Chương 589
Thi Thi
26/01/2022
Mã Kỳ Khiết hét lên thảm thiết, quỳ rạp xuống đất, cơn đau đớn ập đến khiến cô ta suýt chút nữa ngất xỉu.
“Mã Kỳ Khiết, tốt nhất cô nên thu liễm một chút đi, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, hy vọng sẽ không có lần sau.”
Sau khi nói xong, Ninh Vũ Phi dẫm nát một chân của Mã Kỳ Khiết. Cô ta thét lên thảm thiết rồi trực tiếp ngất đi.
Chỉ mới phế bỏ hai chân mà thôi, Ninh Vũ Phi xem như đã rất lưu tình rồi, loại người thế này chết còn chưa đủ.
Hai tuỳ tùng của Mã Kỳ Khiết bị một cái liếc mắt của Ninh Vũ Phi dọa cho run rẩy, đái ra cả quần quần.
“Hai người tự tát mình đi, đây chính là cái giá phải trả khi mấy người bắt nạt người khác.” Ninh Vũ Phi nói.
“Vâng!”
Hai người không muốn bị Ninh Vũ Phi giẫm gãy chân, tự đánh tới tấp vào mặt mình, một cái lại một cái.
Ninh Vũ Phi quay về bên cạnh Đường Tố Nga, nhẹ giọng nói: “Chúng ta về nhà thôi.”
“Vâng!”
Anh nắm tay Đường Tố Nga, dẫn cô ấy rời khỏi sân thượng, còn về phần Mã Kỳ Khiết, cho dù cô ta không chết thì quãng đời còn lại cũng chỉ có thể ngồi trên xe lăn thôi.
Hai người cùng nhau trở về biệt thự, Đường Tố Nga cũng nói nguyên nhân ấy căn bản không quen biết Mã Kỳ Khiết. Nguyên nhân Mã Kỳ Khiết bắt nạt cô ấy cũng cướp mất vị trí hoa khôi của cô ta.
Bây giờ Ninh Vũ Phi giúp cô ấy trút giận, tâm tình Đường Tố Nga rất tốt.
Sau khi được đưa đến bệnh viện, lúc này, Mã Kỳ Khiết đã tỉnh lại. Cô ta liên tục khóc nức nở, cơn đau nhức từ hai đầu gối truyền đến khiến cô ta muốn chết đi.
Mã Đức Vũ cũng vội vàng chạy đến, thấy bộ dạng muốn chết muốn sống của con gái, ông Ninh Vũ Phi... Đau quá… Chân con bị gãy rồi.” Mã Kỳ Khiết nói trong tiếng nấc.
Lúc này bác sĩ đã kiểm tra xong, bất đắc dĩ nói: “Xương đầu gối đều đã dập nát, cần phải làm phẫu thuật, nhưng dù vậy, sau này đi đường sẽ phải dùng nạng hoặc ngồi xe lăn.”
“Cái gì?” Đáy lòng Mã Đức Vũ lạnh lẽo, đứa con gái tốt của ông ta thế mà phải trở thành người tàn tật.
“Vừa rồi hai người nói là cô bé đã bị Ninh Vũ Phi đánh, nếu người trong lời hai người đúng là người đó thì quả thật không còn cách nào để chữa khỏi cả.” Bác sĩ nói.
“Ý ông là gì?”
“Ở bệnh viện số 1 thành phố có một vị bác sĩ tên là Ninh Vũ Phi, cậu ta là một bác sĩ giải phẫu ngoại khoa vô cùng tài giỏi, có lẽ cậu ta sẽ có biện pháp để chữa trị vùng xương bị dập nát này, thế nhưng khi nãy hai người nói...” Bác sĩ không nói tiếp nữa.
Mã Đức Vũ túm chặt lấy cánh tay bác sĩ, nói: “Tôi mặc kệ, mấy ông nhất định phải giúp con gái tôi đi đứng trở lại như người bình thường, nếu không sau này bệnh viện của mấy ông cũng đừng mơ về việc nhận được bất kỳ hỗ trợ về mặt tài chính nào!”
“Tổng giám đốc Mã, chuyện không đơn giản như ông nói đâu. cho dù là bây giờ chúng tôi tiến hành phẫu thuật thì kết quả tốt nhất là không phải cắt cụt đi thôi.” Bác sĩ nói tiếp: “Hiện giờ bắp chân của con gái ông đã không còn cảm giác nữa, chứng tỏ dây thần kinh cũng có thể bị đứt rồi, người có thể nối lại dây thần kinh cũng chỉ có mình bác sĩ Ninh Vũ Phi.”
“Vậy... Vị bác sĩ đó trông như thế nào?” Mã Đức Vũ vẫn tồn tại hy vọng rằng đó chỉ là hai người trùng tên trùng họ mà thôi.
Bác sĩ nói: “Cậu ta rất trẻ, chỉ mới chừng 20 tuổi, cao khoảng 1m85, khuôn mặt khá đẹp.”
Nghe vậy, Mã Đức Vũ nháy mắt héo khô, ông ta chỉ vào con gái mình, nói: “Sao con lại đi trêu chọc Ninh Vũ Phi làm gì nữa, chẳng lẽ con không biết chúng ta không thể chọc vào cậu ta sao?”
“Ba, con không có chọc anh ta, là do anh ta không bỏ qua được cho con nên mới cố ý trả thù con.”
Mã Kỳ Khiết sao có thể nói là do mình bắt nạt người của Ninh Vũ Phi nên mới phải nhận hậu quả này.
Thay vì bảo là Mã Kỳ Khiết không dám nói ra sự thật thì nên nói là cô ta chưa bao giờ nói ra sự thật thì đúng hơn.
Bây giờ đã xác định được bác sĩ Ninh kia chính là Ninh Vũ Phi, tự nhiên cũng không còn cách nào khác để trị liệu cái chân gân này.
“Ba, ba nhất định phải giúp con, con không muốn cả đời này không thể đứng lên được.”
“Câm miệng!”
Mã Đức Vũ cầm điện thoại lên, không kiên nhẫn bắt máy: “Có chuyện gì thế, mau nói đi.”
“Tổng giám đốc Mã, đã xảy ra chuyện rồi, tất cả những công ty đang hợp tác với chúng ta đều liên tục cắt đứt quan hệ, cho dù là vi phạm hợp đồng bọn họ cũng muốn chấm dứt hợp tác với chúng ta. Phải làm thế nào bây giờ?.”
“Mã Kỳ Khiết, tốt nhất cô nên thu liễm một chút đi, đây là lần cuối cùng tôi cảnh cáo cô, hy vọng sẽ không có lần sau.”
Sau khi nói xong, Ninh Vũ Phi dẫm nát một chân của Mã Kỳ Khiết. Cô ta thét lên thảm thiết rồi trực tiếp ngất đi.
Chỉ mới phế bỏ hai chân mà thôi, Ninh Vũ Phi xem như đã rất lưu tình rồi, loại người thế này chết còn chưa đủ.
Hai tuỳ tùng của Mã Kỳ Khiết bị một cái liếc mắt của Ninh Vũ Phi dọa cho run rẩy, đái ra cả quần quần.
“Hai người tự tát mình đi, đây chính là cái giá phải trả khi mấy người bắt nạt người khác.” Ninh Vũ Phi nói.
“Vâng!”
Hai người không muốn bị Ninh Vũ Phi giẫm gãy chân, tự đánh tới tấp vào mặt mình, một cái lại một cái.
Ninh Vũ Phi quay về bên cạnh Đường Tố Nga, nhẹ giọng nói: “Chúng ta về nhà thôi.”
“Vâng!”
Anh nắm tay Đường Tố Nga, dẫn cô ấy rời khỏi sân thượng, còn về phần Mã Kỳ Khiết, cho dù cô ta không chết thì quãng đời còn lại cũng chỉ có thể ngồi trên xe lăn thôi.
Hai người cùng nhau trở về biệt thự, Đường Tố Nga cũng nói nguyên nhân ấy căn bản không quen biết Mã Kỳ Khiết. Nguyên nhân Mã Kỳ Khiết bắt nạt cô ấy cũng cướp mất vị trí hoa khôi của cô ta.
Bây giờ Ninh Vũ Phi giúp cô ấy trút giận, tâm tình Đường Tố Nga rất tốt.
Sau khi được đưa đến bệnh viện, lúc này, Mã Kỳ Khiết đã tỉnh lại. Cô ta liên tục khóc nức nở, cơn đau nhức từ hai đầu gối truyền đến khiến cô ta muốn chết đi.
Mã Đức Vũ cũng vội vàng chạy đến, thấy bộ dạng muốn chết muốn sống của con gái, ông Ninh Vũ Phi... Đau quá… Chân con bị gãy rồi.” Mã Kỳ Khiết nói trong tiếng nấc.
Lúc này bác sĩ đã kiểm tra xong, bất đắc dĩ nói: “Xương đầu gối đều đã dập nát, cần phải làm phẫu thuật, nhưng dù vậy, sau này đi đường sẽ phải dùng nạng hoặc ngồi xe lăn.”
“Cái gì?” Đáy lòng Mã Đức Vũ lạnh lẽo, đứa con gái tốt của ông ta thế mà phải trở thành người tàn tật.
“Vừa rồi hai người nói là cô bé đã bị Ninh Vũ Phi đánh, nếu người trong lời hai người đúng là người đó thì quả thật không còn cách nào để chữa khỏi cả.” Bác sĩ nói.
“Ý ông là gì?”
“Ở bệnh viện số 1 thành phố có một vị bác sĩ tên là Ninh Vũ Phi, cậu ta là một bác sĩ giải phẫu ngoại khoa vô cùng tài giỏi, có lẽ cậu ta sẽ có biện pháp để chữa trị vùng xương bị dập nát này, thế nhưng khi nãy hai người nói...” Bác sĩ không nói tiếp nữa.
Mã Đức Vũ túm chặt lấy cánh tay bác sĩ, nói: “Tôi mặc kệ, mấy ông nhất định phải giúp con gái tôi đi đứng trở lại như người bình thường, nếu không sau này bệnh viện của mấy ông cũng đừng mơ về việc nhận được bất kỳ hỗ trợ về mặt tài chính nào!”
“Tổng giám đốc Mã, chuyện không đơn giản như ông nói đâu. cho dù là bây giờ chúng tôi tiến hành phẫu thuật thì kết quả tốt nhất là không phải cắt cụt đi thôi.” Bác sĩ nói tiếp: “Hiện giờ bắp chân của con gái ông đã không còn cảm giác nữa, chứng tỏ dây thần kinh cũng có thể bị đứt rồi, người có thể nối lại dây thần kinh cũng chỉ có mình bác sĩ Ninh Vũ Phi.”
“Vậy... Vị bác sĩ đó trông như thế nào?” Mã Đức Vũ vẫn tồn tại hy vọng rằng đó chỉ là hai người trùng tên trùng họ mà thôi.
Bác sĩ nói: “Cậu ta rất trẻ, chỉ mới chừng 20 tuổi, cao khoảng 1m85, khuôn mặt khá đẹp.”
Nghe vậy, Mã Đức Vũ nháy mắt héo khô, ông ta chỉ vào con gái mình, nói: “Sao con lại đi trêu chọc Ninh Vũ Phi làm gì nữa, chẳng lẽ con không biết chúng ta không thể chọc vào cậu ta sao?”
“Ba, con không có chọc anh ta, là do anh ta không bỏ qua được cho con nên mới cố ý trả thù con.”
Mã Kỳ Khiết sao có thể nói là do mình bắt nạt người của Ninh Vũ Phi nên mới phải nhận hậu quả này.
Thay vì bảo là Mã Kỳ Khiết không dám nói ra sự thật thì nên nói là cô ta chưa bao giờ nói ra sự thật thì đúng hơn.
Bây giờ đã xác định được bác sĩ Ninh kia chính là Ninh Vũ Phi, tự nhiên cũng không còn cách nào khác để trị liệu cái chân gân này.
“Ba, ba nhất định phải giúp con, con không muốn cả đời này không thể đứng lên được.”
“Câm miệng!”
Mã Đức Vũ cầm điện thoại lên, không kiên nhẫn bắt máy: “Có chuyện gì thế, mau nói đi.”
“Tổng giám đốc Mã, đã xảy ra chuyện rồi, tất cả những công ty đang hợp tác với chúng ta đều liên tục cắt đứt quan hệ, cho dù là vi phạm hợp đồng bọn họ cũng muốn chấm dứt hợp tác với chúng ta. Phải làm thế nào bây giờ?.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.