Chương 1276: Ngoài ý liệu.
Vô Trục
29/04/2015
Thiên Tinh Thạch hình thành một cỗ lực lượng thật lớn hung hăng oanh lên ngực Trần Thiên Thạch, mặc dù lấy tu vi của ma đầu kia cũng không chống đỡ kịp một kích trí mạng này!
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên.
Trần Thiên Thạch bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết, nếu lúc này thừa thắng xông lên thật quá tốt, nhưng đối thủ của hắn là Quân Thương Sinh, cho nên chỉ đành bỏ qua cơ hội giết chết Trần Thiên Thạch.
Cơ hồ cùng một thời gian, công kích của Lam Noãn đã tới.
Một kích của nữ ma đầu không công phá được lực phòng ngự của giáp trụ, nữ ma thật gian xảo, một kích thất bại lập tức rút lui.
Nhưng Tùy Qua sẽ không cấp cho đối thủ cơ hội, dù đối phương là nữ ma đầu.
- Chơi ngầm, ta cũng biết! Lục Mục Điện Châu!
Trong hai mắt Tùy Qua bỗng nhiên bắn ra ngàn vạn đạo điện mang, xuyên vào hai mắt Lam Noãn.
Một tiếng hét thảm vang lên, Lam Noãn đã trúng “độc thủ” của Tùy Qua.
Nhưng đồng thời một kích của Quân Thương Sinh đã đánh tới.
Một kích này là một kích thong thả nhất, nhưng cũng là một kích cường đại nhất của hắn!
Chiêu số súc tích càng lâu, uy lực càng mạnh.
Khi một kích của Quân Thương Sinh đánh tới, Tùy Qua cảm giác được chẳng những bản thể Ma Đạo Luân Hồi Kiếm biến mất, ngay cả thân hình của Quân Thương Sinh cũng hoàn toàn “biến mất”.
- Quân Thương Sinh, ngươi không cần uổng phí tâm cơ!
Tùy Qua cao giọng nói:
- Ta thúc giục Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, vạn tà bất xâm, không đọa luân hồi, cho dù ngươi có thể mượn dùng luân hồi lực cũng vô dụng với ta. Quân Thương Sinh, hãy để cho ta kết thúc ảo tưởng trở thành ma thần của ngươi đi! Mệnh đan cảnh, thảo mộc túc mệnh!
Đi cùng quyền đầu của Tùy Qua oanh ra, còn có mầm móng linh thảo đầy trời.
Khi Tùy Qua oanh ra một quyền, vô số mầm móng linh thảo nở rộ sinh mệnh lực trong hư không, mọc rễ nảy mầm, tuy không thể trưởng thành làm linh thảo chân chính, bởi vì đây là số mệnh của chúng, nhưng mặc dù vậy được nguyên khí của Tùy Qua thúc giục bắt đầu mãnh liệt phóng thích sinh cơ, mãnh liệt sinh trưởng, mãnh liệt nghiền nát hết thảy những gì ngăn chặn phía trước!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Mầm móng linh thảo va chạm cùng luân hồi kiếm khí, cùng nhau hủy diệt.
Luân hồi kiếm khí không ngừng bị hao mòn, luân hồi lực dần yếu bớt, một kích của Quân Thương Sinh còn chưa phóng thích nhưng lực lượng đã bị Tùy Qua làm suy yếu.
Ước chừng cảm giác được không ổn, luân hồi kiếm khí đột nhiên bùng nổ mãnh liệt, kiếm khí tối đen bạo tăng đầy trời, một đạo hắc sắc kiếm khí giống như thiên ngoại lưu tinh, tung tóe phát ra đánh úp xuống đỉnh đầu Tùy Qua.
Quả đấm của Tùy Qua chậm rãi tung ra, nhắm ngay trung tâm hắc sắc kiếm khí.
Một đạo kiếm khí bé nhỏ không đáng kể, một quyền thật nhẹ nhàng tung ra, vốn phát ra thanh âm thật bình thản, nhưng thanh âm lại biến thành thật lớn, người trong phạm vi ngàn cây số đều cảm giác trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng sấm, chấn ông ông cả lỗ tai.
Một chiêu giao kích, vô số kiếm khí cùng vô số mầm móng linh thảo không ngừng nổ mạnh, rơi xuống cùng thiêu cháy.
Không biết qua bao lâu, kiếm khí tối đen đầy trời rốt cục biến mất hầu như không còn.
Thân hình Quân Thương Sinh rốt cục hiển hiện ra, hắn đứng đối diện Tùy Qua, nhưng mặt nạ đã vỡ vụn, sắc mặt tái nhợt vô cùng, mà ánh mắt tràn ngập oán độc:
- Tùy Qua, ngươi sẽ không giết được ta! Khi lần thứ hai ta trở về, ngươi cùng người bên cạnh ngươi tất cả đều phải chết!
- Vậy thì ngươi chết trước đi!
Tùy Qua cười lạnh, nắm tay hung hăng oanh thẳng lên thân thể Quân Thương Sinh.
Thân thể Quân Thương Sinh giống như pho tượng gỗ trực tiếp tan thành tro bụi.
Nhưng quỷ dị chính là không nhìn thấy nguyên thần của hắn, không biết đã tiêu vong hay là bỏ trốn.
Oanh long long!
Khi Quân Thương Sinh vẫn diệt, bên dưới Ma Quỷ thành phát ra tiếng vang rầm rầm, đại địa không ngừng chao đảo, vô số ma vật chen chúc ra khỏi thành, mà ma vật ước chừng biết mình gặp phải tai họa, cho nên bắt đầu điên cuồng chạy trối chết, nhưng bị Thảo Mộc Binh Trận khống chế tuyệt đại bộ phận ma vật đều biến thành cá trong lưới.
Đại địa chao đảo càng thêm dữ dội.
Làm cho Tùy Qua cảm thấy không tưởng được chính là tòa Ma Quỷ thành tự chìm xuống lòng đất, sau đó bị vô số núi đá bùn đất chôn giấu. Xem ra không cần hắn san bằng, Ma Quỷ thành đã tự mình chôn cùng cùng Quân Thương Sinh.
Biến cố này nằm ngoài dự liệu của Tùy Qua.
Nhất là khi Quân Thương Sinh tử vong, Tùy Qua không thu được nguyên thân của hắn, thậm chí còn không cảm giác có nguyên thần tồn tại. Nhưng nếu hắn không có nguyên thần, tu vi của hắn sao lại lợi hại như thế?
Đại địa dần dần bình ổn.
Khắp bốn phía Ma Quỷ thành hoàn toàn thay đổi.
Ma khí đầy trời dần dần tán đi.
Trong không gian Hồng Mông Thạch xuất hiện thật nhiều ma vật.
Trận chiến Ma Quỷ thành đối với Tùy Qua mà nói, xem như là thu hoạch không nhỏ. Nhưng trong lòng Tùy Qua không hề có nỗi vui sướng khi chiến thắng, ngược lại tăng thêm vài phần lo âu.
Cuộc chiến bên ngoài cũng đã dần xong.
Ước chừng qua nửa giờ, Tang Thiên xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, hoảng sợ nói:
- Tùy lão đệ, chẳng lẽ cậu thật sự san bằng được Ma Quỷ thành?
Tùy Qua lắc lắc đầu.
- Nhưng sao tôi không cảm giác được Ma Quỷ thành còn tồn tại đây?
Tang Thiên nghi hoặc hỏi:
- Nếu lão đệ chưa san bằng Ma Quỷ thành, vậy nó đâu rồi?
- Ở phía dưới này.
Tùy Qua dùng ngón tay chỉ xuống lòng đất.
- Không có khả năng.
Tang Thiên nói:
- Tôi đã dùng thần niệm tìm qua, phía dưới không có ah.
- Tôi cũng không cảm ứng được sự tồn tại của nó.
Tùy Qua đáp:
- Nhưng mặc kệ anh tin tưởng hay không, tôi tận mắt thấy nó chìm xuống dưới. Ma Quỷ thành, thật đúng như ma quỷ thôi.
- Cứ chìm xuống như vậy sao?
Tang Thiên tựa hồ còn chưa tin.
- Tang lão đại, tin hay không là tùy anh.
Tùy Qua cười khổ nói:
- Tôi cũng ước gì đem nó san bằng, nhưng mấu chốt là Ma Quỷ thành lại tự mình chôn cùng với Quân Thương Sinh.
- Chôn cùng sao? Cậu muốn nói Quân Thương Sinh đã chết?
Tang Thiên hỏi:
- Điều này…sao có thể?
- Vì sao không khả năng?
Tùy Qua nói:
- Tôi tự tay đưa hắn đoạn đường. Tang lão đại, vì sao anh hỏi như vậy?
- Bởi vì ở hai phút trước, người của tôi còn báo lại Quân Thương Sinh đang tham gia một buổi hoạt động kinh doanh trọng yếu tại thủ đô.
Tang Thiên trả lời.
- Cái gì!
Tùy Qua kinh ngạc nhìn Tang Thiên.
- Cho nên chuyện này tôi cũng cảm thấy kỳ quái.
Tang Thiên cười khổ nói:
- Nhưng mặc kệ vị Quân Thương Sinh ở Đế Kinh lại là ai, tôi tin tưởng Quân Thương Sinh tại đây nhất định là đã chết. Nếu không Ma Quỷ thành cũng sẽ không biến mất như vậy.
- Nói chuyện này chỉ vô dụng.
Tùy Qua nói:
- Quan trọng nhất là Ma Quỷ thành đã biến mất, về phần Quân Thương Sinh ở Đế Kinh là thật hay giả, tôi không quan tâm. Tang lão đại, sự tình phía sau anh đi xử lý, tôi còn việc phải làm.
Nói xong Tùy Qua lóe thân biến mất.
Ngay sau đó hắn xuất hiện trước mặt Lạc Thanh Liên.
Lạc Thanh Liên nhìn thấy Tùy Qua, không kinh ngạc, tựa hồ nàng đã sớm biết hắn sẽ đến, bình tĩnh nói:
- Tôi biết anh muốn hỏi chuyện gì. Tôi có thể nói cho anh biết, chuyện tôi biết không nhiều. Nhưng tôi hẳn nên cảm tạ anh, bởi vì nguyên thần nàng lưu lại trong cơ thể tôi đã biến mất. Sau này tôi cũng sẽ không còn bị nàng ảnh hưởng.
Thanh âm xương cốt vỡ vụn vang lên.
Trần Thiên Thạch bị trọng thương nhưng vẫn chưa chết, nếu lúc này thừa thắng xông lên thật quá tốt, nhưng đối thủ của hắn là Quân Thương Sinh, cho nên chỉ đành bỏ qua cơ hội giết chết Trần Thiên Thạch.
Cơ hồ cùng một thời gian, công kích của Lam Noãn đã tới.
Một kích của nữ ma đầu không công phá được lực phòng ngự của giáp trụ, nữ ma thật gian xảo, một kích thất bại lập tức rút lui.
Nhưng Tùy Qua sẽ không cấp cho đối thủ cơ hội, dù đối phương là nữ ma đầu.
- Chơi ngầm, ta cũng biết! Lục Mục Điện Châu!
Trong hai mắt Tùy Qua bỗng nhiên bắn ra ngàn vạn đạo điện mang, xuyên vào hai mắt Lam Noãn.
Một tiếng hét thảm vang lên, Lam Noãn đã trúng “độc thủ” của Tùy Qua.
Nhưng đồng thời một kích của Quân Thương Sinh đã đánh tới.
Một kích này là một kích thong thả nhất, nhưng cũng là một kích cường đại nhất của hắn!
Chiêu số súc tích càng lâu, uy lực càng mạnh.
Khi một kích của Quân Thương Sinh đánh tới, Tùy Qua cảm giác được chẳng những bản thể Ma Đạo Luân Hồi Kiếm biến mất, ngay cả thân hình của Quân Thương Sinh cũng hoàn toàn “biến mất”.
- Quân Thương Sinh, ngươi không cần uổng phí tâm cơ!
Tùy Qua cao giọng nói:
- Ta thúc giục Thanh Đế Mộc Hoàng giáp trụ, vạn tà bất xâm, không đọa luân hồi, cho dù ngươi có thể mượn dùng luân hồi lực cũng vô dụng với ta. Quân Thương Sinh, hãy để cho ta kết thúc ảo tưởng trở thành ma thần của ngươi đi! Mệnh đan cảnh, thảo mộc túc mệnh!
Đi cùng quyền đầu của Tùy Qua oanh ra, còn có mầm móng linh thảo đầy trời.
Khi Tùy Qua oanh ra một quyền, vô số mầm móng linh thảo nở rộ sinh mệnh lực trong hư không, mọc rễ nảy mầm, tuy không thể trưởng thành làm linh thảo chân chính, bởi vì đây là số mệnh của chúng, nhưng mặc dù vậy được nguyên khí của Tùy Qua thúc giục bắt đầu mãnh liệt phóng thích sinh cơ, mãnh liệt sinh trưởng, mãnh liệt nghiền nát hết thảy những gì ngăn chặn phía trước!
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Mầm móng linh thảo va chạm cùng luân hồi kiếm khí, cùng nhau hủy diệt.
Luân hồi kiếm khí không ngừng bị hao mòn, luân hồi lực dần yếu bớt, một kích của Quân Thương Sinh còn chưa phóng thích nhưng lực lượng đã bị Tùy Qua làm suy yếu.
Ước chừng cảm giác được không ổn, luân hồi kiếm khí đột nhiên bùng nổ mãnh liệt, kiếm khí tối đen bạo tăng đầy trời, một đạo hắc sắc kiếm khí giống như thiên ngoại lưu tinh, tung tóe phát ra đánh úp xuống đỉnh đầu Tùy Qua.
Quả đấm của Tùy Qua chậm rãi tung ra, nhắm ngay trung tâm hắc sắc kiếm khí.
Một đạo kiếm khí bé nhỏ không đáng kể, một quyền thật nhẹ nhàng tung ra, vốn phát ra thanh âm thật bình thản, nhưng thanh âm lại biến thành thật lớn, người trong phạm vi ngàn cây số đều cảm giác trên đỉnh đầu đột nhiên vang lên tiếng sấm, chấn ông ông cả lỗ tai.
Một chiêu giao kích, vô số kiếm khí cùng vô số mầm móng linh thảo không ngừng nổ mạnh, rơi xuống cùng thiêu cháy.
Không biết qua bao lâu, kiếm khí tối đen đầy trời rốt cục biến mất hầu như không còn.
Thân hình Quân Thương Sinh rốt cục hiển hiện ra, hắn đứng đối diện Tùy Qua, nhưng mặt nạ đã vỡ vụn, sắc mặt tái nhợt vô cùng, mà ánh mắt tràn ngập oán độc:
- Tùy Qua, ngươi sẽ không giết được ta! Khi lần thứ hai ta trở về, ngươi cùng người bên cạnh ngươi tất cả đều phải chết!
- Vậy thì ngươi chết trước đi!
Tùy Qua cười lạnh, nắm tay hung hăng oanh thẳng lên thân thể Quân Thương Sinh.
Thân thể Quân Thương Sinh giống như pho tượng gỗ trực tiếp tan thành tro bụi.
Nhưng quỷ dị chính là không nhìn thấy nguyên thần của hắn, không biết đã tiêu vong hay là bỏ trốn.
Oanh long long!
Khi Quân Thương Sinh vẫn diệt, bên dưới Ma Quỷ thành phát ra tiếng vang rầm rầm, đại địa không ngừng chao đảo, vô số ma vật chen chúc ra khỏi thành, mà ma vật ước chừng biết mình gặp phải tai họa, cho nên bắt đầu điên cuồng chạy trối chết, nhưng bị Thảo Mộc Binh Trận khống chế tuyệt đại bộ phận ma vật đều biến thành cá trong lưới.
Đại địa chao đảo càng thêm dữ dội.
Làm cho Tùy Qua cảm thấy không tưởng được chính là tòa Ma Quỷ thành tự chìm xuống lòng đất, sau đó bị vô số núi đá bùn đất chôn giấu. Xem ra không cần hắn san bằng, Ma Quỷ thành đã tự mình chôn cùng cùng Quân Thương Sinh.
Biến cố này nằm ngoài dự liệu của Tùy Qua.
Nhất là khi Quân Thương Sinh tử vong, Tùy Qua không thu được nguyên thân của hắn, thậm chí còn không cảm giác có nguyên thần tồn tại. Nhưng nếu hắn không có nguyên thần, tu vi của hắn sao lại lợi hại như thế?
Đại địa dần dần bình ổn.
Khắp bốn phía Ma Quỷ thành hoàn toàn thay đổi.
Ma khí đầy trời dần dần tán đi.
Trong không gian Hồng Mông Thạch xuất hiện thật nhiều ma vật.
Trận chiến Ma Quỷ thành đối với Tùy Qua mà nói, xem như là thu hoạch không nhỏ. Nhưng trong lòng Tùy Qua không hề có nỗi vui sướng khi chiến thắng, ngược lại tăng thêm vài phần lo âu.
Cuộc chiến bên ngoài cũng đã dần xong.
Ước chừng qua nửa giờ, Tang Thiên xuất hiện bên cạnh Tùy Qua, hoảng sợ nói:
- Tùy lão đệ, chẳng lẽ cậu thật sự san bằng được Ma Quỷ thành?
Tùy Qua lắc lắc đầu.
- Nhưng sao tôi không cảm giác được Ma Quỷ thành còn tồn tại đây?
Tang Thiên nghi hoặc hỏi:
- Nếu lão đệ chưa san bằng Ma Quỷ thành, vậy nó đâu rồi?
- Ở phía dưới này.
Tùy Qua dùng ngón tay chỉ xuống lòng đất.
- Không có khả năng.
Tang Thiên nói:
- Tôi đã dùng thần niệm tìm qua, phía dưới không có ah.
- Tôi cũng không cảm ứng được sự tồn tại của nó.
Tùy Qua đáp:
- Nhưng mặc kệ anh tin tưởng hay không, tôi tận mắt thấy nó chìm xuống dưới. Ma Quỷ thành, thật đúng như ma quỷ thôi.
- Cứ chìm xuống như vậy sao?
Tang Thiên tựa hồ còn chưa tin.
- Tang lão đại, tin hay không là tùy anh.
Tùy Qua cười khổ nói:
- Tôi cũng ước gì đem nó san bằng, nhưng mấu chốt là Ma Quỷ thành lại tự mình chôn cùng với Quân Thương Sinh.
- Chôn cùng sao? Cậu muốn nói Quân Thương Sinh đã chết?
Tang Thiên hỏi:
- Điều này…sao có thể?
- Vì sao không khả năng?
Tùy Qua nói:
- Tôi tự tay đưa hắn đoạn đường. Tang lão đại, vì sao anh hỏi như vậy?
- Bởi vì ở hai phút trước, người của tôi còn báo lại Quân Thương Sinh đang tham gia một buổi hoạt động kinh doanh trọng yếu tại thủ đô.
Tang Thiên trả lời.
- Cái gì!
Tùy Qua kinh ngạc nhìn Tang Thiên.
- Cho nên chuyện này tôi cũng cảm thấy kỳ quái.
Tang Thiên cười khổ nói:
- Nhưng mặc kệ vị Quân Thương Sinh ở Đế Kinh lại là ai, tôi tin tưởng Quân Thương Sinh tại đây nhất định là đã chết. Nếu không Ma Quỷ thành cũng sẽ không biến mất như vậy.
- Nói chuyện này chỉ vô dụng.
Tùy Qua nói:
- Quan trọng nhất là Ma Quỷ thành đã biến mất, về phần Quân Thương Sinh ở Đế Kinh là thật hay giả, tôi không quan tâm. Tang lão đại, sự tình phía sau anh đi xử lý, tôi còn việc phải làm.
Nói xong Tùy Qua lóe thân biến mất.
Ngay sau đó hắn xuất hiện trước mặt Lạc Thanh Liên.
Lạc Thanh Liên nhìn thấy Tùy Qua, không kinh ngạc, tựa hồ nàng đã sớm biết hắn sẽ đến, bình tĩnh nói:
- Tôi biết anh muốn hỏi chuyện gì. Tôi có thể nói cho anh biết, chuyện tôi biết không nhiều. Nhưng tôi hẳn nên cảm tạ anh, bởi vì nguyên thần nàng lưu lại trong cơ thể tôi đã biến mất. Sau này tôi cũng sẽ không còn bị nàng ảnh hưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.