Chương 128: Thiêu Sơn Hỏa
Dạ Nhiên
11/01/2021
Người đàn ông lang thang gật đầu, ông ấy phải
chịu khổ quanh năm, đương nhiên có thể nhịn chút
đau đớn này.
Nhìn thấy Tần Lâm chữa bệnh như vậy, mọi người
đều có chút mù mờ, trố mắt nhìn nhau.
Lúc sau, ánh mắt của mọi người đều dừng trên
người Lý Hạo Nguyên.
Đơn giản thôi, Lý Hạo Nguyên là cao thủ chữa
bệnh phong thấp, nếu hắn không biết thì người khác
chắc chắn không biết.
Lý Hạo Nguyên lại lạnh lùng cười một tiếng.
“Vớ vần! Tất cả chỉ là vớ vần!”
“Hơn nữa, chưa cần nói đến phương thuốc kia như
nào, chỉ riêng việc dội nước sôi xuống chân đã là hại
người rồi! Ai có thể chịu được nước sôi sùng sục như
vậy chứ?”
“Cho rằng người ta là kẻ lang thang thì có thể
chữa vớ chữa vần sao?”
Lý Hạo Nguyên dù sao cũng có quyền lực, lời hắn
vừa nói ra, người khác đều vội vàng hỏi.
“Bác sĩ Lý, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Lý Hạo Nguyên hừ lạnh một tiếng.
“Thằng nhãi này chắc chắn là kẻ lừa đảo”.
“Cậu ta bắt người bệnh uống nước lạnh, dùng
nước sôi dội xuống chân, bên nóng bên lạnh, là đề
khiến hai chân người bệnh tê dại, không cảm thấy
đau đớn nữa”.
“Không cảm thấy đau liền nghĩ khỏi bệnh rồi,
người bệnh đương nhiên sẽ cảm kích vô cùng, nhưng
trên thực tế, bệnh tình đâu có khỏi, chỉ bị tê mà thôi!”
“Tôi đã gặp qua nhiều loại lang băm nhưng đây là
lần đầu được gặp loại lang băm bất lương, lừa lọc như
thế này! Loại người này, nếu như ở trong phố Đông y
chúng ta nhất định sẽ làm bại hoại danh tiếng của
chúng ta!”
“Cút, cút khỏi phố Đông y!”
Mấy vị bác sĩ khác cũng tức giận mà nhìn, lừa gạt
bệnh nhân như vậy, với loại coi mạng người như cỏ
rác đâu khác gì nhau, bác sĩ bất lương là loại đáng
hận nhất!
Người đàn ông lang thang cũng nghe thấy lời bọn
họ nói, sắc mặt cũng có chút kỳ lạ, nhưng vẫn nghiến
răng, bưng ấm nước lạnh lên dốc vào miệng.
Chữa không khỏi thì không khỏi, có thể khiến ông
ấy đỡ đau đớn một chút là được rồi.
Nước lạnh chảy xuống cổ họng, người đàn ông
lang thang toàn thân run rẩy.
Sau đó, Tần Lâm lập tức dội thuốc có tính nhiệt
lên hai chân ông ấy.
Nước sôi nóng bỏng dội lên chân ông ấy, người
đàn ông lang thang cau mày, mặc dù rất nóng, nhưng
không rên một tiếng nào, cũng chưa nóng đến mức
không chịu nổi.
Nếu như bình thường, bị nước sôi như này dội vào
chắc chắn sẽ bị bỏng, nhưng bây giờ, nhờ vào tác
dụng của thuốc bột, uy lực của nước sôi không lớn
đến vậy.
Nước sôi liên tục tưới lên chân của người đàn ông
lang thang, cùng lúc đó, hai ngón tay của Tần Lâm
khều một cái, kẹp lấy một cây kim bạc, trở tay ấn
xuống, âm trầm đâm xuống huyệt vị trên mắt cá chân
của người bệnh.
Người bệnh vẫn đang uống nước lạnh, hoàn toàn
không có bất kì phản ứng nào, dường như chẳng hề
hay biết trên chân mình có một cây kim bạc!
Chiêu này khiến bầu không khí lập tức trở nên yên
tĩnh.
Phương thuốc thì có thể ăn cắp, phương pháp
chữa bệnh thì có thể làm bừa.
Nhưng chiêu ‘Ngân châm đả huyệt’ này thì cần có
bản lĩnh mới làm được.
ời bình thường nếu cầm kim bạc lên, còn
không đâm được vào da, kim bạc vừa mảnh vừa
mềm, không biết cách đương nhiên không thể nào
cắm vào huyệt được.
Nhưng lúc này Tần Lâm dùng kim bạc đâm vào
huyệt, nhẹ nhàng như vậy, không phải là điều người
bình thường có thể làm được.
Thằng nhãi này cũng có chút năng lực ấy.
Tần Lâm đâm cây kim bạc đầu tiên, cây thứ hai
ngay sau đó, vừa dội nước sôi vừa, vừa châm cứu.
Hai cây kim bạc đâm vào cùng một huyệt vị, một
cái nông, một cái sâu.
Cây thứ hai vừa đâm xuống, người đàn ông lang
thang đột nhiên phản ứng lại, gò má hồng lên, trán
toát mồ hôi, dường như toàn thân bị nóng ran.
Đột nhiên, có người kinh ngạc kêu lên.
“Thiêu Sơn Hỏa! Là Thiêu Sơn Hỏa!”
Thiêu Sơn Hỏa là một kĩ thuật châm cứu cao siêu
vô cùng, là kĩ thuật mà nhiều bác sĩ Đông y vẫn luôn
theo đuổi, nhưng rất ít người thể sử dụng nó.
Không ngờ rằng, người thanh niên trước mắt lại có
thể dùng Thiêu Sơn Hỏa!
chịu khổ quanh năm, đương nhiên có thể nhịn chút
đau đớn này.
Nhìn thấy Tần Lâm chữa bệnh như vậy, mọi người
đều có chút mù mờ, trố mắt nhìn nhau.
Lúc sau, ánh mắt của mọi người đều dừng trên
người Lý Hạo Nguyên.
Đơn giản thôi, Lý Hạo Nguyên là cao thủ chữa
bệnh phong thấp, nếu hắn không biết thì người khác
chắc chắn không biết.
Lý Hạo Nguyên lại lạnh lùng cười một tiếng.
“Vớ vần! Tất cả chỉ là vớ vần!”
“Hơn nữa, chưa cần nói đến phương thuốc kia như
nào, chỉ riêng việc dội nước sôi xuống chân đã là hại
người rồi! Ai có thể chịu được nước sôi sùng sục như
vậy chứ?”
“Cho rằng người ta là kẻ lang thang thì có thể
chữa vớ chữa vần sao?”
Lý Hạo Nguyên dù sao cũng có quyền lực, lời hắn
vừa nói ra, người khác đều vội vàng hỏi.
“Bác sĩ Lý, đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?”
Lý Hạo Nguyên hừ lạnh một tiếng.
“Thằng nhãi này chắc chắn là kẻ lừa đảo”.
“Cậu ta bắt người bệnh uống nước lạnh, dùng
nước sôi dội xuống chân, bên nóng bên lạnh, là đề
khiến hai chân người bệnh tê dại, không cảm thấy
đau đớn nữa”.
“Không cảm thấy đau liền nghĩ khỏi bệnh rồi,
người bệnh đương nhiên sẽ cảm kích vô cùng, nhưng
trên thực tế, bệnh tình đâu có khỏi, chỉ bị tê mà thôi!”
“Tôi đã gặp qua nhiều loại lang băm nhưng đây là
lần đầu được gặp loại lang băm bất lương, lừa lọc như
thế này! Loại người này, nếu như ở trong phố Đông y
chúng ta nhất định sẽ làm bại hoại danh tiếng của
chúng ta!”
“Cút, cút khỏi phố Đông y!”
Mấy vị bác sĩ khác cũng tức giận mà nhìn, lừa gạt
bệnh nhân như vậy, với loại coi mạng người như cỏ
rác đâu khác gì nhau, bác sĩ bất lương là loại đáng
hận nhất!
Người đàn ông lang thang cũng nghe thấy lời bọn
họ nói, sắc mặt cũng có chút kỳ lạ, nhưng vẫn nghiến
răng, bưng ấm nước lạnh lên dốc vào miệng.
Chữa không khỏi thì không khỏi, có thể khiến ông
ấy đỡ đau đớn một chút là được rồi.
Nước lạnh chảy xuống cổ họng, người đàn ông
lang thang toàn thân run rẩy.
Sau đó, Tần Lâm lập tức dội thuốc có tính nhiệt
lên hai chân ông ấy.
Nước sôi nóng bỏng dội lên chân ông ấy, người
đàn ông lang thang cau mày, mặc dù rất nóng, nhưng
không rên một tiếng nào, cũng chưa nóng đến mức
không chịu nổi.
Nếu như bình thường, bị nước sôi như này dội vào
chắc chắn sẽ bị bỏng, nhưng bây giờ, nhờ vào tác
dụng của thuốc bột, uy lực của nước sôi không lớn
đến vậy.
Nước sôi liên tục tưới lên chân của người đàn ông
lang thang, cùng lúc đó, hai ngón tay của Tần Lâm
khều một cái, kẹp lấy một cây kim bạc, trở tay ấn
xuống, âm trầm đâm xuống huyệt vị trên mắt cá chân
của người bệnh.
Người bệnh vẫn đang uống nước lạnh, hoàn toàn
không có bất kì phản ứng nào, dường như chẳng hề
hay biết trên chân mình có một cây kim bạc!
Chiêu này khiến bầu không khí lập tức trở nên yên
tĩnh.
Phương thuốc thì có thể ăn cắp, phương pháp
chữa bệnh thì có thể làm bừa.
Nhưng chiêu ‘Ngân châm đả huyệt’ này thì cần có
bản lĩnh mới làm được.
ời bình thường nếu cầm kim bạc lên, còn
không đâm được vào da, kim bạc vừa mảnh vừa
mềm, không biết cách đương nhiên không thể nào
cắm vào huyệt được.
Nhưng lúc này Tần Lâm dùng kim bạc đâm vào
huyệt, nhẹ nhàng như vậy, không phải là điều người
bình thường có thể làm được.
Thằng nhãi này cũng có chút năng lực ấy.
Tần Lâm đâm cây kim bạc đầu tiên, cây thứ hai
ngay sau đó, vừa dội nước sôi vừa, vừa châm cứu.
Hai cây kim bạc đâm vào cùng một huyệt vị, một
cái nông, một cái sâu.
Cây thứ hai vừa đâm xuống, người đàn ông lang
thang đột nhiên phản ứng lại, gò má hồng lên, trán
toát mồ hôi, dường như toàn thân bị nóng ran.
Đột nhiên, có người kinh ngạc kêu lên.
“Thiêu Sơn Hỏa! Là Thiêu Sơn Hỏa!”
Thiêu Sơn Hỏa là một kĩ thuật châm cứu cao siêu
vô cùng, là kĩ thuật mà nhiều bác sĩ Đông y vẫn luôn
theo đuổi, nhưng rất ít người thể sử dụng nó.
Không ngờ rằng, người thanh niên trước mắt lại có
thể dùng Thiêu Sơn Hỏa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.