Chương 36: Cứu Tôi Với
Tiền Tiến Đích Bạo Vũ
31/07/2024
Thời gian trôi qua.
Một giờ sau, tất cả mọi người đều sắp ăn no.
Đột ngột.
Cộc cộc cộc...... "Cửa phòng khách vang lên, rất gấp gáp, rất sốt ruột.
Chuyện gì xảy ra? "Hà Phong nhíu mày một chút, những người khác cũng đều buông đũa xuống, nhìn về phía cửa.
Tiểu Nghiên vẫn đứng ở một bên phục vụ lại càng biến sắc, cũng nhanh chóng đi về phía cửa, có người quấy rầy khách nhân dùng cơm, đây là phục vụ không đúng chỗ.
Tiểu Nghiên mới vừa đi tới cửa, cửa phòng đã bị mở từ bên ngoài.
Lại thấy, hai cái nữ sinh trẻ tuổi đứng ở cửa, nhìn ra được, hai người đều uống rượu, sắc mặt có chút hồng, bất quá, cũng không có say.
Hai cô gái.
Trong đó có một người vóc dáng rất cao, mặc váy dài màu đỏ, dáng dấp tạm được, so với Tôn Viên Viên, Lưu Vũ Cầm có thể kém một chút, tổng thể mà nói, xem như mỹ nữ.
Một người khác là áo trắng phối hợp với quần jean màu lam, tóc ngắn, làn da trắng nõn, mặt cũng nhỏ, đáng tiếc ngũ quan không tính là xinh đẹp, miễn cưỡng là một tiểu mỹ nữ đi.
Hai nữ sinh tuổi cũng không lớn, đều khoảng 20 tuổi.
Giờ phút này, trong con ngươi hai nữ sinh này rõ ràng đều là sốt ruột, sợ hãi, khủng hoảng, sau khi đẩy cửa ra, các nàng nhanh chóng tìm kiếm người, rất nhanh, nhìn thấy Hà Phong.
Hai vị khách, hai người đi nhầm phòng rồi. "Tiểu Nghiên ngăn hai cô gái lại.
Hai nữ không nhìn Tiểu Nghiên, nhìn thấy Hà Phong, cô gái có vóc dáng cao vội vàng nói: "Hà Phong, cứu chúng tôi!!"
Nữ sinh tóc ngắn lùn cũng cầu khẩn nói: "Hà Phong, có người xấu muốn mang chúng tôi đi, cầu ngươi cứu chúng tôi!"
Hà Phong thốt lên: "Tùy Đình, Tiền Huyên?
Hắn vừa rồi đều có chút nhận không ra hai cô gái, ba người là bạn học thời cấp 3, quan hệ tạm được đi, khi đó, Tùy Đình cũng tốt, Tiền Huyên cũng thế, đều không xinh đẹp.
Đã mấy tháng không gặp, không nghĩ tới, hai cô gái biết trang điểm, thoạt nhìn còn không kém Lưu Vũ Cầm nhiều lắm, thật sự kinh ngạc.
Đã xảy ra chuyện gì? Sao mọi người biết tôi ở đây? "Hà Phong đứng lên.
Lúc trước, cậu đưa các bạn của cậu tiến vào phòng bao Vân Thượng Thiên Nhai, tôi cùng Huyên Huyên vừa lúc tiến vào phòng bao Tứ hải bôn đằng, nhìn thấy cậu. "Tùy Đình vội vàng nói:" Chúng ta cũng là cùng bạn bè tới đây ăn cơm, là một bạn của Huyên Huyên, tôi cùng Huyên Huyên tới đây, nhưng...... Nhưng là đối phương......
Nói tới đây, Tùy Đình trên mặt hiện đầy sợ hãi cùng phẫn nộ vẻ: "Đối phương trong lúc ăn, liền trực tiếp đề nghị muốn bao -- nuôi tôi và Huyên Huyên, tôi và Huyên Huyên rất khiếp sợ, cũng rất phẫn nộ, liền muốn đi. Kết quả, đối phương trực tiếp đe dọa chúng tôi, đúng rồi, đối phương còn có vệ sỹ, chúng tôi rất sợ hãi, cho nên chỉ có thể...
Cái này...... "Hà Phong muốn chửi má nó, mẹ nó không phải tai họa bất ngờ sao?
Nghe Tùy Đình cùng Tiền Huyên miêu tả cũng rất rõ ràng, hai người gặp người xấu, vả lại, người xấu này có vệ sỹ, có thể tưởng tượng được.
Hắn đương nhiên không muốn xen vào, nhưng là, hiện tại hắn cũng không thể bảo hai người cút đi a? Hai người này là bạn học của mình!!
Mấu chốt nhất chính là, nếu mình máu lạnh như thế, Lưu Vũ Cầm thấy mình thế nào?
Vậy đêm nay tốn nhiều tiền như vậy, hao phí tinh lực lớn như vậy, chẳng phải là đều uổng phí sao?
Hà Phong sắc mặt âm trầm bất định, cuối cùng, sau một lát, hắn cắn răng, nói: "Các cậu vào trước đi, có tôi ở đây, không có việc gì."
Hắn hít một hơi thật sâu, cuối cùng quyết định như vậy.
Đương nhiên, hắn ít nhiều có một chút sức mạnh, nơi này là khách sạn Thiên Việt, đối phương cũng không dám làm quá ở chỗ này q???
Thật sự không được, gọi điện thoại cho anh họ là được, bảo vệh họ gọi bảo vệ tới.
Cảm ơn, cảm ơn... "Tùy Đình và Tiền Huyên đi vào, được Hà Phong đồng ý, Tiểu Nghiên cũng không dám ngăn cản.
Sau khi hai cô gái đi vào, đóng cửa lại.
Vừa vặn, cái bàn rất lớn, lại thêm hai ghế, cũng vẫn OK. Cao Hàng chủ động chuyển tới hai cái ghế, để Tùy Đình cùng Tiền Huyên ngồi vào.
"Hà Phong, cám ơn cậu!!!" hai cô gái rất cảm kích, sau khi ngồi xuống, thoáng hòa hoãn tâm tình tranh thủ đứng lên mời rượu Hà Phong.
Sắc mặt Hà Phong lại có chút đắc ý, cảm giác rất có mặt mũi.
Sau khi Tùy Đình và Tiền Huyên ngồi xuống, theo bản năng nhìn những người ngồi cùng bàn, sau khi nhìn thấy Chử Mộng Điệp, ngây ngẩn cả người.
Trên đời còn có nữ sinh xinh đẹp như vậy?
Các cô hiện tại học tại Học viện ngoại ngữ Vân Châu, nơi có đông nữ sinh, hơn nữa nữ sinh xinh đẹp cũng rất nhiều nhưng chắc chắn trong Học viện ngoại ngữ không ai xinh bằng Chử Mộng Điệp.
Rất nhanh, Tùy Đình cùng Tiền Huyên càng khiếp sợ, bởi vì, các nàng nhìn thấy Chử Mộng Điệp tựa hồ... Tựa hồ thỉnh thoảng gắp thức ăn cho nam sinh bên cạnh hắn.
Người con gái xinh đẹp như tiên nữ, không phải đều rất lạnh lùng sao?
"Tùy Đình, Tiền Huyên, giới thiệu một chút, đây là mấy bạn học cùng trường và bạn cùng ký túc xá của tôi” Hà Phong bắt đầu giới thiệu.
Chỉ là...
Vừa dứt lời.
Phanh!!!! "Đột nhiên, cửa phòng Vân Thượng Thiên Nhai lập tức bị đá văng.
Đúng vậy, tiếng động lớn, khiến Chử Mộng Điệp sợ tới mức mặt trắng bệch, theo bản năng nhích lại gần Tô Kiệt.
Tô Kiệt vội vàng ôm Chử Mộng Điệp: "Không sao, có tôi.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn về phía cửa.
Một giờ sau, tất cả mọi người đều sắp ăn no.
Đột ngột.
Cộc cộc cộc...... "Cửa phòng khách vang lên, rất gấp gáp, rất sốt ruột.
Chuyện gì xảy ra? "Hà Phong nhíu mày một chút, những người khác cũng đều buông đũa xuống, nhìn về phía cửa.
Tiểu Nghiên vẫn đứng ở một bên phục vụ lại càng biến sắc, cũng nhanh chóng đi về phía cửa, có người quấy rầy khách nhân dùng cơm, đây là phục vụ không đúng chỗ.
Tiểu Nghiên mới vừa đi tới cửa, cửa phòng đã bị mở từ bên ngoài.
Lại thấy, hai cái nữ sinh trẻ tuổi đứng ở cửa, nhìn ra được, hai người đều uống rượu, sắc mặt có chút hồng, bất quá, cũng không có say.
Hai cô gái.
Trong đó có một người vóc dáng rất cao, mặc váy dài màu đỏ, dáng dấp tạm được, so với Tôn Viên Viên, Lưu Vũ Cầm có thể kém một chút, tổng thể mà nói, xem như mỹ nữ.
Một người khác là áo trắng phối hợp với quần jean màu lam, tóc ngắn, làn da trắng nõn, mặt cũng nhỏ, đáng tiếc ngũ quan không tính là xinh đẹp, miễn cưỡng là một tiểu mỹ nữ đi.
Hai nữ sinh tuổi cũng không lớn, đều khoảng 20 tuổi.
Giờ phút này, trong con ngươi hai nữ sinh này rõ ràng đều là sốt ruột, sợ hãi, khủng hoảng, sau khi đẩy cửa ra, các nàng nhanh chóng tìm kiếm người, rất nhanh, nhìn thấy Hà Phong.
Hai vị khách, hai người đi nhầm phòng rồi. "Tiểu Nghiên ngăn hai cô gái lại.
Hai nữ không nhìn Tiểu Nghiên, nhìn thấy Hà Phong, cô gái có vóc dáng cao vội vàng nói: "Hà Phong, cứu chúng tôi!!"
Nữ sinh tóc ngắn lùn cũng cầu khẩn nói: "Hà Phong, có người xấu muốn mang chúng tôi đi, cầu ngươi cứu chúng tôi!"
Hà Phong thốt lên: "Tùy Đình, Tiền Huyên?
Hắn vừa rồi đều có chút nhận không ra hai cô gái, ba người là bạn học thời cấp 3, quan hệ tạm được đi, khi đó, Tùy Đình cũng tốt, Tiền Huyên cũng thế, đều không xinh đẹp.
Đã mấy tháng không gặp, không nghĩ tới, hai cô gái biết trang điểm, thoạt nhìn còn không kém Lưu Vũ Cầm nhiều lắm, thật sự kinh ngạc.
Đã xảy ra chuyện gì? Sao mọi người biết tôi ở đây? "Hà Phong đứng lên.
Lúc trước, cậu đưa các bạn của cậu tiến vào phòng bao Vân Thượng Thiên Nhai, tôi cùng Huyên Huyên vừa lúc tiến vào phòng bao Tứ hải bôn đằng, nhìn thấy cậu. "Tùy Đình vội vàng nói:" Chúng ta cũng là cùng bạn bè tới đây ăn cơm, là một bạn của Huyên Huyên, tôi cùng Huyên Huyên tới đây, nhưng...... Nhưng là đối phương......
Nói tới đây, Tùy Đình trên mặt hiện đầy sợ hãi cùng phẫn nộ vẻ: "Đối phương trong lúc ăn, liền trực tiếp đề nghị muốn bao -- nuôi tôi và Huyên Huyên, tôi và Huyên Huyên rất khiếp sợ, cũng rất phẫn nộ, liền muốn đi. Kết quả, đối phương trực tiếp đe dọa chúng tôi, đúng rồi, đối phương còn có vệ sỹ, chúng tôi rất sợ hãi, cho nên chỉ có thể...
Cái này...... "Hà Phong muốn chửi má nó, mẹ nó không phải tai họa bất ngờ sao?
Nghe Tùy Đình cùng Tiền Huyên miêu tả cũng rất rõ ràng, hai người gặp người xấu, vả lại, người xấu này có vệ sỹ, có thể tưởng tượng được.
Hắn đương nhiên không muốn xen vào, nhưng là, hiện tại hắn cũng không thể bảo hai người cút đi a? Hai người này là bạn học của mình!!
Mấu chốt nhất chính là, nếu mình máu lạnh như thế, Lưu Vũ Cầm thấy mình thế nào?
Vậy đêm nay tốn nhiều tiền như vậy, hao phí tinh lực lớn như vậy, chẳng phải là đều uổng phí sao?
Hà Phong sắc mặt âm trầm bất định, cuối cùng, sau một lát, hắn cắn răng, nói: "Các cậu vào trước đi, có tôi ở đây, không có việc gì."
Hắn hít một hơi thật sâu, cuối cùng quyết định như vậy.
Đương nhiên, hắn ít nhiều có một chút sức mạnh, nơi này là khách sạn Thiên Việt, đối phương cũng không dám làm quá ở chỗ này q???
Thật sự không được, gọi điện thoại cho anh họ là được, bảo vệh họ gọi bảo vệ tới.
Cảm ơn, cảm ơn... "Tùy Đình và Tiền Huyên đi vào, được Hà Phong đồng ý, Tiểu Nghiên cũng không dám ngăn cản.
Sau khi hai cô gái đi vào, đóng cửa lại.
Vừa vặn, cái bàn rất lớn, lại thêm hai ghế, cũng vẫn OK. Cao Hàng chủ động chuyển tới hai cái ghế, để Tùy Đình cùng Tiền Huyên ngồi vào.
"Hà Phong, cám ơn cậu!!!" hai cô gái rất cảm kích, sau khi ngồi xuống, thoáng hòa hoãn tâm tình tranh thủ đứng lên mời rượu Hà Phong.
Sắc mặt Hà Phong lại có chút đắc ý, cảm giác rất có mặt mũi.
Sau khi Tùy Đình và Tiền Huyên ngồi xuống, theo bản năng nhìn những người ngồi cùng bàn, sau khi nhìn thấy Chử Mộng Điệp, ngây ngẩn cả người.
Trên đời còn có nữ sinh xinh đẹp như vậy?
Các cô hiện tại học tại Học viện ngoại ngữ Vân Châu, nơi có đông nữ sinh, hơn nữa nữ sinh xinh đẹp cũng rất nhiều nhưng chắc chắn trong Học viện ngoại ngữ không ai xinh bằng Chử Mộng Điệp.
Rất nhanh, Tùy Đình cùng Tiền Huyên càng khiếp sợ, bởi vì, các nàng nhìn thấy Chử Mộng Điệp tựa hồ... Tựa hồ thỉnh thoảng gắp thức ăn cho nam sinh bên cạnh hắn.
Người con gái xinh đẹp như tiên nữ, không phải đều rất lạnh lùng sao?
"Tùy Đình, Tiền Huyên, giới thiệu một chút, đây là mấy bạn học cùng trường và bạn cùng ký túc xá của tôi” Hà Phong bắt đầu giới thiệu.
Chỉ là...
Vừa dứt lời.
Phanh!!!! "Đột nhiên, cửa phòng Vân Thượng Thiên Nhai lập tức bị đá văng.
Đúng vậy, tiếng động lớn, khiến Chử Mộng Điệp sợ tới mức mặt trắng bệch, theo bản năng nhích lại gần Tô Kiệt.
Tô Kiệt vội vàng ôm Chử Mộng Điệp: "Không sao, có tôi.
Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn về phía cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.