Chương 997: Ngân hoa hỏa thụ. (1)
Vô Trục
04/04/2015
Ám mạch tựa hồ còn ẩn giấu kỹ hơn ám huyệt, giống như sông ngầm chôn giấu sâu dưới mặt đất, người ở trên, căn bản không cách nào theo dõi được sự hiện hữu của nó, nhất định phải biết phương pháp tìm kiếm sông ngầm, mới có thể đoán ra vị trí của nó. Mà phương pháp dò xét ám mạch, chính là hình vẽ lộ tuyến hành công, hoặc là nói là pháp quyết tu luyện cổ võ.
Đáng tiếc chính là, Tùy Qua không có pháp quyết tu luyện cổ võ, muốn mưu lợi dùng tinh thần lực đi cảm giác và thức tỉnh ám mạch, phương pháp kia đã không thể thực hiện.
Tiếp theo, chuyện càng làm cho Tùy Qua như đưa đám xuất hiện:
Hắn ngưng tụ toàn bộ tinh thần lực, nhưng cũng không cách nào cảm ứng được tồn tại ám huyệt thứ hai.
Cảm ứng không được tồn tại, Tùy Qua dĩ nhiên không có cách nào kết thành kim đan thứ ba!
Kinh khủng hơn chính là, Tùy Qua thử để cho viên kim đan thứ nhất trùng kích nghịch đan cảnh của Kết Đan trung kỳ, hắn đột nhiên phát hiện, mặc cho hắn thúc dục, rót vào nguyên khí như thế nào, viên kim đan thứ nhất cũng không có dấu hiệu lột xác!
Chuyện lo lắng nhất rốt cục xảy ra.
Tiểu Ngân Trùng đã nói trúng: Tùy Qua mạo hiểm kết thành kim đan thứ hai, lực chiến đấu tăng lên gấp đôi. Nhưng, kim đan không cách nào lột xác tới cảnh giới tiếp theo, con đường đột phá cảnh giới phía trước đã bị phá hỏng!
Cốc Ngạn Tuyết cũng từng nói, ở niên đại của nàng, đích xác là có “Tiên võ cùng tu”, nhưng sau khi đến Kết Đan kỳ, cảnh giới đã hoàn toàn bị mắc kẹt, không thể đột phá về phía trước.
Tùy Qua đáng thương, hiện tại cũng gặp phải vấn đề này.
Vì tăng lực chiến đấu lên gấp đôi mà buông tha lực chiến đấu gấp trăm lần thậm chí nhiều hơn, nhìn thế nào Tùy Qua cũng hao vốn rất lớn.
Nhưng hiện giờ việc đã đến nước này, cho dù biết rõ bên trong có tai hoạ ngầm, Tùy Qua cũng không thể làm gì, ván đã đóng thuyền, cũng chỉ có thể tiếp tục đi tới con đường này.
Một ngày tĩnh tu, Tùy Qua không thể ngộ được biện pháp giải quyết.
Nhưng đối với viên kim đan thứ hai, Tùy Qua lại hiểu biết không ít, phát hiện ngoại trừ nhỏ hơn viên kim đan thứ nhất, cũng không có gì không ổn, xem ra cho dù toàn lực thúc dục nghênh kẻ địch, cũng sẽ không xuất hiện sự cố.
Nhớ đến phải tới Ai Lao Sơn, Tùy Qua rời khỏi phòng, gọi Nghê Thường Thất tiên tử, chuẩn bị đến Ai Lao Sơn.
Ai Lao Sơn trong giới tu hành hoàn toàn bất đồng với Ai Lao Sơn trong giới thế tục.
Ai Lao Sơn trong giới tu hành, quả nhiên là một vùng đất đại hung.
Sau khi tiến vào Ai Lao Sơn, sẽ làm cho người ta cảm thấy quỷ khí dày đặc, trên bầu trời luôn bao phủ một tầng chướng khí, cho nên ánh mặt trời chỉ có thể le lói, bầu trời xám trắng, ngọn núi cao chót vót, thạch đá lởm chởm, đất cằn sỏi đá, nếu nhìn sẽ làm cho người ta cảm thấy trong lòng bị đè nén.
Ngoài ra, trên ngọn núi xung quanh Ai Lao Sơn, cỏ cây thưa thớt, sức sống yếu ớt, không ít độc trùng ..., nếu bàn về không khí, nơi này còn âm trầm hơn Xà Ưng cốc.
Nhưng mặc dù chỗ này được xưng là một trong những hung địa của giới tu hành, người lui tới cũng không ít, hơn nữa có không ít lầu các, tiến hành các loại giao dịch.
Ngoài ra gần Ai Lao Sơn có rất nhiều cấm địa, tỷ như “sườn núi Du Hồn” theo lời Hùng Khai Sơn, chính là một cấm địa, tin đồn là địa bàn của yêu tộc, tất cả người tu hành nhân loại tùy ý xông vào, đều bị giết không tha!
Người lui tới nơi này, đều dùng một loại ánh mắt phòng bị đánh giá lẫn nhau, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng nghĩ tới chuyện tính toán và bị tính toán. Mục chuyến đi này của đích của, là đi tới Huyền Mệnh Nhai, chuẩn bị viết cáo trạng người của Nam Cung thế gia.
Cho nên, đoàn người đi thẳng tới Huyền Mệnh Nhai, Tùy Qua cũng không có ý định gây thêm rắc rối.
Chẳng qua, Tùy Qua không muốn rắc rối, nhưng người tới nơi này phần lớn cũng không phải là người lương thiện, cộng thêm Nghê Thường Thất tiên tử tu hành đều là công pháp dụ dỗ, song tu, đương nhiên thu hút không ít sự chú ý. Còn Trúc Vấn Quân mặc dù mặc trang phục đạo cô, nhưng dáng vẻ cũng là cấp bậc họa thủy, không muốn người khác chú ý thật sự cũng khó khăn.
Tùy Qua thật ra cũng rất thu hút chú ý , bởi vì hắn là nam nhân duy nhất trong đoàn người.
Bị một đám cô nương xinh đẹp vây quanh, có thể không bị người khác chú ý sao.
Đến lối vào sơn cốc Huyền Mệnh Nhai, có mấy người trung niên ăn mặc quái dị ngăn cản đường đi của Tùy Qua, sau đó dùng ánh mắt tà dâm đánh giá đám người Trúc Vấn Quân và Nghê Thường Thất tiên tử:
- Hắc hắc, mấy vị tiên tử, không nên vội vàng lên đường, mấy vị huynh đệ chúng ta đã khát khao khó nhịn, các ngươi hảo tâm thương hại chúng ta, dù sao một tên mặt trắng nhỏ này, cũng không thỏa mãn được các ngươi . . . Hắc hắc.
- Muốn chết ——
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu hiển hiện ra, thả ra vạn đạo quang mang.
Uy áp mãnh liệt áp tới mấy tên tà tu, khiến mấy tà tu tu vi Trúc Cơ kỳ quỳ xuống mặt đất, vội vàng xin tha nói:
- Tiền bối tha mạng! Là chúng ta có mắt không biết thái sơn. . . Tha mạng!
Tùy Qua cũng không để ý đến lời cầu xin tha thứ của mấy tà tu này, tiếp tục dùng uy áp kim đan và tinh thần lực áp chế đối phương, hoàn toàn muốn dùng uy áp và tinh thần lực trực tiếp đánh chết đối phương.
Thật ra, Tùy Qua căn bản không để ý đến sống chết của mấy tà tu này, chỉ có điều Tùy Qua muốn dẫn dắt người giật dây mấy tà tu này mà thôi.
- Vị đạo hữu này hạ thủ lưu tình!
Quả nhiên, lúc này giữa sơn cốc vang lên một thanh âm hùng hồn, sau đó Tùy Qua cảm giác được một luồng uy áp và tinh thần lực khác buông thả tới đây, ngăn cản uy áp và tinh thần lực hắn ép phá mấy tà tu này.
Mục đích của Tùy Qua đạt được, cũng không cần phải tiếp tục thu thập mấy tà tu này, thu hồi tinh thần lực, hắng giọng nói:
- Nếu đạo hữu muốn dò xét hư thật của ta, tự mình xuất thủ là được, cần gì đưa mấy người chết thế tới đây.
- Nếu ta tự mình xuất thủ, lo lắng sẽ làm Tùy đạo hữu hiểu lầm.
Thanh âm kia lại vang lên, sau đó Tùy Qua liền thấy một nam tử trung niên mặc trang phục chưởng quỹ cổ đại từ trong chướng khí sơn cốc đi ra, chắp tay hành lễ nói với Tùy Qua:
- Tùy đạo hữu uy danh lan xa, hôm nay vừa thấy, tu vi quả nhiên bất phàm, Hắc Thập Bát xin có lễ.
Tùy Qua đang muốn nói gì, Tiết Như Tư đứng bên cạnh đã nói với Tùy Qua:
- Người này là Nhị chưởng quỹ của khách sạn Huyền Mệnh!
- A.
Tùy Qua hơi kinh ngạc, bởi vì ngày 7, 17, 27 hàng tháng, trên Huyền Mệnh Nhai đều có huyền mệnh trạng xuất hiện, trong giới tu hành, cũng có không ít người làm nghề sát thủ, vì vậy sơn cốc phía dưới Huyền Mệnh Nhai, thường xuyên có người lui tới, khách sạn duy nhất giữa sơn cốc tên là khách sạn Huyền Mệnh, chính là nơi cư trú của bọn sát thủ hoặc là đám người đi thuê.
Đáng tiếc chính là, Tùy Qua không có pháp quyết tu luyện cổ võ, muốn mưu lợi dùng tinh thần lực đi cảm giác và thức tỉnh ám mạch, phương pháp kia đã không thể thực hiện.
Tiếp theo, chuyện càng làm cho Tùy Qua như đưa đám xuất hiện:
Hắn ngưng tụ toàn bộ tinh thần lực, nhưng cũng không cách nào cảm ứng được tồn tại ám huyệt thứ hai.
Cảm ứng không được tồn tại, Tùy Qua dĩ nhiên không có cách nào kết thành kim đan thứ ba!
Kinh khủng hơn chính là, Tùy Qua thử để cho viên kim đan thứ nhất trùng kích nghịch đan cảnh của Kết Đan trung kỳ, hắn đột nhiên phát hiện, mặc cho hắn thúc dục, rót vào nguyên khí như thế nào, viên kim đan thứ nhất cũng không có dấu hiệu lột xác!
Chuyện lo lắng nhất rốt cục xảy ra.
Tiểu Ngân Trùng đã nói trúng: Tùy Qua mạo hiểm kết thành kim đan thứ hai, lực chiến đấu tăng lên gấp đôi. Nhưng, kim đan không cách nào lột xác tới cảnh giới tiếp theo, con đường đột phá cảnh giới phía trước đã bị phá hỏng!
Cốc Ngạn Tuyết cũng từng nói, ở niên đại của nàng, đích xác là có “Tiên võ cùng tu”, nhưng sau khi đến Kết Đan kỳ, cảnh giới đã hoàn toàn bị mắc kẹt, không thể đột phá về phía trước.
Tùy Qua đáng thương, hiện tại cũng gặp phải vấn đề này.
Vì tăng lực chiến đấu lên gấp đôi mà buông tha lực chiến đấu gấp trăm lần thậm chí nhiều hơn, nhìn thế nào Tùy Qua cũng hao vốn rất lớn.
Nhưng hiện giờ việc đã đến nước này, cho dù biết rõ bên trong có tai hoạ ngầm, Tùy Qua cũng không thể làm gì, ván đã đóng thuyền, cũng chỉ có thể tiếp tục đi tới con đường này.
Một ngày tĩnh tu, Tùy Qua không thể ngộ được biện pháp giải quyết.
Nhưng đối với viên kim đan thứ hai, Tùy Qua lại hiểu biết không ít, phát hiện ngoại trừ nhỏ hơn viên kim đan thứ nhất, cũng không có gì không ổn, xem ra cho dù toàn lực thúc dục nghênh kẻ địch, cũng sẽ không xuất hiện sự cố.
Nhớ đến phải tới Ai Lao Sơn, Tùy Qua rời khỏi phòng, gọi Nghê Thường Thất tiên tử, chuẩn bị đến Ai Lao Sơn.
Ai Lao Sơn trong giới tu hành hoàn toàn bất đồng với Ai Lao Sơn trong giới thế tục.
Ai Lao Sơn trong giới tu hành, quả nhiên là một vùng đất đại hung.
Sau khi tiến vào Ai Lao Sơn, sẽ làm cho người ta cảm thấy quỷ khí dày đặc, trên bầu trời luôn bao phủ một tầng chướng khí, cho nên ánh mặt trời chỉ có thể le lói, bầu trời xám trắng, ngọn núi cao chót vót, thạch đá lởm chởm, đất cằn sỏi đá, nếu nhìn sẽ làm cho người ta cảm thấy trong lòng bị đè nén.
Ngoài ra, trên ngọn núi xung quanh Ai Lao Sơn, cỏ cây thưa thớt, sức sống yếu ớt, không ít độc trùng ..., nếu bàn về không khí, nơi này còn âm trầm hơn Xà Ưng cốc.
Nhưng mặc dù chỗ này được xưng là một trong những hung địa của giới tu hành, người lui tới cũng không ít, hơn nữa có không ít lầu các, tiến hành các loại giao dịch.
Ngoài ra gần Ai Lao Sơn có rất nhiều cấm địa, tỷ như “sườn núi Du Hồn” theo lời Hùng Khai Sơn, chính là một cấm địa, tin đồn là địa bàn của yêu tộc, tất cả người tu hành nhân loại tùy ý xông vào, đều bị giết không tha!
Người lui tới nơi này, đều dùng một loại ánh mắt phòng bị đánh giá lẫn nhau, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng nghĩ tới chuyện tính toán và bị tính toán. Mục chuyến đi này của đích của, là đi tới Huyền Mệnh Nhai, chuẩn bị viết cáo trạng người của Nam Cung thế gia.
Cho nên, đoàn người đi thẳng tới Huyền Mệnh Nhai, Tùy Qua cũng không có ý định gây thêm rắc rối.
Chẳng qua, Tùy Qua không muốn rắc rối, nhưng người tới nơi này phần lớn cũng không phải là người lương thiện, cộng thêm Nghê Thường Thất tiên tử tu hành đều là công pháp dụ dỗ, song tu, đương nhiên thu hút không ít sự chú ý. Còn Trúc Vấn Quân mặc dù mặc trang phục đạo cô, nhưng dáng vẻ cũng là cấp bậc họa thủy, không muốn người khác chú ý thật sự cũng khó khăn.
Tùy Qua thật ra cũng rất thu hút chú ý , bởi vì hắn là nam nhân duy nhất trong đoàn người.
Bị một đám cô nương xinh đẹp vây quanh, có thể không bị người khác chú ý sao.
Đến lối vào sơn cốc Huyền Mệnh Nhai, có mấy người trung niên ăn mặc quái dị ngăn cản đường đi của Tùy Qua, sau đó dùng ánh mắt tà dâm đánh giá đám người Trúc Vấn Quân và Nghê Thường Thất tiên tử:
- Hắc hắc, mấy vị tiên tử, không nên vội vàng lên đường, mấy vị huynh đệ chúng ta đã khát khao khó nhịn, các ngươi hảo tâm thương hại chúng ta, dù sao một tên mặt trắng nhỏ này, cũng không thỏa mãn được các ngươi . . . Hắc hắc.
- Muốn chết ——
Tùy Qua hừ lạnh một tiếng, hư ảnh kim đan trên đỉnh đầu hiển hiện ra, thả ra vạn đạo quang mang.
Uy áp mãnh liệt áp tới mấy tên tà tu, khiến mấy tà tu tu vi Trúc Cơ kỳ quỳ xuống mặt đất, vội vàng xin tha nói:
- Tiền bối tha mạng! Là chúng ta có mắt không biết thái sơn. . . Tha mạng!
Tùy Qua cũng không để ý đến lời cầu xin tha thứ của mấy tà tu này, tiếp tục dùng uy áp kim đan và tinh thần lực áp chế đối phương, hoàn toàn muốn dùng uy áp và tinh thần lực trực tiếp đánh chết đối phương.
Thật ra, Tùy Qua căn bản không để ý đến sống chết của mấy tà tu này, chỉ có điều Tùy Qua muốn dẫn dắt người giật dây mấy tà tu này mà thôi.
- Vị đạo hữu này hạ thủ lưu tình!
Quả nhiên, lúc này giữa sơn cốc vang lên một thanh âm hùng hồn, sau đó Tùy Qua cảm giác được một luồng uy áp và tinh thần lực khác buông thả tới đây, ngăn cản uy áp và tinh thần lực hắn ép phá mấy tà tu này.
Mục đích của Tùy Qua đạt được, cũng không cần phải tiếp tục thu thập mấy tà tu này, thu hồi tinh thần lực, hắng giọng nói:
- Nếu đạo hữu muốn dò xét hư thật của ta, tự mình xuất thủ là được, cần gì đưa mấy người chết thế tới đây.
- Nếu ta tự mình xuất thủ, lo lắng sẽ làm Tùy đạo hữu hiểu lầm.
Thanh âm kia lại vang lên, sau đó Tùy Qua liền thấy một nam tử trung niên mặc trang phục chưởng quỹ cổ đại từ trong chướng khí sơn cốc đi ra, chắp tay hành lễ nói với Tùy Qua:
- Tùy đạo hữu uy danh lan xa, hôm nay vừa thấy, tu vi quả nhiên bất phàm, Hắc Thập Bát xin có lễ.
Tùy Qua đang muốn nói gì, Tiết Như Tư đứng bên cạnh đã nói với Tùy Qua:
- Người này là Nhị chưởng quỹ của khách sạn Huyền Mệnh!
- A.
Tùy Qua hơi kinh ngạc, bởi vì ngày 7, 17, 27 hàng tháng, trên Huyền Mệnh Nhai đều có huyền mệnh trạng xuất hiện, trong giới tu hành, cũng có không ít người làm nghề sát thủ, vì vậy sơn cốc phía dưới Huyền Mệnh Nhai, thường xuyên có người lui tới, khách sạn duy nhất giữa sơn cốc tên là khách sạn Huyền Mệnh, chính là nơi cư trú của bọn sát thủ hoặc là đám người đi thuê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.