Chương 21: Hoán thế chi mộng
Lãnh Liệt Phiêu Vũ
17/10/2020
Người dịch: Yuki ( Bạch Nhật Mộng)
” Xin chào ~~ Ta chính là Hồng Hi thái tử Hồng Tự Hỏa ~ ”
Hồng Nhược Dương rời khỏi, không bao lâu sau liền dắt theo một thiếu niên ước chừng mười bốn tuổi đi đến.
” Ách — ta là Túy Nguyệt, Hoàng Phủ Túy Nguyệt. ” Lãnh không biết làm sao để giới thiệu bản thân, chỉ có thể nói như vậy thôi.
” Nói tên của ngươi đi! Ngươi là ngươi, Túy Nguyệt là Túy Nguyệt, không thể gộp lại mà nói được, ta tin ngươi cũng không thích như vậy. ” Hồng Nhược Dương nói.
” Ta — tên trước đây gọi là Lãnh, họ Vũ. ” Lãnh nói ra cái tên đã rất lâu rồi chưa được ai gọi.
” Như vậy ta có thể gọi ngươi là Lãnh ca ca không? ” Tự Hỏa hưng phấn hỏi.
” Ách ~ ta cùng vai vế với cha ngươi, ngươi gọi ta thúc thúc là được rồi. ”
Tuy rằng lúc bản thân còn là Lãnh, căn bản vẫn chưa kịp có con —
” Người vẫn còn trẻ, đương nhiên phải gọi ca ca rồi! ” Hồng Tự Hỏa nói, làm ra vẻ vô tội.
” Được rồi, tùy ngươi, vả lại cũng chỉ có mình ngươi gọi mà thôi. ”
Lãnh không hế biết rằng, Hồng Tự Hỏa kiên trì gọi hắn là ca ca, là không muốn làm rõ sự chênh lệch tuổi tác giữa mình và Hồng Nhược Dương —
” Đúng rồi, ta còn chưa có hỏi ngươi mấy tuổi rồi! ” Lãnh nói.
” Tự Hỏa hắn năm nay mười lăm rồi, ta năm nay — cũng ba mươi rồi. ” Hồng Nhược Dương tựa như đang nói bâng quơ.
” Ha ha, thái thượng hoàng ta đây còn trẻ hơn ngươi a! ” Lãnh nhịn không được, cười nói.
” Đúng vậy a, khi xưa, hành động thoái vị của Túy Nguyệt khiến ta rất kinh ngạc, dù sao mộng tưởng của hắn còn chưa hoàn thành. ”
Mộng tưởng của Túy Nguyệt —?
” Nhưng nếu hắn đã ăn hoán thế chi mộng rồi, ta nghĩ hắn đại khái là mong Hoàng Phủ Túy Thần thay hắn hoàn thành mộng tưởng. ” Hồng Nhược Dương thở dài nói.
” — Ý của ngươi là gì? ” Lãnh cảm thấy có chút gì đó không đúng.
Vì sao Hồng Nhược Dương lại cảm thán như vậy? Là bởi vì ta và Túy Nguyệt không thể hoán đổi lại nữa sao?
” Túy nguyệt nhất định không có nói cho ngươi phải không? Dù sao thì hắn đích xác có lỗi với ngươi. ” Hồng Nhược Dương nhìn về phía ta.
Túy Nguyệt có lỗi với ta —? Sao Túy Nguyệt hoàn toàn không có nói gì với ta hết vậy —?
” Hoán thế chi mộng, là do độc thuật cộng thêm cổ thuật chế thành, những bí ẩn trong đó, đến nay vẫn không có ai hiểu rõ.
Hồng Nhược Dương không có mở miệng, Hồng Tự Hỏa liền nói thay hắn.
” Hoán thế chi mộng là bí dược quốc truyền của Hồng Hi quốc chúng ta, chỉ là — tổ tiên có nói qua, bởi vì người gần đây nhất sử dụng hoàn thế chi mộng là người nước ta, vì vậy hi vọng người trong hoàng tộc của Hồng Hi quốc chớ có thử. ” Hồng Tự Hỏa nói đến đây đột nhiên dừng lại.
” Cuối cùng thì sao? Người đó ra sao rồi? ” Ta vô cùng lo lắng, hoán thế chi mộng đó quỷ dị như vậy, Túy Nguyệt cư nhiên còn dám dùng!
” Người đó — ” Hồng Nhược Dương tiếp lời.
” Một năm sau khi ăn vào hoán thế chi mộng, và hậu thế của chính mình, cùng nhau hôi phi yên diệt* rồi. ”
…
…
…
…
…
Chú giải:
Hôi phi yên diệt: Tro bay khói mất, tan tành tro bụi.
” Xin chào ~~ Ta chính là Hồng Hi thái tử Hồng Tự Hỏa ~ ”
Hồng Nhược Dương rời khỏi, không bao lâu sau liền dắt theo một thiếu niên ước chừng mười bốn tuổi đi đến.
” Ách — ta là Túy Nguyệt, Hoàng Phủ Túy Nguyệt. ” Lãnh không biết làm sao để giới thiệu bản thân, chỉ có thể nói như vậy thôi.
” Nói tên của ngươi đi! Ngươi là ngươi, Túy Nguyệt là Túy Nguyệt, không thể gộp lại mà nói được, ta tin ngươi cũng không thích như vậy. ” Hồng Nhược Dương nói.
” Ta — tên trước đây gọi là Lãnh, họ Vũ. ” Lãnh nói ra cái tên đã rất lâu rồi chưa được ai gọi.
” Như vậy ta có thể gọi ngươi là Lãnh ca ca không? ” Tự Hỏa hưng phấn hỏi.
” Ách ~ ta cùng vai vế với cha ngươi, ngươi gọi ta thúc thúc là được rồi. ”
Tuy rằng lúc bản thân còn là Lãnh, căn bản vẫn chưa kịp có con —
” Người vẫn còn trẻ, đương nhiên phải gọi ca ca rồi! ” Hồng Tự Hỏa nói, làm ra vẻ vô tội.
” Được rồi, tùy ngươi, vả lại cũng chỉ có mình ngươi gọi mà thôi. ”
Lãnh không hế biết rằng, Hồng Tự Hỏa kiên trì gọi hắn là ca ca, là không muốn làm rõ sự chênh lệch tuổi tác giữa mình và Hồng Nhược Dương —
” Đúng rồi, ta còn chưa có hỏi ngươi mấy tuổi rồi! ” Lãnh nói.
” Tự Hỏa hắn năm nay mười lăm rồi, ta năm nay — cũng ba mươi rồi. ” Hồng Nhược Dương tựa như đang nói bâng quơ.
” Ha ha, thái thượng hoàng ta đây còn trẻ hơn ngươi a! ” Lãnh nhịn không được, cười nói.
” Đúng vậy a, khi xưa, hành động thoái vị của Túy Nguyệt khiến ta rất kinh ngạc, dù sao mộng tưởng của hắn còn chưa hoàn thành. ”
Mộng tưởng của Túy Nguyệt —?
” Nhưng nếu hắn đã ăn hoán thế chi mộng rồi, ta nghĩ hắn đại khái là mong Hoàng Phủ Túy Thần thay hắn hoàn thành mộng tưởng. ” Hồng Nhược Dương thở dài nói.
” — Ý của ngươi là gì? ” Lãnh cảm thấy có chút gì đó không đúng.
Vì sao Hồng Nhược Dương lại cảm thán như vậy? Là bởi vì ta và Túy Nguyệt không thể hoán đổi lại nữa sao?
” Túy nguyệt nhất định không có nói cho ngươi phải không? Dù sao thì hắn đích xác có lỗi với ngươi. ” Hồng Nhược Dương nhìn về phía ta.
Túy Nguyệt có lỗi với ta —? Sao Túy Nguyệt hoàn toàn không có nói gì với ta hết vậy —?
” Hoán thế chi mộng, là do độc thuật cộng thêm cổ thuật chế thành, những bí ẩn trong đó, đến nay vẫn không có ai hiểu rõ.
Hồng Nhược Dương không có mở miệng, Hồng Tự Hỏa liền nói thay hắn.
” Hoán thế chi mộng là bí dược quốc truyền của Hồng Hi quốc chúng ta, chỉ là — tổ tiên có nói qua, bởi vì người gần đây nhất sử dụng hoàn thế chi mộng là người nước ta, vì vậy hi vọng người trong hoàng tộc của Hồng Hi quốc chớ có thử. ” Hồng Tự Hỏa nói đến đây đột nhiên dừng lại.
” Cuối cùng thì sao? Người đó ra sao rồi? ” Ta vô cùng lo lắng, hoán thế chi mộng đó quỷ dị như vậy, Túy Nguyệt cư nhiên còn dám dùng!
” Người đó — ” Hồng Nhược Dương tiếp lời.
” Một năm sau khi ăn vào hoán thế chi mộng, và hậu thế của chính mình, cùng nhau hôi phi yên diệt* rồi. ”
…
…
…
…
…
Chú giải:
Hôi phi yên diệt: Tro bay khói mất, tan tành tro bụi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.