Chương 109: Quyền thuật thẳng và tròn. (1)
Vô Trục
13/03/2015
Tăng Thiết Âu mãnh long quá giang, căn bản không có ý định giải hòa, cũng sải bước về chính giữa boong tàu.
Sơn Hùng vội vàng chép miệng nói với tên tiểu để bên cạnh, tiểu đệ này vội vàng hội ý, hấp tấp khiêng Cuốc chấn linh của Tùy Qua đến.
Triệu Tam gia và Tăng Thiết Âu không khỏi há hốc mồm.
Sau khi thoáng sững sờ, Triệu Tam gia mới nói với Tùy Qua:
- Tiểu huynh đệ, cậu muốn dùng cái cuốc này làm binh khí?
Sơn Hùng ở một bên hát đệm nói:
- Huynh đệ của tôi có cuốc nơi tay, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!
Tăng Thiết Âu tỏ vẻ thờ ơ, nói:
- Vô phương, tôi có một đôi thiết quyền vậy là đủ rồi!
Tùy Qua cười nhạt, nói với Sơn Hùng:
- Hùng ca, khiêng cuốc của tôi về đi.
- Tại sao?
Sơn Hùng không hiểu nói:
- Đây là binh khí phòng thân của cậu.
- Tôi vốn tưởng rằng cần binh khí .
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Nhưng sau khi nhìn thấy Tằng tiên sinh, tôi cảm thấy không cần.
Những lời này rất bình thản, nhưng ai cũng nhận ra vẻ châm biếm bên trong. Tùy Qua đã đoán được tu vi của Tăng Thiết Âu nhiều lắm là Luyện khí trung kỳ, đúng là không đáng để hắn vận dụng Cuốc chấn linh. Về phần lời châm biếm với Tăng Thiết Âu, cũng bởi vì lúc trước Tăng Thiết Âu biểu hiện ra tư thái và giọng nói khiến Tùy Qua rất không thoải mái.
Triệu Tam gia khẽ kinh ngạc, hắn không biết tại sao Tùy Qua lại chọc giận Tăng Thiết Âu.
Nội gia quyền sư không giống với ngoại gia quyền thủ, quyền pháp thu phóng tự nhiên, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi tâm tình, chọc giận đối thủ cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì.
Nhưng, Triệu Tam gia coi như thưởng thức Tùy Qua, lúc này cũng chỉ biết làm tốt bổn phận nhân chứng của hắn.
Lúc này, Triệu Tam gia phất phất tay, lập tức có hai hán tử đi tới, một người giơ lư hương, một người giơ hương án, đặt trước mặt Triệu Tam gia . Sau đó, lại có một hán tử tiến lên, đốt một nén nhang đưa cho Triệu Tam gia.
Cái này gọi là châm hương tỷ võ.
Châm hương tỷ võ có hai tầng ý tứ, thứ nhất là có ý tứ, song phương không cần lấy tánh mạng của nhau, không thể làm đối phương mất mạng, nhiều lắm chặt tay chặt chân là đủ. Thứ hai, châm hương cũng là tính giờ, ý là thời gian song phương tỷ võ trong vòng một nén nhang, nếu hết một nén nhang mà không thể phân ra thắng bại, thì coi như hòa.
Đây là quy củ truyền lưu từ xưa đến nay.
- Bắt đầu!
Triệu Tam gia cắm que hương vào lư hương, lập tức mở miệng quát to một tiếng.
Trong chốc lát, trên bong thuyền yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều nín thở.
Đây là quyết đấu của hai vị nội gia quyền sư, rất nhiều người cả đời mới thấy một lần. Huống chi, trận chiến này lại quan hệ đến phân chia thế lực sau này của thành phố Đông Giang, không phải chuyện đùa.
Cho dù là Triệu Tam gia, cũng hứng thú dạt dào.
Rống!
Phảng phất là một tiếng hổ gầm, từ trong rừng rậm, chấn động tâm phách! Tăng Thiết Âu cong người, mười ngón tay như hổ trảo, hai chân vận kình, trong cổ họng tự nhiên phun trào ra một tiếng hổ gầm, cả người giống như bay lên không, làm ra tư thế mãnh hổ xuống núi, đánh về phía Tùy Qua, nội kình cuồn cuộn, làm cho người ta cảm giác, tựa hồ ngay cả tảng đá, thép tấm cũng có thể xuyên thủng!
Thiếu Lâm hổ quyền!
Tăng Thiết Âu vừa ra tay, chính là hổ quyền cương mãnh uy thế nhất, hiển nhiên tính toán lớn tiếng doạ người, dựa vào khí thế cường đại và chân khí của cao nhân, một đòn hoàn toàn đánh bại Tùy Qua.
Tùy Qua cảm nhận được chiêu thức mãnh hổ rời núi của Tăng Thiết Âu mang theo khí thế và lực lượng khổng lồ, nhưng tâm tình phẳng lặng như mặt nước, không vì thế mà thay đổi, sau đó đột nhiên lộ ra bàn tay phải, ngón cái và ngón trỏ chạm vào nhau, giống như đầu ngón tay cầm một đóa hoa tươi, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp, năm đầu ngón tay trên tay trái bắn ra, giống như đang búng một con sâu bám trên đóa hoa.
Đầu ngón tay trái của Tùy Qua liên tục bắn ra, mỗi một lần đầu ngón tay bắn ra, đều sẽ phát ra một tiếng thanh thúy trong không khí, nghe rất réo rắt.
Trong mắt Triệu Tam gia, đả pháp của Tăng Thiết Âu hung mãnh cuồng Bạo, khí thế uy lực kinh người, còn thủ pháp của Tùy Qua lại nhẹ nhàng thoải mái, nhìn như rất bình thản, nhưng hàm chứa một loại sức mạnh thiên địa không cách nào chống đỡ.
- Chẳng lẽ là -- -
Trong lòng Triệu Tam gia đột nhiên xuất hiện một cái tên gần như là võ học truyền kỳ:
- Tiên Thiên chiến kỹ!
Triệu Tam gia từng nghe sư phụ của mình nói, khi chân khí tu vi của một võ giả đạt đến mức tận cùng, nếu như cơ duyên xảo hợp, có thể có tiến thêm một bước, đạt tới Tiên Thiên bí cảnh trong truyền thuyết. Cao thủ võ học tiến vào Tiên Thiên bí cảnh, không chỉ có tuổi thọ hơn xa người bình thường, hơn nữa tu vi võ học sẽ không vì số tuổi tăng trưởng mà thoái hóa, kinh khủng hơn chính là, cao thủ Tiên Thiên bí cảnh, chân khí và chiêu thức võ học của bọn họ cũng sẽ phát sinh lột xác về chất, ra chiêu hết sức, âm thầm dung hợp với thiên đạo, hoàn toàn không có sơ hở. Võ học do cao thủ Tiên Thiên kỳ tự nghĩ ra đã trở thành Tiên Thiên chiến kỹ. Nhưng, nếu như không phải là tuyệt đỉnh cao thủ Tiên Thiên bí cảnh, căn bản không cách nào thi triển ra Tiên Thiên chiến kỹ!
Mặc dù Triệu Tam gia là tiền bối, nhưng bình sinh chưa từng thấy qua tiên thiên cao thủ chân chính, đương nhiên cũng không biết Tiên Thiên chiến kỹ rút cuộc khủng khiếp đến thế nào. Nhưng Triệu Tam gia có thể nhìn thấy "Đạo" trong thủ pháp của Tùy Qua. Hắn bình sinh giao chiến mấy trăm lần, cũng quan sát cuộc đấu của hàng trăm cao thủ, nhưng chưa từng thấy ai có chiêu thức phiêu dật thoát tục như thể thiếu niên trước mắt này.
Chân khí tu vi của Tăng Thiết Âu đã đến gần luyện khí trung kỳ, cho nên hắn căn bản không coi Tùy Qua vào đâu, huống chi hắn rất có lòng tin vào Hổ Hình Quyền của mình, chỉ cần một thức "Mãnh Hổ xuống núi" có thể kinh sợ đối phương, cứ như vậy các chiêu thức mãnh liệt "Mãnh Hổ rửa trảo", "Ác hổ trèo núi", "Hổ Vương hiển uy" sẽ giống như bão tố tấn công đối thủ, cho đến khi đối phương bị đánh ngã mới thôi.
Chẳng qua là, Tăng Thiết Âu nằm mộng cũng không ngờ, Tùy Qua không phải hời hợt bắn đầu ngón tay như vậy, mỗi một lần bắn ra vừa vặn trúng điểm định kinh huyệt giữa lòng bàn tay Tăng Thiết Âu, giống như Tăng Thiết Âu cố ý đưa huyệt vị đến đầu ngón tay Tùy Qua vậy.
Định kinh huyệt trên thân thể con người, dùng ngón tay xoa bóp, vốn có thể trấn kinh, trị động kinh, nhưng nếu như bị chân khí đánh trúng..., tình huống có thể ngược lại. Mỗi một lần Tăng Thiết Âu bị đầu ngón tay Tùy Qua bắn trúng, cảm giác bàn tay không thể tự chủ, co quắp lại, vốn định tụ tập chân khí trên mười đầu ngón tay, cũng vì loại co quắp này mà giảm bớt rất nhiều.
Sau khi định kinh huyệt của Tăng Thiết Âu bị bắn trúng, chân khí trên mười đầu ngón tay cơ hồ giải tán.
Một khi chân khí biến mất, Hổ Hình Quyền của Tăng Thiết Âu cũng thành con cọp không có móng vuốt, mặc dù tiếng hô uy mãnh, nhưng căn bản không cách nào tạo thành tổn thương cho Tùy Qua.
Sơn Hùng vội vàng chép miệng nói với tên tiểu để bên cạnh, tiểu đệ này vội vàng hội ý, hấp tấp khiêng Cuốc chấn linh của Tùy Qua đến.
Triệu Tam gia và Tăng Thiết Âu không khỏi há hốc mồm.
Sau khi thoáng sững sờ, Triệu Tam gia mới nói với Tùy Qua:
- Tiểu huynh đệ, cậu muốn dùng cái cuốc này làm binh khí?
Sơn Hùng ở một bên hát đệm nói:
- Huynh đệ của tôi có cuốc nơi tay, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi!
Tăng Thiết Âu tỏ vẻ thờ ơ, nói:
- Vô phương, tôi có một đôi thiết quyền vậy là đủ rồi!
Tùy Qua cười nhạt, nói với Sơn Hùng:
- Hùng ca, khiêng cuốc của tôi về đi.
- Tại sao?
Sơn Hùng không hiểu nói:
- Đây là binh khí phòng thân của cậu.
- Tôi vốn tưởng rằng cần binh khí .
Tùy Qua bình tĩnh nói:
- Nhưng sau khi nhìn thấy Tằng tiên sinh, tôi cảm thấy không cần.
Những lời này rất bình thản, nhưng ai cũng nhận ra vẻ châm biếm bên trong. Tùy Qua đã đoán được tu vi của Tăng Thiết Âu nhiều lắm là Luyện khí trung kỳ, đúng là không đáng để hắn vận dụng Cuốc chấn linh. Về phần lời châm biếm với Tăng Thiết Âu, cũng bởi vì lúc trước Tăng Thiết Âu biểu hiện ra tư thái và giọng nói khiến Tùy Qua rất không thoải mái.
Triệu Tam gia khẽ kinh ngạc, hắn không biết tại sao Tùy Qua lại chọc giận Tăng Thiết Âu.
Nội gia quyền sư không giống với ngoại gia quyền thủ, quyền pháp thu phóng tự nhiên, hoàn toàn không chịu ảnh hưởng bởi tâm tình, chọc giận đối thủ cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì.
Nhưng, Triệu Tam gia coi như thưởng thức Tùy Qua, lúc này cũng chỉ biết làm tốt bổn phận nhân chứng của hắn.
Lúc này, Triệu Tam gia phất phất tay, lập tức có hai hán tử đi tới, một người giơ lư hương, một người giơ hương án, đặt trước mặt Triệu Tam gia . Sau đó, lại có một hán tử tiến lên, đốt một nén nhang đưa cho Triệu Tam gia.
Cái này gọi là châm hương tỷ võ.
Châm hương tỷ võ có hai tầng ý tứ, thứ nhất là có ý tứ, song phương không cần lấy tánh mạng của nhau, không thể làm đối phương mất mạng, nhiều lắm chặt tay chặt chân là đủ. Thứ hai, châm hương cũng là tính giờ, ý là thời gian song phương tỷ võ trong vòng một nén nhang, nếu hết một nén nhang mà không thể phân ra thắng bại, thì coi như hòa.
Đây là quy củ truyền lưu từ xưa đến nay.
- Bắt đầu!
Triệu Tam gia cắm que hương vào lư hương, lập tức mở miệng quát to một tiếng.
Trong chốc lát, trên bong thuyền yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều nín thở.
Đây là quyết đấu của hai vị nội gia quyền sư, rất nhiều người cả đời mới thấy một lần. Huống chi, trận chiến này lại quan hệ đến phân chia thế lực sau này của thành phố Đông Giang, không phải chuyện đùa.
Cho dù là Triệu Tam gia, cũng hứng thú dạt dào.
Rống!
Phảng phất là một tiếng hổ gầm, từ trong rừng rậm, chấn động tâm phách! Tăng Thiết Âu cong người, mười ngón tay như hổ trảo, hai chân vận kình, trong cổ họng tự nhiên phun trào ra một tiếng hổ gầm, cả người giống như bay lên không, làm ra tư thế mãnh hổ xuống núi, đánh về phía Tùy Qua, nội kình cuồn cuộn, làm cho người ta cảm giác, tựa hồ ngay cả tảng đá, thép tấm cũng có thể xuyên thủng!
Thiếu Lâm hổ quyền!
Tăng Thiết Âu vừa ra tay, chính là hổ quyền cương mãnh uy thế nhất, hiển nhiên tính toán lớn tiếng doạ người, dựa vào khí thế cường đại và chân khí của cao nhân, một đòn hoàn toàn đánh bại Tùy Qua.
Tùy Qua cảm nhận được chiêu thức mãnh hổ rời núi của Tăng Thiết Âu mang theo khí thế và lực lượng khổng lồ, nhưng tâm tình phẳng lặng như mặt nước, không vì thế mà thay đổi, sau đó đột nhiên lộ ra bàn tay phải, ngón cái và ngón trỏ chạm vào nhau, giống như đầu ngón tay cầm một đóa hoa tươi, trên mặt lộ ra nụ cười ấm áp, năm đầu ngón tay trên tay trái bắn ra, giống như đang búng một con sâu bám trên đóa hoa.
Đầu ngón tay trái của Tùy Qua liên tục bắn ra, mỗi một lần đầu ngón tay bắn ra, đều sẽ phát ra một tiếng thanh thúy trong không khí, nghe rất réo rắt.
Trong mắt Triệu Tam gia, đả pháp của Tăng Thiết Âu hung mãnh cuồng Bạo, khí thế uy lực kinh người, còn thủ pháp của Tùy Qua lại nhẹ nhàng thoải mái, nhìn như rất bình thản, nhưng hàm chứa một loại sức mạnh thiên địa không cách nào chống đỡ.
- Chẳng lẽ là -- -
Trong lòng Triệu Tam gia đột nhiên xuất hiện một cái tên gần như là võ học truyền kỳ:
- Tiên Thiên chiến kỹ!
Triệu Tam gia từng nghe sư phụ của mình nói, khi chân khí tu vi của một võ giả đạt đến mức tận cùng, nếu như cơ duyên xảo hợp, có thể có tiến thêm một bước, đạt tới Tiên Thiên bí cảnh trong truyền thuyết. Cao thủ võ học tiến vào Tiên Thiên bí cảnh, không chỉ có tuổi thọ hơn xa người bình thường, hơn nữa tu vi võ học sẽ không vì số tuổi tăng trưởng mà thoái hóa, kinh khủng hơn chính là, cao thủ Tiên Thiên bí cảnh, chân khí và chiêu thức võ học của bọn họ cũng sẽ phát sinh lột xác về chất, ra chiêu hết sức, âm thầm dung hợp với thiên đạo, hoàn toàn không có sơ hở. Võ học do cao thủ Tiên Thiên kỳ tự nghĩ ra đã trở thành Tiên Thiên chiến kỹ. Nhưng, nếu như không phải là tuyệt đỉnh cao thủ Tiên Thiên bí cảnh, căn bản không cách nào thi triển ra Tiên Thiên chiến kỹ!
Mặc dù Triệu Tam gia là tiền bối, nhưng bình sinh chưa từng thấy qua tiên thiên cao thủ chân chính, đương nhiên cũng không biết Tiên Thiên chiến kỹ rút cuộc khủng khiếp đến thế nào. Nhưng Triệu Tam gia có thể nhìn thấy "Đạo" trong thủ pháp của Tùy Qua. Hắn bình sinh giao chiến mấy trăm lần, cũng quan sát cuộc đấu của hàng trăm cao thủ, nhưng chưa từng thấy ai có chiêu thức phiêu dật thoát tục như thể thiếu niên trước mắt này.
Chân khí tu vi của Tăng Thiết Âu đã đến gần luyện khí trung kỳ, cho nên hắn căn bản không coi Tùy Qua vào đâu, huống chi hắn rất có lòng tin vào Hổ Hình Quyền của mình, chỉ cần một thức "Mãnh Hổ xuống núi" có thể kinh sợ đối phương, cứ như vậy các chiêu thức mãnh liệt "Mãnh Hổ rửa trảo", "Ác hổ trèo núi", "Hổ Vương hiển uy" sẽ giống như bão tố tấn công đối thủ, cho đến khi đối phương bị đánh ngã mới thôi.
Chẳng qua là, Tăng Thiết Âu nằm mộng cũng không ngờ, Tùy Qua không phải hời hợt bắn đầu ngón tay như vậy, mỗi một lần bắn ra vừa vặn trúng điểm định kinh huyệt giữa lòng bàn tay Tăng Thiết Âu, giống như Tăng Thiết Âu cố ý đưa huyệt vị đến đầu ngón tay Tùy Qua vậy.
Định kinh huyệt trên thân thể con người, dùng ngón tay xoa bóp, vốn có thể trấn kinh, trị động kinh, nhưng nếu như bị chân khí đánh trúng..., tình huống có thể ngược lại. Mỗi một lần Tăng Thiết Âu bị đầu ngón tay Tùy Qua bắn trúng, cảm giác bàn tay không thể tự chủ, co quắp lại, vốn định tụ tập chân khí trên mười đầu ngón tay, cũng vì loại co quắp này mà giảm bớt rất nhiều.
Sau khi định kinh huyệt của Tăng Thiết Âu bị bắn trúng, chân khí trên mười đầu ngón tay cơ hồ giải tán.
Một khi chân khí biến mất, Hổ Hình Quyền của Tăng Thiết Âu cũng thành con cọp không có móng vuốt, mặc dù tiếng hô uy mãnh, nhưng căn bản không cách nào tạo thành tổn thương cho Tùy Qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.