Chương 1644: Long Tuyền chân nhân. (1)
Vô Trục
01/06/2015
- Hài cốt thần ma.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, chỗ tốt không chỉ là những thứ này, đợi lát nữa, ngươi sẽ biết rõ.
Thạch Nguyên lão ma cũng không dám hỏi nhiều, cung kính đứng bên cạnh Tùy Qua, chờ đợi Tùy Qua phân phó.
Hồng Mông Thụ xuất hiện trên người Tùy Qua, sau đó rễ cây Hồng Mông Thụ thông qua hai chân Tùy Qua đâm vào trong nham thạch chắc chắn, hơn nữa rễ cây Hồng Mông Thụ sinh trưởng nhanh chóng, trở nên khổng lồ, nham thạch chắc chắn dưới rễ cây Hồng Mông Thụ xâm lấn lại yếu ớt như đậu hủ,.
Choảng, choảng.
Nham thạch chắc chắn không ngừng rạn nứt, hình thành từng khe hở, rễ cây Hồng Mông Thụ kéo dài vào trong nham thạch, nham thạch mặc dù nhiệt độ cao, cho dù là tu sĩ cũng không chịu nổi, nhưng mà đối với Hồng Mông Thụ lại không có ảnh hưởng, bởi vì trên nhánh cây Hồng Mông Thụ có chín đầu Tam Túc Kim Ô, nếu như so nhiệt độ, những dung nham này còn không bằng cả nước tắm của Tam Túc Kim Ô.
Tùy Qua cho rễ cây Hồng Mông Thụ xâm nhập vào trong dung nham.
Thiên Tuyệt Trì, tuy nơi này đoạn tuyệt sinh cơ, nhưng mà Tùy Qua lại cảm giác được nơi này từng là nguồn gốc của sự sống trên Thất La Giới, dung nham nhìn thì mang tới hủy diệt, nhưng trên thực tế nó lại mang tới sinh cơ, Thất La Giới rất nhiều tánh mạng đã từng phun trào ra từ chính dung nham, biến thành hạt giống chất chứa sinh cơ.
Cho nên Thiên Tuyệt Trì tuy là tuyệt địa, nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, đây kỳ thạt là nơi khởi nguồn của sự sống trên Thất La Giới.
Rễ cây Hồng Mông Thụ không ngừng chui vào sâu trong dung nham, nhiệt độ càng ngày càng cao, cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng không cách nào vào nơi sâu nhất của nơi này, nhưng mà Hồng Mông Thụ lại có thể làm được.
Kéo dài, không ngừng kéo dài.
Rốt cuộc rễ cây Hồng Mông Thụ đã chạm vào nơi sâu nhất của dung nham, đây cũng là trung tâm của Thất La Giới.
Ở chỗ này, tất cả đều là dung nham nhiệt độ cực cao.
Nhưng mà đúng như Tùy Qua đoán trước, nơi này không phải cái gì cũng hoàn toàn là dung nham, còn có nhiều thứ không có bị nhiệt độ cao hòa tan, mà những vật này chính là hài cốt thần ma, chính là hài cốt thần ma ngoài Độ Kiếp kỳ Tán tiên.
Bởi vì hài cốt tu sĩ Đại Thừa kỳ không cách nào thừa nhận nhiệt độ cao như thế.
Nhưng mà hài cốt thần ma trong dung nham không nhiều, chỉ có vài trăm chiếc, chuyện này làm cho Tùy Qua hơi thất vọng, bởi vì dựa theo hắn suy đoán nơi này cũng phải hơn cả ngàn bộ, Tùy Qua xem ra, tu hành trong dung nham rất tốt, tuy rất nhiều tu sĩ không cách nào tới đây, nhưng mà đối với Độ Kiếp kỳ mà nói, đây là nơi tu hành vô cùng tốt.
Trong dung nham này xem như không hề có linh khí, nhưng sự thật cũng không phải là như thế.
Trong dung nham ẩn chứa sinh cơ và nguyên khí phong phú, nhưng mà những sinh cơ, nguyên khí này bị nhiệt độ cực cao dung hòa làm một thể, không thể phân ra, cho nên cho dù là tu sĩ biết rõ trong dung nham có "Vật chất dinh dưỡng", nhưng cũng rất khó hấp thu, bởi vì "Răng tốt khẩu vị mới có thể tốt", nếu như không có đủ tu vị, muốn hấp thu cái gì đó trong dung nham cũng khó khăn, ngược lại còn có thể mất mạng.
Rễ cây Hồng Mông Thụ nhanh chóng mở rộng ra mỗi góc của dung nham, hài cốt ở đây bị ngâm hơn vạn năm, tất cả đều bị rễ cây Hồng Mông Thụ cuốn đi, sau đó bị Tùy Qua thu nhập vào trong Hồng Mông thạch, đáng tiếc là những hài cốt thần ma này số lượng không làm Tùy Qua thoả mãn, Thạch Nguyên lão ma ở bên cạnh hỏi Tùy Qua:
- Chủ nhân, cần đổi nơi không, hài cốt thần ma ở đây xem như không còn rồi.
- Không cần đổi nơi gấp như thế.
Tùy Qua bình tĩnh nói, thả gốc cây vào trong Hồng Mông Thụ, ném vào trong dung nham, đây là Sinh Mệnh chi thụ, Tùy Qua ném gốc Sinh Mệnh chi thụ vào dung nham, dụng ý rất rõ ràng, chính là muốn dùngSinh Mệnh chi thụ đi hấp thu tánh mạng chi lực trong dung nham, tuy Sinh Mệnh chi thụ rễ cây khó có thể ngăn cản dung nham nóng chảy, nhưng mà có Hồng Mông Thụ phối hợp thì khác, mà đối với Hồng Mông Thụ, Sinh Mệnh chi thụ càng am hiểu hấp thu tính mạng chi lực, một khi tánh mạng chi lực bị chia lìa, nguyên khí bị Hồng Mông Thụ hấp thu.
Hai cây phối hợp, chất dinh dưỡng trong dung nham không ngừng rót vào Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ.
Tuy đây là dung nham, nhưng đây là nơi khởi nguồn sự sống của Thất La Giới, cũng là nguồn suối tính mạng, chính bởi vì tu sĩ Độ Kiếp kỳ Tán tiên ý thức được điểm này, cho nên mới lựa chọn tu hành trong dung nham, bởi vì mới càng thêm dễ dàng lĩnh ngộ áo nghĩa phản bản bồi nguyên, đẩy tính mạng lên cấp độ huyền diệu, phi thăng tiên giới.
Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ không ngừng hấp thu nguyên khí cùng tánh mạng chi lực, hơn nữa không ngừng lớn mạnh bản thân, rễ cây tiếp tục chui vào sâu trong dung nham, mà tinh thần của Tùy Qua cũng mở rộng theo.
Nhưng mà thời điểm này Tùy Qua cảm giác được có cường giả tiến tới, là khách không mời.
- Thì ra là Long Tuyền chân nhân, thất kính.
Thạch Nguyên lão ma nhận ra người tới, khách khí nói một câu.
- Thạch Nguyên lão ma.
Long Tuyền chân nhân rất là ngạo mạn, nói:
- Ngươi ở nơi này làm gì vậy, đây là đồ đệ mới thu của ngươi sao?
Thạch Nguyên lão ma nào dám xem Tùy Qua là đồ đệ, cười khổ nói:
- Chân nhân, đây là chủ nhân của ta, người nhìn lầm rồi.
- Chủ nhân?
Long Tuyền chân nhân lúc này mới dò xét Tùy Qua một phen, ánh mắt kinh nghi bất định, nói:
- Ngươi là người phương nào, tới Thiên Tuyệt Trì muốn làm gì?
Long Tuyền chân nhân nghe thấy Tùy Qua là chủ nhân của Thạch Nguyên lão ma thì ngữ khí hơi kiêng kị, ngữ khí cũng bớt đi vài phần vênh váo tự đắc.
- Ta tới nơi này làm chuyện gì, với ngươi có quan hệ gì?
Tùy Qua nói:
- Nếu quả thật không phải chuyện của ngươi, chúng ta cáo từ.
Tùy Qua không nghĩ đắc tội đối phương, cũng không muốn trèo giao tình với đối phương.
- Từ biệt cũng không sao.
Long Tuyền chân nhân nói:
- Các ngươi có thể đi.
Ngụ ý, muốn Tùy Qua cùng Thạch Nguyên lão ma rời khỏi.
Nếu không có Long Tuyền chân nhân đắn đo tu vị chính thức của Tùy Qua, chỉ sợ hắn đã động thủ.
- Chân nhân dường như không biết đạo lý trước sau sao?
Tùy Qua nói:
- Chân nhân không thấy chúng ta cũng đang tu luyện ở đây à?
- Bản chân nhân mới là chúa tể nơi đây.
Nói đến đây, Long Tuyền chân nhân sắc mặt đột nhiên đại biến.
- Thật can đảm, ngươi dám hấp thu hài cốt thần ma trong Thiên Tuyệt Trì của lão phu, tiểu tử, không nên ép bản chân nhân trở mặt, nhanh giao hài cốt thần ma trong Thiên Tuyệt Trì ra đây, nếu không giết không tha.
- Tốt một câu giết không tha.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Xem ra không có gì để nói, Long Tuyền chân nhân, nếu như hiện tại ngươi đi thì ta sẽ không quan tâm tới, một khi ngươi động thủ với ta thì ngươi phải chết không nghi ngờ.
- Hung hăng càn quấy, ngươi cho rằng ai cũng ngu xuẩn như Thạch Nguyên lão ma sao, mặc ngươi bài bố?
Long Tuyền chân nhân tức giận nói:
- Bản chân nhân muốn cho ngươi biết thực lực khủng bố của tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ.
Tùy Qua nói:
- Nhưng mà, chỗ tốt không chỉ là những thứ này, đợi lát nữa, ngươi sẽ biết rõ.
Thạch Nguyên lão ma cũng không dám hỏi nhiều, cung kính đứng bên cạnh Tùy Qua, chờ đợi Tùy Qua phân phó.
Hồng Mông Thụ xuất hiện trên người Tùy Qua, sau đó rễ cây Hồng Mông Thụ thông qua hai chân Tùy Qua đâm vào trong nham thạch chắc chắn, hơn nữa rễ cây Hồng Mông Thụ sinh trưởng nhanh chóng, trở nên khổng lồ, nham thạch chắc chắn dưới rễ cây Hồng Mông Thụ xâm lấn lại yếu ớt như đậu hủ,.
Choảng, choảng.
Nham thạch chắc chắn không ngừng rạn nứt, hình thành từng khe hở, rễ cây Hồng Mông Thụ kéo dài vào trong nham thạch, nham thạch mặc dù nhiệt độ cao, cho dù là tu sĩ cũng không chịu nổi, nhưng mà đối với Hồng Mông Thụ lại không có ảnh hưởng, bởi vì trên nhánh cây Hồng Mông Thụ có chín đầu Tam Túc Kim Ô, nếu như so nhiệt độ, những dung nham này còn không bằng cả nước tắm của Tam Túc Kim Ô.
Tùy Qua cho rễ cây Hồng Mông Thụ xâm nhập vào trong dung nham.
Thiên Tuyệt Trì, tuy nơi này đoạn tuyệt sinh cơ, nhưng mà Tùy Qua lại cảm giác được nơi này từng là nguồn gốc của sự sống trên Thất La Giới, dung nham nhìn thì mang tới hủy diệt, nhưng trên thực tế nó lại mang tới sinh cơ, Thất La Giới rất nhiều tánh mạng đã từng phun trào ra từ chính dung nham, biến thành hạt giống chất chứa sinh cơ.
Cho nên Thiên Tuyệt Trì tuy là tuyệt địa, nhưng mà đối với Tùy Qua mà nói, đây kỳ thạt là nơi khởi nguồn của sự sống trên Thất La Giới.
Rễ cây Hồng Mông Thụ không ngừng chui vào sâu trong dung nham, nhiệt độ càng ngày càng cao, cho dù là tu sĩ Đại Thừa kỳ cũng không cách nào vào nơi sâu nhất của nơi này, nhưng mà Hồng Mông Thụ lại có thể làm được.
Kéo dài, không ngừng kéo dài.
Rốt cuộc rễ cây Hồng Mông Thụ đã chạm vào nơi sâu nhất của dung nham, đây cũng là trung tâm của Thất La Giới.
Ở chỗ này, tất cả đều là dung nham nhiệt độ cực cao.
Nhưng mà đúng như Tùy Qua đoán trước, nơi này không phải cái gì cũng hoàn toàn là dung nham, còn có nhiều thứ không có bị nhiệt độ cao hòa tan, mà những vật này chính là hài cốt thần ma, chính là hài cốt thần ma ngoài Độ Kiếp kỳ Tán tiên.
Bởi vì hài cốt tu sĩ Đại Thừa kỳ không cách nào thừa nhận nhiệt độ cao như thế.
Nhưng mà hài cốt thần ma trong dung nham không nhiều, chỉ có vài trăm chiếc, chuyện này làm cho Tùy Qua hơi thất vọng, bởi vì dựa theo hắn suy đoán nơi này cũng phải hơn cả ngàn bộ, Tùy Qua xem ra, tu hành trong dung nham rất tốt, tuy rất nhiều tu sĩ không cách nào tới đây, nhưng mà đối với Độ Kiếp kỳ mà nói, đây là nơi tu hành vô cùng tốt.
Trong dung nham này xem như không hề có linh khí, nhưng sự thật cũng không phải là như thế.
Trong dung nham ẩn chứa sinh cơ và nguyên khí phong phú, nhưng mà những sinh cơ, nguyên khí này bị nhiệt độ cực cao dung hòa làm một thể, không thể phân ra, cho nên cho dù là tu sĩ biết rõ trong dung nham có "Vật chất dinh dưỡng", nhưng cũng rất khó hấp thu, bởi vì "Răng tốt khẩu vị mới có thể tốt", nếu như không có đủ tu vị, muốn hấp thu cái gì đó trong dung nham cũng khó khăn, ngược lại còn có thể mất mạng.
Rễ cây Hồng Mông Thụ nhanh chóng mở rộng ra mỗi góc của dung nham, hài cốt ở đây bị ngâm hơn vạn năm, tất cả đều bị rễ cây Hồng Mông Thụ cuốn đi, sau đó bị Tùy Qua thu nhập vào trong Hồng Mông thạch, đáng tiếc là những hài cốt thần ma này số lượng không làm Tùy Qua thoả mãn, Thạch Nguyên lão ma ở bên cạnh hỏi Tùy Qua:
- Chủ nhân, cần đổi nơi không, hài cốt thần ma ở đây xem như không còn rồi.
- Không cần đổi nơi gấp như thế.
Tùy Qua bình tĩnh nói, thả gốc cây vào trong Hồng Mông Thụ, ném vào trong dung nham, đây là Sinh Mệnh chi thụ, Tùy Qua ném gốc Sinh Mệnh chi thụ vào dung nham, dụng ý rất rõ ràng, chính là muốn dùngSinh Mệnh chi thụ đi hấp thu tánh mạng chi lực trong dung nham, tuy Sinh Mệnh chi thụ rễ cây khó có thể ngăn cản dung nham nóng chảy, nhưng mà có Hồng Mông Thụ phối hợp thì khác, mà đối với Hồng Mông Thụ, Sinh Mệnh chi thụ càng am hiểu hấp thu tính mạng chi lực, một khi tánh mạng chi lực bị chia lìa, nguyên khí bị Hồng Mông Thụ hấp thu.
Hai cây phối hợp, chất dinh dưỡng trong dung nham không ngừng rót vào Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ.
Tuy đây là dung nham, nhưng đây là nơi khởi nguồn sự sống của Thất La Giới, cũng là nguồn suối tính mạng, chính bởi vì tu sĩ Độ Kiếp kỳ Tán tiên ý thức được điểm này, cho nên mới lựa chọn tu hành trong dung nham, bởi vì mới càng thêm dễ dàng lĩnh ngộ áo nghĩa phản bản bồi nguyên, đẩy tính mạng lên cấp độ huyền diệu, phi thăng tiên giới.
Hồng Mông Thụ cùng Sinh Mệnh chi thụ không ngừng hấp thu nguyên khí cùng tánh mạng chi lực, hơn nữa không ngừng lớn mạnh bản thân, rễ cây tiếp tục chui vào sâu trong dung nham, mà tinh thần của Tùy Qua cũng mở rộng theo.
Nhưng mà thời điểm này Tùy Qua cảm giác được có cường giả tiến tới, là khách không mời.
- Thì ra là Long Tuyền chân nhân, thất kính.
Thạch Nguyên lão ma nhận ra người tới, khách khí nói một câu.
- Thạch Nguyên lão ma.
Long Tuyền chân nhân rất là ngạo mạn, nói:
- Ngươi ở nơi này làm gì vậy, đây là đồ đệ mới thu của ngươi sao?
Thạch Nguyên lão ma nào dám xem Tùy Qua là đồ đệ, cười khổ nói:
- Chân nhân, đây là chủ nhân của ta, người nhìn lầm rồi.
- Chủ nhân?
Long Tuyền chân nhân lúc này mới dò xét Tùy Qua một phen, ánh mắt kinh nghi bất định, nói:
- Ngươi là người phương nào, tới Thiên Tuyệt Trì muốn làm gì?
Long Tuyền chân nhân nghe thấy Tùy Qua là chủ nhân của Thạch Nguyên lão ma thì ngữ khí hơi kiêng kị, ngữ khí cũng bớt đi vài phần vênh váo tự đắc.
- Ta tới nơi này làm chuyện gì, với ngươi có quan hệ gì?
Tùy Qua nói:
- Nếu quả thật không phải chuyện của ngươi, chúng ta cáo từ.
Tùy Qua không nghĩ đắc tội đối phương, cũng không muốn trèo giao tình với đối phương.
- Từ biệt cũng không sao.
Long Tuyền chân nhân nói:
- Các ngươi có thể đi.
Ngụ ý, muốn Tùy Qua cùng Thạch Nguyên lão ma rời khỏi.
Nếu không có Long Tuyền chân nhân đắn đo tu vị chính thức của Tùy Qua, chỉ sợ hắn đã động thủ.
- Chân nhân dường như không biết đạo lý trước sau sao?
Tùy Qua nói:
- Chân nhân không thấy chúng ta cũng đang tu luyện ở đây à?
- Bản chân nhân mới là chúa tể nơi đây.
Nói đến đây, Long Tuyền chân nhân sắc mặt đột nhiên đại biến.
- Thật can đảm, ngươi dám hấp thu hài cốt thần ma trong Thiên Tuyệt Trì của lão phu, tiểu tử, không nên ép bản chân nhân trở mặt, nhanh giao hài cốt thần ma trong Thiên Tuyệt Trì ra đây, nếu không giết không tha.
- Tốt một câu giết không tha.
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, nói:
- Xem ra không có gì để nói, Long Tuyền chân nhân, nếu như hiện tại ngươi đi thì ta sẽ không quan tâm tới, một khi ngươi động thủ với ta thì ngươi phải chết không nghi ngờ.
- Hung hăng càn quấy, ngươi cho rằng ai cũng ngu xuẩn như Thạch Nguyên lão ma sao, mặc ngươi bài bố?
Long Tuyền chân nhân tức giận nói:
- Bản chân nhân muốn cho ngươi biết thực lực khủng bố của tu sĩ Đại Thừa hậu kỳ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.