Chương 1598: Ta tên là Tuyệt Côn Lôn. (1)
Vô Trục
31/05/2015
Binh sĩ quân đội và đệ tử
tông môn, chiếm được càng nhiều đan dược, nhất là người có tư chất tốt,
lấy được đan dược và huấn luyện càng nhiều, thực lực của những người
này cũng nhanh chóng quật khởi, còn có một số được ban cho Cảnh Giới
đan, nhanh chóng tăng lên tu vi.
Nhưng, đối với rất nhiều binh lính và đệ tử tông môn, mục tiêu cuối cùng của bọn họ chính là “Ao hóa rồng”, bởi vì sớm có tin đồn, chỉ có người tiến vào “ Ao hóa rồng” , mới xem như chiến sĩ chân chính, mà trên thực tế, một số người từng tiến vào ao hóa rồng, đích xác cũng đột nhiên tăng mạnh tu vi, trở thành “nhân trung long phượng”chân chính.
Điều Tùy Qua muốn chính là hiệu quả như vậy.
Bất luận là người bình thường hay là binh lính, tu sĩ, cũng cần một mục tiêu.
Cho dù dưới tình huống “bế quan toả cảng”, nếu như không có mục tiêu, con người sẽ mất đi động lực phấn đấu.
Bên cạnh các thế lực đang nhanh chóng lớn mạnh, thực lực của Tùy Qua cũng đang nhanh chóng tăng lên.
Mặc dù cảnh giới của Tùy Qua không đề thăng, nhưng trải qua một tháng, Lưu Ly cảnh Luyện Hư sơ kỳ của hắn đã viên mãn, hơn nữa trọng yếu hơn là, Sinh Mệnh thụ trong cơ thể cũng có biến hóa không tưởng được, loại biến hóa này, đến từ chính “Tinh Linh” do con suối sinh mạng và đan thủy dung hòa tạo thành, mà Tùy Qua đặt trên Sinh Mệnh thụ, sau khi có những tiểu Tinh Linh này, tốc độ sinh trưởng của Sinh Mệnh thụ càng nhanh hơn, linh tính cũng càng ngày càng cao, con suối sinh mệnh từ phía trên Sinh Mệnh thụ chảy xuống, sinh mệnh lực càng cường đại hơn, trong những tiểu Tinh Linh kia, tựa hồ cũng có một số bắt đầu lột xác.
Còn nữa, xung quanh Sinh Mệnh thụ, một số chi nhân chi mã thường xuyên tới đây chiếu cố, hơn nữa đánh thành một mảnh với tiểu Tinh Linh ở đây, có đôi khi còn có thể tiến hành niệm chú, khấn cầu với những tiểu Tinh Linh trên nhánh cây, chính là nhân tố xúc tiến Sinh Mệnh thụ nhanh chóng sinh trưởng.
Sinh Mệnh thụ sinh ra con suối sinh mạng, không chỉ có thể làm cho Tùy Qua luyện chế càng nhiều Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan, hơn nữa còn rất nhiều cách dùng những thứ khác.
Chẳng qua, đã một tháng trôi qua, nhưng Khổng Bạch Huyên vẫn chưa trở về.
Lúc này Tùy Qua đang định rời đi, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác không ổn, hắn lập tức biết Khổng Bạch Huyên đã xảy ra chuyện,
Khổng Bạch Huyên, là người duy nhất rời đi lúc này.
Bởi vì hiện giờ ngoại trừ Tùy Qua, thì Khổng Bạch Huyên là người có pháp lực mạnh nhất.
Ngoài ra bởi vì công phu tiềm hành của Khổng Bạch Huyên rất lợi hại, cho nên Tùy Qua mới yên tâm để nàng rời đi, dò xét tin tức của Côn Luân tông.
Chẳng qua, nàng đi cả tháng rồi, khi Tùy Qua đang lo lắng lại đột nhiên cảm giác được Khổng Bạch Huyên đã xảy ra chuyện.
Lần này cảm giác được Khổng Bạch Huyên gặp chuyện không may, cũng không phải thần niệm Tùy Qua cảm ứng được, mà bởi vì một vật: Tương Tư mộc.
Nhắc tới Tương Tư mộc, rất nhiều người tựa hồ đều nghĩ đến cây tương tư, nghĩ tới đậu đỏ, nghĩ tới câu “Vật này tương tư nhất”.
Ở trong Hồng Mông thạch, Tùy Qua đã đào tạo ra Tương Tư mộc, nhưng không phải cây tương tư bình thường, mà là linh mộc, mặc dù cũng gọi là Tương Tư mộc, nhưng hoàn toàn bất đồng với cây đậu đỏ bình thường, hơn nữa Tương Tư mộc này cũng không kết đậu đỏ, mà là trên gốc cây sẽ mọc ra hai loại hoa đực cái, trên mỗi nhánh cây, đều sẽ mọc ra hai đóa hoa một đực một cái, hơn nữa trong cánh hoa của hai đóa hoa này, cũng sẽ xuất hiện một sợi tơ màu đỏ giống như nhị hoa, hai đóa hoa đan xen vào nhau, tạo thành một sợi tơ màu đỏ.
Cho dù các “sợi tơ” này cách xa nhau vạn dặm, cũng có thể cảm ứng được tồn tại của nhau.
Bởi vì sợi tơ này không phải là sợi tơ bình thường, mà là dây “tơ hồng” của nguyệt lão Tiên giới dùng để giật dây đôi lứa.
Lúc này, Tùy Qua cảm ứng được Khổng Bạch Huyên gặp nguy hiểm, lập tức dựa theo chỉ dẫn của tơ hồng tương tư, nhanh chóng rời đi.
Tùy Qua xuyên qua không gian, mười mấy phút sau, đã chạy tới chỗ của Khổng Bạch Huyên.
Khổng Bạch Huyên bị vây trong một ngọn núi cực đại, bởi vì nàng tránh né cừu nhân, phải ẩn thân trong ngọn núi lớn này.
Làm tiên thảo, rừng rậm chính là chỗ ẩn thân tốt nhất của Khổng Bạch Huyên, bởi vì sau khi tiến vào rừng rậm, thân thể và khí tức của nàng đều có thể tan ra làm một thể với cỏ cây xung quanh, điểm này có chút tương tự tình huống của Tùy Qua, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, bởi vì Khổng Bạch Huyên vốn chính là một gốc thảo mộc.
Tiềm hành thuật của Khổng Bạch Huyên mặc dù cao minh, nhưng đối thủ truy tung nàng cũng có tài nghệ rất cao.
Mặc dù đối phương chỉ có một mình, nhưng là tu vi Hợp Thể hậu kỳ đỉnh phong, đủ để chế trụ Khổng Bạch Huyên.
Điều khiến Tùy Qua cảm thấy nghi ngờ chính là, người truy kích Khổng Bạch Huyên không phải là người của Thất La Giới, mà là tu sĩ loài người.
Người này là một kiếm khách trung niên, mặc trường bào màu xám tro, đầu tóc và chòm râu lộn xộn , nhìn như lôi thôi, nhưng cả người lại thả ra khí thế cường đại, làm cho người ta cảm giác có một loại tàn nhẫn, lạnh lùng.
Người này giống như một thợ săn giảo hoạt, không ngừng dùng thần niệm quét cả tòa sơn mạch, hoàn toàn không để cho Khổng Bạch Huyên cơ hội đào tẩu.
Nhưng, thông qua tơ hồng tương tư, Khổng Bạch Huyên biết Tùy Qua đã đến, nàng lập tức yên lòng, cho là không cần thiết tiếp tục tránh né nữa.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi rốt cục hiện thân rồi sao.
Kiếm sĩ trung niên lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng Côn Luân tông là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao, ngươi đã muốn biết bí mật của Côn Luân, như vậy hãy vĩnh viễn ở lại Côn Luân đi.
- Đợi một chút.
Khổng Bạch Huyên nói với kiếm sĩ:
- Cổ Kiếm Vũ, ngươi biết tại sao ta hiện thân không, đó là bởi vì ta không cần trốn nữa, trợ thủ của ta đã tới.
- Trợ thủ.
Cổ Kiếm Vũ khinh thường nhìn phương hướng Tùy Qua xuất hiện:
- Một tên bò sát Luyện Hư kỳ mà thôi, cho dù hai người các ngươi liên thủ, bổn tọa cũng có thể dễ dàng trấn áp, hừ, nếu không phải do Thiên Địa đại kiếp đến trước, bổn tọa phải chịu trói buộc của thiên địa pháp tắc, sao lại cho yêu nữ nhà ngươi ảnh hưởng uy danh của Côn Luân tông.
- Bò sát.
Tùy Qua chợt hiện thân, xuất hiện trước mặt Khổng Bạch Huyên, sau đó dùng ánh mắt khinh thường đánh giá Cổ Kiếm Vũ:
- Ngươi có tin hay không, hai con bò sát chúng ta liên thủ, sẽ trực tiếp giết chết ngươi.
- Trực tiếp giết chết bổn tọa.
Cổ Kiếm Vũ cuồng tiếu nói:
- Bổn tọa là tu vi Hợp Thể hậu kỳ, đừng nói là hai con bò sát các ngươi, cho dù là ngàn vạn bò sát liên thủ, ở trước mặt bổn tọa cũng chỉ có đường chết.
- Như vậy, chúng ta không ngại thử một chút.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Dù sao, người của Côn Luân tông, cũng đáng chết.
- Lớn mật, ngươi là ai, lại dám ngông cuồng như thế.
Cổ Kiếm Vũ lớn tiếng quát.
- Tên của ta là “Tuyệt Côn Luân”.
Tùy Qua hừ lạnh nói.
- Đáng chết, .
Cổ Kiếm Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, trên người đột nhiên phun ra một thanh tiên kiếm khổng lồ, chém xuống miệng Tùy Qua.
Nhưng, đối với rất nhiều binh lính và đệ tử tông môn, mục tiêu cuối cùng của bọn họ chính là “Ao hóa rồng”, bởi vì sớm có tin đồn, chỉ có người tiến vào “ Ao hóa rồng” , mới xem như chiến sĩ chân chính, mà trên thực tế, một số người từng tiến vào ao hóa rồng, đích xác cũng đột nhiên tăng mạnh tu vi, trở thành “nhân trung long phượng”chân chính.
Điều Tùy Qua muốn chính là hiệu quả như vậy.
Bất luận là người bình thường hay là binh lính, tu sĩ, cũng cần một mục tiêu.
Cho dù dưới tình huống “bế quan toả cảng”, nếu như không có mục tiêu, con người sẽ mất đi động lực phấn đấu.
Bên cạnh các thế lực đang nhanh chóng lớn mạnh, thực lực của Tùy Qua cũng đang nhanh chóng tăng lên.
Mặc dù cảnh giới của Tùy Qua không đề thăng, nhưng trải qua một tháng, Lưu Ly cảnh Luyện Hư sơ kỳ của hắn đã viên mãn, hơn nữa trọng yếu hơn là, Sinh Mệnh thụ trong cơ thể cũng có biến hóa không tưởng được, loại biến hóa này, đến từ chính “Tinh Linh” do con suối sinh mạng và đan thủy dung hòa tạo thành, mà Tùy Qua đặt trên Sinh Mệnh thụ, sau khi có những tiểu Tinh Linh này, tốc độ sinh trưởng của Sinh Mệnh thụ càng nhanh hơn, linh tính cũng càng ngày càng cao, con suối sinh mệnh từ phía trên Sinh Mệnh thụ chảy xuống, sinh mệnh lực càng cường đại hơn, trong những tiểu Tinh Linh kia, tựa hồ cũng có một số bắt đầu lột xác.
Còn nữa, xung quanh Sinh Mệnh thụ, một số chi nhân chi mã thường xuyên tới đây chiếu cố, hơn nữa đánh thành một mảnh với tiểu Tinh Linh ở đây, có đôi khi còn có thể tiến hành niệm chú, khấn cầu với những tiểu Tinh Linh trên nhánh cây, chính là nhân tố xúc tiến Sinh Mệnh thụ nhanh chóng sinh trưởng.
Sinh Mệnh thụ sinh ra con suối sinh mạng, không chỉ có thể làm cho Tùy Qua luyện chế càng nhiều Cửu Thiên Hồi Mệnh Đan, hơn nữa còn rất nhiều cách dùng những thứ khác.
Chẳng qua, đã một tháng trôi qua, nhưng Khổng Bạch Huyên vẫn chưa trở về.
Lúc này Tùy Qua đang định rời đi, trong lòng đột nhiên có một loại cảm giác không ổn, hắn lập tức biết Khổng Bạch Huyên đã xảy ra chuyện,
Khổng Bạch Huyên, là người duy nhất rời đi lúc này.
Bởi vì hiện giờ ngoại trừ Tùy Qua, thì Khổng Bạch Huyên là người có pháp lực mạnh nhất.
Ngoài ra bởi vì công phu tiềm hành của Khổng Bạch Huyên rất lợi hại, cho nên Tùy Qua mới yên tâm để nàng rời đi, dò xét tin tức của Côn Luân tông.
Chẳng qua, nàng đi cả tháng rồi, khi Tùy Qua đang lo lắng lại đột nhiên cảm giác được Khổng Bạch Huyên đã xảy ra chuyện.
Lần này cảm giác được Khổng Bạch Huyên gặp chuyện không may, cũng không phải thần niệm Tùy Qua cảm ứng được, mà bởi vì một vật: Tương Tư mộc.
Nhắc tới Tương Tư mộc, rất nhiều người tựa hồ đều nghĩ đến cây tương tư, nghĩ tới đậu đỏ, nghĩ tới câu “Vật này tương tư nhất”.
Ở trong Hồng Mông thạch, Tùy Qua đã đào tạo ra Tương Tư mộc, nhưng không phải cây tương tư bình thường, mà là linh mộc, mặc dù cũng gọi là Tương Tư mộc, nhưng hoàn toàn bất đồng với cây đậu đỏ bình thường, hơn nữa Tương Tư mộc này cũng không kết đậu đỏ, mà là trên gốc cây sẽ mọc ra hai loại hoa đực cái, trên mỗi nhánh cây, đều sẽ mọc ra hai đóa hoa một đực một cái, hơn nữa trong cánh hoa của hai đóa hoa này, cũng sẽ xuất hiện một sợi tơ màu đỏ giống như nhị hoa, hai đóa hoa đan xen vào nhau, tạo thành một sợi tơ màu đỏ.
Cho dù các “sợi tơ” này cách xa nhau vạn dặm, cũng có thể cảm ứng được tồn tại của nhau.
Bởi vì sợi tơ này không phải là sợi tơ bình thường, mà là dây “tơ hồng” của nguyệt lão Tiên giới dùng để giật dây đôi lứa.
Lúc này, Tùy Qua cảm ứng được Khổng Bạch Huyên gặp nguy hiểm, lập tức dựa theo chỉ dẫn của tơ hồng tương tư, nhanh chóng rời đi.
Tùy Qua xuyên qua không gian, mười mấy phút sau, đã chạy tới chỗ của Khổng Bạch Huyên.
Khổng Bạch Huyên bị vây trong một ngọn núi cực đại, bởi vì nàng tránh né cừu nhân, phải ẩn thân trong ngọn núi lớn này.
Làm tiên thảo, rừng rậm chính là chỗ ẩn thân tốt nhất của Khổng Bạch Huyên, bởi vì sau khi tiến vào rừng rậm, thân thể và khí tức của nàng đều có thể tan ra làm một thể với cỏ cây xung quanh, điểm này có chút tương tự tình huống của Tùy Qua, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau, bởi vì Khổng Bạch Huyên vốn chính là một gốc thảo mộc.
Tiềm hành thuật của Khổng Bạch Huyên mặc dù cao minh, nhưng đối thủ truy tung nàng cũng có tài nghệ rất cao.
Mặc dù đối phương chỉ có một mình, nhưng là tu vi Hợp Thể hậu kỳ đỉnh phong, đủ để chế trụ Khổng Bạch Huyên.
Điều khiến Tùy Qua cảm thấy nghi ngờ chính là, người truy kích Khổng Bạch Huyên không phải là người của Thất La Giới, mà là tu sĩ loài người.
Người này là một kiếm khách trung niên, mặc trường bào màu xám tro, đầu tóc và chòm râu lộn xộn , nhìn như lôi thôi, nhưng cả người lại thả ra khí thế cường đại, làm cho người ta cảm giác có một loại tàn nhẫn, lạnh lùng.
Người này giống như một thợ săn giảo hoạt, không ngừng dùng thần niệm quét cả tòa sơn mạch, hoàn toàn không để cho Khổng Bạch Huyên cơ hội đào tẩu.
Nhưng, thông qua tơ hồng tương tư, Khổng Bạch Huyên biết Tùy Qua đã đến, nàng lập tức yên lòng, cho là không cần thiết tiếp tục tránh né nữa.
- Khổng Bạch Huyên, ngươi rốt cục hiện thân rồi sao.
Kiếm sĩ trung niên lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng Côn Luân tông là nơi ngươi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao, ngươi đã muốn biết bí mật của Côn Luân, như vậy hãy vĩnh viễn ở lại Côn Luân đi.
- Đợi một chút.
Khổng Bạch Huyên nói với kiếm sĩ:
- Cổ Kiếm Vũ, ngươi biết tại sao ta hiện thân không, đó là bởi vì ta không cần trốn nữa, trợ thủ của ta đã tới.
- Trợ thủ.
Cổ Kiếm Vũ khinh thường nhìn phương hướng Tùy Qua xuất hiện:
- Một tên bò sát Luyện Hư kỳ mà thôi, cho dù hai người các ngươi liên thủ, bổn tọa cũng có thể dễ dàng trấn áp, hừ, nếu không phải do Thiên Địa đại kiếp đến trước, bổn tọa phải chịu trói buộc của thiên địa pháp tắc, sao lại cho yêu nữ nhà ngươi ảnh hưởng uy danh của Côn Luân tông.
- Bò sát.
Tùy Qua chợt hiện thân, xuất hiện trước mặt Khổng Bạch Huyên, sau đó dùng ánh mắt khinh thường đánh giá Cổ Kiếm Vũ:
- Ngươi có tin hay không, hai con bò sát chúng ta liên thủ, sẽ trực tiếp giết chết ngươi.
- Trực tiếp giết chết bổn tọa.
Cổ Kiếm Vũ cuồng tiếu nói:
- Bổn tọa là tu vi Hợp Thể hậu kỳ, đừng nói là hai con bò sát các ngươi, cho dù là ngàn vạn bò sát liên thủ, ở trước mặt bổn tọa cũng chỉ có đường chết.
- Như vậy, chúng ta không ngại thử một chút.
Tùy Qua thản nhiên nói:
- Dù sao, người của Côn Luân tông, cũng đáng chết.
- Lớn mật, ngươi là ai, lại dám ngông cuồng như thế.
Cổ Kiếm Vũ lớn tiếng quát.
- Tên của ta là “Tuyệt Côn Luân”.
Tùy Qua hừ lạnh nói.
- Đáng chết, .
Cổ Kiếm Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, trên người đột nhiên phun ra một thanh tiên kiếm khổng lồ, chém xuống miệng Tùy Qua.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.