Chương 962: Đều do mấy người ép
Dạ Nhiên
18/05/2021
Lúc này, cho dù là Vương Vân hay là Chúc Dũng thì đều sững người, sao có thể dễ dàng đồng ý đến vậy được, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy khó tin, chẳng nhẽ Chúc Linh Linh đã tha thứ cho họ rồi sao?
Vương Vân vui không khép nổi miệng.
"Con đúng là con gái ngoan của mẹ, Linh Linh, con đúng là biết để đại cục lên trên, con đúng là đứa tài giỏi nhất nhà họ Chúc".
"Con nói đi, dù là điều kiện gì thì chúng ta đều có thể đáp ứng. Chỉ cần con có thể quay về nhà họ Chúc, chúng ta qua được cửa ải lần này, đừng nói đến một điều kiện, cho dù là mười hay một trăm điều kiện đều không thành vấn đề, ha ha ha".
Vương Vân chỉ muốn kéo được Chúc Linh Linh về nhà, như vậy là có thể giải quyết được vấn đề rồi, đến lúc đó bản thân lại có thể ngồi dưng ăn hoang rồi. Bây giờ nhà họ Chúc loạn trong giặc ngoài, nếu như Chúc Linh Linh quay về lúc này thì sẽ trở thành trụ cột của nhà họ. Đến lúc ấy, cho dù là Chúc Tiểu Nguyệt đi du học trở về như sẽ phải làm việc dưới trướng của Chúc Linh Linh.
Chúc Minh vẫn luôn khinh thường nhà họ. Lần này để bọn họ nhìn xem, rốt cuộc ai mới là trụ cột của nhà họ Chúc, con gái anh du học mấy năm thì sao, đến cuối vẫn phải làm thư ký cho con gái tôi đấy thôi?
Không chỉ Vương Vân mà Chúc Dũng cũng cười như được mùa, nói như vậy, Chúc Linh Linh vẫn nể mặt họ, chỉ cần về nhà họ Chúc, mọi vấn đề đều được giải quyết, đây mới là chuyện vui thật sự.
Chúc Linh Linh rời khỏi nhà Chúc, với họ mà nói là sự tổn thất quá lớn. Lúc trước khi cô ấy còn ở đây, Y dược Văn Hòa cũng được coi là ngôi sao sáng trên bầu trời, nhưng Chúc Nhị Bạch vừa về, cải cách toàn bộ khiến cho nhà họ Chúc rơi vào thảm cảnh. Bây giờ bọn họ cuối cùng cũng biết ai mới là người có thể chèo chống con thuyền nhà họ Chúc này rồi. Sau khi mời Chúc Linh Linh về, Chúc Thị Y Mỹ sẽ có những ngày tháng huy hoàng như Y dược Văn Hòa năm đó, điều này Chúc Dũng tin chắc.
Chúc Minh nói, ông ta cũng biết bây giờ tình thế của nhà họ Chúc vô cùng nguy nan, nếu như Chúc Linh Linh dễ dàng về như vậy thì sẽ không được nhà họ Chúc trọng dụng, Chúc Linh Linh đưa ra điều kiện thì cũng là chuyện thường.
"Đúng vậy Linh Linh, con mau nói đi, bố và mẹ con đã sốt ruột lắm rồi, có yêu cầu điều kiện gì thì cứ nói, nhà họ Chúc chúng ta sao có thể không đồng ý chứ? Hơn nữa lần này, bố đã nghĩ kỹ rồi, sau khi về, con nói hết một lượt điều kiện, như thế thì sau này con sẽ không bị bọn họ bắt nạt nữa, đỡ để lại hậu họa về sau. Sau này ông nội con cùng ông Hai vẫn phải nghe con thôi".
Chúc Linh Linh ung dung nói.
"Được rồi, vậy để con nói, bố mẹ truyền đạt lại nhé, nếu như bọn họ làm được, con sẽ về, đến lúc đó con sẽ giúp nhà họ Chúc thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng con sẽ không đồng ý ngủ cùng người khác đâu. Chuyện này con nói trước đấy!"
Vương Vân cười nói.
"Được được được, con nói đi".
"Tất cả mọi người của nhà họ Chúc đều phải xin lỗi con, hơn nữa đều phải quỳ trước mặt con xin lỗi, nếu không con sẽ không quay về. Đừng có nói con hà khắc, cũng đừng có bảo con không hiểu lễ nghĩa, lúc trước mấy người ép con rời khỏi nhà họ Chúc, sao không nghĩ đến chuyện này, lúc trước sao mấy người đuổi con đi, bây giờ con nếu như dễ dàng quay về thì sao được? Bây giờ nhà họ Chúc cần con, mấy người biết mời con về rồi, mấy người biết ai mới là người có thể cứu nhà họ Chúc, vậy sao lúc trước còn làm vậy? Bây giờ ở trước mặt con giả bộ đáng thương, Chúc Linh Linh con không phải là dạng không biết xấu hổ, lần này, mấy người đến đây, con đã nể mặt lắm rồi".
Ánh mắt của Chúc Linh Linh rực lửa, Chúc Dũng và Vương Vân nhìn nhau, ánh mắt tối dần, sững sờ ngay tại chỗ.
Lời của Chúc Linh Linh vang vọng, hơn nữa không cho họ bất kỳ cơ hội kỳ kèo nào, lúc này sắc mặt cô vô cùng nghiêm túc, Chúc Dũng và Vương Vân biết, đây rõ ràng là ý của Tần Lâm, nhất định là do tên khốn ấy làm.
"Có phải là ý của Tần Lâm không? Bây giờ con không nghe lời của bố mẹ phải không? Con bắt cả nhà họ Chúc quỳ xuống, con không sợ tổn thọ à? Mấy chú bác của con thì thôi đi, nhưng ông bà con cũng ở trong đấy, chẳng nhẽ con chịu được à?"
Chúc Dũng trầm giọng nói, lúc này ông ta cũng cho rằng lời Chúc Linh Linh nói thực sự hơi quá đáng, đây chẳng phải làm khó người khác sao?
Chúc Linh Linh cười khẩy nói.
"Bố, lúc trước khi con rời khỏi nhà họ Chúc, bố cũng ở đó, bố cũng biết bọn họ đối xử với con thế nào, trong mắt họ, con chỉ là công cụ để gia tộc sử dụng, bọn họ có coi con là người thân không? Chỉ cần có thể đem lại lợi ích cho gia tộc, liền bán luôn con cho người khác, chẳng nhẽ đây là chuyện bậc cha chú nên làm sao? Lương tâm của họ chẳng nhẽ bị chó tha đi rồi à?"
"Khi bọn họ đấu khẩu với con, khi bọn họ xỉ nhục con, bố ở đâu? Sao bố không đứng ra vì con gái bố? Bây giờ bố bảo con quá đáng, ha ha ha, chẳng nhẽ lúc trước bọn họ không quá đáng sao, nếu như không có anh Tiểu Lâm thì con đã thành đồ chơi trên giường người ta rồi, đây là điều mà nhà họ Chúc muốn sao? Thực sự khiến con cười rụng răng".
Chúc Linh Linh không hề nể mặt bố mình, bản thân có thể để họ đến đây là đã nể mặt họ rồi. Bây giờ mình xảy ra xung đột đến mức này với nhà họ Chúc, cũng là do nhà họ Chúc tự mình chuốc lấy.
Cô vốn có năng lực giải quyết tất cả, nhưng bọn họ lại không quan tâm đến cô, hơn nữa chỉ coi cô là bia đỡ đạn, họ đâu coi cô là người!
Chúc Linh Linh bây giờ đang dùng chiêu gậy ông đập lưng ông!
Đối với nhà họ Chúc mà nói, Chúc Linh Linh là loại có cũng được không có cũng được, thậm chí có thể tùy ý bắt nạt, bọn họ chẳng quan tâm đến cô, chỉ cần có lợi cho gia tộc, hy sinh cô là điều dễ hiểu.
Bọn họ cho rằng đây vì đại cục, đây là sự nhân từ của họ, cũng là điều tốt nhất cho nhà họ Chúc.
Nhưng khi bọn họ gặp thảm cảnh, không ai xử lý được vấn đề, họ mới biết Chúc Linh Linh quan trọng với nhà họ Chúc thế nào, sự tồn tại của Chúc Linh Linh là kỳ tích của nhà họ Chúc, nếu như không có Chúc Linh Linh, Y dược Văn Hòa sụp đổ lâu rồi, phương pháp kinh doanh của bác cả chỉ quan tâm đến tiền của mình, sau thì tự chuốc lấy họa, kéo cả nhà họ Chúc xuống vực thẳm.
May mà mình trong thời khắc quan trọng, đưa Y dược Văn Hòa quay lại quỹ đạo, hơn nữa nhờ phương thuốc của anh Tiểu Lâm có tác dụng, nhưng bọn họ căn bản không nhớ đến điểm tốt này của anh Tiểu Lâm, ngay cả một người họ Chúc như cô cũng cảm thấy khó chịu thay anh, bọn họ đúng là không có giới hạn, đúng là khiến người ta tức lộn ruột.
Lần này anh Tiểu Lâm đã dặn dò cô thật kỹ, cô cũng biết, mình sẽ quay về nhà họ Chúc, nhưng cô phải nắm được tập đoàn của nhà họ Chúc, chỉ khi nắm chắc quyền lợi của mình trong tay, cô mới có thể trở thành người đứng đầu, mới có thể được người ta tôn trọng.
Nhà họ Chúc không có Chúc Linh Linh, dù là Y dược Văn Hòa hay là Chúc Thị Y Mỹ thì đều sẽ rơi vào vũng bùn, rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, không bao lâu sau bọn họ cũng sẽ rơi vào cảnh đầu đường xó chợ thôi.
Chúc Linh Linh hiểu rõ, nếu như không rơi vào cảnh đường cùng, nhà họ Chúc sẽ không chịu cúi đầu tìm mình đâu, vậy nên lúc này cô nhất định phải lấy được lợi ích, sau này vững chân ở nhà họ Chúc, như thế thì không sợ bị ai làm khó!
Bây giờ là cơ hội duy nhất của cô, cũng là cơ hội của nhà họ Chúc, cho dù là ai, cho dù là bố mẹ của cô, cô cũng sẽ giữ vững nguyên tắc!
Vương Vân vui không khép nổi miệng.
"Con đúng là con gái ngoan của mẹ, Linh Linh, con đúng là biết để đại cục lên trên, con đúng là đứa tài giỏi nhất nhà họ Chúc".
"Con nói đi, dù là điều kiện gì thì chúng ta đều có thể đáp ứng. Chỉ cần con có thể quay về nhà họ Chúc, chúng ta qua được cửa ải lần này, đừng nói đến một điều kiện, cho dù là mười hay một trăm điều kiện đều không thành vấn đề, ha ha ha".
Vương Vân chỉ muốn kéo được Chúc Linh Linh về nhà, như vậy là có thể giải quyết được vấn đề rồi, đến lúc đó bản thân lại có thể ngồi dưng ăn hoang rồi. Bây giờ nhà họ Chúc loạn trong giặc ngoài, nếu như Chúc Linh Linh quay về lúc này thì sẽ trở thành trụ cột của nhà họ. Đến lúc ấy, cho dù là Chúc Tiểu Nguyệt đi du học trở về như sẽ phải làm việc dưới trướng của Chúc Linh Linh.
Chúc Minh vẫn luôn khinh thường nhà họ. Lần này để bọn họ nhìn xem, rốt cuộc ai mới là trụ cột của nhà họ Chúc, con gái anh du học mấy năm thì sao, đến cuối vẫn phải làm thư ký cho con gái tôi đấy thôi?
Không chỉ Vương Vân mà Chúc Dũng cũng cười như được mùa, nói như vậy, Chúc Linh Linh vẫn nể mặt họ, chỉ cần về nhà họ Chúc, mọi vấn đề đều được giải quyết, đây mới là chuyện vui thật sự.
Chúc Linh Linh rời khỏi nhà Chúc, với họ mà nói là sự tổn thất quá lớn. Lúc trước khi cô ấy còn ở đây, Y dược Văn Hòa cũng được coi là ngôi sao sáng trên bầu trời, nhưng Chúc Nhị Bạch vừa về, cải cách toàn bộ khiến cho nhà họ Chúc rơi vào thảm cảnh. Bây giờ bọn họ cuối cùng cũng biết ai mới là người có thể chèo chống con thuyền nhà họ Chúc này rồi. Sau khi mời Chúc Linh Linh về, Chúc Thị Y Mỹ sẽ có những ngày tháng huy hoàng như Y dược Văn Hòa năm đó, điều này Chúc Dũng tin chắc.
Chúc Minh nói, ông ta cũng biết bây giờ tình thế của nhà họ Chúc vô cùng nguy nan, nếu như Chúc Linh Linh dễ dàng về như vậy thì sẽ không được nhà họ Chúc trọng dụng, Chúc Linh Linh đưa ra điều kiện thì cũng là chuyện thường.
"Đúng vậy Linh Linh, con mau nói đi, bố và mẹ con đã sốt ruột lắm rồi, có yêu cầu điều kiện gì thì cứ nói, nhà họ Chúc chúng ta sao có thể không đồng ý chứ? Hơn nữa lần này, bố đã nghĩ kỹ rồi, sau khi về, con nói hết một lượt điều kiện, như thế thì sau này con sẽ không bị bọn họ bắt nạt nữa, đỡ để lại hậu họa về sau. Sau này ông nội con cùng ông Hai vẫn phải nghe con thôi".
Chúc Linh Linh ung dung nói.
"Được rồi, vậy để con nói, bố mẹ truyền đạt lại nhé, nếu như bọn họ làm được, con sẽ về, đến lúc đó con sẽ giúp nhà họ Chúc thoát khỏi hiểm cảnh, nhưng con sẽ không đồng ý ngủ cùng người khác đâu. Chuyện này con nói trước đấy!"
Vương Vân cười nói.
"Được được được, con nói đi".
"Tất cả mọi người của nhà họ Chúc đều phải xin lỗi con, hơn nữa đều phải quỳ trước mặt con xin lỗi, nếu không con sẽ không quay về. Đừng có nói con hà khắc, cũng đừng có bảo con không hiểu lễ nghĩa, lúc trước mấy người ép con rời khỏi nhà họ Chúc, sao không nghĩ đến chuyện này, lúc trước sao mấy người đuổi con đi, bây giờ con nếu như dễ dàng quay về thì sao được? Bây giờ nhà họ Chúc cần con, mấy người biết mời con về rồi, mấy người biết ai mới là người có thể cứu nhà họ Chúc, vậy sao lúc trước còn làm vậy? Bây giờ ở trước mặt con giả bộ đáng thương, Chúc Linh Linh con không phải là dạng không biết xấu hổ, lần này, mấy người đến đây, con đã nể mặt lắm rồi".
Ánh mắt của Chúc Linh Linh rực lửa, Chúc Dũng và Vương Vân nhìn nhau, ánh mắt tối dần, sững sờ ngay tại chỗ.
Lời của Chúc Linh Linh vang vọng, hơn nữa không cho họ bất kỳ cơ hội kỳ kèo nào, lúc này sắc mặt cô vô cùng nghiêm túc, Chúc Dũng và Vương Vân biết, đây rõ ràng là ý của Tần Lâm, nhất định là do tên khốn ấy làm.
"Có phải là ý của Tần Lâm không? Bây giờ con không nghe lời của bố mẹ phải không? Con bắt cả nhà họ Chúc quỳ xuống, con không sợ tổn thọ à? Mấy chú bác của con thì thôi đi, nhưng ông bà con cũng ở trong đấy, chẳng nhẽ con chịu được à?"
Chúc Dũng trầm giọng nói, lúc này ông ta cũng cho rằng lời Chúc Linh Linh nói thực sự hơi quá đáng, đây chẳng phải làm khó người khác sao?
Chúc Linh Linh cười khẩy nói.
"Bố, lúc trước khi con rời khỏi nhà họ Chúc, bố cũng ở đó, bố cũng biết bọn họ đối xử với con thế nào, trong mắt họ, con chỉ là công cụ để gia tộc sử dụng, bọn họ có coi con là người thân không? Chỉ cần có thể đem lại lợi ích cho gia tộc, liền bán luôn con cho người khác, chẳng nhẽ đây là chuyện bậc cha chú nên làm sao? Lương tâm của họ chẳng nhẽ bị chó tha đi rồi à?"
"Khi bọn họ đấu khẩu với con, khi bọn họ xỉ nhục con, bố ở đâu? Sao bố không đứng ra vì con gái bố? Bây giờ bố bảo con quá đáng, ha ha ha, chẳng nhẽ lúc trước bọn họ không quá đáng sao, nếu như không có anh Tiểu Lâm thì con đã thành đồ chơi trên giường người ta rồi, đây là điều mà nhà họ Chúc muốn sao? Thực sự khiến con cười rụng răng".
Chúc Linh Linh không hề nể mặt bố mình, bản thân có thể để họ đến đây là đã nể mặt họ rồi. Bây giờ mình xảy ra xung đột đến mức này với nhà họ Chúc, cũng là do nhà họ Chúc tự mình chuốc lấy.
Cô vốn có năng lực giải quyết tất cả, nhưng bọn họ lại không quan tâm đến cô, hơn nữa chỉ coi cô là bia đỡ đạn, họ đâu coi cô là người!
Chúc Linh Linh bây giờ đang dùng chiêu gậy ông đập lưng ông!
Đối với nhà họ Chúc mà nói, Chúc Linh Linh là loại có cũng được không có cũng được, thậm chí có thể tùy ý bắt nạt, bọn họ chẳng quan tâm đến cô, chỉ cần có lợi cho gia tộc, hy sinh cô là điều dễ hiểu.
Bọn họ cho rằng đây vì đại cục, đây là sự nhân từ của họ, cũng là điều tốt nhất cho nhà họ Chúc.
Nhưng khi bọn họ gặp thảm cảnh, không ai xử lý được vấn đề, họ mới biết Chúc Linh Linh quan trọng với nhà họ Chúc thế nào, sự tồn tại của Chúc Linh Linh là kỳ tích của nhà họ Chúc, nếu như không có Chúc Linh Linh, Y dược Văn Hòa sụp đổ lâu rồi, phương pháp kinh doanh của bác cả chỉ quan tâm đến tiền của mình, sau thì tự chuốc lấy họa, kéo cả nhà họ Chúc xuống vực thẳm.
May mà mình trong thời khắc quan trọng, đưa Y dược Văn Hòa quay lại quỹ đạo, hơn nữa nhờ phương thuốc của anh Tiểu Lâm có tác dụng, nhưng bọn họ căn bản không nhớ đến điểm tốt này của anh Tiểu Lâm, ngay cả một người họ Chúc như cô cũng cảm thấy khó chịu thay anh, bọn họ đúng là không có giới hạn, đúng là khiến người ta tức lộn ruột.
Lần này anh Tiểu Lâm đã dặn dò cô thật kỹ, cô cũng biết, mình sẽ quay về nhà họ Chúc, nhưng cô phải nắm được tập đoàn của nhà họ Chúc, chỉ khi nắm chắc quyền lợi của mình trong tay, cô mới có thể trở thành người đứng đầu, mới có thể được người ta tôn trọng.
Nhà họ Chúc không có Chúc Linh Linh, dù là Y dược Văn Hòa hay là Chúc Thị Y Mỹ thì đều sẽ rơi vào vũng bùn, rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, không bao lâu sau bọn họ cũng sẽ rơi vào cảnh đầu đường xó chợ thôi.
Chúc Linh Linh hiểu rõ, nếu như không rơi vào cảnh đường cùng, nhà họ Chúc sẽ không chịu cúi đầu tìm mình đâu, vậy nên lúc này cô nhất định phải lấy được lợi ích, sau này vững chân ở nhà họ Chúc, như thế thì không sợ bị ai làm khó!
Bây giờ là cơ hội duy nhất của cô, cũng là cơ hội của nhà họ Chúc, cho dù là ai, cho dù là bố mẹ của cô, cô cũng sẽ giữ vững nguyên tắc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.