Chương 1526: Thiên binh thần đậu. (1)
Vô Trục
27/05/2015
- Lập tức…nga, ở chỗ một phân thân của ta, ta khiến nó lập tức đưa tới đây.
Tiểu Ngân Trùng cười khan, chui vào linh điền, sau một lát một tiểu Ngân Trùng khác chui ra khỏi mặt đất, trên lưng còn chở theo một khối bia đá.
Đích thật là một khối bia đá.
Cao chừng ba xích, dầy hơn hai tấc, đích xác như một mộ bia.
Nhưng nếu như là mộ bia, lại không có văn tự, căn bản không biết là mộ bia của ai.
- Lão đại, bia đá này có chút kỳ quái.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Ngươi cũng biết đất đai trong Hồng Mông Thạch thật phì nhiêu, nhưng không có núi đá, ta cảm thấy không giống như đồ vật trong Hồng Mông Thạch.
- Phải, ta cũng cảm thấy thứ này kỳ quái.
Tùy Qua nói:
- Ta dùng thần niệm điều tra sẽ biết.
Rất nhanh, Tùy Qua đem thần niệm xâm nhập vào khối bia đá không chữ kia.
Khi thần niệm của hắn chạm tới bia đá, trong đầu óc đột nhiên hiện lên dòng chữ : Tiên Viên chân nhân chi mộ.
Tiên Viên chân nhân chi mộ!
Khi trong đầu Tùy Qua hiện lên dòng chữ này, một cỗ bi thống mãnh liệt dâng tràn trong lòng, chân thân của hắn không nhịn được đầm đìa nước mắt. Đối với Tùy Qua mà nói, Tiên Viên chân nhân là sư tôn của hắn, chưa từng chân chính gặp mặt, cũng chưa từng được đích thân chỉ dạy, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Tùy Qua thật sự tôn hắn làm sư phụ của mình.
Đối với Tùy Qua mà nói, thuở nhỏ mất đi cha mẹ, lão địa chủ lại độc lai độc vãng, thân nhân không nhiều, về sau đạt được Thần Nông Tiên Thảo Quyết, mặc dù Tùy Qua một mình tu hành, nhưng hắn vẫn luôn có một loại cảm giác Tiên Viên chân nhân luôn quan sát hắn, chú ý hắn, thậm chí dẫn dắt hắn. Hắn càng liều mạng tu hành, càng cảm giác được diệu dụng của Thần Nông Tiên Thảo Quyết, càng cảm giác được sự vĩ đại của Tiên Viên chân nhân. Theo hắn xem ra, cho dù là siêu cấp tông môn như Côn Luân hay Thục Sơn, cũng không có ai sánh được với Tiên Viên chân nhân.
Theo Tùy Qua xem ra, Tiên Viên chân nhân vĩ đại như vậy, khẳng định đã đi vào tiên giới, chỉ có tiên giới mới là nơi của thiên tài như chân nhân, đây là ý nghĩ xưa nay của Tùy Qua, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại thấy được bia mộ của Tiên Viên chân nhân trong Hồng Mông Thạch, nhất thời làm Tùy Qua dâng lên cảm giác mất đi người thân, mất đi trưởng bối.
Thật lâu sau, Tùy Qua vuốt lên tấm bia đá, thương cảm nói:
- Tiên Viên sư tôn, ngài kỳ tài ngút trời, là thiên tài bất thế muôn đời trong tu hành giới, như thế nào sẽ…sẽ ngủ giấc thiên thu đây?
- Tùy Qua…đồ đệ tốt của ta, ngươi rốt cục xuất hiện ở trong này.
Trong tấm bia đá truyền ra một đạo thần niệm, đây là thần niệm còn sót lại của Tiên Viên chân nhân, đã thập phần yếu ớt. Nhưng đạo thần niệm kia khiến Tùy Qua sản sinh cảm giác thân thiết, nhất là khi Tiên Viên chân nhân gọi hắn là “đồ đệ tốt” như bây giờ.
- Sư tôn…sư tôn, vì sao ngài ở chỗ này?
- Như thế nào, ngươi cho rằng vi sư nên ở nơi nào đây?
Tiên Viên chân nhân hỏi.
- Đương nhiên là tiên giới.
Ngữ khí của Tùy Qua thật đương nhiên.
- Tiên giới? Vì sao?
- Bởi vì tiên giới mới là nơi thuộc về cường giả.
Tùy Qua nói:
- Sư tôn là tuyệt thế thiên tài trong tu hành giới, nếu không thể thành tiên, chẳng phải không còn lẽ trời? Cho nên đệ tử vốn tưởng rằng sư tôn đã đi tiên giới.
- Như vậy làm cho ngươi thất vọng rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Nhưng không phải vì vi sư không thể đi tiên giới, mà là tiên giới không phải địa phương ta hướng tới. Hay là ngươi cho rằng tiên giới thật sự là một mảnh niết bàn tường hòa hay sao?
- Sư tôn đi qua tiên giới?
Tùy Qua nghe ra huyền cơ trong lời nói của Tiên Viên chân nhân.
- Nếu ta chưa đi qua tiên giới, lại có tư cách gì bình luận tiên giới tốt hay xấu đây.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi độ kiếp, ta liền đi vào tiên giới, nhưng trong tiên giới còn hắc ám cùng tàn khốc hơn tu hành giới gấp trăm ngàn lần.
- Cái gì?
Tùy Qua cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Tiên giới trong truyền thuyết thế nhưng lại…hắc ám, tàn khốc sao?
- Tiên nhân không phải có thể trường sinh sao? Chẳng lẽ còn không tốt?
Tùy Qua lại hỏi.
- Đúng vậy, tiên nhân là có thể trường sinh, nhưng trường sinh cần trả giá thật nhiều.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Cho dù là tiên nhân chân chính thọ nguyên cũng có hạn, mà trong tiên giới thời gian trôi qua lại thật nhanh, có câu trên trời một ngày nhân gian một năm, tiên nhân nếu thật muốn trường sinh, đồng dạng cần vất vả tu hành, hoặc dùng tiên đan, tiên quả, nhưng những thứ này đều nắm giữ trong tay một ít thế lực cường đại trên tiên giới.
- Cũng giống như Côn Luân trong tu hành giới?
- Đúng vậy.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Mặt khác ở trong tiên giới cũng có Côn Luân tông tồn tại, hơn nữa thế lực không thể khinh thường, nhưng Côn Luân cũng không phải cường đại nhất, mà thế lực cường đại nhất xưng là thiên đình, chúa tể cả tiên giới, thậm chí chúa tể ba ngàn thế giới.
- Thiên đình? Nguyên lai có chút lời đồn cũng là sự thật, nhưng đệ tử không nghĩ tới tiên giới tàn khốc như thế.
- Bởi vì thần tiên tiên giới chia thành ba bảy loại, không phải toàn bộ tiên nhân đều bình đẳng, hơn nữa pháp lực hơn kém xa vạn dặm, thần tiên tu vi yếu ớt chỉ có thể ngắc ngoải, dốc sức cho cường giả, thậm chí làm nô tỳ, bản chất không khác gì tu hành giới, nhưng tiên giới càng thêm rộng lớn, linh khí càng thêm nồng hậu, vật tư càng nhiều hơn mà thôi.
- Nghe sư tôn nói như vậy đệ tử đã hiểu.
Tùy Qua buồn bực nói.
- Ngươi nghĩ như vậy là được rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Ta lại hỏi ngươi, ngươi nguyện ý ở trong thiên đình làm một nhân vật nhỏ, hay nguyện ý trở thành chư hầu một phương đây?
- Còn cần nói sao, ai nguyện ý cả ngày quỳ xuống bị người khác nô dịch.
Tùy Qua quả quyết nói.
- Đây cũng là ý tưởng của vi sư.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi vi sư độ kiếp, vẫn chưa lập tức phi thăng tiên giới, mà lặng yên lẻn vào tiên giới, sau khi biết được tình huống bên trong, vi sư lặng yên lui về tu hành giới, sau đó chuẩn bị mở một giới, trở thành nhất giới đứng đầu, không nghĩ tới bị người tiên giới phát hiện, cuối cùng vi sư cùng đường, chỉ phải tự táng thân trong Hồng Mông Thạch.
- Sư tôn, nghe ý tứ của ngài, ngài có thể tự do ra vào tiên giới hay sao?
Tùy Qua tò mò hỏi.
- Đúng vậy, vừa vào tiên giới rất khó rời đi, bởi vì không gian bích chướng tiên giới rất khó xuyên qua. Nhưng trước khi đến ta đã nghĩ tới chuyện thoát đi, đương nhiên đã làm xong chuẩn bị đầy đủ, huống chi ta ở trong tiên giới chiếm được Hồng Mông Thạch, có thứ này ta càng thêm có cơ hội.
- Cái gì! Hồng Mông Thạch là vật của tiên giới?
Tùy Qua lại giật mình, mỗi một câu nói của Tiên Viên chân nhân đều làm Tùy Qua không sao tưởng tượng nổi.
- Tu hành giới của thế gian làm sao có vật như vậy tồn tại, nếu ta không phải lấy được Hồng Mông Thạch, người của tiên giới cũng sẽ không đến nỗi theo đuổi không bỏ qua, làm cho ta phải tự táng nơi đây, mới có thể tránh thoát sự truy đuổi của những người trên tiên giới.
Tiểu Ngân Trùng cười khan, chui vào linh điền, sau một lát một tiểu Ngân Trùng khác chui ra khỏi mặt đất, trên lưng còn chở theo một khối bia đá.
Đích thật là một khối bia đá.
Cao chừng ba xích, dầy hơn hai tấc, đích xác như một mộ bia.
Nhưng nếu như là mộ bia, lại không có văn tự, căn bản không biết là mộ bia của ai.
- Lão đại, bia đá này có chút kỳ quái.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Ngươi cũng biết đất đai trong Hồng Mông Thạch thật phì nhiêu, nhưng không có núi đá, ta cảm thấy không giống như đồ vật trong Hồng Mông Thạch.
- Phải, ta cũng cảm thấy thứ này kỳ quái.
Tùy Qua nói:
- Ta dùng thần niệm điều tra sẽ biết.
Rất nhanh, Tùy Qua đem thần niệm xâm nhập vào khối bia đá không chữ kia.
Khi thần niệm của hắn chạm tới bia đá, trong đầu óc đột nhiên hiện lên dòng chữ : Tiên Viên chân nhân chi mộ.
Tiên Viên chân nhân chi mộ!
Khi trong đầu Tùy Qua hiện lên dòng chữ này, một cỗ bi thống mãnh liệt dâng tràn trong lòng, chân thân của hắn không nhịn được đầm đìa nước mắt. Đối với Tùy Qua mà nói, Tiên Viên chân nhân là sư tôn của hắn, chưa từng chân chính gặp mặt, cũng chưa từng được đích thân chỉ dạy, nhưng điều này cũng không gây trở ngại Tùy Qua thật sự tôn hắn làm sư phụ của mình.
Đối với Tùy Qua mà nói, thuở nhỏ mất đi cha mẹ, lão địa chủ lại độc lai độc vãng, thân nhân không nhiều, về sau đạt được Thần Nông Tiên Thảo Quyết, mặc dù Tùy Qua một mình tu hành, nhưng hắn vẫn luôn có một loại cảm giác Tiên Viên chân nhân luôn quan sát hắn, chú ý hắn, thậm chí dẫn dắt hắn. Hắn càng liều mạng tu hành, càng cảm giác được diệu dụng của Thần Nông Tiên Thảo Quyết, càng cảm giác được sự vĩ đại của Tiên Viên chân nhân. Theo hắn xem ra, cho dù là siêu cấp tông môn như Côn Luân hay Thục Sơn, cũng không có ai sánh được với Tiên Viên chân nhân.
Theo Tùy Qua xem ra, Tiên Viên chân nhân vĩ đại như vậy, khẳng định đã đi vào tiên giới, chỉ có tiên giới mới là nơi của thiên tài như chân nhân, đây là ý nghĩ xưa nay của Tùy Qua, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại thấy được bia mộ của Tiên Viên chân nhân trong Hồng Mông Thạch, nhất thời làm Tùy Qua dâng lên cảm giác mất đi người thân, mất đi trưởng bối.
Thật lâu sau, Tùy Qua vuốt lên tấm bia đá, thương cảm nói:
- Tiên Viên sư tôn, ngài kỳ tài ngút trời, là thiên tài bất thế muôn đời trong tu hành giới, như thế nào sẽ…sẽ ngủ giấc thiên thu đây?
- Tùy Qua…đồ đệ tốt của ta, ngươi rốt cục xuất hiện ở trong này.
Trong tấm bia đá truyền ra một đạo thần niệm, đây là thần niệm còn sót lại của Tiên Viên chân nhân, đã thập phần yếu ớt. Nhưng đạo thần niệm kia khiến Tùy Qua sản sinh cảm giác thân thiết, nhất là khi Tiên Viên chân nhân gọi hắn là “đồ đệ tốt” như bây giờ.
- Sư tôn…sư tôn, vì sao ngài ở chỗ này?
- Như thế nào, ngươi cho rằng vi sư nên ở nơi nào đây?
Tiên Viên chân nhân hỏi.
- Đương nhiên là tiên giới.
Ngữ khí của Tùy Qua thật đương nhiên.
- Tiên giới? Vì sao?
- Bởi vì tiên giới mới là nơi thuộc về cường giả.
Tùy Qua nói:
- Sư tôn là tuyệt thế thiên tài trong tu hành giới, nếu không thể thành tiên, chẳng phải không còn lẽ trời? Cho nên đệ tử vốn tưởng rằng sư tôn đã đi tiên giới.
- Như vậy làm cho ngươi thất vọng rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Nhưng không phải vì vi sư không thể đi tiên giới, mà là tiên giới không phải địa phương ta hướng tới. Hay là ngươi cho rằng tiên giới thật sự là một mảnh niết bàn tường hòa hay sao?
- Sư tôn đi qua tiên giới?
Tùy Qua nghe ra huyền cơ trong lời nói của Tiên Viên chân nhân.
- Nếu ta chưa đi qua tiên giới, lại có tư cách gì bình luận tiên giới tốt hay xấu đây.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi độ kiếp, ta liền đi vào tiên giới, nhưng trong tiên giới còn hắc ám cùng tàn khốc hơn tu hành giới gấp trăm ngàn lần.
- Cái gì?
Tùy Qua cả kinh trợn mắt há hốc mồm.
Tiên giới trong truyền thuyết thế nhưng lại…hắc ám, tàn khốc sao?
- Tiên nhân không phải có thể trường sinh sao? Chẳng lẽ còn không tốt?
Tùy Qua lại hỏi.
- Đúng vậy, tiên nhân là có thể trường sinh, nhưng trường sinh cần trả giá thật nhiều.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Cho dù là tiên nhân chân chính thọ nguyên cũng có hạn, mà trong tiên giới thời gian trôi qua lại thật nhanh, có câu trên trời một ngày nhân gian một năm, tiên nhân nếu thật muốn trường sinh, đồng dạng cần vất vả tu hành, hoặc dùng tiên đan, tiên quả, nhưng những thứ này đều nắm giữ trong tay một ít thế lực cường đại trên tiên giới.
- Cũng giống như Côn Luân trong tu hành giới?
- Đúng vậy.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Mặt khác ở trong tiên giới cũng có Côn Luân tông tồn tại, hơn nữa thế lực không thể khinh thường, nhưng Côn Luân cũng không phải cường đại nhất, mà thế lực cường đại nhất xưng là thiên đình, chúa tể cả tiên giới, thậm chí chúa tể ba ngàn thế giới.
- Thiên đình? Nguyên lai có chút lời đồn cũng là sự thật, nhưng đệ tử không nghĩ tới tiên giới tàn khốc như thế.
- Bởi vì thần tiên tiên giới chia thành ba bảy loại, không phải toàn bộ tiên nhân đều bình đẳng, hơn nữa pháp lực hơn kém xa vạn dặm, thần tiên tu vi yếu ớt chỉ có thể ngắc ngoải, dốc sức cho cường giả, thậm chí làm nô tỳ, bản chất không khác gì tu hành giới, nhưng tiên giới càng thêm rộng lớn, linh khí càng thêm nồng hậu, vật tư càng nhiều hơn mà thôi.
- Nghe sư tôn nói như vậy đệ tử đã hiểu.
Tùy Qua buồn bực nói.
- Ngươi nghĩ như vậy là được rồi.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Ta lại hỏi ngươi, ngươi nguyện ý ở trong thiên đình làm một nhân vật nhỏ, hay nguyện ý trở thành chư hầu một phương đây?
- Còn cần nói sao, ai nguyện ý cả ngày quỳ xuống bị người khác nô dịch.
Tùy Qua quả quyết nói.
- Đây cũng là ý tưởng của vi sư.
Tiên Viên chân nhân nói:
- Sau khi vi sư độ kiếp, vẫn chưa lập tức phi thăng tiên giới, mà lặng yên lẻn vào tiên giới, sau khi biết được tình huống bên trong, vi sư lặng yên lui về tu hành giới, sau đó chuẩn bị mở một giới, trở thành nhất giới đứng đầu, không nghĩ tới bị người tiên giới phát hiện, cuối cùng vi sư cùng đường, chỉ phải tự táng thân trong Hồng Mông Thạch.
- Sư tôn, nghe ý tứ của ngài, ngài có thể tự do ra vào tiên giới hay sao?
Tùy Qua tò mò hỏi.
- Đúng vậy, vừa vào tiên giới rất khó rời đi, bởi vì không gian bích chướng tiên giới rất khó xuyên qua. Nhưng trước khi đến ta đã nghĩ tới chuyện thoát đi, đương nhiên đã làm xong chuẩn bị đầy đủ, huống chi ta ở trong tiên giới chiếm được Hồng Mông Thạch, có thứ này ta càng thêm có cơ hội.
- Cái gì! Hồng Mông Thạch là vật của tiên giới?
Tùy Qua lại giật mình, mỗi một câu nói của Tiên Viên chân nhân đều làm Tùy Qua không sao tưởng tượng nổi.
- Tu hành giới của thế gian làm sao có vật như vậy tồn tại, nếu ta không phải lấy được Hồng Mông Thạch, người của tiên giới cũng sẽ không đến nỗi theo đuổi không bỏ qua, làm cho ta phải tự táng nơi đây, mới có thể tránh thoát sự truy đuổi của những người trên tiên giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.