Chương 223: Tôi là dược đồng
Dạ Nhiên
16/05/2021
Nói xong, Trâu Văn Sinh lấy ra một tấm danh thiếp, đưa cho Tần Lâm. "Đây là danh thiếp của tôi, tôi kinh doanh các lĩnh vực liên quan đến đường biển như du thuyền, đánh bắt thủy hải sản, vận tải đường biền, nếu như cần gì...." Tần Lâm lắc đầu: "Tôi không hứng thú với ông". Nói xong, Tần Lâm để lại đơn thuốc rồi ra về. Tần Lâm không thích cách đối xử của Trâu Văn Sinh với bác sĩ, anh đến chữa bệnh là vì nề mặt Tô Văn Kỳ, đạo bất đồng bất tương vi mưu?, Tần Lâm cũng không muốn nói nhiều.
(đạo bất đồng bất tương vi mưu: Tư tường, quan niệm khác nhau thì không cùng nhau bàn luận trao đồi được; nghề nghiệp khác nhau không thề đàm đạo cùng nhau được) Trâu Văn Sinh vô cùng ngượng ngùng, nhìn bóng dáng của Tần Lâm, khẽ thờ dài. Thái độ lúc trước của mình với Tần Lâm không đúng, sau này có cơ hội nhất định phải xin lỗi, dù sao Tần đại sư cũng là ân nhân cứu mạng của con gái mình. Sau khi Tần Lâm ra khỏi cửa, đám người Tiết thần y cũng vội vàng cáo từ, đi theo sau anh. "Tần đại sư, tiểu đệ là Tiết Phong, đây là danh thiếp của tôi, sau này chúng ta giúp đỡ lẫn nhau nhé". "Tần đại sư có thể add zalo của tôi không ạ, sau này chúng ta có thề tụ họp, tiệm của tôi có rất nhiều nhân sâm, đại sư cứ tùy ý chọn!" "Mấy người ki bo thế, đại sư, sau này tất cả dược liệu trong tiệm tôi đều tặng cậu, cậu cứ yên tâm mà dùng!" Mấy tên này mặt dày như tường thành, Tần Lâm không biết phải từ chối thể nào, bọn họ cứ ngồi ðở sau không chịu đi, một mực muốn theo Tần Lâm đến y quán Hiên Viên. Vừa vào y quán, thấy mấy người đang làm việc vặt, cũng không nghĩ nhiều, đây là bổ trí bình thường của y quán, có mấy bác sĩ thực tập là chuyện bình thường. Nhưng nhìn thấy người đang ngồi coi bệnh, Tiết thần y lập tức sững sờ. "Khổng...
Khổng thần y?" Khổng Phàm Lâm là bậc thầy Đông y, lên TV nhiều lần, cũng từng mờ nhiều buổi tọa đàm, rất nhiều người biết đến ông ta. Đây là một người thầy chân chính, một bác sĩ Đông y nổi tiếng thế giới, không ngờ Không Phàm Lâm cũng ở đây? "Thầy Khổng, thầy là chủ y quán?" Chẳng nhẽ, Tần đại sư lợi hại như vậy là nhờ sự dạy dỗ của Không Phàm Lâm? Khổng Phàm Lâm có đệ tử lợi hại thế sao? Khổng Phàm Lâm nói: "Tôi không phải, tôi chỉ là dược đồng của cậu Tần mà thôi". Mọi người lập tức cạn lời. Đậu má, khoa trương quá má ơi! Khồng Phàm Lâm là bậc thầy Đông y đó! Mà lại làm dược đồng cho cậu Tần á? Cậu Tần này có thân phận như nào vậy?
(đạo bất đồng bất tương vi mưu: Tư tường, quan niệm khác nhau thì không cùng nhau bàn luận trao đồi được; nghề nghiệp khác nhau không thề đàm đạo cùng nhau được) Trâu Văn Sinh vô cùng ngượng ngùng, nhìn bóng dáng của Tần Lâm, khẽ thờ dài. Thái độ lúc trước của mình với Tần Lâm không đúng, sau này có cơ hội nhất định phải xin lỗi, dù sao Tần đại sư cũng là ân nhân cứu mạng của con gái mình. Sau khi Tần Lâm ra khỏi cửa, đám người Tiết thần y cũng vội vàng cáo từ, đi theo sau anh. "Tần đại sư, tiểu đệ là Tiết Phong, đây là danh thiếp của tôi, sau này chúng ta giúp đỡ lẫn nhau nhé". "Tần đại sư có thể add zalo của tôi không ạ, sau này chúng ta có thề tụ họp, tiệm của tôi có rất nhiều nhân sâm, đại sư cứ tùy ý chọn!" "Mấy người ki bo thế, đại sư, sau này tất cả dược liệu trong tiệm tôi đều tặng cậu, cậu cứ yên tâm mà dùng!" Mấy tên này mặt dày như tường thành, Tần Lâm không biết phải từ chối thể nào, bọn họ cứ ngồi ðở sau không chịu đi, một mực muốn theo Tần Lâm đến y quán Hiên Viên. Vừa vào y quán, thấy mấy người đang làm việc vặt, cũng không nghĩ nhiều, đây là bổ trí bình thường của y quán, có mấy bác sĩ thực tập là chuyện bình thường. Nhưng nhìn thấy người đang ngồi coi bệnh, Tiết thần y lập tức sững sờ. "Khổng...
Khổng thần y?" Khổng Phàm Lâm là bậc thầy Đông y, lên TV nhiều lần, cũng từng mờ nhiều buổi tọa đàm, rất nhiều người biết đến ông ta. Đây là một người thầy chân chính, một bác sĩ Đông y nổi tiếng thế giới, không ngờ Không Phàm Lâm cũng ở đây? "Thầy Khổng, thầy là chủ y quán?" Chẳng nhẽ, Tần đại sư lợi hại như vậy là nhờ sự dạy dỗ của Không Phàm Lâm? Khổng Phàm Lâm có đệ tử lợi hại thế sao? Khổng Phàm Lâm nói: "Tôi không phải, tôi chỉ là dược đồng của cậu Tần mà thôi". Mọi người lập tức cạn lời. Đậu má, khoa trương quá má ơi! Khồng Phàm Lâm là bậc thầy Đông y đó! Mà lại làm dược đồng cho cậu Tần á? Cậu Tần này có thân phận như nào vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.