gì, các anh chỉ bất quá biến thành quân cờ bị hi sinh mà thôi!
- Mặc kệ anh nói như thế nào, dù sao là anh hủy hoại còng tay. Anh phá hư công cụ phá án của chúng tôi, gây trở ngại công vụ, tính chất thật tồi tệ.
Công an kia nghiêm túc nói. Thật hiển nhiên lời khuyên bảo của Tùy Qua vừa rồi hắn không nghe vào trong tai.
- Liều lĩnh!
Tống Văn Hiên đột nhiên cười lạnh một tiếng.
Nương theo sau tiếng cười lạnh của hắn, chiếc mũ trên đỉnh đầu công an kia nhất thời bị một đạo tiên thiên chân khí vô hình tước thành hai nửa. Không chỉ như thế, một đạo tiên thiên chân khí khác lướt qua đũng quần của hắn, xé mở toàn bộ.
Công an kia đưa tay chộp lên mũ trên đầu, sau đó cảm nhận gió lạnh dưới chân, lại vội vàng đưa tay che đũng quần.
Gió lạnh phơ phất, hai đản đản của hắn lạnh run, điều này làm trong đầu hắn thanh tỉnh hơn không ít. Tiểu công an đáng thương rốt cục ý thức được tiểu tử Tùy Qua thật không đơn giản, ngay cả lão đầu bên cạnh cũng có vẻ rất có lai lịch.
Nhưng những công an còn lại cũng không chịu rời khỏi, ngược lại bổ nhào tới.
Ra vẻ những công an này đã nhận được lệnh nhất định phải bắt giữ Tùy Qua.
Nhưng hôm nay Tùy Qua đã quyết tâm không để mình tiếp tục đi vào trong cục công an lần nữa.
Tùy Qua thật sự không rõ là ai cho những công an này đảm lượng lớn như thế, nhất định muốn đối lập với hắn.
Lần này nguy hại của tin tức ô nhiễm không chỉ giới hạn trong công ty Hoa Sinh, đồng dạng cũng tạo thành tổn hại kinh tế cho hắn, bởi vì vì cổ phiếu của công ty Tống thị cũng đang trượt dốc.
Thoạt nhìn lần này đối thủ đã chuẩn bị sẵn sàng, muốn phá hủy sinh ý lẫn thanh danh của hắn hoàn toàn.
Cho nên nếu Tùy Qua không làm ra phản kích, như vậy công ty Hoa Sinh sẽ gặp phải kết cục đóng cửa.
Lúc này vẻ mặt Tống Văn Hiên xanh mét.
Chỉ cần Tùy Qua nói một câu, hắn sẽ lập tức làm cho nhóm công an mất đi năng lực hành động, thậm chí còn xử lý bọn hắn.
Nhưng nếu làm như vậy chẳng khác gì xé toang mặt mũi với ngành cơ quan chính phủ, sau này muốn kinh doanh sẽ bị lực cản rất nhiều, thậm chí không thể tiếp tục buôn bán ở trong Hoa Hạ.
Phạch! Phạch! Phạch! Phạch!
Còn đang nghĩ biện pháp giải quyết, trên đỉnh đầu vang lên tiếng cánh quạt xoành xoạch không thôi.
Thanh âm nhanh chóng đến gần, chính là một chiếc máy bay trực thăng.
Trong lòng Tùy Qua thầm mắng một câu, đối thủ thật quá hung hăng càn quấy, lại xuất động cả máy bay trực thăng.
Còn đang lúc buồn bực, trực thăng đã đáp xuống trên đất trống trong công ty Hoa Sinh.
Rất nhanh trong trực thăng có người nhảy xuống.
Tùy Qua vừa nhìn, nhất thời thoải mái. Người kia mặc quân phục, chính là anh vợ tương lai của Tùy Qua đồng học.
Anh vợ tự mình đến giải vây cho hắn sao?
Điều này làm trong lòng Tùy Qua thoải mái, chút cảm xúc bất mãn ngày trước với Đường Vân cũng đã biến mất hoàn toàn.
Nhưng khi Đường Vân đi nhanh tới chỗ hắn, Tùy Qua chợt cảm giác tình huống không đúng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.