Chương 1568: Loạn thần tặc tử.
Vô Trục
28/05/2015
- Ta cho rằng, cao tầng
thành phố Trường An có lẽ cũng biết, chúng ta sẽ không có khả năng tuyên thệ thuần phục. Bọn chúng lựa chọn buông tha nhân dân, vậy mất đi dân
tâm; lựa chọn buông tha thủ đô, vậy cũng đã từ bỏ quốc gia. Cái gọi là ‘ tướng ở bên ngoài, quân lệnh có thể không nghe ’, khẳng định bọn họ có
suy nghĩ này, nhưng lại phát ra một mật lệnh -- các vị, mệnh lệnh này
không phải công hàm, vậy ý nghĩa chúng ta nhất định phải nghe theo. Nếu
không phải nghe theo thì chính là -- kháng mệnh! Thậm chí, chính là -- "
- Phản quốc!
Đường Thế Uyên tiếp nhận cách nói của Lữ Bang Chiếu.
- Tiểu Lữ nói không sai. Đây là dụng ý của đám người kia, bọn chúng muốn bức chúng ta, muốn gán lên lưng chúng ta tội danh phản quốc.
- Chúng ta không quan tâm chuyện này!
Tang Thiên lạnh lùng nói:
- Tuy ta không tinh thông thủ đoạn chính trị, nhưng mà ta thề sống chết bảo vệ nhân dân!
- Tang lão đại, ngươi không cần kích động.
Tùy Qua nói:
- Đám người ở thành phố Trường An kia có dụng ý rõ ràng, nói rõ chính là muốn biến chúng ta thành ‘ loạn thần tặc tử ’, trừ phi các ngươi lập tức tuyên thệ thuần phục. Đương nhiên, ta nghĩ lại không có khả năng, bởi vì nếu như các ngươi tuyên thệ thuần phục thì ta sẽ lập tức ra tay diệt sát mọi người ngay tại đây --
- Này, lão đệ ngươi nói đùa gì vậy?
Tang Thiên kinh hãi.
- Ngươi thấy ta giống nói đùa sao.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Những thành thị này là ta và Thần Thảo Tông còn có Long Đằng và số số người quân đội dùng máu tươi bảo vệ, ngươi cho rằng ta sẽ vì những tên ngu xuẩn kia mà bỏ qua tất cả sao? Tha thứ cho ta nói chuyện trực tiếp, nhưng đây chính là chuyên ta muốn nói.
- Tốt, tiểu Tùy, ngươi đúng là người nói chuyện sảng khoái.
Đường Thế Uyên cười ha hả, nói:
- Nếu như là người ngu xuẩn thì không ai có thể ngồi đây, đã sớm chạy tới thành phố Trường An hàng đêm sênh ca. Đúng rồi, ngươi nên nói cái nhìn về chuyện này đi.
- Ta vẫn muốn nghe Lữ thị trưởng nói trước.
Tùy Qua nói:
- Thủ đoạn chính trị gì đó ta sẽ không làm, cũng không hiểu nhiều. Nhưng mà chính trị liên quan tới sinh tử rất nhiều người, cho nên ta mới tới tham gia hội nghị này. Lữ thị trưởng mới là người lãnh đạo bình dân, ta tin tưởng hắn sẽ có cái nhìn toàn diện và thực tế một ít.
- Tùy tiên sinh quá khen.
Lữ Bang Chiếu khiêm tốn cười cười, nói:
- Nếu như không có Tùy tiên sinh dùng lực đối kháng với đám sinh vật từ bên ngoài kia, chỉ sợ tình huống của chúng ta bây giờ rất thảm. Nhưng mà nếu Tùy tiên sinh muốn nghe thấy cái nhìn của tôi, vậy tôi sẽ nói. Đầu tiên, thành phố Trường An đưa tới một mệnh lệnh, đã nói rõ vấn đề, bọn chúng nắm chắc phòng tuyến, đã thủ được dưới thế công của ma vật. Các vị cũng biết hàm ý trong đó chứ?
- Bọn chúng chỉ dùng mấy viên đạn hạt nhân mà thôi, tính toán bổn sự gì!
Một quan quân khinh thường hừ một tiếng.
- Vũ khí hạt nhân cũng là vũ khí.
Đường Thế Uyên nói:
- Bọn chúng có thể ngăn cản ma vật, điểm này không dễ dàng.
- Đúng, ta cũng có ý này!
Lữ Bang Chiếu nghiêm túc nói:
- Xem ra thành phố Trường An bên kia, không chỉ có quân đội gấp đôi chúng ta hiện tại, hơn nữa phương diện phân phố vũ khí vô cùng sung túc, mặt khác khẳng định còn có thứ khác, làm cho bọn họ có thể ngăn cản thế công của ma vật. Chúng ta đã tự trải qua rồi, cũng biết đám ma vật khủng bố cỡ nào. Bất kể nói thế nào, đám lãnh đạo thành phố Trường An ngăn cản ma vật tiến công, xem như cho bình dân bốn phía một chút sinh cơ.
- Cái đó không phải cơ hội sinh tồn!
Một quan quân nói:
- Lính trinh sát của tôi mạo hiểm đi tới thành phố Trường An tiến hành điều tra, nhưng mà phát hiện phóng xạ ở đó cao tới đáng sợ, người ở bên ngoài sẽ khó toàn mạng.
- Ai... Không nghĩ tới lại thành như vậy, chuyện khác tạm thời không nói tới, nếu chúng ta không tuân thủ mệnh lệnh này, nhất định sẽ bị bọn chúng xem là loạn thần tặc tử, tùy thời có khả năng tiến hành ‘ chinh phạt ’ . Dù sao chúng ta bây giờ trên danh nghĩa vẫn là cấp dưới của bọn chúng.
- Đúng vậy, kháng mệnh, bọn chúng có thể ‘ danh chính ngôn thuận ’ chinh phạt chúng ta.
Mặt khác một quan quân gật đầu, trong lòng thầm mắng đám chính trị gia thành phố Trường An cực kỳ vô sỉ.
- Quan trọng hơn một điểm, trước mắt chúng ta không biết gì về tình huống thành phố Trường An cả.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Hơn nữa, hiện tại chúng ta tuy thủ vững phòng tuyến, nhưng mà trị an hơn mười thành chưa vững chắc, những thành thị này đã kín người, cần cung cấp ăn, mặc, ở, đi lại, đây là vấn đề phi thường không nhỏ. Lương thực, chúng ta có bao nhiêu lương thực? Dược phẩm? Quần áo? Đạn dược?
- Ân, tiểu Lữ đưa ra điểm này tôi rất vui mừng. Với tư cách quân nhân, chúng ta phải làm những chuyện này. Nhưng mà sức chiến đấu của quân đội được quyết định bởi sĩ khí và vũ khí và tiếp tế hậu cần. Những vấn đề này nếu không thể giải quyết, như vậy quân đội cũng không có khả năng có sức chiến đấu cường đại.
Đường Thế Uyên gật đầu nói:
- Rất nhiều chuyện, đều là chúng ta phải cẩn thận cân nhắc.
- Vấn đề ăn giải quyết rất đơn giản.
Tùy Qua chọc vào một câu:
- Thấy không, ở bên ngoài khắp nơi đều có thức ăn đấy.
- Khắp nơi đều có?
Những người khác không hiểu ra sao.
- Đúng vậy, khắp nơi đều có.
Tùy Qua chỉ vào bầu trời xa xa.
- Bay trên trời, bò dưới đất, những ma vật này có thể ăn trực tiếp.
- Tùy lão đệ, anh nói đùa gì thế?
Tang Thiên nói ra.
- Đây không phải nói đùa.
Tùy Qua nghiêm túc nói:
- Bởi vì cái gọi là ‘ lưng chỉ lên trời, đều có thức ăn ’. Những ma vật này là lưng chỉ lên trời, đúng là có thể ăn đấy.
- Tùy tiên sinh, ngươi không lo ngộ độc thức ăn sao?
Lữ Bang Chiếu đùa một câu.
- Lữ thị trưởng yên tâm, ta sẽ nhanh chóng phân ra một phần tư liệu ảnh về ma vật nào có thể ăn, hơn nữa sẽ mang tập tư liệu này in ấn hoàn thiện, như vậy rất nhiều người sẽ biết rõ ma vật nào có thể ăn.
Tùy Qua nghiêm mặt nói:
- Dùng ma vật làm thức ăn, có hai ưu điểm, thứ nhất: có thể giảm bớt nguy cơ lương thực, dù sao hiện tại rất nhiều nơi không có biện pháp gieo trồng; thứ hai, sẽ giảm bớt sợ hãi của dân chúng với ma vật. Dù sao làm cho nhân dân xem ma vật là heo chó, cũng sẽ không sợ hãi như vậy. Đúng rồi, còn có ưu điểm thử ba, thịt ma vật chứa nguyên khí phong phú, không chỉ giúp người ta khôi phục tinh lực, còn có thể giúp người bình thường cường thân kiện thể, thậm chí biến thành có khả năng tu hành.
- Tùy lão đệ, ăn thịt ma vật có nhiều chỗ tốt như vậy? Vậy ngươi vội vàng nên cung cấp ‘ menu ma vật có thể ăn ’ đi, về sau Long Đằng đi ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng không cần mang theo lương thực gì, trực tiếp bắt ma vật là được.
Tang Thiên nói thế đám quan quân cười lên.
- Nếu như Tùy tiên sinh có thể giải quyết vấn đề này, áp lực của chúng ta sẽ giảm nhiều.
- Phản quốc!
Đường Thế Uyên tiếp nhận cách nói của Lữ Bang Chiếu.
- Tiểu Lữ nói không sai. Đây là dụng ý của đám người kia, bọn chúng muốn bức chúng ta, muốn gán lên lưng chúng ta tội danh phản quốc.
- Chúng ta không quan tâm chuyện này!
Tang Thiên lạnh lùng nói:
- Tuy ta không tinh thông thủ đoạn chính trị, nhưng mà ta thề sống chết bảo vệ nhân dân!
- Tang lão đại, ngươi không cần kích động.
Tùy Qua nói:
- Đám người ở thành phố Trường An kia có dụng ý rõ ràng, nói rõ chính là muốn biến chúng ta thành ‘ loạn thần tặc tử ’, trừ phi các ngươi lập tức tuyên thệ thuần phục. Đương nhiên, ta nghĩ lại không có khả năng, bởi vì nếu như các ngươi tuyên thệ thuần phục thì ta sẽ lập tức ra tay diệt sát mọi người ngay tại đây --
- Này, lão đệ ngươi nói đùa gì vậy?
Tang Thiên kinh hãi.
- Ngươi thấy ta giống nói đùa sao.
Tùy Qua nhàn nhạt nói:
- Những thành thị này là ta và Thần Thảo Tông còn có Long Đằng và số số người quân đội dùng máu tươi bảo vệ, ngươi cho rằng ta sẽ vì những tên ngu xuẩn kia mà bỏ qua tất cả sao? Tha thứ cho ta nói chuyện trực tiếp, nhưng đây chính là chuyên ta muốn nói.
- Tốt, tiểu Tùy, ngươi đúng là người nói chuyện sảng khoái.
Đường Thế Uyên cười ha hả, nói:
- Nếu như là người ngu xuẩn thì không ai có thể ngồi đây, đã sớm chạy tới thành phố Trường An hàng đêm sênh ca. Đúng rồi, ngươi nên nói cái nhìn về chuyện này đi.
- Ta vẫn muốn nghe Lữ thị trưởng nói trước.
Tùy Qua nói:
- Thủ đoạn chính trị gì đó ta sẽ không làm, cũng không hiểu nhiều. Nhưng mà chính trị liên quan tới sinh tử rất nhiều người, cho nên ta mới tới tham gia hội nghị này. Lữ thị trưởng mới là người lãnh đạo bình dân, ta tin tưởng hắn sẽ có cái nhìn toàn diện và thực tế một ít.
- Tùy tiên sinh quá khen.
Lữ Bang Chiếu khiêm tốn cười cười, nói:
- Nếu như không có Tùy tiên sinh dùng lực đối kháng với đám sinh vật từ bên ngoài kia, chỉ sợ tình huống của chúng ta bây giờ rất thảm. Nhưng mà nếu Tùy tiên sinh muốn nghe thấy cái nhìn của tôi, vậy tôi sẽ nói. Đầu tiên, thành phố Trường An đưa tới một mệnh lệnh, đã nói rõ vấn đề, bọn chúng nắm chắc phòng tuyến, đã thủ được dưới thế công của ma vật. Các vị cũng biết hàm ý trong đó chứ?
- Bọn chúng chỉ dùng mấy viên đạn hạt nhân mà thôi, tính toán bổn sự gì!
Một quan quân khinh thường hừ một tiếng.
- Vũ khí hạt nhân cũng là vũ khí.
Đường Thế Uyên nói:
- Bọn chúng có thể ngăn cản ma vật, điểm này không dễ dàng.
- Đúng, ta cũng có ý này!
Lữ Bang Chiếu nghiêm túc nói:
- Xem ra thành phố Trường An bên kia, không chỉ có quân đội gấp đôi chúng ta hiện tại, hơn nữa phương diện phân phố vũ khí vô cùng sung túc, mặt khác khẳng định còn có thứ khác, làm cho bọn họ có thể ngăn cản thế công của ma vật. Chúng ta đã tự trải qua rồi, cũng biết đám ma vật khủng bố cỡ nào. Bất kể nói thế nào, đám lãnh đạo thành phố Trường An ngăn cản ma vật tiến công, xem như cho bình dân bốn phía một chút sinh cơ.
- Cái đó không phải cơ hội sinh tồn!
Một quan quân nói:
- Lính trinh sát của tôi mạo hiểm đi tới thành phố Trường An tiến hành điều tra, nhưng mà phát hiện phóng xạ ở đó cao tới đáng sợ, người ở bên ngoài sẽ khó toàn mạng.
- Ai... Không nghĩ tới lại thành như vậy, chuyện khác tạm thời không nói tới, nếu chúng ta không tuân thủ mệnh lệnh này, nhất định sẽ bị bọn chúng xem là loạn thần tặc tử, tùy thời có khả năng tiến hành ‘ chinh phạt ’ . Dù sao chúng ta bây giờ trên danh nghĩa vẫn là cấp dưới của bọn chúng.
- Đúng vậy, kháng mệnh, bọn chúng có thể ‘ danh chính ngôn thuận ’ chinh phạt chúng ta.
Mặt khác một quan quân gật đầu, trong lòng thầm mắng đám chính trị gia thành phố Trường An cực kỳ vô sỉ.
- Quan trọng hơn một điểm, trước mắt chúng ta không biết gì về tình huống thành phố Trường An cả.
Lữ Bang Chiếu nói:
- Hơn nữa, hiện tại chúng ta tuy thủ vững phòng tuyến, nhưng mà trị an hơn mười thành chưa vững chắc, những thành thị này đã kín người, cần cung cấp ăn, mặc, ở, đi lại, đây là vấn đề phi thường không nhỏ. Lương thực, chúng ta có bao nhiêu lương thực? Dược phẩm? Quần áo? Đạn dược?
- Ân, tiểu Lữ đưa ra điểm này tôi rất vui mừng. Với tư cách quân nhân, chúng ta phải làm những chuyện này. Nhưng mà sức chiến đấu của quân đội được quyết định bởi sĩ khí và vũ khí và tiếp tế hậu cần. Những vấn đề này nếu không thể giải quyết, như vậy quân đội cũng không có khả năng có sức chiến đấu cường đại.
Đường Thế Uyên gật đầu nói:
- Rất nhiều chuyện, đều là chúng ta phải cẩn thận cân nhắc.
- Vấn đề ăn giải quyết rất đơn giản.
Tùy Qua chọc vào một câu:
- Thấy không, ở bên ngoài khắp nơi đều có thức ăn đấy.
- Khắp nơi đều có?
Những người khác không hiểu ra sao.
- Đúng vậy, khắp nơi đều có.
Tùy Qua chỉ vào bầu trời xa xa.
- Bay trên trời, bò dưới đất, những ma vật này có thể ăn trực tiếp.
- Tùy lão đệ, anh nói đùa gì thế?
Tang Thiên nói ra.
- Đây không phải nói đùa.
Tùy Qua nghiêm túc nói:
- Bởi vì cái gọi là ‘ lưng chỉ lên trời, đều có thức ăn ’. Những ma vật này là lưng chỉ lên trời, đúng là có thể ăn đấy.
- Tùy tiên sinh, ngươi không lo ngộ độc thức ăn sao?
Lữ Bang Chiếu đùa một câu.
- Lữ thị trưởng yên tâm, ta sẽ nhanh chóng phân ra một phần tư liệu ảnh về ma vật nào có thể ăn, hơn nữa sẽ mang tập tư liệu này in ấn hoàn thiện, như vậy rất nhiều người sẽ biết rõ ma vật nào có thể ăn.
Tùy Qua nghiêm mặt nói:
- Dùng ma vật làm thức ăn, có hai ưu điểm, thứ nhất: có thể giảm bớt nguy cơ lương thực, dù sao hiện tại rất nhiều nơi không có biện pháp gieo trồng; thứ hai, sẽ giảm bớt sợ hãi của dân chúng với ma vật. Dù sao làm cho nhân dân xem ma vật là heo chó, cũng sẽ không sợ hãi như vậy. Đúng rồi, còn có ưu điểm thử ba, thịt ma vật chứa nguyên khí phong phú, không chỉ giúp người ta khôi phục tinh lực, còn có thể giúp người bình thường cường thân kiện thể, thậm chí biến thành có khả năng tu hành.
- Tùy lão đệ, ăn thịt ma vật có nhiều chỗ tốt như vậy? Vậy ngươi vội vàng nên cung cấp ‘ menu ma vật có thể ăn ’ đi, về sau Long Đằng đi ra ngoài làm nhiệm vụ, cũng không cần mang theo lương thực gì, trực tiếp bắt ma vật là được.
Tang Thiên nói thế đám quan quân cười lên.
- Nếu như Tùy tiên sinh có thể giải quyết vấn đề này, áp lực của chúng ta sẽ giảm nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.