Chương 50: Thập Tự kiếm phái (1)
Lãnh Liệt Phiêu Vũ
17/10/2020
Người dịch: Bạch Nhật Mộng
Đường đến Thập Tự kiếm phái so với Liễm Nguyệt Cung, Bạch Nhật Cung thì dễ đi hơn rất nhiều, vì không có đường núi cheo leo. ( Đương nhiên đó là đối với Túy Nguyệt cùng Chỉ Kỳ của bây giờ, còn ta và Túy Thần đã có nội lực hộ thể, lần nữa cảm thán sự ảo diệu của võ công cổ đại.)
” Tuy rằng Thập Tự kiếm phái không có đường núi choe leo gập ghềnh khó đi, nhưng khu rừng âm lãnh cũng chả khá hơn đường núi là bao — ” Túy Nguyệt báo oán.
” Có lẽ cũng sắp đến rồi, Hải Dung nói là không xa lắm. ” Lãnh an ủi.
” Ân, lộ trình hai ngày đích xác không xa lắm. ” ” Ha ha — ”
Hiểu rõ Túy Nguyệt là đang báo oán, nhưng cũng đành chịu thôi, chỉ còn cách đi tiếp, nếu phải qua đêm trong khu rừng này thì quả là không phải hành động sáng suốt.
Sau khi qua thêm hai canh giờ, cuối cùng bốn người cũng nhìn thấy một viện tử cực lớn.
” Là chỗ này sao? ” Lãnh khộng dám khẳng định, đi lên trước gõ cửa vài cái.
” Đến đây đến đây — ” Một đệ tử vội vàng ra mở cửa, lại bị mỹ mạo của Lãnh chấn kinh. ( Chính là cái khuôn mặt họa hại của Túy Nguyệt —)
” — Tiên — Thiên tiên hạ phàm!! ” Vị đệ tử đó chạy ùa vào trong viện, để lại bốn người còn đang đứng đực ra đó.
” — Ta vào trước vậy — ” Ngay cả lệnh bài cũng không cần lấy ra dùng — khuôn mặt này đúng là mị lực vô biên a —
” Lãnh, sau này phải đeo khăn che mặt. ” Túy Thần không vui.
” Được rồi — đeo thì đeo — ” Thật quái lạ — đi trên phố lớn cũng không gặp phải loại người này!
Lãnh không biết rằng, kì thật là bị ánh mắt sắc bén vô địch của Túy Thần dọa sợ mà không dám nhìn y —
” Haha, bốn vị đến Thập Tự kiếm phái của ta không biết có việc gì? ” Phó chủ của Thập Tự kiếm phái mỉm cười nghênh đón.
” Đến dạo chơi! ” Túy Nguyệt không khách khí nói.
” — Hả? ” Người đó đơ ra.
” Ta nói đến dạo chơi! Lãnh đưa lệnh bài cho hắn đi! ” Túy Nguyệt nói với Lãnh.
” Đây là thứ mà chủ nhân cúa các ngươi nói cho các ngươi xem, chúng ta đến đây không có ác ý, chỉ là đi vân du mà thôi. ”
Nhìn thấy Thập Tự Lệnh, Thập Tự kiếm phái phó chủ tự nhiên an bài cho Lãnh phòng khách thượng đẳng nhất, dù sao đây cũng là khách quý của chủ tử a!
” Kì thật ta muốn lấy Thánh Nguyệt Lệnh của Liễm Nguyệt Cung ta ra, kết quả chắc cũng như thế thôi. ” Túy Nguyệt vừa phẩm trà vừa nói.
” Thánh Nguyệt Lệnh? Thứ minh chứng cho thân phận cung chủ. ” Vẫn rất hữu dụng đấy —
” Được rồi, ta ra ngoài đi dạo! Lãnh cũng cùng đi đi! ” Túy Nguyệt kéo theo Lãnh cùng đi tản bộ.
” Oa ~ Chủ nhân của căn viện lạc này cũng biết thưởng thức đó chứ! ” Túy Nguyệt cùng Lãnh đi đến một viện lạc trồng đầy cây đào.
Một đạo âm thanh từ trong của ở trong viện lạc truyền đến.
” Xin hỏi — hai vị là —? “
Đường đến Thập Tự kiếm phái so với Liễm Nguyệt Cung, Bạch Nhật Cung thì dễ đi hơn rất nhiều, vì không có đường núi cheo leo. ( Đương nhiên đó là đối với Túy Nguyệt cùng Chỉ Kỳ của bây giờ, còn ta và Túy Thần đã có nội lực hộ thể, lần nữa cảm thán sự ảo diệu của võ công cổ đại.)
” Tuy rằng Thập Tự kiếm phái không có đường núi choe leo gập ghềnh khó đi, nhưng khu rừng âm lãnh cũng chả khá hơn đường núi là bao — ” Túy Nguyệt báo oán.
” Có lẽ cũng sắp đến rồi, Hải Dung nói là không xa lắm. ” Lãnh an ủi.
” Ân, lộ trình hai ngày đích xác không xa lắm. ” ” Ha ha — ”
Hiểu rõ Túy Nguyệt là đang báo oán, nhưng cũng đành chịu thôi, chỉ còn cách đi tiếp, nếu phải qua đêm trong khu rừng này thì quả là không phải hành động sáng suốt.
Sau khi qua thêm hai canh giờ, cuối cùng bốn người cũng nhìn thấy một viện tử cực lớn.
” Là chỗ này sao? ” Lãnh khộng dám khẳng định, đi lên trước gõ cửa vài cái.
” Đến đây đến đây — ” Một đệ tử vội vàng ra mở cửa, lại bị mỹ mạo của Lãnh chấn kinh. ( Chính là cái khuôn mặt họa hại của Túy Nguyệt —)
” — Tiên — Thiên tiên hạ phàm!! ” Vị đệ tử đó chạy ùa vào trong viện, để lại bốn người còn đang đứng đực ra đó.
” — Ta vào trước vậy — ” Ngay cả lệnh bài cũng không cần lấy ra dùng — khuôn mặt này đúng là mị lực vô biên a —
” Lãnh, sau này phải đeo khăn che mặt. ” Túy Thần không vui.
” Được rồi — đeo thì đeo — ” Thật quái lạ — đi trên phố lớn cũng không gặp phải loại người này!
Lãnh không biết rằng, kì thật là bị ánh mắt sắc bén vô địch của Túy Thần dọa sợ mà không dám nhìn y —
” Haha, bốn vị đến Thập Tự kiếm phái của ta không biết có việc gì? ” Phó chủ của Thập Tự kiếm phái mỉm cười nghênh đón.
” Đến dạo chơi! ” Túy Nguyệt không khách khí nói.
” — Hả? ” Người đó đơ ra.
” Ta nói đến dạo chơi! Lãnh đưa lệnh bài cho hắn đi! ” Túy Nguyệt nói với Lãnh.
” Đây là thứ mà chủ nhân cúa các ngươi nói cho các ngươi xem, chúng ta đến đây không có ác ý, chỉ là đi vân du mà thôi. ”
Nhìn thấy Thập Tự Lệnh, Thập Tự kiếm phái phó chủ tự nhiên an bài cho Lãnh phòng khách thượng đẳng nhất, dù sao đây cũng là khách quý của chủ tử a!
” Kì thật ta muốn lấy Thánh Nguyệt Lệnh của Liễm Nguyệt Cung ta ra, kết quả chắc cũng như thế thôi. ” Túy Nguyệt vừa phẩm trà vừa nói.
” Thánh Nguyệt Lệnh? Thứ minh chứng cho thân phận cung chủ. ” Vẫn rất hữu dụng đấy —
” Được rồi, ta ra ngoài đi dạo! Lãnh cũng cùng đi đi! ” Túy Nguyệt kéo theo Lãnh cùng đi tản bộ.
” Oa ~ Chủ nhân của căn viện lạc này cũng biết thưởng thức đó chứ! ” Túy Nguyệt cùng Lãnh đi đến một viện lạc trồng đầy cây đào.
Một đạo âm thanh từ trong của ở trong viện lạc truyền đến.
” Xin hỏi — hai vị là —? “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.