Chương 154: Quyền đại diện có vấn đề
Dạ Nhiên
11/01/2021
Ngay lúc Chúc Linh Linh đang vui mừng, đột
nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.
“A lô, thầy Hầu ạ?”
“Tổng giám đốc Chúc, thật ngại quá, tôi không
thể làm người đại diện cho Đường Thần số 2 được
nữa”.
“Hả? Thầy Hầu Vân, chúng ta sắp ký hợp đồng
rồi, bên chú đã xảy ra chuyện gì thế? Hiệu quả của
thuốc không tốt sao?”
Hầu Vân ngập ngừng: “Tổng giám đốc Chúc, hiệu
quả của Đường Thần số 2 vô cùng tốt, bây giờ tôi đã
hoàn toàn bình phục, cảm ơn cô rất nhiều, nhưng vì
một số lý do cá nhân nên tôi không thể làm người đại
diện cho bên cô được nữa, thực sự xin lỗi cô”.
Chúc Linh Linh sững ra một lúc: “Thầy Hầu Vân,
có gì chú cứ nói ra, biết đâu tôi có thể…”
Chúc Linh Linh còn chưa kịp nói hết câu, Hầu Vân
đã cúp máy.
Nghe thấy đầu dây bên kia báo bận, Chúc Linh
Linh chợt cau mày.
Chẳng phải đã bàn xong hết rồi sao, tại sao đến
phút chót lại đổi ý chứ?
Lúc này, Tần Lâm bước vào, vì nghe nói Đường
Thần số 2 của bọn họ sắp được ra mắt trên thị trường
nên anh đến xem thử.
“Linh Linh, có chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy nét mặt đầy vẻ lo lắng của Chúc Linh
Linh, Tần Lâm hỏi.
Chúc Linh Linh vẫn đang cảm thấy vô cùng khó
hiểu: “Anh Tiểu Lâm đến rồi, việc quảng cáo bên bọn
em có chút vấn đề, ban đầu vốn đã định thầy Hầu
Vân sẽ là người đại diện cho bên em, nhưng không
biết tại sao chú ấy đột nhiên từ chối, hơn nữa còn
không thèm nghe máy”.
Thảo nào Chúc Linh Linh không hiểu được.
Hầu Vân đó sau khi dùng Đường Thần số 2 được
một tuần mới quyết định làm người đại diện, lúc đó
đồng ý hết sức vui vẻ, thái độ lại còn rất tốt, không
ngỡ bây giờ lại nuốt lời.
Tần Lâm nhíu mày, hẳn phải có gì đó mờ ám, Hầu
Vân đột nhiên nuốt lời, chắc chắn là đang có người
gây khó dễ.
Lúc này, thư ký đột nhiên bước vào, nói.
“Tổng giám đốc Chúc, Chúc Minh đến rồi!”
Chúc Linh Linh cau mày, bác đến đây làm gì?
“Cho ông ta vào”.
Chúc Minh và Chúc Tam Cô cùng nhau bước vào
văn phòng sang trọng này, nhìn thấy Y dược Văn Hòa
không giống như xưa, trong lòng hai người cảm thấy
đố kị vô cùng.
“Linh Linh thật sự khác so với trước đây, công ty
này cũng đã được sửa sang lại toàn bộ, chắc cũng lấy
không ít tiền từ Mạnh Văn Cương nhỉ?”
Chúc Linh Linh cũng không thèm để ý đến cái
thái độ kỳ quái của bọn họ, cô khoanh tay dựa vào
bàn, mất kiên nhẫn nói.
“Có gì nói mau đi, nếu không có gì thì tôi mời hai
người ra khỏi đây”.
Vẻ mặt Chúc Minh lộ chút bỡn cợt: “Đương nhiên
là có chuyện rồi, bác nghe nói việc quảng cáo bên
cháu có vấn đề đúng không?”
Chúc Linh Linh cau mày: “Ông đã làm gì?”
“Ha ha, cháu đừng nói lung tung, thầy Hầu Vân
không làm người đại diện cho bên cháu là do ông ấy
lựa chọn, chẳng liên quan gì đến bác cả”.
Chúc Linh Linh siết chặt nắm đấm: “Các người có
thấy mình hèn hạ không? Thủ đoạn như thế này cũng
làm được sao?”
Chúc Minh hừ lạnh, nói: “Nói về thủ đoạn chắc
bác cũng không bằng cháu được đâu, bác có thể nói
cho cháu biết, tất cả người nồi tiếng ở Đông Hải sẽ
không làm đại diện cho bên cháu đâu, cho dù Đường
Thần số 2 có tốt hơn nữa thì cũng sẽ không được
tuyên truyền mạnh mẽ, theo bác thấy, chi bằng cứ
hợp tác với bác đi, bán phương thuốc của Đường
Thần số 2 lại cho bác, cháu thấy thế nào?”
“Ông mơ đi!”
Chúc Minh cười lạnh: “Được, nếu đã như vậy thì
các người cứ đợi đấy, tôi cũng muốn xem xem một
sản phẩm không được tuyên truyền thì các người sẽ
bán như thế nào, muốn mọi người truyền tai nhau
sao? Ha hai”
Nói xong, hai người quay lưng rời đi.
Ông ta nhìn thấy Tần Lâm đang ngồi trên sô-pha,
sau đó trợn mắt hừ lạnh một tiếng rồi mới rời khỏi.
Tần Lâm cười với vẻ điềm đạm.
“Họ Chúc kia, lúc đầu tôi đã nói muốn Linh Linh
quay về, ông phải quỳ xuống cầu xin”.
“Bây giờ lại lật lọng sao, tôi muốn các người phải
quỳ ba ngày”.
nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên.
“A lô, thầy Hầu ạ?”
“Tổng giám đốc Chúc, thật ngại quá, tôi không
thể làm người đại diện cho Đường Thần số 2 được
nữa”.
“Hả? Thầy Hầu Vân, chúng ta sắp ký hợp đồng
rồi, bên chú đã xảy ra chuyện gì thế? Hiệu quả của
thuốc không tốt sao?”
Hầu Vân ngập ngừng: “Tổng giám đốc Chúc, hiệu
quả của Đường Thần số 2 vô cùng tốt, bây giờ tôi đã
hoàn toàn bình phục, cảm ơn cô rất nhiều, nhưng vì
một số lý do cá nhân nên tôi không thể làm người đại
diện cho bên cô được nữa, thực sự xin lỗi cô”.
Chúc Linh Linh sững ra một lúc: “Thầy Hầu Vân,
có gì chú cứ nói ra, biết đâu tôi có thể…”
Chúc Linh Linh còn chưa kịp nói hết câu, Hầu Vân
đã cúp máy.
Nghe thấy đầu dây bên kia báo bận, Chúc Linh
Linh chợt cau mày.
Chẳng phải đã bàn xong hết rồi sao, tại sao đến
phút chót lại đổi ý chứ?
Lúc này, Tần Lâm bước vào, vì nghe nói Đường
Thần số 2 của bọn họ sắp được ra mắt trên thị trường
nên anh đến xem thử.
“Linh Linh, có chuyện gì vậy?”
Nhìn thấy nét mặt đầy vẻ lo lắng của Chúc Linh
Linh, Tần Lâm hỏi.
Chúc Linh Linh vẫn đang cảm thấy vô cùng khó
hiểu: “Anh Tiểu Lâm đến rồi, việc quảng cáo bên bọn
em có chút vấn đề, ban đầu vốn đã định thầy Hầu
Vân sẽ là người đại diện cho bên em, nhưng không
biết tại sao chú ấy đột nhiên từ chối, hơn nữa còn
không thèm nghe máy”.
Thảo nào Chúc Linh Linh không hiểu được.
Hầu Vân đó sau khi dùng Đường Thần số 2 được
một tuần mới quyết định làm người đại diện, lúc đó
đồng ý hết sức vui vẻ, thái độ lại còn rất tốt, không
ngỡ bây giờ lại nuốt lời.
Tần Lâm nhíu mày, hẳn phải có gì đó mờ ám, Hầu
Vân đột nhiên nuốt lời, chắc chắn là đang có người
gây khó dễ.
Lúc này, thư ký đột nhiên bước vào, nói.
“Tổng giám đốc Chúc, Chúc Minh đến rồi!”
Chúc Linh Linh cau mày, bác đến đây làm gì?
“Cho ông ta vào”.
Chúc Minh và Chúc Tam Cô cùng nhau bước vào
văn phòng sang trọng này, nhìn thấy Y dược Văn Hòa
không giống như xưa, trong lòng hai người cảm thấy
đố kị vô cùng.
“Linh Linh thật sự khác so với trước đây, công ty
này cũng đã được sửa sang lại toàn bộ, chắc cũng lấy
không ít tiền từ Mạnh Văn Cương nhỉ?”
Chúc Linh Linh cũng không thèm để ý đến cái
thái độ kỳ quái của bọn họ, cô khoanh tay dựa vào
bàn, mất kiên nhẫn nói.
“Có gì nói mau đi, nếu không có gì thì tôi mời hai
người ra khỏi đây”.
Vẻ mặt Chúc Minh lộ chút bỡn cợt: “Đương nhiên
là có chuyện rồi, bác nghe nói việc quảng cáo bên
cháu có vấn đề đúng không?”
Chúc Linh Linh cau mày: “Ông đã làm gì?”
“Ha ha, cháu đừng nói lung tung, thầy Hầu Vân
không làm người đại diện cho bên cháu là do ông ấy
lựa chọn, chẳng liên quan gì đến bác cả”.
Chúc Linh Linh siết chặt nắm đấm: “Các người có
thấy mình hèn hạ không? Thủ đoạn như thế này cũng
làm được sao?”
Chúc Minh hừ lạnh, nói: “Nói về thủ đoạn chắc
bác cũng không bằng cháu được đâu, bác có thể nói
cho cháu biết, tất cả người nồi tiếng ở Đông Hải sẽ
không làm đại diện cho bên cháu đâu, cho dù Đường
Thần số 2 có tốt hơn nữa thì cũng sẽ không được
tuyên truyền mạnh mẽ, theo bác thấy, chi bằng cứ
hợp tác với bác đi, bán phương thuốc của Đường
Thần số 2 lại cho bác, cháu thấy thế nào?”
“Ông mơ đi!”
Chúc Minh cười lạnh: “Được, nếu đã như vậy thì
các người cứ đợi đấy, tôi cũng muốn xem xem một
sản phẩm không được tuyên truyền thì các người sẽ
bán như thế nào, muốn mọi người truyền tai nhau
sao? Ha hai”
Nói xong, hai người quay lưng rời đi.
Ông ta nhìn thấy Tần Lâm đang ngồi trên sô-pha,
sau đó trợn mắt hừ lạnh một tiếng rồi mới rời khỏi.
Tần Lâm cười với vẻ điềm đạm.
“Họ Chúc kia, lúc đầu tôi đã nói muốn Linh Linh
quay về, ông phải quỳ xuống cầu xin”.
“Bây giờ lại lật lọng sao, tôi muốn các người phải
quỳ ba ngày”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.