Chương 1118: Thung lũng băng tách giãn dưới sườn núi phía Bắc
Dạ Nhiên
25/06/2021
Tạ Hồng Mai hỏi.
"Núi Côn Luân vô cùng lớn, dãy núi Côn Luân còn trải dài cả ngàn mét, Tần đại sư, lần này chúng ta sẽ đi đâu? Hay là đến địa điểm lúc trước từng giao đấu với người của tòa thánh?"
Tần Lâm nói.
"Sườn núi phía Bắc dãy Côn Luân, thung lũng băng tách giãn ".
"Đó chẳng phải là vùng đất chết sao? Nơi đó cách chỗ chúng ta giao chiến với cao thủ tòa thánh không xa, xung quanh băng tuyết che phủ, mà toàn là băng tuyết được hình thành từ cả triệu năm trước, hơn nữa chỗ đó vô cùng lạnh, lạnh hơn những chỗ khác nhiều, sườn núi phía Bắc là vùng đất cao, bên dưới nó lại là thung lũng sông băng, mưa to bão bùng, năm nào cũng có, lúc trước tôi từng nghiên cứu đại khái hình dạng bề mặt trái đất ở núi Côn Luân, nơi đó vô cùng nguy hiểm, băng tuyết tích tụ ở hai bên lòng chảo, lúc nào cũng có thể xảy ra lở tuyết, hơn nữa ở đó sâu không thấy đáy, bên dưới thung lũng sông băng còn có thể sâu hơn nữa, một khi không cẩn thận trượt vào đó thì chắc chắn chết!"
Tạ Hồng Mai nghiêm túc nói, đây đều là những thứ cô từng nghiên cứu, chứ không phải mấy điều bịa đặt, Tần Lâm cũng đâu biết! Mặc dù anh không hiểu biết về địa hình của núi Côn Luân bằng Tạ Hồng Mai, nhưng anh hiểu rõ nơi đây ẩn giấu thứ gì đó kinh khủng.
Tần Lâm nhún vai, cười nói.
"Hết cách rồi, món đồ tôi muốn tìm nằm ở đây, vậy nên tôi bắt buộc phải đến thung lũng băng tách giãn này".
"Dù anh đi đâu, tôi cũng sẽ đi cùng anh".
Lời Tạ Hồng Mai khiến người ta nghĩ bậy bạ, Tần Lâm hơi ngượng ngùng, sau khi nói xong, Tạ Hồng Mai mới ý thức được lời mình nói, nhận ra nó hơi sai lệch, mặt liền đỏ bừng lên.
Trong gió tuyết, Tần Lâm và Tạ Hồng Mai cố gắng tiến lên, cẩn thận vượt qua mấy đỉnh núi lớn, đi đến sườn núi phía Bắc của núi Côn Luân.
Nguy hiểm và cơ hội tồn tại song song với nhau, không ai biết, trong thung lũng băng tách giãn này rốt cuộc giấu cái gì, nó có ý nghĩa thế nào, dù là Tần Lâm cũng không biết, bởi vì năm đó bố đến đây, nhưng không mở được cung điện băng Côn Luân, vậy nên anh mới phải quay lại đây.
Theo như lời bố nói, cho dù mình tìm đến được đây cũng chưa chắc tìm được cách mở cung điện băng Côn Luân, tất cả còn cần chờ đợi cơ hội, chờ đợi một người giống như mình, đeo ngọc bội đến, thì mới có thể mở được cung điện băng Côn Luân, có điều lúc này Tần Lâm không nhìn thấy người đó xuất hiện.
Dòng sông băng mênh mông trải dài cả nghìn mét, ngoại trừ anh và Tạ Hồng Mai ra, ở đây bát ngát mênh mông băng tuyết, không có lấy một chút vết tích nào, huống chi là bóng người.
Bây giờ điều quan trọng nhất là phải đi xem thung lũng băng tách giãn xem có đúng như lời bố nói không, thung lũng băng tách giãn ở sườn núi phía bắc chính là nơi cung điện băng Côn Luân được đặt.
Sau hai mươi năm, chắc thung lung băng tách giãn xưa kia đã không còn tồn tại nữa, hoặc có thể đã trải qua sự thay đổi của vỏ trải đất, cái này không thể nói chắc chắn được, sợ nhất là bị gió tuyệt vô tận chắn đường đi tiếp, như thế thì khó có thể tiếp tục.
Đến lúc đó, đừng nói đến cung điện băng Côn Luân, cho dù muốn rời đi cũng là chuyện không dễ dàng.
Sau vô vàn nỗ lực, cố gắng tiến lên, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng, cuối cùng cũng đến được thung lũng băng tách giãn mà bố nói.
Con sông băng trải dài ngàn dăm, thung lũng tách giãn lớn xuất hiện trước mắt họ, vô cùng lớn, vô cùng hoành tráng, hơn nữa bốn bề đều là vách đá dựng thẳng đứng, không hề có lối đi.
"Thằng ngu cũng có thể thấy được, mấy dấu chân này chắc cũng chỉ mới mấy phút trước thôi".
Nicholas James ngượng ngùng, nhưng không nói lại, Lalisa đối xử với ai cũng lạnh lùng, ác khẩu như vậy, chẳng nể anh ta chút nào.
Có điều người ta là công chúa của Atlantis, còn anh ta chỉ là người dân bình thường thôi, thân phận địa vị cách biệt rõ rệt, khoảng cách giữa hai người không thể so sánh nổi.
Nếu như mình không dựa vào thực lực và thiên phú, từng bước đi đến ngày hôm nay, trở thành dũng sĩ số một Atlantis, anh ta sẽ chẳng bao giờ có cơ hội ở cùng công chúa Lalisa, càng không có thân phận địa vị như ngày nay, nhưng hôm nay bọn họ cũng chẳng được coi là thực sự ở bên nhau, ít nhất phải đợi đến khi nữ hoàng bổ nhiệm mới được.
Anh ta bây giờ chẳng qua chỉ là đệ nhất dũng sĩ của Atlantis thôi, thực lực mạnh mẽ không đồng nghĩa với việc địa vị không thể bị dao động.
Chỉ khi anh ta trở thành phò mã thì thân phận mới được đảm bảo!
Lalisa là giấc mộng cả đời của anh ta!
- ----------------------
"Núi Côn Luân vô cùng lớn, dãy núi Côn Luân còn trải dài cả ngàn mét, Tần đại sư, lần này chúng ta sẽ đi đâu? Hay là đến địa điểm lúc trước từng giao đấu với người của tòa thánh?"
Tần Lâm nói.
"Sườn núi phía Bắc dãy Côn Luân, thung lũng băng tách giãn ".
"Đó chẳng phải là vùng đất chết sao? Nơi đó cách chỗ chúng ta giao chiến với cao thủ tòa thánh không xa, xung quanh băng tuyết che phủ, mà toàn là băng tuyết được hình thành từ cả triệu năm trước, hơn nữa chỗ đó vô cùng lạnh, lạnh hơn những chỗ khác nhiều, sườn núi phía Bắc là vùng đất cao, bên dưới nó lại là thung lũng sông băng, mưa to bão bùng, năm nào cũng có, lúc trước tôi từng nghiên cứu đại khái hình dạng bề mặt trái đất ở núi Côn Luân, nơi đó vô cùng nguy hiểm, băng tuyết tích tụ ở hai bên lòng chảo, lúc nào cũng có thể xảy ra lở tuyết, hơn nữa ở đó sâu không thấy đáy, bên dưới thung lũng sông băng còn có thể sâu hơn nữa, một khi không cẩn thận trượt vào đó thì chắc chắn chết!"
Tạ Hồng Mai nghiêm túc nói, đây đều là những thứ cô từng nghiên cứu, chứ không phải mấy điều bịa đặt, Tần Lâm cũng đâu biết! Mặc dù anh không hiểu biết về địa hình của núi Côn Luân bằng Tạ Hồng Mai, nhưng anh hiểu rõ nơi đây ẩn giấu thứ gì đó kinh khủng.
Tần Lâm nhún vai, cười nói.
"Hết cách rồi, món đồ tôi muốn tìm nằm ở đây, vậy nên tôi bắt buộc phải đến thung lũng băng tách giãn này".
"Dù anh đi đâu, tôi cũng sẽ đi cùng anh".
Lời Tạ Hồng Mai khiến người ta nghĩ bậy bạ, Tần Lâm hơi ngượng ngùng, sau khi nói xong, Tạ Hồng Mai mới ý thức được lời mình nói, nhận ra nó hơi sai lệch, mặt liền đỏ bừng lên.
Trong gió tuyết, Tần Lâm và Tạ Hồng Mai cố gắng tiến lên, cẩn thận vượt qua mấy đỉnh núi lớn, đi đến sườn núi phía Bắc của núi Côn Luân.
Nguy hiểm và cơ hội tồn tại song song với nhau, không ai biết, trong thung lũng băng tách giãn này rốt cuộc giấu cái gì, nó có ý nghĩa thế nào, dù là Tần Lâm cũng không biết, bởi vì năm đó bố đến đây, nhưng không mở được cung điện băng Côn Luân, vậy nên anh mới phải quay lại đây.
Theo như lời bố nói, cho dù mình tìm đến được đây cũng chưa chắc tìm được cách mở cung điện băng Côn Luân, tất cả còn cần chờ đợi cơ hội, chờ đợi một người giống như mình, đeo ngọc bội đến, thì mới có thể mở được cung điện băng Côn Luân, có điều lúc này Tần Lâm không nhìn thấy người đó xuất hiện.
Dòng sông băng mênh mông trải dài cả nghìn mét, ngoại trừ anh và Tạ Hồng Mai ra, ở đây bát ngát mênh mông băng tuyết, không có lấy một chút vết tích nào, huống chi là bóng người.
Bây giờ điều quan trọng nhất là phải đi xem thung lũng băng tách giãn xem có đúng như lời bố nói không, thung lũng băng tách giãn ở sườn núi phía bắc chính là nơi cung điện băng Côn Luân được đặt.
Sau hai mươi năm, chắc thung lung băng tách giãn xưa kia đã không còn tồn tại nữa, hoặc có thể đã trải qua sự thay đổi của vỏ trải đất, cái này không thể nói chắc chắn được, sợ nhất là bị gió tuyệt vô tận chắn đường đi tiếp, như thế thì khó có thể tiếp tục.
Đến lúc đó, đừng nói đến cung điện băng Côn Luân, cho dù muốn rời đi cũng là chuyện không dễ dàng.
Sau vô vàn nỗ lực, cố gắng tiến lên, cuối cùng cũng nhìn thấy ánh sáng, cuối cùng cũng đến được thung lũng băng tách giãn mà bố nói.
Con sông băng trải dài ngàn dăm, thung lũng tách giãn lớn xuất hiện trước mắt họ, vô cùng lớn, vô cùng hoành tráng, hơn nữa bốn bề đều là vách đá dựng thẳng đứng, không hề có lối đi.
"Thằng ngu cũng có thể thấy được, mấy dấu chân này chắc cũng chỉ mới mấy phút trước thôi".
Nicholas James ngượng ngùng, nhưng không nói lại, Lalisa đối xử với ai cũng lạnh lùng, ác khẩu như vậy, chẳng nể anh ta chút nào.
Có điều người ta là công chúa của Atlantis, còn anh ta chỉ là người dân bình thường thôi, thân phận địa vị cách biệt rõ rệt, khoảng cách giữa hai người không thể so sánh nổi.
Nếu như mình không dựa vào thực lực và thiên phú, từng bước đi đến ngày hôm nay, trở thành dũng sĩ số một Atlantis, anh ta sẽ chẳng bao giờ có cơ hội ở cùng công chúa Lalisa, càng không có thân phận địa vị như ngày nay, nhưng hôm nay bọn họ cũng chẳng được coi là thực sự ở bên nhau, ít nhất phải đợi đến khi nữ hoàng bổ nhiệm mới được.
Anh ta bây giờ chẳng qua chỉ là đệ nhất dũng sĩ của Atlantis thôi, thực lực mạnh mẽ không đồng nghĩa với việc địa vị không thể bị dao động.
Chỉ khi anh ta trở thành phò mã thì thân phận mới được đảm bảo!
Lalisa là giấc mộng cả đời của anh ta!
- ----------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.