Chương 37: Ngoại Truyện 5
Hoàng PhươngAnh
17/04/2021
Đã ba tháng kể từ khi đám cưới của Thành Lương và Phương Anh được diễn ra. Anh cũng bắt đầu quay trở lại với đường đua âm nhạc rồi, và để thuận tiện cho công việc của anh thì cô cũng đã chuyển vào trong đó làm việc. Hôm nay cũng như bao ngày, anh lại đi quay show giải trí tiếp. Nhưng khi vừa quay xong thì anh nhận được tin nhắn của cô “ Chồng ơi, chiều anh có quay phim không? Về đưa em đi khám nhé”
Anh lo lắng vội gọi điện thoại cho cô “Vợ bị đau ở đâu à, có cần anh về ngay không?”
Cô bắt máy và giải thích “Em không sao, chỉ là mãi chưa thấy đến tháng nên hơi lo thôi”
Anh thở phào nhẹ nhõm và nói “Lần sau nói rõ ràng cái, nói thế có ngày đâu tim mà chết mất”
“Anh quát em đấy à” Cô liền dùng ngay bài ca quen thuộc của các cô gái
“Dạ không ạ, anh nào dám cãi vợ đâu. Giờ anh chuẩn bị về, chắc chạy xe từ đây về thì mất khoảng một tiếng. 1h anh về đến thì sẽ đưa vợ đi khám, ở nhà ăn uống đầy đủ vào đừng có bỏ bữa đấy”.
“Vâng” Cô nói rồi tắt máy và đi ăn cơm, giờ cũng đã gần 12h trưa rồi. Cô phải tranh thủ ăn cơm trước khi anh về đến nhà.
Sau khi nói chuyện với cô xong thì anh vội xin phép mọi người để về trước. Và đương nhiên bị mọi người trong đoàn trêu cho là có vợ cái là không còn đi chơi với mọi người gì cả. Anh đạo diễn còn vui tính bảo là “Công nhận nóc nhà của chú Lương cao thật đấy, nói cái nghe ngay không dám cãi gì cả”. Anh chỉ biết cười trừ rồi lái xe trở về căn hộ của mình, khi về đến nhà cũng là lúc cô vừa ăn cơm xong.
Nói qua về căn hộ của cả hai ở trong này, căn hộ này nằm ở tầng 23 và cũng là căn nhà lúc trước anh từng ở, đó là một căn hộ gồm 1 phòng khách, 1 phòng bếp và 3 phòng ngủ. Tone màu chủ đạo của cả căn nhà là màu vàng chanh, mọi nội thất trong nhà đều là do anh tự tay chuẩn bị hết.
Anh đặt chìa khoá xe lên chiếc kệ tủ gần cửa và hỏi “Em làm cái gì mà giờ mới ăn xong vậy”
“Em không biết nữa, tự nhiên em chẳng muốn ăn gì cả” Cô vừa cầm đĩa táo vừa đi ra bàn uống nước và không quên trả lời anh
“Em bị chậm bao nhiêu ngày rồi” Anh chống tay lên thành sofa và hỏi
“Gần 3 tuần rồi” Cô đưa miếng táo lên miệng anh và nói
“Thế sao em không nói gì cả, mà đã thử que chưa?” Anh cắn miếng táo và hỏi cô, đôi mắt thế hiện rõ sự lo lắng
“Em chưa, định đi khám luôn cho chắc. Nhiều khi que thử cũng không chính xác nữa” Cô lắc đầu và nói
Anh không nói gì mà đứng dậy đi vào phòng lấy áo khoác và khẩu trang cho cô rồi cùng cô đi đến bệnh viện kiểm tra. Sau khi làm hết các thủ tục cần thiết thì cô được đưa vào phòng lấy máu xét nghiệm, sau khi lấy máu xong thì cô được đưa sang phòng siêu âm. Vị bác sĩ khám cho cô cũng khá là vui tính và tỉ mỉ, sau khi siêu âm xong thì bác sĩ bảo lại với hai vợ chồng là em bé được gần 8 tuần rồi và đang phát triển rất bình thường. Bác sĩ còn cẩn thận dặn hai vợ chồng về những lưu ý khi mang thai lần đầu, cũng như là chuyện ấy.
Sau khi khám xong và mua thêm một số thuốc bổ thì hai vợ chồng ra về, vừa về đến nhà thì anh ngồi thẫn thờ trên ghế sofa khiến cô cảm thấy hơi lo lắng
“Anh chưa muốn có con hay sao?”
Thành Lương lấy tay xoa nhẹ bụng của cô và nói “Không phải, chỉ là thời gian tới anh rất bận bịu nên sợ sẽ không chăm sóc tốt được cho hai mẹ con em thôi. Vả lại anh vẫn chưa tin rằng mình đã sắp lên chức bố rồi”
“Có sao đâu cơ chứ, em vẫn tự lo được cho bản thân mà” Cô nở một nụ cười trấn an anh và nói
“Nhưng anh vẫn rất lo, bình thường em đã không để ý đến sức khoẻ rồi. Giờ con có con nữa thì sao anh yên tâm đây”
Cô vội chuyển sang chủ đề khác “Em muốn ăn dâu tây, anh đi mua cho em được không?”
“Chỉ thế là giỏi, chờ tí anh xuống siêu thị mua cho” Anh cốc nhẹ lên đầu cô rồi đi mua dâu tây cho cô, anh biết là cô không muốn bàn đến chuyện chăm sóc nữa nên mới nói trống lảng đi. Nếu cô không muốn thì anh không ép, chỉ cần bản thân anh quan tâm cô nhiều hơn thì sẽ ổn thôi.
Nhưng anh không ngờ được đây chỉ là những tháng đầu tiên thôi, những tháng tiếp theo anh thực sự bị cô dày vò cho đến phát mệt, đến nỗi mà phải đón mẹ Phụng từ ngoài bắc vào để mà chăm sóc cô dùm. Ban ngày thì mẹ sẽ làm việc và bầu bạn cùng cô, còn buổi tối thì anh lại bị hành hạ đủ đường. Có hôm 1 giờ sáng đòi đi ăn phở, rồi có hôm 2 giờ sáng đòi đi ăn cơm tấm.
“Bé con à, con mau ra đời đi chứ cứ thế này bố sẽ chết vì kiệt sức mất”
_______________
Hôm nay là 26 tết rồi và em bé trong bụng cũng được hơn 8 tháng. Và hiện tại cả hai đang có mặt ở thành phố XX để chuẩn bị đón tết cùng gia đình. Nhưng đó là theo lí thuyết nói mà thôi, cả hai vợ chồng bây giờ đang có mặt ở nhà của Quang Minh và Tuyết Băng. Phải nói rằng rất lâu rồi thì mọi người mới có thời gian tụ tập nhau như vậy.
“Vừa bảo sao mãi không thấy ra” Tiến Đạt bế cô con gái của mình trên lên và nói, giờ cô nhóc đã được gần 6 tuổi rồi và đến tháng 9 năm nay con bé sẽ chính thức bước vào lớp một.
“Anh đi
Thanh Tú vừa bê đồ ăn ra bàn vừa hỏi “Mấy tháng rồi Phanh?”
Cô xoa cái bụng của mình và nói“Hơn 8 tháng rồi”
Khánh Duy bế cậu con trai của mình lên và nói “Ăn tết xong là đẻ đấy nhỉ?”
Cô đứa tay ra bế “ Cô bế tí nào, hồi trước mày nói tên gì ấy nhỉ”
Khánh Duy nói “Thanh Dương”
“Khiếp mẹ đặt cái tến như con gái” Cô nói
Thành Lương đi trong bếp đi ra và hỏi, phải nói rằng từ ngày cô có bầu đến giờ thì toàn là mẹ chồng với chồng làm việc nhà hết. Đi đến bất kì đâu cũng thế“Họ tên đầy đủ là Bùi Thanh Dương à”
“Bùi Cao Thanh Dương, lúc đầu bảo là đặt là Bùi Cao Thành Dương cơ. Xong ổng đi làm giấy khai sinh thành Bùi Cao Thanh Dương, bảo cái gì mà cho có cả tên của cả bố cả mẹ” Thanh Tú vừa giải thích vừa lườm anh chồng của mình
“Em tính đặt tên con là gì?” Hoàng Anh ngồi cạnh cô và hỏi
“Anh Lương bảo đặt là Bùi Thành Nam, còn em muốn đặt là Bùi Thành Long cơ. Chả biết thế nào nữa”
Anh đưa điện thoại của mình cho cô và nói“Có gì đâu mà không biết, em là mẹ của nó mà. Nghe em là được rồi. Mẹ vợ gọi”
Mọi người bắt đầu nhập tiệc sau khi cho tụi nhóc ăn xong, còn cô thì đi vào sau. Công nhận một điều, cả hội đều là những ông bố bà mẹ bỉm sữa hết rồi nên hễ gặp nhau thì chỉ có một chủ đề duy nhất đó là con cái. Khác hẳn với cả cái thời còn trẻ, cái thời mà chỉ biết ăn chơi mà thôi.
Vậy là đã đến ngày cậu nhóc nhà Lương –Anh ra đời rồi. Cả hai quyết định sẽ sinh con ở bệnh viện thành phố XX để cho bố mẹ hai bên dễ dàng thăm cháu và thăm con. Cậu nhóc con ra đời với cân nặng là 2,3kg và tên gọi ở nhà là Sóc. Sau hơn 5 ngày nằm viện thì hai mẹ con cuối cùng cũng được xuất viện.
Ngày mà con trai ra viện Thành Lương đã cùng vợ chụp một tấm hình với nội dung “Mừng hai mẹ con Sóc xuất viện”. Dưới bài viết rất nhiều người chúc mừng cặp đôi đã đón con trai đầu lòng nhưng mọi người đang vui mừng thì fan của anh một lần nữa lại chơi trội khi nhận cậu nhóc là chồng và liên tục gọi anh là “bố chồng tương lai”. Phải công nhận chưa thấy fan nhà nào lầy như cái nhà này, hết đòi gả Idol cho người ta, giờ lại đòi nhận Idol là bố chồng.
Vậy là Thành Lương và Phương Anh một lần nữa bước sang một trang mới của cuộc đời mình. “Chính thức lên chức bố mẹ”
_______________________________________
Anh lo lắng vội gọi điện thoại cho cô “Vợ bị đau ở đâu à, có cần anh về ngay không?”
Cô bắt máy và giải thích “Em không sao, chỉ là mãi chưa thấy đến tháng nên hơi lo thôi”
Anh thở phào nhẹ nhõm và nói “Lần sau nói rõ ràng cái, nói thế có ngày đâu tim mà chết mất”
“Anh quát em đấy à” Cô liền dùng ngay bài ca quen thuộc của các cô gái
“Dạ không ạ, anh nào dám cãi vợ đâu. Giờ anh chuẩn bị về, chắc chạy xe từ đây về thì mất khoảng một tiếng. 1h anh về đến thì sẽ đưa vợ đi khám, ở nhà ăn uống đầy đủ vào đừng có bỏ bữa đấy”.
“Vâng” Cô nói rồi tắt máy và đi ăn cơm, giờ cũng đã gần 12h trưa rồi. Cô phải tranh thủ ăn cơm trước khi anh về đến nhà.
Sau khi nói chuyện với cô xong thì anh vội xin phép mọi người để về trước. Và đương nhiên bị mọi người trong đoàn trêu cho là có vợ cái là không còn đi chơi với mọi người gì cả. Anh đạo diễn còn vui tính bảo là “Công nhận nóc nhà của chú Lương cao thật đấy, nói cái nghe ngay không dám cãi gì cả”. Anh chỉ biết cười trừ rồi lái xe trở về căn hộ của mình, khi về đến nhà cũng là lúc cô vừa ăn cơm xong.
Nói qua về căn hộ của cả hai ở trong này, căn hộ này nằm ở tầng 23 và cũng là căn nhà lúc trước anh từng ở, đó là một căn hộ gồm 1 phòng khách, 1 phòng bếp và 3 phòng ngủ. Tone màu chủ đạo của cả căn nhà là màu vàng chanh, mọi nội thất trong nhà đều là do anh tự tay chuẩn bị hết.
Anh đặt chìa khoá xe lên chiếc kệ tủ gần cửa và hỏi “Em làm cái gì mà giờ mới ăn xong vậy”
“Em không biết nữa, tự nhiên em chẳng muốn ăn gì cả” Cô vừa cầm đĩa táo vừa đi ra bàn uống nước và không quên trả lời anh
“Em bị chậm bao nhiêu ngày rồi” Anh chống tay lên thành sofa và hỏi
“Gần 3 tuần rồi” Cô đưa miếng táo lên miệng anh và nói
“Thế sao em không nói gì cả, mà đã thử que chưa?” Anh cắn miếng táo và hỏi cô, đôi mắt thế hiện rõ sự lo lắng
“Em chưa, định đi khám luôn cho chắc. Nhiều khi que thử cũng không chính xác nữa” Cô lắc đầu và nói
Anh không nói gì mà đứng dậy đi vào phòng lấy áo khoác và khẩu trang cho cô rồi cùng cô đi đến bệnh viện kiểm tra. Sau khi làm hết các thủ tục cần thiết thì cô được đưa vào phòng lấy máu xét nghiệm, sau khi lấy máu xong thì cô được đưa sang phòng siêu âm. Vị bác sĩ khám cho cô cũng khá là vui tính và tỉ mỉ, sau khi siêu âm xong thì bác sĩ bảo lại với hai vợ chồng là em bé được gần 8 tuần rồi và đang phát triển rất bình thường. Bác sĩ còn cẩn thận dặn hai vợ chồng về những lưu ý khi mang thai lần đầu, cũng như là chuyện ấy.
Sau khi khám xong và mua thêm một số thuốc bổ thì hai vợ chồng ra về, vừa về đến nhà thì anh ngồi thẫn thờ trên ghế sofa khiến cô cảm thấy hơi lo lắng
“Anh chưa muốn có con hay sao?”
Thành Lương lấy tay xoa nhẹ bụng của cô và nói “Không phải, chỉ là thời gian tới anh rất bận bịu nên sợ sẽ không chăm sóc tốt được cho hai mẹ con em thôi. Vả lại anh vẫn chưa tin rằng mình đã sắp lên chức bố rồi”
“Có sao đâu cơ chứ, em vẫn tự lo được cho bản thân mà” Cô nở một nụ cười trấn an anh và nói
“Nhưng anh vẫn rất lo, bình thường em đã không để ý đến sức khoẻ rồi. Giờ con có con nữa thì sao anh yên tâm đây”
Cô vội chuyển sang chủ đề khác “Em muốn ăn dâu tây, anh đi mua cho em được không?”
“Chỉ thế là giỏi, chờ tí anh xuống siêu thị mua cho” Anh cốc nhẹ lên đầu cô rồi đi mua dâu tây cho cô, anh biết là cô không muốn bàn đến chuyện chăm sóc nữa nên mới nói trống lảng đi. Nếu cô không muốn thì anh không ép, chỉ cần bản thân anh quan tâm cô nhiều hơn thì sẽ ổn thôi.
Nhưng anh không ngờ được đây chỉ là những tháng đầu tiên thôi, những tháng tiếp theo anh thực sự bị cô dày vò cho đến phát mệt, đến nỗi mà phải đón mẹ Phụng từ ngoài bắc vào để mà chăm sóc cô dùm. Ban ngày thì mẹ sẽ làm việc và bầu bạn cùng cô, còn buổi tối thì anh lại bị hành hạ đủ đường. Có hôm 1 giờ sáng đòi đi ăn phở, rồi có hôm 2 giờ sáng đòi đi ăn cơm tấm.
“Bé con à, con mau ra đời đi chứ cứ thế này bố sẽ chết vì kiệt sức mất”
_______________
Hôm nay là 26 tết rồi và em bé trong bụng cũng được hơn 8 tháng. Và hiện tại cả hai đang có mặt ở thành phố XX để chuẩn bị đón tết cùng gia đình. Nhưng đó là theo lí thuyết nói mà thôi, cả hai vợ chồng bây giờ đang có mặt ở nhà của Quang Minh và Tuyết Băng. Phải nói rằng rất lâu rồi thì mọi người mới có thời gian tụ tập nhau như vậy.
“Vừa bảo sao mãi không thấy ra” Tiến Đạt bế cô con gái của mình trên lên và nói, giờ cô nhóc đã được gần 6 tuổi rồi và đến tháng 9 năm nay con bé sẽ chính thức bước vào lớp một.
“Anh đi
Thanh Tú vừa bê đồ ăn ra bàn vừa hỏi “Mấy tháng rồi Phanh?”
Cô xoa cái bụng của mình và nói“Hơn 8 tháng rồi”
Khánh Duy bế cậu con trai của mình lên và nói “Ăn tết xong là đẻ đấy nhỉ?”
Cô đứa tay ra bế “ Cô bế tí nào, hồi trước mày nói tên gì ấy nhỉ”
Khánh Duy nói “Thanh Dương”
“Khiếp mẹ đặt cái tến như con gái” Cô nói
Thành Lương đi trong bếp đi ra và hỏi, phải nói rằng từ ngày cô có bầu đến giờ thì toàn là mẹ chồng với chồng làm việc nhà hết. Đi đến bất kì đâu cũng thế“Họ tên đầy đủ là Bùi Thanh Dương à”
“Bùi Cao Thanh Dương, lúc đầu bảo là đặt là Bùi Cao Thành Dương cơ. Xong ổng đi làm giấy khai sinh thành Bùi Cao Thanh Dương, bảo cái gì mà cho có cả tên của cả bố cả mẹ” Thanh Tú vừa giải thích vừa lườm anh chồng của mình
“Em tính đặt tên con là gì?” Hoàng Anh ngồi cạnh cô và hỏi
“Anh Lương bảo đặt là Bùi Thành Nam, còn em muốn đặt là Bùi Thành Long cơ. Chả biết thế nào nữa”
Anh đưa điện thoại của mình cho cô và nói“Có gì đâu mà không biết, em là mẹ của nó mà. Nghe em là được rồi. Mẹ vợ gọi”
Mọi người bắt đầu nhập tiệc sau khi cho tụi nhóc ăn xong, còn cô thì đi vào sau. Công nhận một điều, cả hội đều là những ông bố bà mẹ bỉm sữa hết rồi nên hễ gặp nhau thì chỉ có một chủ đề duy nhất đó là con cái. Khác hẳn với cả cái thời còn trẻ, cái thời mà chỉ biết ăn chơi mà thôi.
Vậy là đã đến ngày cậu nhóc nhà Lương –Anh ra đời rồi. Cả hai quyết định sẽ sinh con ở bệnh viện thành phố XX để cho bố mẹ hai bên dễ dàng thăm cháu và thăm con. Cậu nhóc con ra đời với cân nặng là 2,3kg và tên gọi ở nhà là Sóc. Sau hơn 5 ngày nằm viện thì hai mẹ con cuối cùng cũng được xuất viện.
Ngày mà con trai ra viện Thành Lương đã cùng vợ chụp một tấm hình với nội dung “Mừng hai mẹ con Sóc xuất viện”. Dưới bài viết rất nhiều người chúc mừng cặp đôi đã đón con trai đầu lòng nhưng mọi người đang vui mừng thì fan của anh một lần nữa lại chơi trội khi nhận cậu nhóc là chồng và liên tục gọi anh là “bố chồng tương lai”. Phải công nhận chưa thấy fan nhà nào lầy như cái nhà này, hết đòi gả Idol cho người ta, giờ lại đòi nhận Idol là bố chồng.
Vậy là Thành Lương và Phương Anh một lần nữa bước sang một trang mới của cuộc đời mình. “Chính thức lên chức bố mẹ”
_______________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.