Chương 1380: Thụ Linh. (2)
Vô Trục
21/05/2015
Chính Hồng Mông Tử Khí khiến cho khối ma hài này phát sinh lột xác khiến Tùy Qua vui mừng.
Hồng Mông thụ đem Hồng Mông Tử Khí nó hấp thu được, thông qua rễ cây rót vào trong khối ma hài này, sau đó để khối ma hài này bắt đầu tiến hành lột xác cuối cùng. Oán niệm trong khối ma hài này, cũng không bài xích cách làm của Hồng Mông thụ, dĩ nhiên bởi vì cách làm của Hồng Mông thụ phù hợp với bản tâm của hắn. Oán niệm của ma hài, chỉ là một đoàn oán niệm, hắn không có đủ suy nghĩ, chẳng qua biết hắn hận không thể hoàn thành lột xác cuối cùng, trở thành ma thần, thành tựu trường sinh. Cho nên, hiện tại Hồng Mông thụ đang âm thầm trợ giúp hắn, thần niệm của ma hài dĩ nhiên sẽ không phản đối, mà chỉ biết vui vẻ tiếp nhận.
Ma hài phóng thích ra kim quang càng ngày càng sáng, sau đó vô số ký hiệu màu vàng bắt đầu hiển hiện khắp người nó, mỗi một khớp xương của khối ma hài này, làm cho người ta cảm giác giống như một pháp bảo vô cùng cứng rắn, không có gì phá nổi, mỗi một khớp xương đều cất dấu sức bật và lực phòng ngự kinh người, tất cả khớp xương liên hiệp lại một chỗ, tạo thành rồi một ma thần cường đại.
Khí tức lực lượng mênh mông từ trên người khối ma hài này phóng thích ra.
Hồng Mông thụ đem càng nhiều Hồng Mông Tử Khí và nguyên khí cỏ cây rót vào trong khối ma hài này, trong một giây, toàn bộ khối ma hài phóng thích ra ánh sáng màu vàng, giống như ngọn lửa màu vàng, hừng hực thiêu đốt, trông xa như phượng hoàng lửa. Tựa như chỉ trong nháy mắt, khối ma hài này giống như “sống” lại.
- Lợi hại!
Thấy tình hình như vậy, Tùy Qua không nhịn được cảm thán, kinh hãi trước tu vi cao thâm của chủ nhân khối ma hài, cũng kinh hãi trước thủ đoạn lợi hại của Hồng Mông thụ, lại có thể biến một thần ma chi hài bán thành phẩm thành ma hài hoàn mỹ, đối với Tùy Qua mà nói, đây quả thực là niềm vui bất ngờ. Uy lực và cách dùng của ma hài bán thành phẩm và ma hài hoàn mỹ, hoàn toàn không thể so sánh.
“Ngọn lửa” màu vàng hừng hực thiêu đốt một hồi mới dập tắt, sau khi thông qua rèn luyện của Hồng Mông Tử Khí, khối ma hài này rốt cục lột xác biến thành ma hài hoàn mỹ, Tùy Qua hoàn toàn có thể cảm giác được, trong khối ma hài này, ẩn chứa thực lực khổng lồ và khủng bố như thế nào.
Chẳng qua, kế tiếp Hồng Mông thụ phải làm như thế nào?
Khối ma hài này hiện giờ đã lột xác thành Thần Ma chi hài thật sự, oán niệm của hắn cũng biến mất, hoặc là nói oán niệm của hắn đã bị Hồng Mông thụ độ hóa, hớn hở đón nhận tồn tại của Hồng Mông thạch.
Lúc này, luyện hóa hấp thu khối ma hài này, có lẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Luyện hóa dung hòa một khối ma hài chân chính, Hồng Mông thụ có cường đại đến mức nào, ngay cả Tùy Qua cũng không cách nào đoán được.
Nhưng, chuyện kế tiếp lại làm cho Tùy Qua không tưởng được, bởi vì Hồng Mông thụ căn bản cũng không luyện hóa hấp thu khối ma hài này, mà tiến thêm một bước dung hòa, thần niệm của Hồng Mông thụ không chỉ không luyện hóa thần niệm đã bị độ hóa trong ma hài kia, ngược lại cùng luồng thần niệm này dung hòa làm một thể. Không phải là hấp thu luyện hóa, mà là dung hòa.
Điều này làm cho Tùy Qua cảm thấy hết sức khó hiểu, bởi vì lúc này chính là thời cơ luyện hóa hấp thu ma hài tốt nhất, điểm này Hồng Mông thụ cũng rất rõ ràng, nhưng nó lại không làm như vậy.
Tùy Qua có thể can dự vào cách làm của Hồng Mông thụ, nhưng hắn vẫn lựa chọn làm kẻ bàng quan, Tùy Qua là một người không sợ mạo hiểm, cho dù mạo hiểm là thất bại trước một khối ma hài, hắn cũng cảm thấy không sao cả. Ngoài ra, hắn cũng tin tưởng Hồng Mông thụ sẽ không chống lại hắn, cho nên thay vì nói Tùy Qua lựa chọn mạo hiểm, chẳng bằng nói hắn lựa chọn tin tưởng Hồng Mông thụ.
Hồng Mông thụ cũng không để Tùy Qua thất vọng. Qua một hồi, Tùy Qua rốt cuộc hiểu rõ ý đồ của Hồng Mông thụ: nó muốn ngưng tụ thành Thụ Linh!
Vạn vật đều có linh.
Người có linh hồn, yêu quái cũng có yêu linh, pháp bảo có khí linh, ngọc thạch còn có thể có ngọc linh. . . Vì vậy, cây cối cũng có thể tạo thành Thụ Linh.
Đối với Tùy Qua mà nói, Hồng Mông thụ không chỉ là một gốc cây, mà còn là pháp bảo bổn mạng của hắn. Một khi Hồng Mông thụ tạo thành Thụ Linh, cũng tương đương với nó lột xác biến thành linh khí. Có Thụ Linh, trí khôn và năng lực học tập của Hồng Mông thụ cũng sẽ theo đó tăng lên, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên, chân chính bước lên con đường Thiên Thảo mạnh mẽ!
Hồng Mông thụ là tồn tại cao ngạo, cho nên nó không cho phép Thụ Linh của mình quá yếu, vì vậy nó tự mình nuôi dưỡng ra một Thụ Linh, Thụ Linh này lấy một khối Thần Ma chi hài làm căn cơ, một khi khí linh này tạo thành, sợ rằng có thể làm cho rất nhiều khí linh của linh khí khác run rẩy!
Nhưng, như vậy mới là Thụ Linh của Hồng Mông thụ !
Nếu như Thụ Linh của Hồng Mông thụ quá yếu, đừng nói là bản thân Hồng Mông thụ, cho dù là Tùy Qua cũng không thể tiếp nhận. Đường đường là thiên thảo, hoàng giả trong linh thảo, làm sao có thể quá yếu.
Ngày càng có nhiều rễ cây của Hồng Mông thụ quấn lên trên khối ma hài, sau đó biến thành kinh mạch, cơ bắp của khối ma hài này, chuyện khiến Tùy Qua cảm thấy khó tin chính là, Hồng Mông thụ lại lấy hắn làm nguyên mẫu, phục chế ra từng đường kinh mạch, từng cơ bắp trên thân thể của hắn, sau đó lại tổ hợp làm một “Con người”.
Rất nhanh, khối ma hài này đã “biến mất”, bởi vì Hồng Mông thụ dùng rễ cây của nó tu bổ khuyết vào kinh mạch, cơ bắp của khối ma hài này, khiến nó biến thành một “con người” thật sự, hơn nữa người rất giống Tùy Qua, chẳng qua không có da mà thôi.
Tùy Qua biết, “con người” trước mắt hắn, từ góc độ nào đó mà nói, chính là Thụ Linh của Hồng Mông thụ.
Bởi vì thần niệm của Hồng Mông thụ đã hoàn toàn dung hợp với thần niệm của ma hài, cho nên nó đã có được quyền sở hữu thực tế của khối ma hài này, sau đó rễ của nó biến thành kinh mạch, cơ bắp, có quyền khống chế, nó hoàn toàn có thể linh hoạt sử dụng khối ma hài này.
- Hồng Mông thụ, chúc mừng ngươi.
Tùy Qua mỉm cười nhìn Thụ Linh trước mắt.
- Chủ nhân, cám ơn ngươi để cho ta dung hòa khối ma hài này.
Thụ Linh của Hồng Mông thụ nói với Tùy Qua, thanh âm còn có chút mất tự nhiên, hiển nhiên nó còn chưa chân chính thích ứng với “thân thể” này.
- Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi còn chưa chân chính dung hòa khối ma hài này.
Tùy Qua nói với Thụ Linh.
- Chủ nhân không nhìn lầm.
Thụ Linh nói tiếp:
- Nhưng không sao, ta vốn không tính toán hoàn toàn luyện hóa khối ma hài này, ta tính sẽ từ từ thẩm thấu sinh mệnh lực của mình vào trong khối ma hài này, để khối ma hài này dung hòa với rễ cây của ta, để nó không chỉ có lực lượng phòng ngự và lực chiến đấu cường đại, mà còn có sinh mệnh lực cường đại. Nếu là Thụ Linh, dĩ nhiên còn phải có tính mạng và lực phục hồi cường đại mới được.
- Đúng vậy, ý nghĩ của ngươi rất tốt, còn có thể khiến khối ma hài này tiến thêm một bước.
Hồng Mông thụ đem Hồng Mông Tử Khí nó hấp thu được, thông qua rễ cây rót vào trong khối ma hài này, sau đó để khối ma hài này bắt đầu tiến hành lột xác cuối cùng. Oán niệm trong khối ma hài này, cũng không bài xích cách làm của Hồng Mông thụ, dĩ nhiên bởi vì cách làm của Hồng Mông thụ phù hợp với bản tâm của hắn. Oán niệm của ma hài, chỉ là một đoàn oán niệm, hắn không có đủ suy nghĩ, chẳng qua biết hắn hận không thể hoàn thành lột xác cuối cùng, trở thành ma thần, thành tựu trường sinh. Cho nên, hiện tại Hồng Mông thụ đang âm thầm trợ giúp hắn, thần niệm của ma hài dĩ nhiên sẽ không phản đối, mà chỉ biết vui vẻ tiếp nhận.
Ma hài phóng thích ra kim quang càng ngày càng sáng, sau đó vô số ký hiệu màu vàng bắt đầu hiển hiện khắp người nó, mỗi một khớp xương của khối ma hài này, làm cho người ta cảm giác giống như một pháp bảo vô cùng cứng rắn, không có gì phá nổi, mỗi một khớp xương đều cất dấu sức bật và lực phòng ngự kinh người, tất cả khớp xương liên hiệp lại một chỗ, tạo thành rồi một ma thần cường đại.
Khí tức lực lượng mênh mông từ trên người khối ma hài này phóng thích ra.
Hồng Mông thụ đem càng nhiều Hồng Mông Tử Khí và nguyên khí cỏ cây rót vào trong khối ma hài này, trong một giây, toàn bộ khối ma hài phóng thích ra ánh sáng màu vàng, giống như ngọn lửa màu vàng, hừng hực thiêu đốt, trông xa như phượng hoàng lửa. Tựa như chỉ trong nháy mắt, khối ma hài này giống như “sống” lại.
- Lợi hại!
Thấy tình hình như vậy, Tùy Qua không nhịn được cảm thán, kinh hãi trước tu vi cao thâm của chủ nhân khối ma hài, cũng kinh hãi trước thủ đoạn lợi hại của Hồng Mông thụ, lại có thể biến một thần ma chi hài bán thành phẩm thành ma hài hoàn mỹ, đối với Tùy Qua mà nói, đây quả thực là niềm vui bất ngờ. Uy lực và cách dùng của ma hài bán thành phẩm và ma hài hoàn mỹ, hoàn toàn không thể so sánh.
“Ngọn lửa” màu vàng hừng hực thiêu đốt một hồi mới dập tắt, sau khi thông qua rèn luyện của Hồng Mông Tử Khí, khối ma hài này rốt cục lột xác biến thành ma hài hoàn mỹ, Tùy Qua hoàn toàn có thể cảm giác được, trong khối ma hài này, ẩn chứa thực lực khổng lồ và khủng bố như thế nào.
Chẳng qua, kế tiếp Hồng Mông thụ phải làm như thế nào?
Khối ma hài này hiện giờ đã lột xác thành Thần Ma chi hài thật sự, oán niệm của hắn cũng biến mất, hoặc là nói oán niệm của hắn đã bị Hồng Mông thụ độ hóa, hớn hở đón nhận tồn tại của Hồng Mông thạch.
Lúc này, luyện hóa hấp thu khối ma hài này, có lẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Luyện hóa dung hòa một khối ma hài chân chính, Hồng Mông thụ có cường đại đến mức nào, ngay cả Tùy Qua cũng không cách nào đoán được.
Nhưng, chuyện kế tiếp lại làm cho Tùy Qua không tưởng được, bởi vì Hồng Mông thụ căn bản cũng không luyện hóa hấp thu khối ma hài này, mà tiến thêm một bước dung hòa, thần niệm của Hồng Mông thụ không chỉ không luyện hóa thần niệm đã bị độ hóa trong ma hài kia, ngược lại cùng luồng thần niệm này dung hòa làm một thể. Không phải là hấp thu luyện hóa, mà là dung hòa.
Điều này làm cho Tùy Qua cảm thấy hết sức khó hiểu, bởi vì lúc này chính là thời cơ luyện hóa hấp thu ma hài tốt nhất, điểm này Hồng Mông thụ cũng rất rõ ràng, nhưng nó lại không làm như vậy.
Tùy Qua có thể can dự vào cách làm của Hồng Mông thụ, nhưng hắn vẫn lựa chọn làm kẻ bàng quan, Tùy Qua là một người không sợ mạo hiểm, cho dù mạo hiểm là thất bại trước một khối ma hài, hắn cũng cảm thấy không sao cả. Ngoài ra, hắn cũng tin tưởng Hồng Mông thụ sẽ không chống lại hắn, cho nên thay vì nói Tùy Qua lựa chọn mạo hiểm, chẳng bằng nói hắn lựa chọn tin tưởng Hồng Mông thụ.
Hồng Mông thụ cũng không để Tùy Qua thất vọng. Qua một hồi, Tùy Qua rốt cuộc hiểu rõ ý đồ của Hồng Mông thụ: nó muốn ngưng tụ thành Thụ Linh!
Vạn vật đều có linh.
Người có linh hồn, yêu quái cũng có yêu linh, pháp bảo có khí linh, ngọc thạch còn có thể có ngọc linh. . . Vì vậy, cây cối cũng có thể tạo thành Thụ Linh.
Đối với Tùy Qua mà nói, Hồng Mông thụ không chỉ là một gốc cây, mà còn là pháp bảo bổn mạng của hắn. Một khi Hồng Mông thụ tạo thành Thụ Linh, cũng tương đương với nó lột xác biến thành linh khí. Có Thụ Linh, trí khôn và năng lực học tập của Hồng Mông thụ cũng sẽ theo đó tăng lên, tốc độ tu luyện cũng sẽ tăng lên, chân chính bước lên con đường Thiên Thảo mạnh mẽ!
Hồng Mông thụ là tồn tại cao ngạo, cho nên nó không cho phép Thụ Linh của mình quá yếu, vì vậy nó tự mình nuôi dưỡng ra một Thụ Linh, Thụ Linh này lấy một khối Thần Ma chi hài làm căn cơ, một khi khí linh này tạo thành, sợ rằng có thể làm cho rất nhiều khí linh của linh khí khác run rẩy!
Nhưng, như vậy mới là Thụ Linh của Hồng Mông thụ !
Nếu như Thụ Linh của Hồng Mông thụ quá yếu, đừng nói là bản thân Hồng Mông thụ, cho dù là Tùy Qua cũng không thể tiếp nhận. Đường đường là thiên thảo, hoàng giả trong linh thảo, làm sao có thể quá yếu.
Ngày càng có nhiều rễ cây của Hồng Mông thụ quấn lên trên khối ma hài, sau đó biến thành kinh mạch, cơ bắp của khối ma hài này, chuyện khiến Tùy Qua cảm thấy khó tin chính là, Hồng Mông thụ lại lấy hắn làm nguyên mẫu, phục chế ra từng đường kinh mạch, từng cơ bắp trên thân thể của hắn, sau đó lại tổ hợp làm một “Con người”.
Rất nhanh, khối ma hài này đã “biến mất”, bởi vì Hồng Mông thụ dùng rễ cây của nó tu bổ khuyết vào kinh mạch, cơ bắp của khối ma hài này, khiến nó biến thành một “con người” thật sự, hơn nữa người rất giống Tùy Qua, chẳng qua không có da mà thôi.
Tùy Qua biết, “con người” trước mắt hắn, từ góc độ nào đó mà nói, chính là Thụ Linh của Hồng Mông thụ.
Bởi vì thần niệm của Hồng Mông thụ đã hoàn toàn dung hợp với thần niệm của ma hài, cho nên nó đã có được quyền sở hữu thực tế của khối ma hài này, sau đó rễ của nó biến thành kinh mạch, cơ bắp, có quyền khống chế, nó hoàn toàn có thể linh hoạt sử dụng khối ma hài này.
- Hồng Mông thụ, chúc mừng ngươi.
Tùy Qua mỉm cười nhìn Thụ Linh trước mắt.
- Chủ nhân, cám ơn ngươi để cho ta dung hòa khối ma hài này.
Thụ Linh của Hồng Mông thụ nói với Tùy Qua, thanh âm còn có chút mất tự nhiên, hiển nhiên nó còn chưa chân chính thích ứng với “thân thể” này.
- Nếu như ta không nhìn lầm, ngươi còn chưa chân chính dung hòa khối ma hài này.
Tùy Qua nói với Thụ Linh.
- Chủ nhân không nhìn lầm.
Thụ Linh nói tiếp:
- Nhưng không sao, ta vốn không tính toán hoàn toàn luyện hóa khối ma hài này, ta tính sẽ từ từ thẩm thấu sinh mệnh lực của mình vào trong khối ma hài này, để khối ma hài này dung hòa với rễ cây của ta, để nó không chỉ có lực lượng phòng ngự và lực chiến đấu cường đại, mà còn có sinh mệnh lực cường đại. Nếu là Thụ Linh, dĩ nhiên còn phải có tính mạng và lực phục hồi cường đại mới được.
- Đúng vậy, ý nghĩ của ngươi rất tốt, còn có thể khiến khối ma hài này tiến thêm một bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.