Chương 840: Thu hoạch tiên lương ngũ cốc.
Vô Trục
27/03/2015
Huống chi thông qua hành động liệp sát đêm qua, Tây Môn Trung cũng hiểu được một điều, những tâm ma đồng loại khác cũng không phải ngọn đèn cạn dầu, nhất là tâm ma có thân thể hơn nữa cảnh giới thật cao đều có thể né tránh sự đuổi bắt của Long Đằng, quả nhiên đều có vài phần bổn sự. Nếu Tây Môn Trung tùy tiện một mình đi truy bắt, chỉ sợ chưa giết được người ngược lại còn bị tâm ma khác giết chết.
Những tâm ma cấp thấp chưa có thân thể, đối với việc gia tăng tu vi của hắn có lẽ không còn bao nhiêu tác dụng.
- Vậy ngươi tiếp tục ở lại đây điều dưỡng.
Tùy Qua nói:
- Chờ thêm một chút, ta sẽ cho ngươi sớm phục hồi.
- Chủ nhân dự định hiến tế đột phá âm dương cảnh sao?
Tây Môn Trung hỏi.
- Ngô…xem như thế đi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng tình huống hiện tại không thể sai lầm, vì bảo đảm vẹn toàn chắc chắn, ta còn cần một ít chuẩn bị, việc này ngươi không cần quan tâm.
- Dạ.
Tây Môn Trung đáp.
Tinh thần lực của Tùy Qua nhất thời biến mất, sau đó quay về bên cạnh linh điền.
Lúc này linh mộc trong linh điền đã lớn thành đại thụ che trời, Đan Mộc, Nhân Mộc…đều thật cao, hơn nữa không chỉ một gốc cây. Ngũ Cốc Thần Thụ chỉ có một cây, nhưng đã cao hơn mười thước, chỉ sợ cả hai người vòng tay cũng không ôm hết, hơn nữa cành cây đã mọc đầy năm loại ngũ cốc, nặng trịch, đem cành cây đè ép sắp gãy xuống.
Đứng gần Ngũ Cốc Thần Thụ, có thể ngửi được hương khí ngũ cốc thật thuần khiết.
Ngũ cốc trên thần thụ thoạt nhìn không khác gì ngũ cốc bình thường, bởi vì nó là tinh khí của ngũ cốc ngưng kết mà thành. Nhưng hơi lớn hơn ngũ cốc bình thường một chút, lại nặng hơn không ít, mơ hồ phóng thích ra linh khí. Hiện giờ ngũ cốc trên thần thụ đã chín, Tùy Qua biết đã tới thời điểm thu hoạch.
- Lão đại, rốt cục cần thu tiên lương rồi sao, để cho ta làm đi?
Tiểu Ngân Trùng nóng lòng muốn thử, giống như đã thèm tiên lương trên Ngũ Cốc Thần Thụ từ lâu.
- Ngươi làm?
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Ngươi muốn làm sao thu hoạch đây?
- Đương nhiên là hái xuống, sau đó bỏ xác bên ngoài, lấy mạch xác bên trong chẳng phải được sao?
Tiểu Ngân Trùng nói.
- Vậy ngươi hái thử một hạt xuống xem đi.
Tùy Qua nói.
Tiểu Ngân Trùng nhảy lên, trong miệng phun ra một tia chân khí hái xuống một hạt ngũ cốc.
Hạt ngũ cốc kia phi thường trầm trọng, nhanh chóng rơi xuống linh điền, sau đó chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra, hạt ngũ cốc kia lại rất nhanh biến mất trong linh điền.
- Lão đại, sao lại thế này? Chẳng lẽ nó nẩy mầm sao? Không đúng, cũng không thấy nẩy mầm nha?
Tiểu Ngân Trùng khó hiểu hỏi.
- Ngũ cốc trên Ngũ Cốc Thần Thụ này cũng không phải mầm móng, cho nên sẽ không nẩy mầm.
Tùy Qua giải thích:
- Ngũ cốc trên cây này, là do tinh khí thiên địa ngũ cốc ngưng tụ mà thành, cho nên nó không phải hạt giống, cũng không phải hạt ngũ cốc bình thường, mà là kết tinh của tinh khí ngũ cốc. Một khi chạm phải mặt đất, nhiễm phải địa khí, nó sẽ dung nhập vào đại địa hóa thành ngũ cốc khí.
- Thật sự là thần diệu!
Tiểu Ngân Trùng kêu lên:
- Nhưng mà…vậy phải làm sao đây? Chẳng lẽ hái từng hạt từng hạt chứa đựng, như vậy không phải quá khó khăn hay sao?
- Đây chính là lý do vì sao ta là lão đại, mà ngươi không phải.
Tùy Qua nói:
- Đối với kẻ ngu xuẩn mà nói đương nhiên chỉ có thể sử dụng phương thức ngu xuẩn nhất. Nhưng đối với ta mà nói, đương nhiên không cần khó khăn như thế.
Tùy Qua dùng tinh thần lực thao tác một cây Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, đâm vào một nhánh trên thần thụ, hiện tại nông dân gieo trồng loại hạt này đã rất ít, nhưng ở thời cổ nó còn tiến vào bàn ăn của nhân loại sớm hơn cả hạt thóc. Khi Cửu Diệp Huyền Châm Tùng đâm vào nhánh thần thụ thì nhánh cây bắt đầu run, vỏ hạt bắt đầu bóc ra, nhẹ nhàng lả tả rơi xuống. Cuối cùng trên cành chỉ còn lưu lại hạt trơn bóng, lúc này Ảnh Phong mang theo một nhóm ong mật bay tới, thật thoải mái hái hạt, sau đó bỏ vào trong bình ngọc.
- Lão đại, vẫn là thủ đoạn của ngươi cao minh!
Tiểu Ngân Trùng nịnh nọt nói, thuận thế hút hai hạt trong bình ngọc vào miệng, cẩn thận nhai nhai, theo sau khen:
- Lão đại! Thứ này thật sự không tệ! Hạt này thật sự ngon, hơn nữa nguyên khí tinh thuần, ăn vài hạt là có thể sánh bằng một viên Tinh Nguyên Đan. Thứ tốt, thứ tốt thiên nhiên nha!
- Đúng vậy. Có chút quả cây linh thảo vốn là đan dược thiên nhiên, căn bản không cần luyện chế.
Tùy Qua nói:
- Ngũ Cốc Thần Thụ kết ra ngũ cốc, đích xác đã tiếp cận Tinh Nguyên Đan, nhất là Ngũ Cốc Thần Thụ do ta tự tay gieo trồng.
Tùy Qua cũng không phải thổi phồng chính mình, Ngũ Cốc Thần Thụ này vốn linh tính không tinh khiết, thậm chí căn bản không thể đồng thời kết xuất ra năm loại hạt, nhưng Tùy Qua dùng Ất Mộc Thần Châm tăng thêm linh tính cho nó mới có thể khiến cho thần thụ sinh ra “ngũ cốc”, hơn nữa ngũ cốc này đều ẩn chứa tinh khí ngũ cốc trong veo, cho nên hiệu quả không kém Tinh Nguyên Đan.
- Đương nhiên, lão đại cao minh thôi.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Như vậy sau khi lão đại thu hoạch toàn bộ ngũ cốc, cần luyện chế Địa Nguyên Đan sao?
- Đúng vậy.
Tùy Qua đáp:
- Trước mắt Tinh Nguyên Đan đã không thỏa mãn được nhu cầu của chúng ta, là thời điểm luyện chế ra Địa Nguyên Đan.
- Lão đại, vậy ngươi nhanh chóng luyện đi, để cho ta khai mở tầm mắt.
- Ngươi muốn thỏa mãn miệng của ngươi đi?
Tùy Qua cười cười, hắn đương nhiên biết ý tưởng của tiểu Ngân Trùng. Nhưng gốc Ngũ Cốc Thần Thụ này kết xuất ngũ cốc đích xác có thể luyện chế rất nhiều Địa Nguyên Đan.
Nhưng vì đề cao linh mộc cùng linh thảo nơi đây, Tùy Qua đã sử dụng gần hết Vạn Niên Ngọc Tủy mà Khổng Bạch Huyên đã tặng cho hắn. Không có Vạn Niên Ngọc Tủy, sau này tốc độ đề cao linh thảo linh mộc chỉ sợ sẽ có chút chậm lại.
Nhưng cho tới hôm nay chuyện Vạn Niên Ngọc Tủy chỉ có thể ngày sau tiếp tục nghĩ biện pháp mà làm, trước mắt luyện chế thành công Địa Nguyên Đan rồi nói sau.
Ảnh Phong dẫn dắt đàn ong mật cần cù làm việc, chuyện thu hoạch ngũ cốc rất nhanh đã hoàn thành xong xuôi.
Tùy Qua thu lại Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, sau đó đem Vạn Niên Ngọc Tủy còn lại toàn bộ rót xuống hệ rễ của Ngũ Cốc Thần Thụ. Nhất thời trên cành liền bắt đầu mọc ra hạt mới, tựa hồ không qua mười ngày nửa tháng sẽ có một nhóm tiên lương mới sinh ra, nhưng lúc này cũng đã không còn Vạn Niên Ngọc Tủy.
Thu hoạch xong, Ảnh Phong dẫn theo đàn ong mật tiếp tục đi làm việc.
Tiểu Ngân Trùng vì muốn biểu hiện trước mặt Tùy Qua, lại muốn được nếm mùi vị của Địa Nguyên Đan, lúc này cũng bắt đầu ra sức khai khẩn linh điền.
Tinh thần lực của Tùy Qua quay về trong thân thể.
Chuyện luyện chế đan dược tuy rằng đã có kinh nghiệm, nhưng không thể qua loa, cho nên Tùy Qua đi vào mật thất trong Tống gia sơn trang.
Sau khi đi vào mật thất, Tùy Qua liền đem tài liệu cần luyện chế Địa Nguyên Đan mang ra.
Ngũ Cốc tiên lương đều phải dùng tới, bởi vì đây là tài liệu chủ yếu luyện chế Địa Nguyên Đan. Tiếp theo là nhân sâm, tam thất, hoàng kỳ, nhưng đối với những dược thảo này cũng yêu cầu dược tính rất cao.
Những tâm ma cấp thấp chưa có thân thể, đối với việc gia tăng tu vi của hắn có lẽ không còn bao nhiêu tác dụng.
- Vậy ngươi tiếp tục ở lại đây điều dưỡng.
Tùy Qua nói:
- Chờ thêm một chút, ta sẽ cho ngươi sớm phục hồi.
- Chủ nhân dự định hiến tế đột phá âm dương cảnh sao?
Tây Môn Trung hỏi.
- Ngô…xem như thế đi.
Tùy Qua nói:
- Nhưng tình huống hiện tại không thể sai lầm, vì bảo đảm vẹn toàn chắc chắn, ta còn cần một ít chuẩn bị, việc này ngươi không cần quan tâm.
- Dạ.
Tây Môn Trung đáp.
Tinh thần lực của Tùy Qua nhất thời biến mất, sau đó quay về bên cạnh linh điền.
Lúc này linh mộc trong linh điền đã lớn thành đại thụ che trời, Đan Mộc, Nhân Mộc…đều thật cao, hơn nữa không chỉ một gốc cây. Ngũ Cốc Thần Thụ chỉ có một cây, nhưng đã cao hơn mười thước, chỉ sợ cả hai người vòng tay cũng không ôm hết, hơn nữa cành cây đã mọc đầy năm loại ngũ cốc, nặng trịch, đem cành cây đè ép sắp gãy xuống.
Đứng gần Ngũ Cốc Thần Thụ, có thể ngửi được hương khí ngũ cốc thật thuần khiết.
Ngũ cốc trên thần thụ thoạt nhìn không khác gì ngũ cốc bình thường, bởi vì nó là tinh khí của ngũ cốc ngưng kết mà thành. Nhưng hơi lớn hơn ngũ cốc bình thường một chút, lại nặng hơn không ít, mơ hồ phóng thích ra linh khí. Hiện giờ ngũ cốc trên thần thụ đã chín, Tùy Qua biết đã tới thời điểm thu hoạch.
- Lão đại, rốt cục cần thu tiên lương rồi sao, để cho ta làm đi?
Tiểu Ngân Trùng nóng lòng muốn thử, giống như đã thèm tiên lương trên Ngũ Cốc Thần Thụ từ lâu.
- Ngươi làm?
Tùy Qua khẽ cười nói:
- Ngươi muốn làm sao thu hoạch đây?
- Đương nhiên là hái xuống, sau đó bỏ xác bên ngoài, lấy mạch xác bên trong chẳng phải được sao?
Tiểu Ngân Trùng nói.
- Vậy ngươi hái thử một hạt xuống xem đi.
Tùy Qua nói.
Tiểu Ngân Trùng nhảy lên, trong miệng phun ra một tia chân khí hái xuống một hạt ngũ cốc.
Hạt ngũ cốc kia phi thường trầm trọng, nhanh chóng rơi xuống linh điền, sau đó chuyện không thể tưởng tượng nổi đã xảy ra, hạt ngũ cốc kia lại rất nhanh biến mất trong linh điền.
- Lão đại, sao lại thế này? Chẳng lẽ nó nẩy mầm sao? Không đúng, cũng không thấy nẩy mầm nha?
Tiểu Ngân Trùng khó hiểu hỏi.
- Ngũ cốc trên Ngũ Cốc Thần Thụ này cũng không phải mầm móng, cho nên sẽ không nẩy mầm.
Tùy Qua giải thích:
- Ngũ cốc trên cây này, là do tinh khí thiên địa ngũ cốc ngưng tụ mà thành, cho nên nó không phải hạt giống, cũng không phải hạt ngũ cốc bình thường, mà là kết tinh của tinh khí ngũ cốc. Một khi chạm phải mặt đất, nhiễm phải địa khí, nó sẽ dung nhập vào đại địa hóa thành ngũ cốc khí.
- Thật sự là thần diệu!
Tiểu Ngân Trùng kêu lên:
- Nhưng mà…vậy phải làm sao đây? Chẳng lẽ hái từng hạt từng hạt chứa đựng, như vậy không phải quá khó khăn hay sao?
- Đây chính là lý do vì sao ta là lão đại, mà ngươi không phải.
Tùy Qua nói:
- Đối với kẻ ngu xuẩn mà nói đương nhiên chỉ có thể sử dụng phương thức ngu xuẩn nhất. Nhưng đối với ta mà nói, đương nhiên không cần khó khăn như thế.
Tùy Qua dùng tinh thần lực thao tác một cây Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, đâm vào một nhánh trên thần thụ, hiện tại nông dân gieo trồng loại hạt này đã rất ít, nhưng ở thời cổ nó còn tiến vào bàn ăn của nhân loại sớm hơn cả hạt thóc. Khi Cửu Diệp Huyền Châm Tùng đâm vào nhánh thần thụ thì nhánh cây bắt đầu run, vỏ hạt bắt đầu bóc ra, nhẹ nhàng lả tả rơi xuống. Cuối cùng trên cành chỉ còn lưu lại hạt trơn bóng, lúc này Ảnh Phong mang theo một nhóm ong mật bay tới, thật thoải mái hái hạt, sau đó bỏ vào trong bình ngọc.
- Lão đại, vẫn là thủ đoạn của ngươi cao minh!
Tiểu Ngân Trùng nịnh nọt nói, thuận thế hút hai hạt trong bình ngọc vào miệng, cẩn thận nhai nhai, theo sau khen:
- Lão đại! Thứ này thật sự không tệ! Hạt này thật sự ngon, hơn nữa nguyên khí tinh thuần, ăn vài hạt là có thể sánh bằng một viên Tinh Nguyên Đan. Thứ tốt, thứ tốt thiên nhiên nha!
- Đúng vậy. Có chút quả cây linh thảo vốn là đan dược thiên nhiên, căn bản không cần luyện chế.
Tùy Qua nói:
- Ngũ Cốc Thần Thụ kết ra ngũ cốc, đích xác đã tiếp cận Tinh Nguyên Đan, nhất là Ngũ Cốc Thần Thụ do ta tự tay gieo trồng.
Tùy Qua cũng không phải thổi phồng chính mình, Ngũ Cốc Thần Thụ này vốn linh tính không tinh khiết, thậm chí căn bản không thể đồng thời kết xuất ra năm loại hạt, nhưng Tùy Qua dùng Ất Mộc Thần Châm tăng thêm linh tính cho nó mới có thể khiến cho thần thụ sinh ra “ngũ cốc”, hơn nữa ngũ cốc này đều ẩn chứa tinh khí ngũ cốc trong veo, cho nên hiệu quả không kém Tinh Nguyên Đan.
- Đương nhiên, lão đại cao minh thôi.
Tiểu Ngân Trùng nói:
- Như vậy sau khi lão đại thu hoạch toàn bộ ngũ cốc, cần luyện chế Địa Nguyên Đan sao?
- Đúng vậy.
Tùy Qua đáp:
- Trước mắt Tinh Nguyên Đan đã không thỏa mãn được nhu cầu của chúng ta, là thời điểm luyện chế ra Địa Nguyên Đan.
- Lão đại, vậy ngươi nhanh chóng luyện đi, để cho ta khai mở tầm mắt.
- Ngươi muốn thỏa mãn miệng của ngươi đi?
Tùy Qua cười cười, hắn đương nhiên biết ý tưởng của tiểu Ngân Trùng. Nhưng gốc Ngũ Cốc Thần Thụ này kết xuất ngũ cốc đích xác có thể luyện chế rất nhiều Địa Nguyên Đan.
Nhưng vì đề cao linh mộc cùng linh thảo nơi đây, Tùy Qua đã sử dụng gần hết Vạn Niên Ngọc Tủy mà Khổng Bạch Huyên đã tặng cho hắn. Không có Vạn Niên Ngọc Tủy, sau này tốc độ đề cao linh thảo linh mộc chỉ sợ sẽ có chút chậm lại.
Nhưng cho tới hôm nay chuyện Vạn Niên Ngọc Tủy chỉ có thể ngày sau tiếp tục nghĩ biện pháp mà làm, trước mắt luyện chế thành công Địa Nguyên Đan rồi nói sau.
Ảnh Phong dẫn dắt đàn ong mật cần cù làm việc, chuyện thu hoạch ngũ cốc rất nhanh đã hoàn thành xong xuôi.
Tùy Qua thu lại Cửu Diệp Huyền Châm Tùng, sau đó đem Vạn Niên Ngọc Tủy còn lại toàn bộ rót xuống hệ rễ của Ngũ Cốc Thần Thụ. Nhất thời trên cành liền bắt đầu mọc ra hạt mới, tựa hồ không qua mười ngày nửa tháng sẽ có một nhóm tiên lương mới sinh ra, nhưng lúc này cũng đã không còn Vạn Niên Ngọc Tủy.
Thu hoạch xong, Ảnh Phong dẫn theo đàn ong mật tiếp tục đi làm việc.
Tiểu Ngân Trùng vì muốn biểu hiện trước mặt Tùy Qua, lại muốn được nếm mùi vị của Địa Nguyên Đan, lúc này cũng bắt đầu ra sức khai khẩn linh điền.
Tinh thần lực của Tùy Qua quay về trong thân thể.
Chuyện luyện chế đan dược tuy rằng đã có kinh nghiệm, nhưng không thể qua loa, cho nên Tùy Qua đi vào mật thất trong Tống gia sơn trang.
Sau khi đi vào mật thất, Tùy Qua liền đem tài liệu cần luyện chế Địa Nguyên Đan mang ra.
Ngũ Cốc tiên lương đều phải dùng tới, bởi vì đây là tài liệu chủ yếu luyện chế Địa Nguyên Đan. Tiếp theo là nhân sâm, tam thất, hoàng kỳ, nhưng đối với những dược thảo này cũng yêu cầu dược tính rất cao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.