Chương 9: ...... Đau.....
Con Gái Diêm Vương
14/10/2013
Dặn lòng không được khóc
Nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi
Dù biết rằng không đáng
Nhưng không hiểu sao vẫn buồn.......
Còn nó vừa khóc vừa chạy được một lúc nó đã thấm mệt và ngồi thụp xuống dưới đất và khóc tiếp. Nó vừa khóc vừa gào thét ở trong lên đầu \" tại sao chứ ???? Tại sao anh ấy lại nói mình như vậy chứ ?? Mình có làm gì sai đâu mà hay là tại anh ấy ghét mình từ trước chứ mà mình cũng có làm gì đâu mà anh ấy lại ghét mình chứ tại sao tại sao chứ ..... \"
Câu hỏi tại sao cứ vang lên trong đầu của nó đầu nó bây giờ đang rối tinh rối mù mất hết khả năng suy nghĩ của mình. Và giờ đây nó đau lắm tim của nó giờ đây như bị ai cầm lấy và bóp thật chặt làm cho trái tim ấy giờ đây đang dần dần dỉ máu từng làm trái tim của nó đang chảy máu từng giọt từng giọt dần dần chảy xuống và lan tỏa từng lớp thịt từng tế bào của nó.
Cái nỗi đau này là một nỗi đau lần đầu tiên nó phải chịu đựng trong 16 năm cuộc đời của mình. Lần đầu tiên nó làm cái việc mà nó chưa từng nghĩ đến và cũng chưa bao giờ nó nghĩ là mình làm và sẽ nhận được một kết quả mình chưa hề nghĩ đến. Cái kết quả này nó sẽ thề rằng với trời là mình sẽ không bao giờ quên và cũng sẽ lấy cái kết quả này là 1 bài học 1 tấm gương sẽ không bao giờ tỏ tình thêm với bất cứ 1 thằng con trai nào nữa trong cuộc đời của mình.
Giờ đây cái gì cũng là lần đầu tiên của nó hết. Lần đầu tỏ tình với một người con trai, trái tim quặn đau vì người con trai đó và cũng chỉ vì người con trai đó đôi mắt đen tinh nghịch kia phải rơi nước mắt.
Hiện tại nó đang rất cần rất cần ba mẹ, Hân, Nhi ở ngay bên cạnh nó vỗ về nó,an ủi nó, làm những trò vui cho nó cười và để cho nó quên đi những gì buồn phiền vừa rồi nó mới phải trải qua. Nhưng mà bây giờ lại không được như nó mong muốn không có ba mẹ không có hai đứa bạn thân của nó ở đây như trước nữa.
Không có họ thì nó phải tự mình đứng lên trong cái vấp ngã này. Đúng vậy phải tự mình đứng lên thôi lớn rồi không còn nhỏ nữa bây giờ thì nó phải tự học cách chăm sóc bản thân mình tự vượt qua những khó khăn trở ngại chông gai trước mắt. Không dựa dẫm vào bất kì một ai cả đúng vậy phải tự mình đứng dậy thôi.
Suy nghĩ như vậy nó liền cố gắng đứng lên nhưng không hiểu sao chân nó mềm nhũ ra và còn đầu nó sao thế này chóng mặt quá đi. \"Trời ơi sao thế này cố nên cố nên không sao đâu mày làm được mà Vy Anh \" nó tự dặn với với lòng mình như vậy và tự mình cố gắng đứng lên.
Và cuối cùng nó cũng đã đứng lên được nó phấn kích lắm địn hét lên nhưng không hiểu sao âm thanh vừa đưa đến thạch quản nhưng lại không thể nào ra được. Cổ họng nó đau rát, và cứ cảm giác như đang có ai nhẫn tâm cầm tay bóp chặt cổ nó vậy.
Cuối cùng mắt nó cứ tối dần tối dần không nhìn thấy gì cả cả người cứ như muốn đổ về phía đằng sau. Lúc này nó cũng thật sự muốn ngã về phía đằng sau có thể nhìn được ở trên trời có rất nhiều sao những ngôi sao lấp la lấp lánh thật đẹp và lúc này nó thật sự muốn nhắm mắt vào và ngủ một giấc thật là sâu. Nó mệt lắm rồi và nó quyết định nhắm mắt vào khi nó nhắm mắt hình như nó còn thấy một bóng đen lao ù tới và miệng người đó hình như đang lắp bắp gì đó thì phải
Chỉ nhìn được như thế và mắt nó bắt đầu nhắm vào và không mở ra nữa và cũng không biết có truyện gì đang xảy ra với mình.
Anh đỡ nó lên thấy nó đã ngất vì lí do gì thì anh không biết. Nhưng anh đoán rằng nó vừa gặp chuyện gì nên mới khóc tại vì trên mặt nó bây giờ ướt nhèm những nốt trang điểm đã bị phai nhàn do nước mắt đầu tóc bù xù. Nói chung bây giờ nhìn nó rất chi là thảm hại và có vẻ đáng thương.
- Cô gì ơi cô gì cô tỉnh lại đi _ anh vừa gọi nó vừa vỗ vỗ nhẹ mặt nó.
Nhưng hình như không có tác dụng thì phải mắt vẫn nhắm nghiền không chút động đậy. Và bây giờ trong đầu anh đang ghào thét lên rất quyết liệt tại vì lòng muốn làm anh hùng cứa mĩ nhân nên bây giờ không biết cô gái anh đang bế trên tay là ai, nhà ở đâu, để anh còn đưa về chứ.
- Trời ơi làm sao bây giờ chả lẽ lại đưa cô nàng này về nhà mình chắc trời ạ tự dưng thích......
Oh Hey boy (ah) da illo wayo (come on)
modu hanagachi da ttokgachi nal bogon
Hey girl (yeah) nan molla molla molla
noga beoriljido molla seodureuji ma Boy
My diamond ring so bling bling
boyeojulge nae Sexy swag
hanbeon bomyeon da hokhaji wenmanhamyeon da
hangbokhaji
I got thirty-one flava ttaeron vanillacheoreom dalkomhae
neol nogilla illa illa (You got that)
oneul neon jinjja keunil na
( ice cream _ Hyun A )
Đang nói đến đó tự dưng có tiếng nhạc điện thoại của nó vang lên làm cắt đứt dòng độc thoại nội tâm của anh. Anh lắng nghe và tìm chiếc điện thoại đang kêu ở trong túi xách của nó. Anh lấy chiếc điện thoại từ trog túi xách ra và nghe
- Mày mày thế nào rồi sao mãi chưa về vậy muộn rồi đó mày ơi _ đó chính là lời nói của Nhi và những lời nói đó rất to làm cho chàng trai ở đầu giây bên kia bị tưởng nhầm là chủ nhân của số điện thoại này phải để ra xa không sẽ phải đi vào bệnh viện kiểm tra tai ngay lập tức
- Cô gì ơi cô gì cô có thể vặn volum bé lại tý được không vậy tôi có việc cần nói _ anh rụt rè nói với cô tại vì anh sợ giọng nói chua ngoa kia lại vang lên một lần nữa.
Lời nói của anh làm cho đầu dây bên kia ngớ người ra không hiểu chuyện gì. Hân đang xem tivi bên cạnh Nhi thì thấy nhỏ cứ ngồi cầm điện thoại và ngẩn người ra và không nói câu nào thấy nhỏ như vậy cô liền giật lấy điện thoại và nói
- Vy Anh à thế nào rồi sắp về chưa ???
- Ớ cô là ???? _ anh nhớ người ra có 2 giọng nói khác nhau mỗi lần nó 1 kiểu khác 1 người giọng chua ngoa như kiểu bà chằn một người giọng nhẹ nhàng nghe rất êm tai. Hình như ở đầu dây bên kia có hai cô gái thì phải thấy vậy anh nói tiếp
- Chào cô. Chắc cô là người quen với chủ nhân của chiếc điện thoại này
- Anh nói vậy là sao?? _ cô bắt đầu cảm thấy lo lắng và nóng vội
- Cô từ từ nghe tôi nói đã được không ạ. _ thấy đâu bên kia không nói gì anh nói tiếp
- Tôi thấy cô gái này bị ngất ở trên đường nên tôi đỡ cô ấy dậy và gọi mãi cô ấy không tỉnh và tôi cũng không biết làm thế nào thì may quá cô đã gọi cho tôi rồi
- Hả cái gì vậy sao. Bây giờ anh đang ở đâu tôi đến đó liền _ cô nghe anh nói như vậy liền vội vội vàng vàng chân tay luống cuống không biết làm như nào
- Cô từ từ khoan bình tixng đa nghe tôi nói. Bây giờ trời cũng đã muộn rồi cô không cần phải ra đón đâu cô chỉ việc đọc địa chỉ nhà rồi tôi sẽ đưa cô gái này về liền nha được không _ anh trì hoãn lại sự vôi vàng của cô và ngỏ lời muốn giúp đỡ
- Như vậy có làm phiền anh quá không _ cô đang phân vân và do dự không biết có lên đồng ý hay không thì nhỏ đã giật lấy điện thoại và nói
- Ừm vậy cũng được. Tôi nói địa chỉ nhà anh nhớ nhớ rõ nhá nhà số ********* được rồi anh nhớ chưa làm phiền anh được không
-Rồi tôi nhớ rồi cô đợi tôi một tý _ anh nói xong rồi ngắt máy và để điện thoại vào chỗ cũ.
Bế nó ra đầu đường và bắt taxi và nói địa chỉ nhà mà vừa anh mới được nhỏ nói cho. Bế nó nên xe và đặt nó nằm trên đùi của mình và bây giờ anh mới có thời gian nhìn kĩ gương mặt của nó.
Gương mặt vẫn nhìn rõ được vẻ mặt thật là xinh xắn mang một chút trẻ con cho dù đã có một lớp phấn nhẹ phết qua trên mặt nhưng nó vẫn không hề bị mất đi. Mái tóc đen mượt bóng lộng trước những ánh đèn mập mờ và bộ váy hồng nhạt và đôi giầy hài xinh đẹp hiện nên cảm giác cho ta thấy cô nàng này thật thú vị
Anh mang theo suy nghĩ này lên trên mây nên mơi không biết đã đến nhà nó từ bao giờ còn Hân và Nhi thì đanh ra sức gõ cửa để gọi anh mà anh vẫn không biết gì phải nhờ đến anh tài xế gọi anh anh mới chịu tỉnh lại
Anh giật mình mở cửa xe và đỡ nó ra ngoài anh chưa kịp đỡ nó ra ngoài đã có một cô gái xông lên kéo anh ra khỏi người nó và tát cho anh một cái thật là đau vâng chủ nhân của cái tát đó chính là Nhi. Anh bị nhỉ tát cho một cái rõ là đau và anh cũng đang ngơ ngác không hiểu mình làm gì lại bị cô gái trước mặt mình tát
Hân choáng toàn tập không hiểu sao Nhi lại tát người con trai kia. Chả lẽ Nhi và chàng trai kia có quen nhau sao? Mà lý do gì tự dưng Nhi phi ra rồi tát người con trai kia. \"Trời kiểu gì thế này xem hai người kia đóng phim chưởng xong mà bây giờ đầu mình lại choáng váng qá trời thế này ?? Chả hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa đau đầu quá \" cô kêu gào thảm thiết ở trong đầu
Nhi giật nó khỏi tay anh và lườm cho anh một cái và một mình đỡ nó vào trong nhà không nói câu gì để lại hai người ngơ ngác đứng ngoài cổng cả hai cùng không nói với nhau câu gì chỉ đưa mắt nhìn theo hai người con gái trước mặt. và trước khi vào nhà nhỉ có để lại một câu và câu nói đó làm cho cả hai người đang ngơ ngác kia đều tỉnh
- Hân mày còn không mau vào nhà đứng ngoài đó làm gì
Câu nói này đã làm cho Hân tỉnh và nhìn sang người con trai trước mặt và tiến tới đó và hỏi anh
- Anh với Nhi quen nhau sao ????? _ cô nhẹ nhàng hỏi anh
- Không tôi không biết cô ta là ai cả_ anh trả lời với chất giọng hơi hơi bực tức tại vì vô duyên vô cớ bị ăn một cái tát rõ đau
- Thế tại sao nó lại làm vậy với anh ??????
- Tôi sao biết được hình như có gì đó hiểu nhầm thì phải đó cô
- Chắc vậy rồi mà anh tên gì cho tôi xin số điện thoại để đáp ơn được không ??? _ cô hỏi bằng giọng có chút áy náy
- Tôi tên Phong còn số điện thoại tôi không thể cho được mà thôi cũng muộn rồi cô vào nhà đi tôi về đây _ nói xong anh nhảy lên chiếc taxi rồi về luôn không để cho cô kịp nói câu nào
Thấy vậy cô quay đi vào nhà bước chân vào nhà thấy phòng khách không có ai cô nghĩ chắc nhỏ và nó ở trên phòng rồi và cô liền chạy thật nhanh nên phòng nó để xem tình hình của nó như thế nào rồi. Vào phòng thấy nhỏ đã thay quần áo cho nó xong và trên trán nó có đắp một chiếc khăn mặt cô nhẹ nhàng bước vào và hỏi
- Nó sao rồi
- Không sao sốt nhẹ thôi à
- Thế thì tốt rồi. À mà sao mày lại tát anh chàng kia vậy?????
- Hắn dám làm cho Vy Anh như này tao chỉ dành cho hắn một cái tát là may lắm rồi đó _ nhỏ vừa nói vừa nghiến răng kèn kẹt lỗ rõ sự chưa thỏa mãn
- Hả mày bảo cái gì cơ. Mày hiểu nhầm rồi không phải như mày nghĩ đâu mà....
- Khát nước quá khát nước _ câu nói của nó đã làm 2 người kia dừng lại và quay mặt về hướng nó và thế là Nhi quay ra ngoài của và xuông nhà lấy nuiwsc cho nó.
Lấy xong nước uống xong nó lại nằm xuống ngủ tiếp và hai người kia cũng thôi không đề cập đến truyện kia nữa. Và hai người cũng đã mệt cùng nhau nằm xuống cạnh nó mà ngủ không biết trời biết đất đâu.
6h sáng hôm sau
- Sao không ngủ nữa đi dậy gì mà sớm vậy mày. _ đó là câu hỏi của Hân khi Hân thấy nó dậy
- Ờm tao không buồn ngủ nữa rồi _ nói xong nó đi xuống giường và bước vào nhà tắm
Lúc nó đi không may đụng chạm vào Nhi và cũng đã làm Nhi tỉnh giấc theo. Nhỏ ưỡn người dậy mắt vẫn còn hơi lơ ma lơ mơ nhìn không rõ. Ngơ ngác đưa đầu nhìn sang bên cạnh và nói
- Sao chúng mày dậy sớm thế
- Ai biết nó dậy sớm động đậy làm tao dậy theo mà. À mà mày đừng nhắc và hỏi han gì chuyện tối qua với nó nha
- Ờm tao biết rồi không phải bảo
Nói xong nhỏ lại chùm chăn ngủ tiếp còn cô thì đi xuống dưới nhà VSCN rồi nấu mì tôm cho 2 đứa kia. Còn nó đứng trong nhà vệ sinh và nghĩ lại những chuyện xảy ra tối qua. Nó ngồi thụp xuống dưới đất ôm mặt hiện tại nó thật sự muốn khóc muốn khóc để cho thỏa đi sự nhục nhã cho vơi đi những lỗi buồn của những tình cảm đơn phương mà lần đầu tiên trong đời mình có được.
Vậy nên nó ngồi thụp xuống dưới sàn mà khóc nhưng nó không giám khóc to vì sợ hai đứa bạn thân của mình nghe thấy. Nó không muốn như vậy tại vì sao tại vì mó là người luôn luôn lạc quan vui vẻ trong mắt bọn họ. Nó không muốn họ biết thật ra nó là người yêu đuối như thế nào nếu họ biết nó là người yếu đuối thì họ sẽ luôn bao bọc nó như em bé vậy nó biết mà. Họ rất yêu quý nó họ là hai người bạn mà hiểu nó nhất. Hai người bạn mà nó yêu quý nhất tin tưởng nhât nên vì vậy nó không muốn họ buồn vì nó.
Nghĩ vậy nên nó sẽ không để cho họ biết rằng nó đang khóc. Nghĩ đến đây cô tự nhiên đứng dậy lau mặt lau sạch những giọt nước mắt không đáng rơi ra khỏi đôi mắt của nó. Nó đi ra ngoài và cố gắng hít thở thật sâu và nở một nụ cười tự động viên mình
Nhìn lên giường không thấy Hân đâu nó liền đoán chắc rằng Hân đã xuống dưới nhà rồi. Thấy vậy nó nhảy bổ nên giường chọc léc Nhi. Nhi đang ngủ thấy cái gì đó cứ buồn buồn ngứa ngứa và có một cái gì đó đè ngang thắt lưng thật khó thở và nhỏ cứ ngọ nguậy như con sâu và nó thì ngồi lên trên người nó và ra sức cù nó và cười toe toét. Lúc nó cười và nhỏ đã biết được chuyện gì xảy ra với mình và nhỏ cũng xoay người và cũng đưa tay lên chọc léc nó
Hai đứa cứ đùa nhau như vậy mà không để ý có một nười nữa đang đứng ở cửa để nhìn và mỉm cười. Hân đứng ở cửa và suy nghĩ \" Vy Anh à hãy mãi cười nên giữ mãi nụ cười tươi này nha. Đừng đánh mất nụ cười này vì những chuyện không đáng đối với mình nha bạn của tôi. Hãy mãi mãi quên đi chuyện tối qua nha đừng nhớ tới nó nữa \" . Nghĩ như vậy xong cô cũng muốn đùa với hai đứa bạn của mình và như vậy cô chạy ù vào đè nên người hai đứa kia cứ như vậy lăn lăn
Và cứ như vậy ba cô gái 3 tính cách mỗi người một khuôn mặt mỗi người có mỗi ước mơ riêng nhưng lại rất thân với nhau chơi với nhau từ bé đến lớp ai cũng hiểu được tính của ai và truyện gì cũng chia sẻ cho nhau. Nhưng liệu tình bạn này sẽ mãi còn giữ lại hay sẽ bị mất đi trong những năm tháng gần đây?????
Nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi
Dù biết rằng không đáng
Nhưng không hiểu sao vẫn buồn.......
Còn nó vừa khóc vừa chạy được một lúc nó đã thấm mệt và ngồi thụp xuống dưới đất và khóc tiếp. Nó vừa khóc vừa gào thét ở trong lên đầu \" tại sao chứ ???? Tại sao anh ấy lại nói mình như vậy chứ ?? Mình có làm gì sai đâu mà hay là tại anh ấy ghét mình từ trước chứ mà mình cũng có làm gì đâu mà anh ấy lại ghét mình chứ tại sao tại sao chứ ..... \"
Câu hỏi tại sao cứ vang lên trong đầu của nó đầu nó bây giờ đang rối tinh rối mù mất hết khả năng suy nghĩ của mình. Và giờ đây nó đau lắm tim của nó giờ đây như bị ai cầm lấy và bóp thật chặt làm cho trái tim ấy giờ đây đang dần dần dỉ máu từng làm trái tim của nó đang chảy máu từng giọt từng giọt dần dần chảy xuống và lan tỏa từng lớp thịt từng tế bào của nó.
Cái nỗi đau này là một nỗi đau lần đầu tiên nó phải chịu đựng trong 16 năm cuộc đời của mình. Lần đầu tiên nó làm cái việc mà nó chưa từng nghĩ đến và cũng chưa bao giờ nó nghĩ là mình làm và sẽ nhận được một kết quả mình chưa hề nghĩ đến. Cái kết quả này nó sẽ thề rằng với trời là mình sẽ không bao giờ quên và cũng sẽ lấy cái kết quả này là 1 bài học 1 tấm gương sẽ không bao giờ tỏ tình thêm với bất cứ 1 thằng con trai nào nữa trong cuộc đời của mình.
Giờ đây cái gì cũng là lần đầu tiên của nó hết. Lần đầu tỏ tình với một người con trai, trái tim quặn đau vì người con trai đó và cũng chỉ vì người con trai đó đôi mắt đen tinh nghịch kia phải rơi nước mắt.
Hiện tại nó đang rất cần rất cần ba mẹ, Hân, Nhi ở ngay bên cạnh nó vỗ về nó,an ủi nó, làm những trò vui cho nó cười và để cho nó quên đi những gì buồn phiền vừa rồi nó mới phải trải qua. Nhưng mà bây giờ lại không được như nó mong muốn không có ba mẹ không có hai đứa bạn thân của nó ở đây như trước nữa.
Không có họ thì nó phải tự mình đứng lên trong cái vấp ngã này. Đúng vậy phải tự mình đứng lên thôi lớn rồi không còn nhỏ nữa bây giờ thì nó phải tự học cách chăm sóc bản thân mình tự vượt qua những khó khăn trở ngại chông gai trước mắt. Không dựa dẫm vào bất kì một ai cả đúng vậy phải tự mình đứng dậy thôi.
Suy nghĩ như vậy nó liền cố gắng đứng lên nhưng không hiểu sao chân nó mềm nhũ ra và còn đầu nó sao thế này chóng mặt quá đi. \"Trời ơi sao thế này cố nên cố nên không sao đâu mày làm được mà Vy Anh \" nó tự dặn với với lòng mình như vậy và tự mình cố gắng đứng lên.
Và cuối cùng nó cũng đã đứng lên được nó phấn kích lắm địn hét lên nhưng không hiểu sao âm thanh vừa đưa đến thạch quản nhưng lại không thể nào ra được. Cổ họng nó đau rát, và cứ cảm giác như đang có ai nhẫn tâm cầm tay bóp chặt cổ nó vậy.
Cuối cùng mắt nó cứ tối dần tối dần không nhìn thấy gì cả cả người cứ như muốn đổ về phía đằng sau. Lúc này nó cũng thật sự muốn ngã về phía đằng sau có thể nhìn được ở trên trời có rất nhiều sao những ngôi sao lấp la lấp lánh thật đẹp và lúc này nó thật sự muốn nhắm mắt vào và ngủ một giấc thật là sâu. Nó mệt lắm rồi và nó quyết định nhắm mắt vào khi nó nhắm mắt hình như nó còn thấy một bóng đen lao ù tới và miệng người đó hình như đang lắp bắp gì đó thì phải
Chỉ nhìn được như thế và mắt nó bắt đầu nhắm vào và không mở ra nữa và cũng không biết có truyện gì đang xảy ra với mình.
Anh đỡ nó lên thấy nó đã ngất vì lí do gì thì anh không biết. Nhưng anh đoán rằng nó vừa gặp chuyện gì nên mới khóc tại vì trên mặt nó bây giờ ướt nhèm những nốt trang điểm đã bị phai nhàn do nước mắt đầu tóc bù xù. Nói chung bây giờ nhìn nó rất chi là thảm hại và có vẻ đáng thương.
- Cô gì ơi cô gì cô tỉnh lại đi _ anh vừa gọi nó vừa vỗ vỗ nhẹ mặt nó.
Nhưng hình như không có tác dụng thì phải mắt vẫn nhắm nghiền không chút động đậy. Và bây giờ trong đầu anh đang ghào thét lên rất quyết liệt tại vì lòng muốn làm anh hùng cứa mĩ nhân nên bây giờ không biết cô gái anh đang bế trên tay là ai, nhà ở đâu, để anh còn đưa về chứ.
- Trời ơi làm sao bây giờ chả lẽ lại đưa cô nàng này về nhà mình chắc trời ạ tự dưng thích......
Oh Hey boy (ah) da illo wayo (come on)
modu hanagachi da ttokgachi nal bogon
Hey girl (yeah) nan molla molla molla
noga beoriljido molla seodureuji ma Boy
My diamond ring so bling bling
boyeojulge nae Sexy swag
hanbeon bomyeon da hokhaji wenmanhamyeon da
hangbokhaji
I got thirty-one flava ttaeron vanillacheoreom dalkomhae
neol nogilla illa illa (You got that)
oneul neon jinjja keunil na
( ice cream _ Hyun A )
Đang nói đến đó tự dưng có tiếng nhạc điện thoại của nó vang lên làm cắt đứt dòng độc thoại nội tâm của anh. Anh lắng nghe và tìm chiếc điện thoại đang kêu ở trong túi xách của nó. Anh lấy chiếc điện thoại từ trog túi xách ra và nghe
- Mày mày thế nào rồi sao mãi chưa về vậy muộn rồi đó mày ơi _ đó chính là lời nói của Nhi và những lời nói đó rất to làm cho chàng trai ở đầu giây bên kia bị tưởng nhầm là chủ nhân của số điện thoại này phải để ra xa không sẽ phải đi vào bệnh viện kiểm tra tai ngay lập tức
- Cô gì ơi cô gì cô có thể vặn volum bé lại tý được không vậy tôi có việc cần nói _ anh rụt rè nói với cô tại vì anh sợ giọng nói chua ngoa kia lại vang lên một lần nữa.
Lời nói của anh làm cho đầu dây bên kia ngớ người ra không hiểu chuyện gì. Hân đang xem tivi bên cạnh Nhi thì thấy nhỏ cứ ngồi cầm điện thoại và ngẩn người ra và không nói câu nào thấy nhỏ như vậy cô liền giật lấy điện thoại và nói
- Vy Anh à thế nào rồi sắp về chưa ???
- Ớ cô là ???? _ anh nhớ người ra có 2 giọng nói khác nhau mỗi lần nó 1 kiểu khác 1 người giọng chua ngoa như kiểu bà chằn một người giọng nhẹ nhàng nghe rất êm tai. Hình như ở đầu dây bên kia có hai cô gái thì phải thấy vậy anh nói tiếp
- Chào cô. Chắc cô là người quen với chủ nhân của chiếc điện thoại này
- Anh nói vậy là sao?? _ cô bắt đầu cảm thấy lo lắng và nóng vội
- Cô từ từ nghe tôi nói đã được không ạ. _ thấy đâu bên kia không nói gì anh nói tiếp
- Tôi thấy cô gái này bị ngất ở trên đường nên tôi đỡ cô ấy dậy và gọi mãi cô ấy không tỉnh và tôi cũng không biết làm thế nào thì may quá cô đã gọi cho tôi rồi
- Hả cái gì vậy sao. Bây giờ anh đang ở đâu tôi đến đó liền _ cô nghe anh nói như vậy liền vội vội vàng vàng chân tay luống cuống không biết làm như nào
- Cô từ từ khoan bình tixng đa nghe tôi nói. Bây giờ trời cũng đã muộn rồi cô không cần phải ra đón đâu cô chỉ việc đọc địa chỉ nhà rồi tôi sẽ đưa cô gái này về liền nha được không _ anh trì hoãn lại sự vôi vàng của cô và ngỏ lời muốn giúp đỡ
- Như vậy có làm phiền anh quá không _ cô đang phân vân và do dự không biết có lên đồng ý hay không thì nhỏ đã giật lấy điện thoại và nói
- Ừm vậy cũng được. Tôi nói địa chỉ nhà anh nhớ nhớ rõ nhá nhà số ********* được rồi anh nhớ chưa làm phiền anh được không
-Rồi tôi nhớ rồi cô đợi tôi một tý _ anh nói xong rồi ngắt máy và để điện thoại vào chỗ cũ.
Bế nó ra đầu đường và bắt taxi và nói địa chỉ nhà mà vừa anh mới được nhỏ nói cho. Bế nó nên xe và đặt nó nằm trên đùi của mình và bây giờ anh mới có thời gian nhìn kĩ gương mặt của nó.
Gương mặt vẫn nhìn rõ được vẻ mặt thật là xinh xắn mang một chút trẻ con cho dù đã có một lớp phấn nhẹ phết qua trên mặt nhưng nó vẫn không hề bị mất đi. Mái tóc đen mượt bóng lộng trước những ánh đèn mập mờ và bộ váy hồng nhạt và đôi giầy hài xinh đẹp hiện nên cảm giác cho ta thấy cô nàng này thật thú vị
Anh mang theo suy nghĩ này lên trên mây nên mơi không biết đã đến nhà nó từ bao giờ còn Hân và Nhi thì đanh ra sức gõ cửa để gọi anh mà anh vẫn không biết gì phải nhờ đến anh tài xế gọi anh anh mới chịu tỉnh lại
Anh giật mình mở cửa xe và đỡ nó ra ngoài anh chưa kịp đỡ nó ra ngoài đã có một cô gái xông lên kéo anh ra khỏi người nó và tát cho anh một cái thật là đau vâng chủ nhân của cái tát đó chính là Nhi. Anh bị nhỉ tát cho một cái rõ là đau và anh cũng đang ngơ ngác không hiểu mình làm gì lại bị cô gái trước mặt mình tát
Hân choáng toàn tập không hiểu sao Nhi lại tát người con trai kia. Chả lẽ Nhi và chàng trai kia có quen nhau sao? Mà lý do gì tự dưng Nhi phi ra rồi tát người con trai kia. \"Trời kiểu gì thế này xem hai người kia đóng phim chưởng xong mà bây giờ đầu mình lại choáng váng qá trời thế này ?? Chả hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa đau đầu quá \" cô kêu gào thảm thiết ở trong đầu
Nhi giật nó khỏi tay anh và lườm cho anh một cái và một mình đỡ nó vào trong nhà không nói câu gì để lại hai người ngơ ngác đứng ngoài cổng cả hai cùng không nói với nhau câu gì chỉ đưa mắt nhìn theo hai người con gái trước mặt. và trước khi vào nhà nhỉ có để lại một câu và câu nói đó làm cho cả hai người đang ngơ ngác kia đều tỉnh
- Hân mày còn không mau vào nhà đứng ngoài đó làm gì
Câu nói này đã làm cho Hân tỉnh và nhìn sang người con trai trước mặt và tiến tới đó và hỏi anh
- Anh với Nhi quen nhau sao ????? _ cô nhẹ nhàng hỏi anh
- Không tôi không biết cô ta là ai cả_ anh trả lời với chất giọng hơi hơi bực tức tại vì vô duyên vô cớ bị ăn một cái tát rõ đau
- Thế tại sao nó lại làm vậy với anh ??????
- Tôi sao biết được hình như có gì đó hiểu nhầm thì phải đó cô
- Chắc vậy rồi mà anh tên gì cho tôi xin số điện thoại để đáp ơn được không ??? _ cô hỏi bằng giọng có chút áy náy
- Tôi tên Phong còn số điện thoại tôi không thể cho được mà thôi cũng muộn rồi cô vào nhà đi tôi về đây _ nói xong anh nhảy lên chiếc taxi rồi về luôn không để cho cô kịp nói câu nào
Thấy vậy cô quay đi vào nhà bước chân vào nhà thấy phòng khách không có ai cô nghĩ chắc nhỏ và nó ở trên phòng rồi và cô liền chạy thật nhanh nên phòng nó để xem tình hình của nó như thế nào rồi. Vào phòng thấy nhỏ đã thay quần áo cho nó xong và trên trán nó có đắp một chiếc khăn mặt cô nhẹ nhàng bước vào và hỏi
- Nó sao rồi
- Không sao sốt nhẹ thôi à
- Thế thì tốt rồi. À mà sao mày lại tát anh chàng kia vậy?????
- Hắn dám làm cho Vy Anh như này tao chỉ dành cho hắn một cái tát là may lắm rồi đó _ nhỏ vừa nói vừa nghiến răng kèn kẹt lỗ rõ sự chưa thỏa mãn
- Hả mày bảo cái gì cơ. Mày hiểu nhầm rồi không phải như mày nghĩ đâu mà....
- Khát nước quá khát nước _ câu nói của nó đã làm 2 người kia dừng lại và quay mặt về hướng nó và thế là Nhi quay ra ngoài của và xuông nhà lấy nuiwsc cho nó.
Lấy xong nước uống xong nó lại nằm xuống ngủ tiếp và hai người kia cũng thôi không đề cập đến truyện kia nữa. Và hai người cũng đã mệt cùng nhau nằm xuống cạnh nó mà ngủ không biết trời biết đất đâu.
6h sáng hôm sau
- Sao không ngủ nữa đi dậy gì mà sớm vậy mày. _ đó là câu hỏi của Hân khi Hân thấy nó dậy
- Ờm tao không buồn ngủ nữa rồi _ nói xong nó đi xuống giường và bước vào nhà tắm
Lúc nó đi không may đụng chạm vào Nhi và cũng đã làm Nhi tỉnh giấc theo. Nhỏ ưỡn người dậy mắt vẫn còn hơi lơ ma lơ mơ nhìn không rõ. Ngơ ngác đưa đầu nhìn sang bên cạnh và nói
- Sao chúng mày dậy sớm thế
- Ai biết nó dậy sớm động đậy làm tao dậy theo mà. À mà mày đừng nhắc và hỏi han gì chuyện tối qua với nó nha
- Ờm tao biết rồi không phải bảo
Nói xong nhỏ lại chùm chăn ngủ tiếp còn cô thì đi xuống dưới nhà VSCN rồi nấu mì tôm cho 2 đứa kia. Còn nó đứng trong nhà vệ sinh và nghĩ lại những chuyện xảy ra tối qua. Nó ngồi thụp xuống dưới đất ôm mặt hiện tại nó thật sự muốn khóc muốn khóc để cho thỏa đi sự nhục nhã cho vơi đi những lỗi buồn của những tình cảm đơn phương mà lần đầu tiên trong đời mình có được.
Vậy nên nó ngồi thụp xuống dưới sàn mà khóc nhưng nó không giám khóc to vì sợ hai đứa bạn thân của mình nghe thấy. Nó không muốn như vậy tại vì sao tại vì mó là người luôn luôn lạc quan vui vẻ trong mắt bọn họ. Nó không muốn họ biết thật ra nó là người yêu đuối như thế nào nếu họ biết nó là người yếu đuối thì họ sẽ luôn bao bọc nó như em bé vậy nó biết mà. Họ rất yêu quý nó họ là hai người bạn mà hiểu nó nhất. Hai người bạn mà nó yêu quý nhất tin tưởng nhât nên vì vậy nó không muốn họ buồn vì nó.
Nghĩ vậy nên nó sẽ không để cho họ biết rằng nó đang khóc. Nghĩ đến đây cô tự nhiên đứng dậy lau mặt lau sạch những giọt nước mắt không đáng rơi ra khỏi đôi mắt của nó. Nó đi ra ngoài và cố gắng hít thở thật sâu và nở một nụ cười tự động viên mình
Nhìn lên giường không thấy Hân đâu nó liền đoán chắc rằng Hân đã xuống dưới nhà rồi. Thấy vậy nó nhảy bổ nên giường chọc léc Nhi. Nhi đang ngủ thấy cái gì đó cứ buồn buồn ngứa ngứa và có một cái gì đó đè ngang thắt lưng thật khó thở và nhỏ cứ ngọ nguậy như con sâu và nó thì ngồi lên trên người nó và ra sức cù nó và cười toe toét. Lúc nó cười và nhỏ đã biết được chuyện gì xảy ra với mình và nhỏ cũng xoay người và cũng đưa tay lên chọc léc nó
Hai đứa cứ đùa nhau như vậy mà không để ý có một nười nữa đang đứng ở cửa để nhìn và mỉm cười. Hân đứng ở cửa và suy nghĩ \" Vy Anh à hãy mãi cười nên giữ mãi nụ cười tươi này nha. Đừng đánh mất nụ cười này vì những chuyện không đáng đối với mình nha bạn của tôi. Hãy mãi mãi quên đi chuyện tối qua nha đừng nhớ tới nó nữa \" . Nghĩ như vậy xong cô cũng muốn đùa với hai đứa bạn của mình và như vậy cô chạy ù vào đè nên người hai đứa kia cứ như vậy lăn lăn
Và cứ như vậy ba cô gái 3 tính cách mỗi người một khuôn mặt mỗi người có mỗi ước mơ riêng nhưng lại rất thân với nhau chơi với nhau từ bé đến lớp ai cũng hiểu được tính của ai và truyện gì cũng chia sẻ cho nhau. Nhưng liệu tình bạn này sẽ mãi còn giữ lại hay sẽ bị mất đi trong những năm tháng gần đây?????
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.