Chương 1628: Loạn chiến. (2)
Vô Trục
31/05/2015
Sau một lát, bóng dáng Thiên Bằng đạo nhân hiện ra, sau đó nói:
- Vội cái gì, đừng cứ mái nghĩ tới Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông chúng ta chỉ tới Thất La Giới tạm lánh mũi nhọn mà thôi, dù sao thiên địa đại kiếp nạn không phải sức người có thể vãng hồi, nhưng mà chúng ta và Thiên Hoàng Đạo Tông là hợp tác, không phải phụ thuộc, về điểm này, các ngươi chớ có quên, nếu sơn môn đã hiển hiện ra, lại ẩn nấp cũng không có ý nghĩa gì.
- Sư thúc tổ, ý của ngài là?
Khương Nguyệt Phi cẩn thận hỏi, hắn biết rõ người Thiên Cơ Điện, trong Thiên Cơ Điện còn có tồn tại càng mạnh hơn nữa của Côn Lôn Tông, những người này chỉ ít lộ diện mà thôi, nếu không có những người này tồn tại, Côn Lôn Tông nào có tư cách hợp tác với Thiên Hoàng Đạo Tông cơ chứ, về phần Thục Sơn Kiếm Tông và Minh Cốt Ma Đế các thế lực này mới thật sự là nước phụ thuộc.
- Căn cứ thiên cơ chỉ thị, Côn Lôn Tông chúng ta sớm muộn đều có một kiếp, nhưng mà Côn Lôn Tông lại không vì thế mà diệt vong, bởi vì sau lưng Côn Lôn Tông chính là tiên giới, có tiên giới ủng hộ, chư thiên vạn giới, ai cũng không thể diệt Côn Lôn Tông của chúng ta.
Thiên Bằng đạo nhân nói ra.
- Vâng, sư thúc tổ.
Khương Nguyệt Phi nghe Thiên Thạch đạo nhân nói ra, cuối cùng trấn tĩnh lại.
- Sư thúc tổ, người Thiên Hoàng Đạo Tông nên ứng phó thế nào.
Khương Nguyệt Phi xin chỉ thị.
Ánh mắt Thiên Thạch đạo nhân nhìn qua Vũ Hoàng, dùng ngữ khí phân phó nói:
- Ngươi là tông chủ Côn Lôn Tông, ngươi đi ứng phó người của Thiên Hoàng Đạo Tông một chút đi, nói... Ân, những chuyện này là chuyện của Thiên Hoàng Đạo Tông bọn họ, nếu như có gì bấ bình, Côn Lôn Tông không ngại đổi đối tượng hợp tác...
- Nhưng mà nơi này là Thất La Giới, nếu như Thiên Hoàng Đạo Tông trở mặt, liên thủ với tông môn khác...
- Trừ phi bọn chúng muốn thừa nhận lửa giận của tiên giới.
Thiên Thạch đạo nhân chen ngang lời của Vũ Hoàng, nói:
- Chỉ cần sau lưng chúng ta có tiên giới ủng hộ, chư thiên vạn giới nơi nào cũng có chỗ dung thân, trước kia rời khỏi thế giới loài người, đó là bởi vì thế giới loài người là trung tâm của đại kiếp, cũng là mâu thuẫn, chúng ta không cần phải ở lại nơi đó chôn cùng với đám phàm nhân ngu xuẩn kia.
- Vâng.
Vũ Hoàng thấy ngữ khí Thiên Thạch như thế, đành phải gật đầu.
Ra khỏi Thiên Cơ Điện, Vũ Hoàng mới nói với Khương Nguyệt Phi:
- Sư phụ, theo người thấy chuyện này xử lý thế nào?
- Nếu Thiên Thạch sư thúc có phân phó như thế, cũng chỉ có thể dựa theo ý của hắn nhưng mà ngươi có thể tiếp tục lá mặt lá trái với người Thiên Hoàng Đạo Tông, dù sao Thất La Giới hiện tại xem như thoải mái, không cần phải dời sơn môn tiếp, như vậy rất không thoải mái.
Khương Nguyệt Phi nói.
- Vâng, sư phụ.
Vũ Hoàng nói:
- Sư phụ, ta có một loại cảm giác kỳ quái, không biết nên nói không?
- Ngươi nói đi.
- Ta cảm giác đám dư nghiệt Thần Thảo Tông cùng Long Đằng kia dường như chưa có diệt vong triệt để.
Vũ Hoàng lo lắng nói.
- A.... Những chuyện này ngươi không cần lo lắng quá mức, tuy những kẻ này không có khả năng diệt vong, nhưng mà trải qua kiếp nạn lần này cũng tổn thương nguyên khí, chỉ cần chúng ta giữ vững cơ nghiệp Côn Lôn Tông, cái gì Thần Thảo Tông, Long Đằng, đều là chê cười mà thôi.
Khương Nguyệt Phi nói:
- Trước kia Thục Sơn Kiếm Tông không phải cũng khiêu chiến chúng ta sao, hiện tại kết quả như thế nào?
Nghe Khương Nguyệt Phi đề cập tới Thục Sơn Kiếm Tông, Vũ Hoàng nhịn không được cười cười, sau đó nói:
- Sư phụ cao minh, hiện tại Thục Sơn Kiếm Tông ăn nhờ ở đậu, đã là phụ thuộc chúng ta, chỉ có thể bị chúng ta lợi dụng.
- Đây là, Thục Sơn Kiếm Tông không có cơ nghiệp muôn đời như chúng ta, cho nên chỉ có thể phụ thuộc vào chúng ta, nhưng mà Thục Sơn Kiếm Tông tại tiên giới cũng có cơ cấu, cho nên chúng ta không thể trực tiếp diệt bọn chúng, nếu không chúng ta há để cho Thục Sơn Kiếm Tông, Không Động Môn làm càn trước mặt mình, đã sớm diệt đạo thống của chúng rồi.
Khương Nguyệt Phi vẻ mặt âm độc.
- Sư phụ nói cực kỳ có lý.
Vũ Hoàng nói:
- Nhưng mà vạn nhất tu sĩ Thất La Giới cường công chúng ta, mà Thiên Hoàng Đạo Tông lại mặc kệ thì chẳng lẽ chúng ta tiến thoái lưỡng nan sao?
- Chuyện này không cần ngươi phí tâm.
Khương Nguyệt Phi nói:
- Với tư cách tông chủ Côn Lôn Tông, ngươi bây giờ trọng yếu nhất chính là nghe theo an bài và chỉ lệnh của Thiên Cơ Điện, phải tránh không thể phức tạp, nếu không chức tông chủ của ngươi không còn đâu.
- Vâng, sư phụ.
Vũ Hoàng thấy ngữ khí Khương Nguyệt Phi nghiêm khắc, cũng không hỏi nhiều.
Thiên cơ bất khả lộ, cho dù hắn là tông chủ Côn Lôn Tông, nếu dám nghe ngóng chuyện của Thiên Cơ Điện cũng là phạm tối kỵ.
...
Tùy Qua mở hộ sơn đại trận của Côn Lôn Tông ra, tuy lập tức bỏ chạy, nhưng mà rất nhanh lại quay về.
Lúc này Tùy Qua ngăn mấy tu sĩ Thất La Giới.
Mấy tu sĩ này đều là Hợp Thể kỳ, trông thấy Tùy Qua ngăn ở trước mặt, có chút khinh thường nói:
- Tiểu tử, ngươi ăn gan hùm mật gấu sao, chỉ là một tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng dám ngăn cản đường của chúng ta.
- Có lẽ tiểu tử này có ý định quỳ xuống bái chúng ta làm sư phụ đấy.
Tên tu sĩ Thất La Giới khác cười nói:
- Tiểu tử, nhìn ngươi căn cơ không tệ, nếu như ngươi chịu quỳ xuống thì bổn tọa tha cho ngươi khỏi chết, thu ngươi thành đệ tử ký danh cũng được.
- Mấy người các ngươi sắp chết tới nơi mà không biết.
Tùy Qua nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, mấy người các ngươi không phải là người Thiên Hoàng Đạo Tông a, vội vả rời khỏi đây như thế, chính là có ý định tuyên dương với người Thất La Giới rằng sơn môn Côn Lôn Tông nằm ở đâu a.
- Làm sao ngươi biết?
Một tu sĩ trong đó quát, sát cơ lập lòe, nói:
- Ngươi là tới giết người diệt khẩu, nhưng mà chỉ bằng chút tu vị của ngươi, có thể làm được sao?
- Thử xem xem.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, khẽ vươn tay, sau đó cầm lấy tên tu sĩ vừa nói chuyện kia, tu sĩ Hợp Thể kỳ đối với Tùy Qua mà nói, muốn bắt bọn họ dễ dàng như diều hâu bắt gà con, tu sĩ kia tuy tu vị Hợp Thể kỳ, nhưng mà bị Tùy Qua bóp cổ lại không giãy dụa được, tu vị toàn thân bị Tùy Qua trấn áp, căn bản không thể phóng pháp lực ra ngoài, thậm chí ngay cả động đậy cũng không được.
- Ngươi là người Côn Lôn Tông hay là người Thiên Hoàng Đạo Tông?
Tên tu sĩ khác hoảng sợ nhìn qua Tùy Qua.
- Các ngươi không cần biết rõ.
Tùy Qua nói.
- Dù sao, không thể để các ngươi biết chuyện của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông được.
- Các ngươi đi mau, mặc kệ ta.
Tên tu sĩ bị Tùy Qua bắt quát to, hắn lại áp dụng phương thức tự bạo tranh thủ cho những người kia chatyj đi, vốn ngay cả tư cách tự bạo cũng không có, nhưng mà Tùy Qua cố ý cho hắn cơ hội như vậy, bởi vì Tùy Qua cũng không phải thật sự muốn ngăn những người này truyền tin, mà là muốn tiến thêm một bước kích thích thù hận mà thôi, làm cho bọn họ biết rõ Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông không chỉ cấu kết, lại còn có can đảm giết tu sĩ Thất La diệt khẩu.
- Vội cái gì, đừng cứ mái nghĩ tới Thiên Hoàng Đạo Tông, Côn Lôn Tông chúng ta chỉ tới Thất La Giới tạm lánh mũi nhọn mà thôi, dù sao thiên địa đại kiếp nạn không phải sức người có thể vãng hồi, nhưng mà chúng ta và Thiên Hoàng Đạo Tông là hợp tác, không phải phụ thuộc, về điểm này, các ngươi chớ có quên, nếu sơn môn đã hiển hiện ra, lại ẩn nấp cũng không có ý nghĩa gì.
- Sư thúc tổ, ý của ngài là?
Khương Nguyệt Phi cẩn thận hỏi, hắn biết rõ người Thiên Cơ Điện, trong Thiên Cơ Điện còn có tồn tại càng mạnh hơn nữa của Côn Lôn Tông, những người này chỉ ít lộ diện mà thôi, nếu không có những người này tồn tại, Côn Lôn Tông nào có tư cách hợp tác với Thiên Hoàng Đạo Tông cơ chứ, về phần Thục Sơn Kiếm Tông và Minh Cốt Ma Đế các thế lực này mới thật sự là nước phụ thuộc.
- Căn cứ thiên cơ chỉ thị, Côn Lôn Tông chúng ta sớm muộn đều có một kiếp, nhưng mà Côn Lôn Tông lại không vì thế mà diệt vong, bởi vì sau lưng Côn Lôn Tông chính là tiên giới, có tiên giới ủng hộ, chư thiên vạn giới, ai cũng không thể diệt Côn Lôn Tông của chúng ta.
Thiên Bằng đạo nhân nói ra.
- Vâng, sư thúc tổ.
Khương Nguyệt Phi nghe Thiên Thạch đạo nhân nói ra, cuối cùng trấn tĩnh lại.
- Sư thúc tổ, người Thiên Hoàng Đạo Tông nên ứng phó thế nào.
Khương Nguyệt Phi xin chỉ thị.
Ánh mắt Thiên Thạch đạo nhân nhìn qua Vũ Hoàng, dùng ngữ khí phân phó nói:
- Ngươi là tông chủ Côn Lôn Tông, ngươi đi ứng phó người của Thiên Hoàng Đạo Tông một chút đi, nói... Ân, những chuyện này là chuyện của Thiên Hoàng Đạo Tông bọn họ, nếu như có gì bấ bình, Côn Lôn Tông không ngại đổi đối tượng hợp tác...
- Nhưng mà nơi này là Thất La Giới, nếu như Thiên Hoàng Đạo Tông trở mặt, liên thủ với tông môn khác...
- Trừ phi bọn chúng muốn thừa nhận lửa giận của tiên giới.
Thiên Thạch đạo nhân chen ngang lời của Vũ Hoàng, nói:
- Chỉ cần sau lưng chúng ta có tiên giới ủng hộ, chư thiên vạn giới nơi nào cũng có chỗ dung thân, trước kia rời khỏi thế giới loài người, đó là bởi vì thế giới loài người là trung tâm của đại kiếp, cũng là mâu thuẫn, chúng ta không cần phải ở lại nơi đó chôn cùng với đám phàm nhân ngu xuẩn kia.
- Vâng.
Vũ Hoàng thấy ngữ khí Thiên Thạch như thế, đành phải gật đầu.
Ra khỏi Thiên Cơ Điện, Vũ Hoàng mới nói với Khương Nguyệt Phi:
- Sư phụ, theo người thấy chuyện này xử lý thế nào?
- Nếu Thiên Thạch sư thúc có phân phó như thế, cũng chỉ có thể dựa theo ý của hắn nhưng mà ngươi có thể tiếp tục lá mặt lá trái với người Thiên Hoàng Đạo Tông, dù sao Thất La Giới hiện tại xem như thoải mái, không cần phải dời sơn môn tiếp, như vậy rất không thoải mái.
Khương Nguyệt Phi nói.
- Vâng, sư phụ.
Vũ Hoàng nói:
- Sư phụ, ta có một loại cảm giác kỳ quái, không biết nên nói không?
- Ngươi nói đi.
- Ta cảm giác đám dư nghiệt Thần Thảo Tông cùng Long Đằng kia dường như chưa có diệt vong triệt để.
Vũ Hoàng lo lắng nói.
- A.... Những chuyện này ngươi không cần lo lắng quá mức, tuy những kẻ này không có khả năng diệt vong, nhưng mà trải qua kiếp nạn lần này cũng tổn thương nguyên khí, chỉ cần chúng ta giữ vững cơ nghiệp Côn Lôn Tông, cái gì Thần Thảo Tông, Long Đằng, đều là chê cười mà thôi.
Khương Nguyệt Phi nói:
- Trước kia Thục Sơn Kiếm Tông không phải cũng khiêu chiến chúng ta sao, hiện tại kết quả như thế nào?
Nghe Khương Nguyệt Phi đề cập tới Thục Sơn Kiếm Tông, Vũ Hoàng nhịn không được cười cười, sau đó nói:
- Sư phụ cao minh, hiện tại Thục Sơn Kiếm Tông ăn nhờ ở đậu, đã là phụ thuộc chúng ta, chỉ có thể bị chúng ta lợi dụng.
- Đây là, Thục Sơn Kiếm Tông không có cơ nghiệp muôn đời như chúng ta, cho nên chỉ có thể phụ thuộc vào chúng ta, nhưng mà Thục Sơn Kiếm Tông tại tiên giới cũng có cơ cấu, cho nên chúng ta không thể trực tiếp diệt bọn chúng, nếu không chúng ta há để cho Thục Sơn Kiếm Tông, Không Động Môn làm càn trước mặt mình, đã sớm diệt đạo thống của chúng rồi.
Khương Nguyệt Phi vẻ mặt âm độc.
- Sư phụ nói cực kỳ có lý.
Vũ Hoàng nói:
- Nhưng mà vạn nhất tu sĩ Thất La Giới cường công chúng ta, mà Thiên Hoàng Đạo Tông lại mặc kệ thì chẳng lẽ chúng ta tiến thoái lưỡng nan sao?
- Chuyện này không cần ngươi phí tâm.
Khương Nguyệt Phi nói:
- Với tư cách tông chủ Côn Lôn Tông, ngươi bây giờ trọng yếu nhất chính là nghe theo an bài và chỉ lệnh của Thiên Cơ Điện, phải tránh không thể phức tạp, nếu không chức tông chủ của ngươi không còn đâu.
- Vâng, sư phụ.
Vũ Hoàng thấy ngữ khí Khương Nguyệt Phi nghiêm khắc, cũng không hỏi nhiều.
Thiên cơ bất khả lộ, cho dù hắn là tông chủ Côn Lôn Tông, nếu dám nghe ngóng chuyện của Thiên Cơ Điện cũng là phạm tối kỵ.
...
Tùy Qua mở hộ sơn đại trận của Côn Lôn Tông ra, tuy lập tức bỏ chạy, nhưng mà rất nhanh lại quay về.
Lúc này Tùy Qua ngăn mấy tu sĩ Thất La Giới.
Mấy tu sĩ này đều là Hợp Thể kỳ, trông thấy Tùy Qua ngăn ở trước mặt, có chút khinh thường nói:
- Tiểu tử, ngươi ăn gan hùm mật gấu sao, chỉ là một tu sĩ Luyện Hư kỳ cũng dám ngăn cản đường của chúng ta.
- Có lẽ tiểu tử này có ý định quỳ xuống bái chúng ta làm sư phụ đấy.
Tên tu sĩ Thất La Giới khác cười nói:
- Tiểu tử, nhìn ngươi căn cơ không tệ, nếu như ngươi chịu quỳ xuống thì bổn tọa tha cho ngươi khỏi chết, thu ngươi thành đệ tử ký danh cũng được.
- Mấy người các ngươi sắp chết tới nơi mà không biết.
Tùy Qua nói:
- Nếu như ta không có đoán sai, mấy người các ngươi không phải là người Thiên Hoàng Đạo Tông a, vội vả rời khỏi đây như thế, chính là có ý định tuyên dương với người Thất La Giới rằng sơn môn Côn Lôn Tông nằm ở đâu a.
- Làm sao ngươi biết?
Một tu sĩ trong đó quát, sát cơ lập lòe, nói:
- Ngươi là tới giết người diệt khẩu, nhưng mà chỉ bằng chút tu vị của ngươi, có thể làm được sao?
- Thử xem xem.
Tùy Qua cười lạnh một tiếng, khẽ vươn tay, sau đó cầm lấy tên tu sĩ vừa nói chuyện kia, tu sĩ Hợp Thể kỳ đối với Tùy Qua mà nói, muốn bắt bọn họ dễ dàng như diều hâu bắt gà con, tu sĩ kia tuy tu vị Hợp Thể kỳ, nhưng mà bị Tùy Qua bóp cổ lại không giãy dụa được, tu vị toàn thân bị Tùy Qua trấn áp, căn bản không thể phóng pháp lực ra ngoài, thậm chí ngay cả động đậy cũng không được.
- Ngươi là người Côn Lôn Tông hay là người Thiên Hoàng Đạo Tông?
Tên tu sĩ khác hoảng sợ nhìn qua Tùy Qua.
- Các ngươi không cần biết rõ.
Tùy Qua nói.
- Dù sao, không thể để các ngươi biết chuyện của Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông được.
- Các ngươi đi mau, mặc kệ ta.
Tên tu sĩ bị Tùy Qua bắt quát to, hắn lại áp dụng phương thức tự bạo tranh thủ cho những người kia chatyj đi, vốn ngay cả tư cách tự bạo cũng không có, nhưng mà Tùy Qua cố ý cho hắn cơ hội như vậy, bởi vì Tùy Qua cũng không phải thật sự muốn ngăn những người này truyền tin, mà là muốn tiến thêm một bước kích thích thù hận mà thôi, làm cho bọn họ biết rõ Côn Lôn Tông cùng Thiên Hoàng Đạo Tông không chỉ cấu kết, lại còn có can đảm giết tu sĩ Thất La diệt khẩu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.