Chương 1057: Nam Cung Thái Nhất. (2)
Vô Trục
06/04/2015
Bốn đạo sĩ còn lại nhìn thấy Tùy Qua hung mãnh như thế, không khỏi hoảng sợ, bắt đầu có chút bận tâm, vạn nhất Nam Cung Minh Hầu bị tiểu tử kia thủ tiêu, năm mươi vạn Tinh Nguyên Đan cộng thêm pháp bảo, tư tàng của Nam Cung Minh Hầu chẳng phải đều rơi vào trong tay tiểu tử này?
Trong lúc bốn người còn đang do dự, đột nhiên trong lòng núi Thiên Nam nổ tung thật lớn, cả thế núi như bị một cỗ lực lượng khổng lồ trực tiếp phá vỡ, sau đó mọi người cảm giác có một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ hoành tảo cả cảnh địa Nam Cung thế gia, lại nghe một thanh âm già nua lạnh lùng vang lên:
- Đám ngu xuẩn các ngươi lại dám quấy rầy Nam Cung Thái Nhất ta thanh tu, tất cả phải chết! Lên trời xuống đất không ai cứu được các ngươi! Chết đi…
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, kim quang chói mắt, thậm chí có người tự bạo nội đan!
Tuy rằng chuyện phát sinh trong tích tắc, nhưng Tùy Qua nhìn thấy thật rõ ràng là do người kia bị bắt giữ sau đó bị bóp vỡ khiến nội đan tự bạo.
Người bóp chết đạo sĩ kết đan kỳ kia là người tự xưng Nam Cung Thái Nhất vừa lao ra khỏi núi.
Người này thật không ngờ khủng bố như thế!
- Mông Sung, ngươi cũng lưu lại cho ta!
Nam Cung Thái Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, lắc người ngăn chặn đường đi của Mông Sung, chỉ dùng vài quyền đã đánh nổ thân hình của Mông Sung, nguyên anh của Mông Sung ôm bổn mạng pháp bảo Thiên Khiển kiếm bỏ chạy trối chết. May mắn nguyên anh của đạo sĩ nguyên anh kỳ dùng độn thuật rất nhanh, cuối cùng chạy thoát ra ngoài, nhưng cho dù có thể dùng nguyên anh đoạt xá nhặt về một mạng, nhưng tu vi khẳng định giảm đi, trong đoạn thời gian rất dài khó thể khôi phục lại nguyên khí.
Mà Đông Phương Kim Thành lại không chút do dự bỏ trốn càng nhanh.
Chứng kiến trạng huống như thế, mặc cho ai cũng ý thức được là chuyện gì xảy ra.
Nam Cung Thái Nhất hiển nhiên là lão quái vật ẩn tu ngàn năm của Nam Cung thế gia, hơn nữa chỉ sợ tu vi đã đến nguyên anh trung kỳ, nếu không cũng không thể trong khoảnh khắc đã đánh nổ thân thể Mông Sung.
Bởi vậy ngoại trừ Đông Phương Kim Thành, những đạo sĩ nguyên anh sơ kỳ cùng kết đan kỳ cũng vội vàng chạy trối chết.
Bốn đạo sĩ kết đan kỳ gần cạnh Tùy Qua cũng không ngoại lệ, vốn bọn hắn tính toán bao vây tiễu trừ Nam Cung Minh Hầu, nhưng hiện tại Nam Cung thế gia đột nhiên toát ra một lão quái vật nguyên anh trung kỳ, mặc cho ai cũng kinh hãi đảm chiến, lúc này chạy trốn quan trọng hơn, làm gì còn dám mơ tưởng lấy giải thưởng.
Tùy Qua đương nhiên cũng biết hiện tại không phải thời gian liều mạng.
Nếu đối phương chỉ là nguyên anh sơ kỳ, có lẽ còn đối chiến được vài chiêu, nhưng khiêu chiến nguyên anh trung kỳ, tuyệt đối sẽ bị miểu sát.
Nhưng tâm niệm Tùy Qua vừa động, lúc bứt ra vẫn không quên nói một câu:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi cũng không gì hơn cái này. Hừ, hôm nay thả ngươi một mạng, ngày sau ta nhất định lấy tính mạng của ngươi!
- Không có ngày sau!
Nam Cung Minh Hầu nanh cười một tiếng, triển khai thân pháp đuổi theo Tùy Qua:
- Bất kỳ người nào dám khi nhục Nam Cung thế gia, đều phải trả giá đắt! Nhất là ngươi, ta biết ngươi tên Tùy Qua, thân có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ. Nhưng ngươi nhất định phải chết, ta nhất định đem ngươi luyện chế thành Nhân Nguyên Đan, ha ha!
Tùy Qua đã trốn ra khỏi địa bàn Nam Cung thế gia, nhưng vì muốn dẫn dụ Nam Cung Minh Hầu, giả vờ kinh hoảng nói:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi không dám giết ta! Ngươi dám động tới ta, người sau lưng ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!
- Kẻ giết người phải bị người giết!
Nam Cung Minh Hầu cười điên cuồng, theo đuổi không bỏ:
- Hiện tại mới biết được sợ hãi sao? Quá muộn! Ta mặc kệ người sau lưng ngươi là ai, hôm nay ngươi nhất định phải chết! Người nào dám mạo phạm Nam Cung thế gia, đều nhất định phải chết!
Đây là tu hành giới tàn khốc. Ước chừng chỉ mười mấy phút trước Nam Cung Minh Hầu cùng Nam Cung thế gia giống như chó nhà tang, bị người vây công đuổi giết. Nhưng hiện tại bởi vì Nam Cung Thái Nhất xuất hiện, cục diện thay đổi, chó nhà tang biến thành lão hổ ăn thịt người.
Lúc này Nam Cung Minh Hầu dị thường cuồng vọng, thề giết Tùy Qua lập uy.
Hơn nữa hắn biết trên người Tùy Qua có không ít thứ tốt, vì vậy theo đuổi không bỏ, nhưng hắn không biết mình đã rơi vào mưu kế của Tùy Qua.
Một chạy một đuổi, trong khoảnh khắc đã chạy xa mấy ngàn cây số. Tùy Qua khống chế tốc độ thân pháp rất tốt, làm Nam Cung Minh Hầu có thể theo đuổi cũng không bị đánh mất mục tiêu.
Lúc này bên dưới đã là một mảnh sa mạc bao la bát ngát.
Tùy Qua lộ ra bộ dáng như tới đường cùng, bay xuống bên dưới.
Nam Cung Minh Hầu nghĩ hắn đã nỏ mạnh hết đà, cũng đi theo sau.
Tùy Qua rơi xuống một cồn cát, trên mặt đẫm mồ hôi, nhìn Nam Cung Minh Hầu nói:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi thật sự cần diệt sạch sao?
- Đương nhiên.
Nam Cung Minh Hầu cười to:
- Ai bảo tình thế bây giờ nghịch chuyển rồi đây! Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hiện tại đến lượt chúng ta truy giết đám chó nhà tang các ngươi, đương nhiên là cần diệt sạch!
- Mẹ nó! Ngươi vì sao nhận định lão tử!
Tùy Qua làm ra bộ dáng hổn hển.
- Bởi vì ta có hứng thú đối với ngươi!
Nam Cung Minh Hầu cười âm hiểm:
- Thứ tốt trên người ngươi hẳn là nhiều nhất.
- Bất quá chỉ sợ ngươi ăn không tiêu!
Tùy Qua cười lạnh.
- Hắc…người thanh niên quả nhiên đều không biết trời cao đất dày.
Nam Cung Minh Hầu lộ ra bản sắc cuồng ngạo của Nam Cung thế gia:
- Tu vi của ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng ta đã nắm rõ ràng lai lịch của ngươi. Lấy tu vi của ngươi đích thật có thể đối kháng với kết đan hậu kỳ, khó trách ngươi cuồng vọng như thế. Đáng tiếc ta chính là Nam Cung Minh Hầu, cũng không phải đạo sĩ kết đan hậu kỳ bình thường! Tùy Qua, nơi này sẽ là nơi chung kết của ngươi!
Nam Cung Minh Hầu phóng ra Xích Hà Toa, Xích Hà Toa biến lớn, dài vài chục trượng, trôi nổi giữa không trung, khí linh Xích Cơ đứng bên trong, dùng ánh mắt lạnh lùng vô tình đánh giá Tùy Qua.
- Ngọc Nữ Xuyên Toa!
Xích Cơ lạnh lùng thốt ra, đột nhiên chung quanh hiện ra mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa, tuy không phải bản thể nhưng cương khí ngưng tụ thành thật thể, giống như Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, có được lực phá hoại cực kỳ cường đại.
Mấy ngàn phi toa lấy tốc độ thật nhanh sắp xếp thành trận hình kỳ dị, mơ hồ hoàn toàn phong tỏa đường tiến lui của Tùy Qua.
- Giết!
Nam Cung Minh Hầu quát lạnh một tiếng, nhất thời mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa hướng Tùy Qua bắn tới.
Tùy Qua biết Xích Hà Toa có thể phá vỡ hộ thể cương khí, đương nhiên không dại dột dùng cương khí hộ thể ngạnh kháng, tuy hư ảnh Xích Hà Toa lợi hại, nhưng Tùy Qua vẫn có thể đánh ra hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ.
- Thảo Mộc Uy!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, lăng không đánh hơn trăm quyền.
Mỗi một quyền oanh ra, hình thành một hư ảnh giáp trụ trên hư không, sau khi hư ảnh hình thành, cũng không tấn công Nam Cung Minh Hầu mà trôi nổi quanh bốn phía thân thể Tùy Qua, mơ hồ phong bế con đường tiến công của Xích Hà Toa.
Trong lúc bốn người còn đang do dự, đột nhiên trong lòng núi Thiên Nam nổ tung thật lớn, cả thế núi như bị một cỗ lực lượng khổng lồ trực tiếp phá vỡ, sau đó mọi người cảm giác có một cỗ khí thế vô cùng mạnh mẽ hoành tảo cả cảnh địa Nam Cung thế gia, lại nghe một thanh âm già nua lạnh lùng vang lên:
- Đám ngu xuẩn các ngươi lại dám quấy rầy Nam Cung Thái Nhất ta thanh tu, tất cả phải chết! Lên trời xuống đất không ai cứu được các ngươi! Chết đi…
Oanh long!
Một tiếng vang thật lớn, kim quang chói mắt, thậm chí có người tự bạo nội đan!
Tuy rằng chuyện phát sinh trong tích tắc, nhưng Tùy Qua nhìn thấy thật rõ ràng là do người kia bị bắt giữ sau đó bị bóp vỡ khiến nội đan tự bạo.
Người bóp chết đạo sĩ kết đan kỳ kia là người tự xưng Nam Cung Thái Nhất vừa lao ra khỏi núi.
Người này thật không ngờ khủng bố như thế!
- Mông Sung, ngươi cũng lưu lại cho ta!
Nam Cung Thái Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, lắc người ngăn chặn đường đi của Mông Sung, chỉ dùng vài quyền đã đánh nổ thân hình của Mông Sung, nguyên anh của Mông Sung ôm bổn mạng pháp bảo Thiên Khiển kiếm bỏ chạy trối chết. May mắn nguyên anh của đạo sĩ nguyên anh kỳ dùng độn thuật rất nhanh, cuối cùng chạy thoát ra ngoài, nhưng cho dù có thể dùng nguyên anh đoạt xá nhặt về một mạng, nhưng tu vi khẳng định giảm đi, trong đoạn thời gian rất dài khó thể khôi phục lại nguyên khí.
Mà Đông Phương Kim Thành lại không chút do dự bỏ trốn càng nhanh.
Chứng kiến trạng huống như thế, mặc cho ai cũng ý thức được là chuyện gì xảy ra.
Nam Cung Thái Nhất hiển nhiên là lão quái vật ẩn tu ngàn năm của Nam Cung thế gia, hơn nữa chỉ sợ tu vi đã đến nguyên anh trung kỳ, nếu không cũng không thể trong khoảnh khắc đã đánh nổ thân thể Mông Sung.
Bởi vậy ngoại trừ Đông Phương Kim Thành, những đạo sĩ nguyên anh sơ kỳ cùng kết đan kỳ cũng vội vàng chạy trối chết.
Bốn đạo sĩ kết đan kỳ gần cạnh Tùy Qua cũng không ngoại lệ, vốn bọn hắn tính toán bao vây tiễu trừ Nam Cung Minh Hầu, nhưng hiện tại Nam Cung thế gia đột nhiên toát ra một lão quái vật nguyên anh trung kỳ, mặc cho ai cũng kinh hãi đảm chiến, lúc này chạy trốn quan trọng hơn, làm gì còn dám mơ tưởng lấy giải thưởng.
Tùy Qua đương nhiên cũng biết hiện tại không phải thời gian liều mạng.
Nếu đối phương chỉ là nguyên anh sơ kỳ, có lẽ còn đối chiến được vài chiêu, nhưng khiêu chiến nguyên anh trung kỳ, tuyệt đối sẽ bị miểu sát.
Nhưng tâm niệm Tùy Qua vừa động, lúc bứt ra vẫn không quên nói một câu:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi cũng không gì hơn cái này. Hừ, hôm nay thả ngươi một mạng, ngày sau ta nhất định lấy tính mạng của ngươi!
- Không có ngày sau!
Nam Cung Minh Hầu nanh cười một tiếng, triển khai thân pháp đuổi theo Tùy Qua:
- Bất kỳ người nào dám khi nhục Nam Cung thế gia, đều phải trả giá đắt! Nhất là ngươi, ta biết ngươi tên Tùy Qua, thân có Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ. Nhưng ngươi nhất định phải chết, ta nhất định đem ngươi luyện chế thành Nhân Nguyên Đan, ha ha!
Tùy Qua đã trốn ra khỏi địa bàn Nam Cung thế gia, nhưng vì muốn dẫn dụ Nam Cung Minh Hầu, giả vờ kinh hoảng nói:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi không dám giết ta! Ngươi dám động tới ta, người sau lưng ta nhất định sẽ không tha cho ngươi!
- Kẻ giết người phải bị người giết!
Nam Cung Minh Hầu cười điên cuồng, theo đuổi không bỏ:
- Hiện tại mới biết được sợ hãi sao? Quá muộn! Ta mặc kệ người sau lưng ngươi là ai, hôm nay ngươi nhất định phải chết! Người nào dám mạo phạm Nam Cung thế gia, đều nhất định phải chết!
Đây là tu hành giới tàn khốc. Ước chừng chỉ mười mấy phút trước Nam Cung Minh Hầu cùng Nam Cung thế gia giống như chó nhà tang, bị người vây công đuổi giết. Nhưng hiện tại bởi vì Nam Cung Thái Nhất xuất hiện, cục diện thay đổi, chó nhà tang biến thành lão hổ ăn thịt người.
Lúc này Nam Cung Minh Hầu dị thường cuồng vọng, thề giết Tùy Qua lập uy.
Hơn nữa hắn biết trên người Tùy Qua có không ít thứ tốt, vì vậy theo đuổi không bỏ, nhưng hắn không biết mình đã rơi vào mưu kế của Tùy Qua.
Một chạy một đuổi, trong khoảnh khắc đã chạy xa mấy ngàn cây số. Tùy Qua khống chế tốc độ thân pháp rất tốt, làm Nam Cung Minh Hầu có thể theo đuổi cũng không bị đánh mất mục tiêu.
Lúc này bên dưới đã là một mảnh sa mạc bao la bát ngát.
Tùy Qua lộ ra bộ dáng như tới đường cùng, bay xuống bên dưới.
Nam Cung Minh Hầu nghĩ hắn đã nỏ mạnh hết đà, cũng đi theo sau.
Tùy Qua rơi xuống một cồn cát, trên mặt đẫm mồ hôi, nhìn Nam Cung Minh Hầu nói:
- Nam Cung Minh Hầu, ngươi thật sự cần diệt sạch sao?
- Đương nhiên.
Nam Cung Minh Hầu cười to:
- Ai bảo tình thế bây giờ nghịch chuyển rồi đây! Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, hiện tại đến lượt chúng ta truy giết đám chó nhà tang các ngươi, đương nhiên là cần diệt sạch!
- Mẹ nó! Ngươi vì sao nhận định lão tử!
Tùy Qua làm ra bộ dáng hổn hển.
- Bởi vì ta có hứng thú đối với ngươi!
Nam Cung Minh Hầu cười âm hiểm:
- Thứ tốt trên người ngươi hẳn là nhiều nhất.
- Bất quá chỉ sợ ngươi ăn không tiêu!
Tùy Qua cười lạnh.
- Hắc…người thanh niên quả nhiên đều không biết trời cao đất dày.
Nam Cung Minh Hầu lộ ra bản sắc cuồng ngạo của Nam Cung thế gia:
- Tu vi của ngươi tuy rằng lợi hại, nhưng ta đã nắm rõ ràng lai lịch của ngươi. Lấy tu vi của ngươi đích thật có thể đối kháng với kết đan hậu kỳ, khó trách ngươi cuồng vọng như thế. Đáng tiếc ta chính là Nam Cung Minh Hầu, cũng không phải đạo sĩ kết đan hậu kỳ bình thường! Tùy Qua, nơi này sẽ là nơi chung kết của ngươi!
Nam Cung Minh Hầu phóng ra Xích Hà Toa, Xích Hà Toa biến lớn, dài vài chục trượng, trôi nổi giữa không trung, khí linh Xích Cơ đứng bên trong, dùng ánh mắt lạnh lùng vô tình đánh giá Tùy Qua.
- Ngọc Nữ Xuyên Toa!
Xích Cơ lạnh lùng thốt ra, đột nhiên chung quanh hiện ra mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa, tuy không phải bản thể nhưng cương khí ngưng tụ thành thật thể, giống như Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, có được lực phá hoại cực kỳ cường đại.
Mấy ngàn phi toa lấy tốc độ thật nhanh sắp xếp thành trận hình kỳ dị, mơ hồ hoàn toàn phong tỏa đường tiến lui của Tùy Qua.
- Giết!
Nam Cung Minh Hầu quát lạnh một tiếng, nhất thời mấy ngàn hư ảnh Xích Hà Toa hướng Tùy Qua bắn tới.
Tùy Qua biết Xích Hà Toa có thể phá vỡ hộ thể cương khí, đương nhiên không dại dột dùng cương khí hộ thể ngạnh kháng, tuy hư ảnh Xích Hà Toa lợi hại, nhưng Tùy Qua vẫn có thể đánh ra hư ảnh Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ.
- Thảo Mộc Uy!
Tùy Qua hét lớn một tiếng, lăng không đánh hơn trăm quyền.
Mỗi một quyền oanh ra, hình thành một hư ảnh giáp trụ trên hư không, sau khi hư ảnh hình thành, cũng không tấn công Nam Cung Minh Hầu mà trôi nổi quanh bốn phía thân thể Tùy Qua, mơ hồ phong bế con đường tiến công của Xích Hà Toa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.