Y Võ Song Toàn

Chương 280: Xe của bạn trai tôi

Dạ Nhiên

16/05/2021

Điền Lộ cởi kính râm nhìn Tần Lâm rồi cười nói.

“Dô, Tần đại thiếu gia cũng trở về rồi à, bây giờ thế nào rồi, có bạn gái chưa?”

Điền Lộ đã lăn lộn nhiều năm trong giới giải trí nên cũng từng gặp nhiều chuyện ngượng ngùng thế này, cô ta không hề căng thẳng mà chủ động đến chào hỏi.

Tần Lâm sững sờ quay đầu lại.

“Vẫn chưa”.

Điền Lộ cười nhạt: “Trước đây nhiều gái theo thế, bây giờ chẳng có một ai, sao nào, có phải cảm thấy khá thất vọng đúng không?”

Nhìn thấy Tần Lâm sa sút Điền Lộ rất vui, mặc dù không trực tiếp buông lời chế giễu nhưng nói chuyện không hề khách sáo.

Cho dù hai người chưa từng qua lại với nhau, nhưng Điền Lộ vẫn đối xử với Tần Lâm như bạn trai cũ của mình vậy.

Vu Cường hỏi: “Ha ha, chắc Tần đại thiếu gia đã quen với cuộc sống của người bình thường rồi nhỉ, còn Điền nữ thần, bây giờ cậu có bạn trai chưa?”

Điền Lộ cười: “Cũng được coi là có rồi, đây là xe của bạn trai tôi”.

Điền Lộ dựa vào con xe ý tưởng Bugatti, mọi người bàn tán nãy giờ, cuối cùng cũng biết thì ra là của bạn trai cô ta, lợi hại thật đấy, anh ta chắc chắn là một cậu ấm giàu có!

“Điền nữ thần lợi hại thật đấy, khi nào tôi mới tìm được bạn trai giàu có như thế chứ?”

“Không thể nào so sánh được với Điền nữ thần, người ta vừa hát hay múa giỏi lại xinh đẹp, có bạn trai lợi hại cũng là điều bình thường".

“Haizz, tôi không cần bạn trai đi xe thể thao, có xe tay ga di động là được rồi”.

Vu Cường cũng cười: “Con xe này cũng phải mấy chục triệu đấy, xem ra bạn trai của Điền nữ thần là một đại gia vô cùng giàu có”.

Nếu như đối phương hơn mình một chút, Vu Cường chắc chắn không phục muốn so bì, dù sao anh ta cũng đi xe sang.

Nhưng đối phương giàu hơn anh ta gấp mấy chục lần, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, Vu Cường còn chẳng có ý nghĩ so bì mà nhận thua luôn.

Điền Lộ cười nhạt: “Tôi cũng không biết bao nhiêu tiền, dù sao cũng chỉ là một con xe, đẹp đến mấy cũng chỉ là xe thể thao mà thôi”.

Điền Lộ nói câu này vừa thể hiện được sự lợi hại của bản thân vừa giống như rất tùy tiện vậy, chiếc xe mấy chục triệu mà người ta chẳng coi ra gì, đây mới là cảnh giới.

“Tiếp theo đi đâu đây?”.

“Đi hát đi, mọi người tìm một quán karaoke”.

Điền Lộ nói: “Được, dù sao cũng nhiều người thế này, tôi đi cùng mọi người, xe cứ vứt ở đây đi”.

“Điền Lộ, cho tôi chụp ảnh nhé, tôi chưa từng thấy chiếc xe nào đẹp như này”.

“Đúng vậy, tôi cũng muốn chụp đăng lên dòng thời gian để khoe khoang tý!”

“Hihi, tôi cũng muốn!”



Có người đưa ra yêu cầu này nên mọi người cũng không ngần ngại, hiếm khi mới được thấy con xe đẹp thế này, sau này chắc không có cơ hội đâu.

Điền Lộ hào phòng: “Được chứ, mọi người chụp đi”.

Đám bạn bắt đầu xếp hàng chụp ảnh, ai ai cũng rất hào hứng, chụp xong còn cảm ơn Điền Lộ rốt rít.

Tần Lâm cau mày nhìn một lúc lâu, cuối cùng không chịu nổi bèn nói.

“Được rồi, các người chụp xong chưa vậy?”

Điền Lộ cười khẩy: “Sao nào, cậu cũng muốn chụp sao? Đàn ông bây giờ cũng thích khoe khoang vậy à?”

Giọng điệu của Điền Lộ kỳ quái, ánh mắt đầy sự chế giễu, đường đường là đại thiếu gia nhà họ Tần mà lại sa sút đến mức này.

Tần Lâm bất lực, lấy chìa khóa từ trong túi rồi ấn nút.

Đèn xe lập tức sáng lên.

Lúc Tần Lâm lấy chìa khóa ra mọi người đều sững sờ.

Phản ứng đầu tiên theo bản năng đó là Tần Lâm lái xe cho người ta.

Người gác cửa?

Nhưng nghĩ lại thấy không đúng, Tần Lâm không thể nào là người gác cửa được, hơn nữa đã bao năm không liên lạc với Điền Lộ rồi, sao có thể đi lái xe cho người khác chứ?

Sắc mặt Điền Lộ trở nên rất khó coi, đây là...xe của Tần Lâm sao?

Vốn dĩ cô ta định dùng chiếc xe này để khoe khoang, trong mắt đám bạn học cô ta là người ở tầng lớp xã hội thượng lưu, con xe sang này có thể làm nổi bật thân phận của cô ta.

Hơn nữa chủ nhân của chiếc xe này chắc chắn không phải bạn học của cô ta, chém gió vài câu rồi đi.

Nhưng không ngờ rằng đây là xe của Tần Lâm?!

Sau hai tiếng tít tít, tất cả mọi người đều tránh ra, Tần Lâm ném chìa khóa xe cho Nhậm Lộ rồi nói.

“Tặng cậu đấy, có thích không?”

Nhậm Lộ trừng mắt: “Vãi chưởng, thật á?”

Mở cửa ra rồi ngồi lên xe, Nhậm Lộ vô cùng vui mừng.

“Đúng là mẫu xe ý tưởng Bugatti, thiết kế nội thất ô tô với công nghệ cao, nghe nói đi một trăm cây mất chưa đến bốn giây......”

Đúng là am hiểu, mặc dù Nhậm Lộ chưa từng lái xe sang như vậy, nhưng biết rất rõ về con Bugatti này.

Anh ấy nằm mơ cũng không ngờ rằng Tần Lâm lại tặng mình thứ đắt tiền thế này.



“Lão Tần, cậu không đùa chứ?”

Tần Lâm cười: “Đương nhiên là không, xe là của cậu, có điều cậu uống rượu thì đừng lái”.

“Được được được!”

Nhiệm Lộ xuống xe, anh thực sự vô cùng kinh ngạc.

Một chiếc xe mấy chục triệu tệ mà lại tặng tùy tiện như thế, Tần Lâm còn giàu hơn trước đây sao?

Trước đây lúc còn là đại thiếu gia của nhà họ Tần, với sức tài chính của nhà họ Tần cũng không thể tùy tiện tặng xe mấy chục triệu tệ cho bạn học được.

Nhậm Lộ thực sự thấy hơi sốc.

Những người bạn học khác cũng ngơ ngác nhìn nhau, họ gọi xe đi đến quán karaoke tăng hai.

Trên đường mọi người bàn tán trong nhóm chat.

“Tên Tần Lâm phát tài hả? Sao lại mua xe sang như thế chứ?”

Trong nhóm không có Nhậm Lộ và Tần Lâm vì thế mọi người có thể nói thoải mái.

“Ai biết được có phải đi thuê hay không chứ, cậu ta có thể mua được xe mấy chục triệu tệ sao, hơn nữa lúc nãy cậu không nghe thấy cậu ta nói là muốn tặng Nhậm Lộ hả”.

“Cho dù cậu ta thực sự có tiền mua thì cũng không thể nào tặng người khác đúng không?”

“Đúng vậy, có thể mua xe mấy chục triệu tệ khác hoàn toàn với chuyện có thể tặng xe mấy chục triệu tệ”.

Thấy mọi người bàn tán, Vu Cường liền gửi một icon cười khinh bỉ.

“Đừng đùa nữa, Nhậm Lộ là người thế nào các cậu còn không biết sao, là nhân viên của tôi, làm về ngành ô tô, thuê một chiếc xe chẳng phải là chuyện rất dễ dàng sao?”

“Đúng vậy, Nhậm Lộ là nhân viên bán xe chắc thuê một con xe cũng đơn giản, lẽ nào hai người đó đang diễn kịch?”

“Chắc chắn là diễn kịch rồi, hai người đó thuê xe để ra vẻ trước mặt bạn học, những chuyện kiểu này trên báo đầy”.

“Mục đích của bọn họ là gì, tổng giám đốc Vu cũng biết, đâu cần phải khoe khoang trước mặt cậu ấy chứ?”

Bọn họ nói cũng có lý, Nhậm Lộ là nhân viên của Vu Cường, quan hệ cấp trên cấp dưới, mọi người đều biết rõ anh như thế nào, sao phải ra vẻ chứ?

Vu Cường nói như thế chẳng phải sẽ bị lộ sao?

Vu Cường thấy mọi người bàn tán lại gửi một icon khinh bỉ.

“Mục đích của họ chắc chắn là muốn lừa các bạn nữ đấy, để các bạn tưởng Tần Lâm là người có tiền sau đó lừa con gái nhà người ta lên giường”.

“Vãi, không phải chứ, thủ đoạn hèn hạ thế sao?”

“Có gì mà không thể chứ, Tần Lâm không còn là đại thiếu gia nhà giàu của năm đó nữa, sau mười năm cũng chẳng biết cậu ta biến thành loại người gì, nói không chừng thực sự muốn lừa tiền lừa sắc”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Y Võ Song Toàn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook