Chương 1251: Ông hai trở về rồi!
Dạ Nhiên
29/07/2021
Ô Thanh Sơn gật đầu, ánh mắt có chút phức tạp.
Người đã đi rồi, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết bước tiếp theo Tần Trì sẽ làm ra chuyện gì, đây là sự uy hiếp vô hình đối với bất kỳ ai.
Nhưng dù sao người cũng đã đi rồi, hơn nữa đã cầu xin Ô Thanh Sơn giúp đỡ, ông ấy đương nhiên không thể giương mắt đứng nhìn, thân là chủ của bang Thanh Long, có thể Tần Trì sẽ không chịu thua ông, nhưng dù gì cũng là người thân quen, Tần Trì chắc chắn sẽ nể mặt.
Nhưng mà lúc này chắc chắn phải khiến nhà họ Bạch trả giá.
Đây là điều đương nhiên, không phải nghi ngờ gì nữa.
Ô Thanh Sơn biết rõ, Tất Bạch Hoa và Bạch Triết càng rõ hơn.
Bởi vì ông không đấu lại được với người ta, người ta giết ông dễ như trở bàn tay, cao thủ bảng Rồng trong mắt Tần Trì chẳng là cái thá gì.
Ai có thể đấu lại được Tần Trì chứ?
Hơn nữa không phải bọn họ thua dưới tay Tần Trì mà là Tần Lâm, việc này càng mất mặt hơn, nhưng mất mặt còn tốt hơn là gia tộc bị diệt vong.
“Được rồi, chuyện đã đến nước này tôi đành phải ra mặt, ai bảo chúng ta là anh em mười mấy năm chứ”.
Ô Thanh Sơn lắc đầu, nhìn Tất Phương Hoa rồi cười.
“Chỉ cần có thể khiến Tần Trì nương tay tha thứ, nhà họ Bạch tôi nguyện hy sinh tất cả”.
Bạch Triết nghiến răng nói, xem ra không xuống nước không được.
Nhưng chỉ cần giúp nhà họ Bạch bình yên vô sự, cho dù hy sinh nhiều hơn nữa cũng chẳng là gì.
“Được, chỉ cần ông hiểu là được, chắc Tần Trì sẽ nể mặt tôi thôi, đến lúc đó phải xem nhà họ Bạch các người có thể giải quyết êm đẹp được hay không”.
Ô Thanh Sơn nói với Bạch Triết.
“Đa tạ Đông Long chủ”.
Bạch Triết cảm ơn rối rít, dù sao thì đây cũng là đại sự liên quan đến nhà họ Bạch, gia tộc Bạch Thị nhất định sẽ thận trọng.
“Vậy thì đa tạ ông Ô nhé, ha ha ha, lần này ông hãy cố gắng nói chuyện với Tần Trì, nhà họ Bạch chắc chắn sẽ không làm ông thất vọng”.
Tất Phương Hoa cười nói, ngay cả ông ta cũng thấy kinh hồn bạt vía, nhỡ đâu Tần Trì thực sự điên lên đòi đối phó với nhà họ Bạch, đến lúc đó ngay cả ông ta cũng chẳng lo nổi cho bản thân.
“Được”.
Ô Thanh Sơn gật đầu.
Lúc này Bạch Triết và Tất Phương Hoa nhìn nhau rồi rời khỏi căn tứ hợp viện.
Trong từ đường ở trang viên nhà họ Bạch.
Lúc này tất cả mọi người trong nhà họ Bạch đều đang đợi Bạch Triết trở về.
Ông ta là trụ cột thực sự của nhà họ Bạch, nếu như nói rằng Bạch Triển Đường là gia chủ, quản lý mọi chuyện lớn nhỏ ở bên ngoài thì Bạch Triết chính là nhân vật linh hồn ảnh hưởng đến tương lai phát triển của nhà họ Bạch.
Giới hạn trên của Bạch Triết quyết định địa vị của nhà họ Bạch ở thủ đô, giới hạn trên của Bạch Triển Đường quyết định xem ông ta có thể giúp nhà họ Bạch có chỗ đứng thế nào ở thủ đô, khiến các gia tộc khác phục tùng ra sao.
Lúc này Bạch Triển Đường u ám mặt mày, Bạch Thiếu Đình bị người ta chặt đứt cánh tay, đây là nỗi nhục lớn của nhà họ Bạch, nhất định phải báo thù.
Vì thế Bạch Triết mới đi tìm Long chủ của bang Thanh Long để giúp bọn họ báo thù rửa hận.
Lúc này tất cả người nhà họ Bạch đều đang đợi Bạch Triết chiến thắng trở về.
“Lần này cháu nhất định phải băm tên khốn đó thành trăm mảnh”.
Bạch Thiếu Đình nghiến răng nói.
“Ông nội phải bảo ông hai báo thù cho cháu đấy”.
“Yên tâm đi, không ai chạy thoát được đâu, đến lúc đó ông nhất định sẽ khiến tất cả mọi người đều phải phục tùng dưới chân nhà họ Bạch ta, nhà họ Tạ cũng không cần tồn tại nữa”.
Bạch Triển Đường lạnh lùng nói, mặc dù lão nhị không màng thế sự nữa nhưng vào thời khắc quan trọng cũng chỉ có cao thủ bảng Rồng như lão nhị mới có thể trở thành trụ cột thực sự bảo vệ cho nhà họ Bạch.
Bây giờ Bạch Triết đi mời bang Thanh Long chắc chắn sẽ không có sơ suất gì.
“Cháu yên tâm, ông hai nhất định sẽ không khiến cháu phải chịu tủi nhục vô ích đâu, hơn nữa bây giờ đã là chuyện của cả nhà họ Bạch rồi, cho dù là Tần Lâm hay nhà họ Tạ đều phải chịu tội”.
Bạch Phàm nói.
“Ông hai! Ông hai về rồi!”
“Ông hai!”
Lúc này ngoài cổng vang lên âm thanh ồn ào.
Người đã đi rồi, nhưng bọn họ hoàn toàn không biết bước tiếp theo Tần Trì sẽ làm ra chuyện gì, đây là sự uy hiếp vô hình đối với bất kỳ ai.
Nhưng dù sao người cũng đã đi rồi, hơn nữa đã cầu xin Ô Thanh Sơn giúp đỡ, ông ấy đương nhiên không thể giương mắt đứng nhìn, thân là chủ của bang Thanh Long, có thể Tần Trì sẽ không chịu thua ông, nhưng dù gì cũng là người thân quen, Tần Trì chắc chắn sẽ nể mặt.
Nhưng mà lúc này chắc chắn phải khiến nhà họ Bạch trả giá.
Đây là điều đương nhiên, không phải nghi ngờ gì nữa.
Ô Thanh Sơn biết rõ, Tất Bạch Hoa và Bạch Triết càng rõ hơn.
Bởi vì ông không đấu lại được với người ta, người ta giết ông dễ như trở bàn tay, cao thủ bảng Rồng trong mắt Tần Trì chẳng là cái thá gì.
Ai có thể đấu lại được Tần Trì chứ?
Hơn nữa không phải bọn họ thua dưới tay Tần Trì mà là Tần Lâm, việc này càng mất mặt hơn, nhưng mất mặt còn tốt hơn là gia tộc bị diệt vong.
“Được rồi, chuyện đã đến nước này tôi đành phải ra mặt, ai bảo chúng ta là anh em mười mấy năm chứ”.
Ô Thanh Sơn lắc đầu, nhìn Tất Phương Hoa rồi cười.
“Chỉ cần có thể khiến Tần Trì nương tay tha thứ, nhà họ Bạch tôi nguyện hy sinh tất cả”.
Bạch Triết nghiến răng nói, xem ra không xuống nước không được.
Nhưng chỉ cần giúp nhà họ Bạch bình yên vô sự, cho dù hy sinh nhiều hơn nữa cũng chẳng là gì.
“Được, chỉ cần ông hiểu là được, chắc Tần Trì sẽ nể mặt tôi thôi, đến lúc đó phải xem nhà họ Bạch các người có thể giải quyết êm đẹp được hay không”.
Ô Thanh Sơn nói với Bạch Triết.
“Đa tạ Đông Long chủ”.
Bạch Triết cảm ơn rối rít, dù sao thì đây cũng là đại sự liên quan đến nhà họ Bạch, gia tộc Bạch Thị nhất định sẽ thận trọng.
“Vậy thì đa tạ ông Ô nhé, ha ha ha, lần này ông hãy cố gắng nói chuyện với Tần Trì, nhà họ Bạch chắc chắn sẽ không làm ông thất vọng”.
Tất Phương Hoa cười nói, ngay cả ông ta cũng thấy kinh hồn bạt vía, nhỡ đâu Tần Trì thực sự điên lên đòi đối phó với nhà họ Bạch, đến lúc đó ngay cả ông ta cũng chẳng lo nổi cho bản thân.
“Được”.
Ô Thanh Sơn gật đầu.
Lúc này Bạch Triết và Tất Phương Hoa nhìn nhau rồi rời khỏi căn tứ hợp viện.
Trong từ đường ở trang viên nhà họ Bạch.
Lúc này tất cả mọi người trong nhà họ Bạch đều đang đợi Bạch Triết trở về.
Ông ta là trụ cột thực sự của nhà họ Bạch, nếu như nói rằng Bạch Triển Đường là gia chủ, quản lý mọi chuyện lớn nhỏ ở bên ngoài thì Bạch Triết chính là nhân vật linh hồn ảnh hưởng đến tương lai phát triển của nhà họ Bạch.
Giới hạn trên của Bạch Triết quyết định địa vị của nhà họ Bạch ở thủ đô, giới hạn trên của Bạch Triển Đường quyết định xem ông ta có thể giúp nhà họ Bạch có chỗ đứng thế nào ở thủ đô, khiến các gia tộc khác phục tùng ra sao.
Lúc này Bạch Triển Đường u ám mặt mày, Bạch Thiếu Đình bị người ta chặt đứt cánh tay, đây là nỗi nhục lớn của nhà họ Bạch, nhất định phải báo thù.
Vì thế Bạch Triết mới đi tìm Long chủ của bang Thanh Long để giúp bọn họ báo thù rửa hận.
Lúc này tất cả người nhà họ Bạch đều đang đợi Bạch Triết chiến thắng trở về.
“Lần này cháu nhất định phải băm tên khốn đó thành trăm mảnh”.
Bạch Thiếu Đình nghiến răng nói.
“Ông nội phải bảo ông hai báo thù cho cháu đấy”.
“Yên tâm đi, không ai chạy thoát được đâu, đến lúc đó ông nhất định sẽ khiến tất cả mọi người đều phải phục tùng dưới chân nhà họ Bạch ta, nhà họ Tạ cũng không cần tồn tại nữa”.
Bạch Triển Đường lạnh lùng nói, mặc dù lão nhị không màng thế sự nữa nhưng vào thời khắc quan trọng cũng chỉ có cao thủ bảng Rồng như lão nhị mới có thể trở thành trụ cột thực sự bảo vệ cho nhà họ Bạch.
Bây giờ Bạch Triết đi mời bang Thanh Long chắc chắn sẽ không có sơ suất gì.
“Cháu yên tâm, ông hai nhất định sẽ không khiến cháu phải chịu tủi nhục vô ích đâu, hơn nữa bây giờ đã là chuyện của cả nhà họ Bạch rồi, cho dù là Tần Lâm hay nhà họ Tạ đều phải chịu tội”.
Bạch Phàm nói.
“Ông hai! Ông hai về rồi!”
“Ông hai!”
Lúc này ngoài cổng vang lên âm thanh ồn ào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.