Chương 866: Sự tình không đơn giản như vậy.
Vô Trục
27/03/2015
Nhất là Cát Hiểu Mẫn, nàng phi thường rõ ràng khẳng định quỷ hồn vừa rồi là chị của nàng. Hiện tại nàng chỉ nghĩ làm sao báo thù cho chị mình, trả cho nàng lời công đạo, vì vậy nàng nhìn Tùy Qua thỉnh cầu:
- Tùy Qua, tuy rằng chúng ta là bạn học, nhưng tôi biết tôi với anh cũng không có giao tình gì, khuya nay sở dĩ anh chịu giúp tôi có lẽ bởi vì có Giang Đào cùng Cao Phong giúp đỡ. Nhưng vừa rồi anh cũng đã nghe được, chị của tôi bị chết thật oan, hi vọng làm người tốt nên làm đến cùng, giúp tôi trừng trị người xấu kia đi.
- Làm sao trừng trị?
Tùy Qua hỏi:
- Công an cùng quan tòa sẽ tin lời nói của một quỷ hồn? Huống chi chị của cô đích thật là tự sát.
- Việc này…
Cát Hiểu Mẫn nghẹn lời, đành đưa mắt nhìn Giang Đào cùng Cao Phong xin giúp đỡ.
- Tùy Qua, mọi người đều là bạn học, người tốt làm đến cùng, cậu giúp đỡ Cát Hiểu Mẫn đi.
Giang Đào nói, Cao Phong ở một bên hát đệm.
- Ai, hai người các cậu, thôi tôi giúp mọi người một phen.
Tùy Qua nghĩ thầm, sau đó nhìn Cát Hiểu Mẫn nói:
- Được rồi, nể tình hai người bạn của tôi, tôi sẽ giúp cô một lần.
- Cảm ơn.
Cát Hiểu Mẫn vội vàng nói.
- Tôi đã đáp ứng hỗ trợ, nhất định sẽ giúp.
Tùy Qua nói:
- Nhưng vừa rồi mọi người cũng nghe được, Lâm Mạt Duy kia có chút cổ quái, chỉ sợ không chỉ biết chút “thuật thông linh” gì đó mà thôi, mọi người cũng đừng dính líu vào, việc này tôi tự mình đi thu phục, đến lúc đó sẽ cho câu trả lời. Hiện tại, Giang Đào, các cậu đưa Cát Hiểu Mẫn về ký túc xá trước, an ủi nàng một chút. Nếu như có tin tức tôi sẽ nhanh chóng liên hệ với mọi người.
Cát Hiểu Mẫn lại tạ ơn Tùy Qua, lúc này mới cùng ba người Giang Đào rời đi.
- Thừa cơ mà vào, hai tên bạn xấu của anh cũng thật đáng chế nhạo.
Trầm Quân Lăng thông minh lanh lợi, hiển nhiên đã biết “lòng muông dạ thú” của hai người Giang Đào cùng Cao Phong.
- Theo đuổi nữ sinh, người nào không phải ba phần lừa, bảy phần dỗ dành.
Tùy Qua khẽ cười nói.
- Vậy anh lừa em gì đây?
Trầm Quân Lăng cười hỏi.
- Việc này…để sau này anh sẽ nói đi.
Tùy Qua đáp:
- Vừa rồi em nói tìm anh có việc, là vì chuyện gì?
- Cũng là chuyện có liên quan đến quỷ hồn.
Trầm Quân Lăng nói:
- Nữ quỷ trong quan tài Đan Mộc, ngôn ngữ của nàng đã được Sảng Hải phá dịch xong.
- Phá dịch sao?
Tùy Qua vui vẻ:
- Rốt cục giải được! Vậy Sảng Hải đâu, như thế nào còn chưa tới? Hắn không đến phiên dịch cho chúng ta sao được?
- Ngôn ngữ của nữ quỷ kia có chút phức tạp, cho nên Sảng Hải đang làm một công cụ chuyên phiên dịch, đại khái còn cần mười ngày thời gian mới có thể hoàn thành.
Trầm Quân Lăng đáp.
- Đây không phải mừng hụt một hồi sao?
Tùy Qua nói:
- Em đặc biệt lại đây chính là vì nói cho anh nghe tin tức này?
- Cũng không phải.
Trầm Quân Lăng trả lời:
- Một nguyên nhân khác, kỳ thật chính là muốn gặp anh.
- Không phải đâu? Anh không nghe lầm chứ. Đường đường Trầm đại tiểu thư, thiên chi kiêu nữ lại có thể chủ động muốn gặp anh.
Tùy Qua kêu lên:
- Anh hình như từng nghe nói, em đối với tiểu soái oa đã mất đi thân đồng tử như anh đã không còn hứng thú rồi đi.
- Phải đó.
Trầm Quân Lăng cười:
- Chỉ là gần đây nghe giang hồ đồn đãi, tiểu soái oa phát ra hoàng giả khí, em đương nhiên muốn đến xem, tò mò hại chết miêu thôi. Bất quá hiện tại vừa nhìn, cũng không thấy được có hoàng giả khí gì đó.
Tùy Qua đồng học không biết nói gì, chỉ phải nói:
- Đó là vì em còn chưa chứng kiến quả nhân phát ra hoàng giả khí! Hừ, nghĩ tới lúc khi anh đại chiến cùng Ngu Kế Đô, đó là uy phong bát diện bậc nào…Bỏ đi, chuyện mèo khen mèo dài đuôi không nhắc tới, sau này nhất định có cơ hội cho em nhìn thấy…Ân, tận mắt nhìn thấy hoàng giả khí của quả nhân la bá tuyệt thiên địa bậc nào, cho tâm hồn thiếu nữ của em nhảy lên bùm bùm cho xem.
- Còn dám nói không mèo khen mèo dài đuôi đâu.
Trầm Quân Lăng đột nhiên vươn tay:
- Lấy ra.
- Lấy ra cái gì?
Tùy Qua khó hiểu hỏi.
- Biện pháp đột phá tiên thiên kỳ.
Trầm Quân Lăng hừ một tiếng:
- Đường tỷ của anh đều đã đột phá tiên thiên kỳ, chẳng lẽ anh còn muốn giả câm vờ điếc, nói anh không biết biện pháp đột phá tiên thiên kỳ hay sao?
- Nha đầu kia, đây mới là mục đích em tới nơi này đi.
Tùy Qua kêu lên.
- Chẳng lẽ anh còn muốn phủ nhận hay sao.
Trầm Quân Lăng nói:
- Tình huống Đường tỷ của anh em còn không rõ ràng lắm sao, thiên phú tu hành của nàng còn kém hơn em một chút, lại có thể đột phá tiên thiên kỳ, tuyệt đối do anh nắm chắc mười phần trợ giúp nàng đột phá. Với tính cách của anh sẽ không để cho nàng đi mạo hiểm. Tốt lắm, nói đi, có cho hay không?
- Cho, đương nhiên phải cấp cho.
Tùy Qua thấp giọng nói:
- Nhưng hiện tại cũng không thể cấp đâu. Phương pháp kia mặc dù hữu hiệu, nhưng chỉ giới hạn giữa anh cùng Đường Vũ Khê, hoặc là An Vũ Đồng, nhưng đối với em – không có hiệu quả!
- Vì sao?
Trầm Quân Lăng giẫm chân Tùy Qua hỏi.
- Việc này cần anh tự mình hộ pháp mới được.
Tùy Qua bắt đầu nói dối:
- Cần chúng ta dùng phương pháp song tu, mượn Nê Thủy đan thuật mới có thể không sơ hở. Cho nên em thông minh như vậy, em biết đó.
- Ân, em hiểu.
Trầm Quân Lăng lườm Tùy Qua nói:
- Đây là như lời anh nói, truy nữ sinh dùng ba phần lừa bảy phần dỗ dành phải không? Được rồi, anh cũng không cần giải thích nguyên lý bên trong, để em tranh thủ thời gian đi hỏi thăm Đường Vũ Khê xem, có phải thật vậy hay không đây.
Biểu tình Tùy Qua nhất thời biến thành trái khổ qua, vội vàng nói:
- Anh chỉ đùa một chút mà thôi. Vẫn nói chính sự đi, chuyện vừa rồi em cảm thấy thế nào?
- Em thấy thế nào lại có quan hệ gì.
Trầm Quân Lăng đáp:
- Dù sao anh đã quyết định phải đi tìm tên Lâm Mạt Duy kia gây phiền phức. Nhưng nhắc tới anh có biết hắn là ai sao?
- Sao vậy, hắn rất có danh tiếng? Chẳng lẽ còn nổi danh hơn anh?
- Anh đừng tự kỷ như vậy được không!
Lâm Mạt Duy quả thật có chút danh khí trong Đông đại.
Hơn ba mươi tuổi, Hoa kiều quốc tịch Mỹ, hỗn huyết, giảng dạy vật lý hệ Đông đại, tinh thông âm luật, am hiểu chơi kèn Sax. Tính cách hài hước dí dỏm, cho nên rất được nữ sinh yêu thích, trong những giảng dạy Đông đại, đích xác là người được chú ý.
Mặt khác Lâm Mạt Duy còn một công tác kiêm chức trong trường: giáo viên phụ đạo tâm lý.
Tâm lý học, chính là một ngành học thần bí.
Thần bí, luôn sẽ khiến cho nữ sinh chú ý, Cát Thanh Mai chính là một trong số đó.
Cuộc sống giảng dạy Lâm Mạt Duy quả thật rất vui vẻ, cho nên khi Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng xuất hiện ngoài cửa nhà hắn, hai người đều nghe được bên trong truyền ra thanh âm khí thế hừng hực.
- Chúng ta đến cũng không phải lúc.
Tùy Qua nói:
- Không có nam nhân nào thích bị quấy rầy trong lúc này.
- Phải.
Trầm Quân Lăng đáp:
- Cho nên chúng ta nhất định phải quấy rầy hiện tại.
Trầm Quân Lăng một cước đá ra ngoài, cửa nhà trực tiếp bay lên, sau đó nặng nề đập vào trong phòng khách.
- Tùy Qua, tuy rằng chúng ta là bạn học, nhưng tôi biết tôi với anh cũng không có giao tình gì, khuya nay sở dĩ anh chịu giúp tôi có lẽ bởi vì có Giang Đào cùng Cao Phong giúp đỡ. Nhưng vừa rồi anh cũng đã nghe được, chị của tôi bị chết thật oan, hi vọng làm người tốt nên làm đến cùng, giúp tôi trừng trị người xấu kia đi.
- Làm sao trừng trị?
Tùy Qua hỏi:
- Công an cùng quan tòa sẽ tin lời nói của một quỷ hồn? Huống chi chị của cô đích thật là tự sát.
- Việc này…
Cát Hiểu Mẫn nghẹn lời, đành đưa mắt nhìn Giang Đào cùng Cao Phong xin giúp đỡ.
- Tùy Qua, mọi người đều là bạn học, người tốt làm đến cùng, cậu giúp đỡ Cát Hiểu Mẫn đi.
Giang Đào nói, Cao Phong ở một bên hát đệm.
- Ai, hai người các cậu, thôi tôi giúp mọi người một phen.
Tùy Qua nghĩ thầm, sau đó nhìn Cát Hiểu Mẫn nói:
- Được rồi, nể tình hai người bạn của tôi, tôi sẽ giúp cô một lần.
- Cảm ơn.
Cát Hiểu Mẫn vội vàng nói.
- Tôi đã đáp ứng hỗ trợ, nhất định sẽ giúp.
Tùy Qua nói:
- Nhưng vừa rồi mọi người cũng nghe được, Lâm Mạt Duy kia có chút cổ quái, chỉ sợ không chỉ biết chút “thuật thông linh” gì đó mà thôi, mọi người cũng đừng dính líu vào, việc này tôi tự mình đi thu phục, đến lúc đó sẽ cho câu trả lời. Hiện tại, Giang Đào, các cậu đưa Cát Hiểu Mẫn về ký túc xá trước, an ủi nàng một chút. Nếu như có tin tức tôi sẽ nhanh chóng liên hệ với mọi người.
Cát Hiểu Mẫn lại tạ ơn Tùy Qua, lúc này mới cùng ba người Giang Đào rời đi.
- Thừa cơ mà vào, hai tên bạn xấu của anh cũng thật đáng chế nhạo.
Trầm Quân Lăng thông minh lanh lợi, hiển nhiên đã biết “lòng muông dạ thú” của hai người Giang Đào cùng Cao Phong.
- Theo đuổi nữ sinh, người nào không phải ba phần lừa, bảy phần dỗ dành.
Tùy Qua khẽ cười nói.
- Vậy anh lừa em gì đây?
Trầm Quân Lăng cười hỏi.
- Việc này…để sau này anh sẽ nói đi.
Tùy Qua đáp:
- Vừa rồi em nói tìm anh có việc, là vì chuyện gì?
- Cũng là chuyện có liên quan đến quỷ hồn.
Trầm Quân Lăng nói:
- Nữ quỷ trong quan tài Đan Mộc, ngôn ngữ của nàng đã được Sảng Hải phá dịch xong.
- Phá dịch sao?
Tùy Qua vui vẻ:
- Rốt cục giải được! Vậy Sảng Hải đâu, như thế nào còn chưa tới? Hắn không đến phiên dịch cho chúng ta sao được?
- Ngôn ngữ của nữ quỷ kia có chút phức tạp, cho nên Sảng Hải đang làm một công cụ chuyên phiên dịch, đại khái còn cần mười ngày thời gian mới có thể hoàn thành.
Trầm Quân Lăng đáp.
- Đây không phải mừng hụt một hồi sao?
Tùy Qua nói:
- Em đặc biệt lại đây chính là vì nói cho anh nghe tin tức này?
- Cũng không phải.
Trầm Quân Lăng trả lời:
- Một nguyên nhân khác, kỳ thật chính là muốn gặp anh.
- Không phải đâu? Anh không nghe lầm chứ. Đường đường Trầm đại tiểu thư, thiên chi kiêu nữ lại có thể chủ động muốn gặp anh.
Tùy Qua kêu lên:
- Anh hình như từng nghe nói, em đối với tiểu soái oa đã mất đi thân đồng tử như anh đã không còn hứng thú rồi đi.
- Phải đó.
Trầm Quân Lăng cười:
- Chỉ là gần đây nghe giang hồ đồn đãi, tiểu soái oa phát ra hoàng giả khí, em đương nhiên muốn đến xem, tò mò hại chết miêu thôi. Bất quá hiện tại vừa nhìn, cũng không thấy được có hoàng giả khí gì đó.
Tùy Qua đồng học không biết nói gì, chỉ phải nói:
- Đó là vì em còn chưa chứng kiến quả nhân phát ra hoàng giả khí! Hừ, nghĩ tới lúc khi anh đại chiến cùng Ngu Kế Đô, đó là uy phong bát diện bậc nào…Bỏ đi, chuyện mèo khen mèo dài đuôi không nhắc tới, sau này nhất định có cơ hội cho em nhìn thấy…Ân, tận mắt nhìn thấy hoàng giả khí của quả nhân la bá tuyệt thiên địa bậc nào, cho tâm hồn thiếu nữ của em nhảy lên bùm bùm cho xem.
- Còn dám nói không mèo khen mèo dài đuôi đâu.
Trầm Quân Lăng đột nhiên vươn tay:
- Lấy ra.
- Lấy ra cái gì?
Tùy Qua khó hiểu hỏi.
- Biện pháp đột phá tiên thiên kỳ.
Trầm Quân Lăng hừ một tiếng:
- Đường tỷ của anh đều đã đột phá tiên thiên kỳ, chẳng lẽ anh còn muốn giả câm vờ điếc, nói anh không biết biện pháp đột phá tiên thiên kỳ hay sao?
- Nha đầu kia, đây mới là mục đích em tới nơi này đi.
Tùy Qua kêu lên.
- Chẳng lẽ anh còn muốn phủ nhận hay sao.
Trầm Quân Lăng nói:
- Tình huống Đường tỷ của anh em còn không rõ ràng lắm sao, thiên phú tu hành của nàng còn kém hơn em một chút, lại có thể đột phá tiên thiên kỳ, tuyệt đối do anh nắm chắc mười phần trợ giúp nàng đột phá. Với tính cách của anh sẽ không để cho nàng đi mạo hiểm. Tốt lắm, nói đi, có cho hay không?
- Cho, đương nhiên phải cấp cho.
Tùy Qua thấp giọng nói:
- Nhưng hiện tại cũng không thể cấp đâu. Phương pháp kia mặc dù hữu hiệu, nhưng chỉ giới hạn giữa anh cùng Đường Vũ Khê, hoặc là An Vũ Đồng, nhưng đối với em – không có hiệu quả!
- Vì sao?
Trầm Quân Lăng giẫm chân Tùy Qua hỏi.
- Việc này cần anh tự mình hộ pháp mới được.
Tùy Qua bắt đầu nói dối:
- Cần chúng ta dùng phương pháp song tu, mượn Nê Thủy đan thuật mới có thể không sơ hở. Cho nên em thông minh như vậy, em biết đó.
- Ân, em hiểu.
Trầm Quân Lăng lườm Tùy Qua nói:
- Đây là như lời anh nói, truy nữ sinh dùng ba phần lừa bảy phần dỗ dành phải không? Được rồi, anh cũng không cần giải thích nguyên lý bên trong, để em tranh thủ thời gian đi hỏi thăm Đường Vũ Khê xem, có phải thật vậy hay không đây.
Biểu tình Tùy Qua nhất thời biến thành trái khổ qua, vội vàng nói:
- Anh chỉ đùa một chút mà thôi. Vẫn nói chính sự đi, chuyện vừa rồi em cảm thấy thế nào?
- Em thấy thế nào lại có quan hệ gì.
Trầm Quân Lăng đáp:
- Dù sao anh đã quyết định phải đi tìm tên Lâm Mạt Duy kia gây phiền phức. Nhưng nhắc tới anh có biết hắn là ai sao?
- Sao vậy, hắn rất có danh tiếng? Chẳng lẽ còn nổi danh hơn anh?
- Anh đừng tự kỷ như vậy được không!
Lâm Mạt Duy quả thật có chút danh khí trong Đông đại.
Hơn ba mươi tuổi, Hoa kiều quốc tịch Mỹ, hỗn huyết, giảng dạy vật lý hệ Đông đại, tinh thông âm luật, am hiểu chơi kèn Sax. Tính cách hài hước dí dỏm, cho nên rất được nữ sinh yêu thích, trong những giảng dạy Đông đại, đích xác là người được chú ý.
Mặt khác Lâm Mạt Duy còn một công tác kiêm chức trong trường: giáo viên phụ đạo tâm lý.
Tâm lý học, chính là một ngành học thần bí.
Thần bí, luôn sẽ khiến cho nữ sinh chú ý, Cát Thanh Mai chính là một trong số đó.
Cuộc sống giảng dạy Lâm Mạt Duy quả thật rất vui vẻ, cho nên khi Tùy Qua cùng Trầm Quân Lăng xuất hiện ngoài cửa nhà hắn, hai người đều nghe được bên trong truyền ra thanh âm khí thế hừng hực.
- Chúng ta đến cũng không phải lúc.
Tùy Qua nói:
- Không có nam nhân nào thích bị quấy rầy trong lúc này.
- Phải.
Trầm Quân Lăng đáp:
- Cho nên chúng ta nhất định phải quấy rầy hiện tại.
Trầm Quân Lăng một cước đá ra ngoài, cửa nhà trực tiếp bay lên, sau đó nặng nề đập vào trong phòng khách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.