Chương 230: Thần y
Dạ Nhiên
16/05/2021
Tần Lâm kiểm tra một chút, nhíu mày nói: “Tiêm thuốc tê là phương pháp giúp người bệnh dễ chịu nhất, những phương pháp khác cũng có thể xử lý được nhưng sẽ phải chịu đau một chút”
Tần Lâm phải nhắc trước chuyện này, gây tê là một kỹ thuật vô cùng quan trọng, dù là trong Đông y, thì bác sĩ vẫn rất coi trọng việc gây tê.
Năm đó, ông tổ của Đông y - Hoa Đà đã rất tâm đắc với kỹ thuật gây tê, cũng là người đầu tiên đưa ra phương pháp gây tê của Đông y.
Triệu Lệ Khôn gật đầu: “Bác sĩ, không sao đâu, tôi có thể chịu được, chỉ cần không đau mãi là được!" Tần Lâm gật đầu: “Cũng không quá đau, nhịn một chút là được”
Nói xong, Tần Lâm lấy kim bạc ra, chặn mấy huyệt vị lại, làm tê huyệt vị đòi hỏi người châm cứu phải có trình độ rất cao.
Bởi vì là chặn lại kinh mạch, máu không thể lưu thông, vậy nên mới mất cảm giác, từ đó dẫn đến tê, giảm cơn đau.
Nhưng phương pháp này đòi hỏi bác sĩ Đông ÿy phải có trình độ rất cao, nhất định phải hoàn tất phẫu thuật trong thời gian vô cùng ngắn, bởi vì chỉ cần máu không thể lưu thông trong mấy phút thì toàn chân sẽ bị tàn phế, dẫn đến hoại từ, cuối cùng phải cắt chỉ.
Vậy nên ít bác sĩ Đông y nào dám xử lý kỹ thuật này, chỉ có cao nhân như Tần Lâm mới dám to gan làm.
Sau khi dùng kim chặn lại, tay trái Tần Lâm bóp lấy chân Triệu Lệ Khôn, ngón cái và ngón trỏ bóp lấy hai vị trí quan trọng, đại khái là chỗ tiếp xúc với đỉnh thép, biết được đinh thép dài đến đâu.
Anh nhìn con trai Triệu Lệ Khôn nói.
“Người anh em, cậu lại đây rút giúp tôi”
Cậu thanh niên sợ giật mình: “Tôi á? Tôi làm được á?”
Bây giờ trong y quán chỉ có mỗi Tần Lâm, những người khác đều đã đi về, chỉ có thề đề cậu thanh niên này giúp đỡ.
“Không sao cả, nhớ này, muốn mẹ cậu đỡ đau thì phải làm thật nhanh, phải dùng sức thật mạnh, phải làm một cách đột ngột, hiểu chưa?”
Cậu thanh niên hít sâu một hơi, gật đầu.
Sau đó Tần Lâm rút một tay ra, nói với Triệu Lệ Khôn.
“Bà Triệu, bây giờ tôi cần bóp hai huyệt vị trên mặt bà, có hơi đau, bà nhịn chút nhé”
Nói xong, Tần Lâm ấn hai huyệt vị trên cằm Triệu Lệ Khôn, để mặt bà ấy ngầng lên một chút, ngón tay hơi dùng sức.
Sau đó, Tần Lâm đánh mắt với cậu thanh niên.
Cậu thanh niên rút mạnh một cái, cùng lúc đó, hai ngón tay Tần Lâm dùng sức.
“ÁN Triệu Lệ Khôn bị Tần Lâm bóp đau, hét một tiếng.
Hơn nữa dưới chân cũng đau nhức, trên dưới cùng đau, nên đỡ đau hơn.
Tần Lâm nói: “Được rồi".
Triệu Lệ Khôn sững sỡ, thấy con trai cầm chiếc đỉnh, lập tức vui mừng ra mặt.
“Nhanh.
nhanh vậy sao?”
Vốn cho rằng sẽ vô cùng phiền phức, vô cùng đau đớn, nhưng bây giờ cảm thấy không đến nỗi, chỉ như tiêm thôi, nháy mắt rồi hết, hơn nữa có Tần Lâm giúp đỡ phân tán sự chú ý, trong tình huống
Tần Lâm phải nhắc trước chuyện này, gây tê là một kỹ thuật vô cùng quan trọng, dù là trong Đông y, thì bác sĩ vẫn rất coi trọng việc gây tê.
Năm đó, ông tổ của Đông y - Hoa Đà đã rất tâm đắc với kỹ thuật gây tê, cũng là người đầu tiên đưa ra phương pháp gây tê của Đông y.
Triệu Lệ Khôn gật đầu: “Bác sĩ, không sao đâu, tôi có thể chịu được, chỉ cần không đau mãi là được!" Tần Lâm gật đầu: “Cũng không quá đau, nhịn một chút là được”
Nói xong, Tần Lâm lấy kim bạc ra, chặn mấy huyệt vị lại, làm tê huyệt vị đòi hỏi người châm cứu phải có trình độ rất cao.
Bởi vì là chặn lại kinh mạch, máu không thể lưu thông, vậy nên mới mất cảm giác, từ đó dẫn đến tê, giảm cơn đau.
Nhưng phương pháp này đòi hỏi bác sĩ Đông ÿy phải có trình độ rất cao, nhất định phải hoàn tất phẫu thuật trong thời gian vô cùng ngắn, bởi vì chỉ cần máu không thể lưu thông trong mấy phút thì toàn chân sẽ bị tàn phế, dẫn đến hoại từ, cuối cùng phải cắt chỉ.
Vậy nên ít bác sĩ Đông y nào dám xử lý kỹ thuật này, chỉ có cao nhân như Tần Lâm mới dám to gan làm.
Sau khi dùng kim chặn lại, tay trái Tần Lâm bóp lấy chân Triệu Lệ Khôn, ngón cái và ngón trỏ bóp lấy hai vị trí quan trọng, đại khái là chỗ tiếp xúc với đỉnh thép, biết được đinh thép dài đến đâu.
Anh nhìn con trai Triệu Lệ Khôn nói.
“Người anh em, cậu lại đây rút giúp tôi”
Cậu thanh niên sợ giật mình: “Tôi á? Tôi làm được á?”
Bây giờ trong y quán chỉ có mỗi Tần Lâm, những người khác đều đã đi về, chỉ có thề đề cậu thanh niên này giúp đỡ.
“Không sao cả, nhớ này, muốn mẹ cậu đỡ đau thì phải làm thật nhanh, phải dùng sức thật mạnh, phải làm một cách đột ngột, hiểu chưa?”
Cậu thanh niên hít sâu một hơi, gật đầu.
Sau đó Tần Lâm rút một tay ra, nói với Triệu Lệ Khôn.
“Bà Triệu, bây giờ tôi cần bóp hai huyệt vị trên mặt bà, có hơi đau, bà nhịn chút nhé”
Nói xong, Tần Lâm ấn hai huyệt vị trên cằm Triệu Lệ Khôn, để mặt bà ấy ngầng lên một chút, ngón tay hơi dùng sức.
Sau đó, Tần Lâm đánh mắt với cậu thanh niên.
Cậu thanh niên rút mạnh một cái, cùng lúc đó, hai ngón tay Tần Lâm dùng sức.
“ÁN Triệu Lệ Khôn bị Tần Lâm bóp đau, hét một tiếng.
Hơn nữa dưới chân cũng đau nhức, trên dưới cùng đau, nên đỡ đau hơn.
Tần Lâm nói: “Được rồi".
Triệu Lệ Khôn sững sỡ, thấy con trai cầm chiếc đỉnh, lập tức vui mừng ra mặt.
“Nhanh.
nhanh vậy sao?”
Vốn cho rằng sẽ vô cùng phiền phức, vô cùng đau đớn, nhưng bây giờ cảm thấy không đến nỗi, chỉ như tiêm thôi, nháy mắt rồi hết, hơn nữa có Tần Lâm giúp đỡ phân tán sự chú ý, trong tình huống
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.