Y Võ Song Toàn

Chương 713: Anh ta gian lận

Dạ Nhiên

17/05/2021

Smith mới bơi nửa đường đã vòng lại nên tất nhiên dẫn trước Tần Lâm mấy trăm mét, với tốc độ của Smith, chắc chắn anh ta có thể bơi về vạch đích trước.

Đến lúc đó, chỉ cần anh ta lên bờ nói Tần Lâm giở trò, chưa bơi đến đèn nổi đã quay lại, mọi người chắc chắn sẽ tin anh ta.

Dù sao mọi người cũng đã nhìn thấy dáng vẻ bơi lội chuyên nghiệp của anh ta rồi, hơn nữa bọn họ cũng không thấy bóng dáng của Tần Lâm đâu cả.

Rất nhanh sau đó, Smith đã nhìn thấy vạch đích, nhưng đột nhiên một bóng đen ngoi lên mặt nước, xông đến phía trước anh ta.

Chính là Tần Lâm!

Sắc mặt Smith lập tức thay đổi, không ngờ động tác của Tần Lâm lại nhanh như vậy, người này là cá à?

Sao lại nhanh như thế được chứ?

Smith vừa rồi còn dẫn trước Tần Lâm mấy trăm mét, nhưng chớp mắt một cái anh đã đuổi kịp rồi?

Tốc độ của người bình thường sao có thể so sánh với Tần Lâm chứ?

Chỉ là anh không muốn tham gia mấy cái cuộc thi này thôi, nếu không trong mấy hạng mục điền kinh thế vận hội Olympic, có mấy người có thể thắng được Tần Lâm chứ?

Bơi lội được coi là kĩ thuật cơ bản nhất, Tần Lâm có thể dễ dàng nhịn thở hơn mười mấy phút, vì thể tốc độ lặn của Tần Lâm nhanh hơn Smith rất nhiều, trong chớp mắt đã đuổi kịp anh ta.

Smith nhíu mày, trong lòng vô cùng bực bội.

Sau khi Tần Lâm bước lên bờ, những người của tập đoàn mỹ phẩm Tầng Vân đồng loạt hoan hô, Hồ Gia Hân cũng cùng hét lên.

“Lão Tần! Anh ngầu quá!”

Lúc này, Tần Lâm và Smith dường như đã trở thành người của hai phe, bọn họ thi nhau cổ vũ của tuyển thủ phe mình.

Thấy Tần Lâm giành chiến thắng, tất nhiên mọi người đều reo hò rồi.

Smith lên bờ với vẻ mặt u ám, đột nhiên lên tiếng.

“Anh gian lận, anh chưa hề bơi đến đèn nổi!”

Smith nói vậy khiến tất cả mọi người đều sững chạm giây lát, vừa rồi có người tưởng rằng hai đồng nghiệp này đã đến chỗ đèn nổi và cùng kéo.

Vì thế đèn nổi mới chỉ biến mất một lần, nhưng theo lời Smith vừa nói thì rõ ràng không phải vậy.

Lẽ nào trong hai người, chỉ có một người kéo đèn nổi?

Smith dứt lời, người nhân viên đảm nhận chức trọng tài khi nãy hỏi.

“Anh này, vừa rồi anh bơi đến chỗ đèn nổi chưa?”

Tần Lâm gật đầu: “Tất nhiên rồi, tôi đã bơi đến đó và kéo một phát”.

“Anh nói dối! Tôi mới là người kéo đèn, anh đừng có mà chém gió nữa, vừa rồi chúng tôi chẳng ai nhìn thấy anh, có phải anh đã trốn ở một chỗ nào đó đúng không?”

Smith bắt đầu đổ lỗi cho Tần Lâm, dù sao cũng không có ai nhìn thấy, không ai đối chứng, muốn nói thế nào thì nói.



Mọi người lâp tức rơi vào tình thế khó xử, cứ tiếp tục tranh luận như vậy thì sẽ không có kết quả. Hai người đều nói mình là người kéo, nhưng không ai thấy cả, cũng không thể bảo bọn họ thi đấu một lần nữa?

Vẻ mặt Smith lộ ra vẻ chế nhạo, rõ ràng bây giờ có rất nhiều người tin anh ta.

Bởi vì màn tự giới thiệu của anh ta vừa rồi, mọi người đều biết Smith là đệ tử của Phelps, có người sư phụ như vậy, trình độ bơi lội của anh ta tất nhiên không phải nói suông. Anh ta lợi hại như vậy chắc chắn chẳng thể nào không chạm vào đèn nổi đã quay về.

Cho dù Tần Lâm thắng, chắc chắn tốc độ hai người cũng tương đương nhau, nếu vừa rồi hai người họ đến chỗ đèn nổi cùng lúc thì chắc chắn sẽ đồng thời kéo đèn nổi.

Hiện giờ, đèn nổi chỉ chìm xuống một lần, nhưng hai người lại đồng thời về đích, như vậy chỉ có một lời giải thích, đó là Tần Lâm chưa bơi đến chỗ đèn nổi đã quay lại.

Trọng tài ngẫm nghĩ một lúc rồi nói.

“Hiệp đấu lần này, Smith thắng!”

Tần Lâm nghe vậy thì nhíu mày.

“Cái gì? Một trận đấu bình thường mà cũng có còi đen à?”

Tuy rằng không phải chiến thắng gì to lớn, cũng chẳng có giải thưởng gì, nhưng Tần Lâm vẫn không muốn để Smith chiến thắng như vậy.

Mấu chốt là vật cá cược này hơi đặc biệt, đó chính là một nụ hôn của Hồ Gia Hân...

Dù sao đây cũng là bạn thân của Liễu Thanh Thanh, Tần Lâm không thể để cô ấy chịu thiệt thòi.

Hồ Gia Hân cũng đứng dậy với vẻ mặt bực bội.

“Đúng vậy, các người dựa vào cái gì mà nói lão Tần nửa đường quay lại? Mà không bảo Smith?

Những người khác bật cười khinh bỉ nói.

“Nói đùa gì vậy, sao Smith có thể gian lận được? Cô không biết Smith là ai hả? Đó là đồ đệ của Phelps đó!”

“Đúng vậy, chúng ta đã tận mắt nhìn thấy trình độ bơi của Smith rồi, gần như ngang ngửa với các nhà vô địch Olympic”.

“Lẽ nào, cô định nói tên họ Tần kia còn giỏi hơn cả quán quân Olympic? Là quán quân thế giới chắc?”

“......”

Nghe thấy đống lời chế nhạo của mọi người, Tần Lâm bật cười khinh bỉ.

“Ha ha, các người tự hỏi anh ta đi”.

Thấy dáng vẻ bình tĩnh của Tần Lâm, Smith thấy hơi chột dạ, dù gì thì chính anh ta mới là người gian lận, với cả cũng chỉ có Tần Lâm và anh ta biết.

Nhưng trước mặt nhiều người như vậy, anh ta không thể để mất mặt được.

Smith cắn răng tỏ ra vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên nói.

“Tất nhiên là tôi đã đến điểm cuối rồi".

“Còn chuyện anh Tần đây có đến điểm cuối hay không thì tôi không biết”.

Anh ta vừa dứt lời, đám nhân viên bên công ty Smith liền mỉm cười đắc ý, trên mặt viết rõ hai chữ châm chọc.



Nói đùa gì vậy, dám thi bơi với Smith à? Đúng là nằm mơ?

Trên mặt các nhân viên mỹ phẩm Tầng Vân đều lộ ra vẻ thất vọng. Mặc dù Tần Lâm không phải người của công ty bọn họ, nhưng bây giờ Tần Lâm đang đứng về phía họ.

Vì thế chuyện thắng thua của Tần Lâm liên quan đến thể diện của bọn họ.

Hồ Gia Hân nhíu mày, hơi không tin lắm. Vừa rồi Tần Lâm xuống nước tự tin như thế, theo sự hiểu biết của cô về Tần Lâm, nếu không phải sở trường của anh thì chắc chắn anh sẽ không khoe khoang.

“Sao? Smith nói thế nào thì chính là thế đó à? Ở đây không có camera, anh ta phét lác thế nào cũng không có ai làm chứng”.

Hồ Gia Hân nói xong, đám nhân viên bên Smith đồng loạt bật cười khinh bỉ.

“Sao? Không dám nhận thua à? Chủ tịch của chúng tôi đã nói rồi, chính anh ấy đã đến điểm cuối. Chúng tôi thấy anh Tần này quay về nhanh như vậy, sao anh ta có thể dẫn trước chủ tịch của chúng tôi xa như vậy chứ?”

“Đúng vậy, dẫn trước một chút còn có thể, nhưng dẫn trước xa như thế là chuyện không thể nào.

“Hay là để anh Tần tự nói đi, rốt cuộc là ai đã chạm vào điểm cuối?”

“......”

Ánh mắt mọi người đổ dồn vào Tần Lâm, ai nấy đều muốn biết kết quả. Tần Lâm dù gì cũng là người trong cuộc, bọn họ muốn xem rốt cuộc Tần Lâm có mặt dày nói mình về đích trước không.

Đón nhận ánh mắt của mọi người, Tần Lâm bật cười mỉa mai.

“Chính tôi là người đã chạm vào nó”.

Tần Lâm nói vậy khiến tất cả mọi người náo động.

Hai người này đều nói mình đến trước, vậy chắc chắn có một người nói dối.

Trọng tài sửng sốt giây lát rồi nhíu mày hỏi.

“Vậy có phải hai người chạm vào cùng lúc không, vì thế chúng tôi mới chỉ nhìn thấy đèn tắt một lần?”

Tần Lâm lắc đầu: “Anh ta cách tôi rất xa”.

Những gì Tần Lâm nói đều là sự thật, với tốc độ của Smith, vốn không thể đuổi kịp Tần Lâm, đến nhìn còn không thấy, rớt lại phía sau mấy trăm mét, sao có thể chạm vào cùng lúc được?

Sắc mặt Smith lập tức đỏ ửng lên, chỉ tay vào Tần Lâm nói.

“Anh nói láo! Rõ ràng là tôi đến chạm vào đèn trước, trình độ bơi lội của anh không thể so sánh với tôi. Nhiều người ở đây đều làm chứng cho tôi, lẽ nào tôi bơi chậm hơn anh à?”

Smith mặt đỏ tía tai, rõ ràng là đang thẹn quá hóa giận, nhưng chỉ có mình Tần Lâm biết nguyên nhân.

Tần Lâm nói thế khiến tất cả mọi người đều không hài lòng.

“Họ Tần kia, anh đừng nói linh tinh, thua thì nhận, đừng có ngậm máu phun người!”

“Đúng vậy, anh nói như vậy chẳng khác nào nói chủ tịch của chúng tôi gian lận?”

“Các người là công ty quốc tế, không thể dung thứ cho loại nhân phẩm thế này được!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Y Võ Song Toàn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook