Chương 78: Ngại ngùng, xấu hổ
Linhh yy
31/07/2022
Sáng hôm sau độ khoảng tám giờ, hai thân thể đang quấn chặt nhau đang
trên giường ôm nhau ngủ, cô ngủ miên man không biết trời đất gì, vì hôm
qua bị anh hành đến khi chịu không nổi thì đã ngất đi,còn mọi thứ về sau cô chẳng biết gì? Cứ việc ngủ cho đến giờ này vẫn chưa có dấu hiệu muốn dậy. Còn về anh thì khác,sau khi ăn cô xong nên anh đã tỉnh dậy trước
cô,anh ngắm nhìn khuôn mặt cô ngủ say,trông rất đáng yêu,hai gò má của
cô mềm mềm lại đỏ ửng lên, khiến anh thích thú ngón trỏ cứ chọc vào má
cô,dù chọc thì chọc nhưng cô vẫn ngủ rất say.
Anh nhìn xuống phần cổ và xương quai xanh của cô, có rất nhiều dấu xanh đỏ tím do anh để lại, nhìn vào cũng không tệ bao nhiêu la dấu do anh để lại cho cô,nếu cô thức dậy mà thấy như vậy không mắng mới lạ. Tấm chăn che hờ hững, đôi gò bồng ẩn hiện trong lớp chăn đó khiến anh cứ phải nuốt nước bọt, người ta nói vào buổi sáng sớm đàn ông hay động dục, nhưng anh muốn cũng không được, nếu mà làm thêm nữa thế nào cô cũng giận anh cho xem nên đành nén vào vậy. Cứ như vậy anh cứ nhìn cô ngủ cho đến khi cô thức dậy thì thôi.
Độ khoảng tám giờ rưỡi cô mới bắt đầu có dấu hiệu tỉnh dậy, đôi lông mày của cô nheo nheo lên, khuôn mặt cô bắt đầu nhăn nhó chắc là cử động phía dưới nên cô khó chịu, cô từ từ mở mắt ra đầu tiên là nhìn lên trần nhà, mắt cô vẫn còn muốn cụp xuống để nhắm mắt ngủ, nhưng cô lấy tay dụi vài cái sau đó mới tỉnh táo, cô nhìn trần nha một lúc sau đó mới quay đầu nhìn về phía anh,cô giật mình thấy anh nhìn cô nảy giờ, cô bắt đầu đỏ mặt xấu hổ đôi mắt đảo đi chỗ khác rồi chùm chăn lên đầu. Anh mỉm cười với sự đáng yêu này của cô,từ lúc cô thức dậy anh đều nhìn thấy hành động vẫn còn buồn ngủ của cô,thì đã muốn cười rồi nhưng vẫn phải nén lại, đến khi cô mắc cỡ thì anh càng yêu cô hơn.
Anh xích người lại gỡ chăn ra nhìn cô,cô xấu hổ không muốn để anh nhìn nên cả hai cứ giựt qua giựt lại, nhưng sức của cô thì lam sao bằng anh,nên cuối cùng cũng bị anh nhìn thấy bộ dạng của cô như thế này? Anh nhìn cô rồi tay anh vén tóc lên giúp cô, rồi mới lên tiếng.
- - Em không sợ nghẹt thở hay sao ma trùm chăn vậy?
- - Không.
- - Sao vậy khó chịu ở đâu sao?
- - Không có.
- - Nhưng sao giọng em yếu xìu vậy?
- - Không phải tại anh sao?
- - Sao lại tại anh.
- - Thì tối hôm qua anh...
- - Anh làm sao? ( mỉm cười).
- - Anh ức hiếp người quá đáng. ( mếu máo sắp khóc).
- - Được rồi là tại anh không tốt ngoan không khóc nhé.( ôm cô vào lòng).
- - Tên xấu xa nhà anh.( đánh lên vai anh).
- - Anh là tên xấu xa vì vậy bảo bối của anh không khóc nhé anh đau.
Anh bao bọc cô trong mình,vỗ về an ủi cô,cô cũng thấy mình không còn buồn bực nữa,nên cũng không còn nghe tiếng thút thít của cô,anh ôm cô rồi hôn lên tóc cô nhằm sự che chở cho cô,hai người ôm nhau trên giường vẫn chưa chịu xuống, còn cô thì suy nghĩ gì đó rồi cũng thốt ra hỏi anh.
- - Hôm qua anh làm bao nhiêu cái?
- - Chắc khoảng bốn hay năm gì đó.
- - Sao? Sức anh là trâu hả?
- - Cũng không biết, càng ăn em anh càng có sức hơn.
- - Vậy còn gì nữa chứ,em...anh đúng là đồ cầm thú.
- - Cầm thú mà ăn được em anh cũng toại nguyện.
- - Biến thái anh tránh ra đi aaa.....
- - Bảo bối em sao vậy?
- - Đau...phía dưới đau lắm.
- - Anh xin lỗi đều tại anh.
- - Mỗi lần anh lam xong cũng nói xin lỗi, nhưng anh có nhẹ nhàng đâu.
- - Bảo bối đừng giận mà,anh sai rồi.
- - Kệ anh. ( cô xoay mặt chỗ khác không đối ngoài anh).
- - Bảo bối đừng vậy mà lần sau sẽ không như vậy nữa.
- - Còn có lần sau?
- - Anh....
- - Em muốn đi tắm.
- - Anh bế em.
Anh bế cô vào trong vệ sinh, anh đặc cô xuống bồn tắm rồi xả nước ra cho cô, xả xong anh cứ đi qua rồi đi lại trước mặt cô,đã vậy anh còn không mặc đồ khiến cô đỏ mặt xoay chỗ khác rồi nói.
- - Anh ra... ngoài đi em tự tắm được.
- - Nhưng anh muốn tắm chung với em,tiết kiệm nước.
- - Ơ...
Anh nói xong liền bước vào cô ngỡ ngàng nhìn anh,sau đó lại quay mặt đi cô không muốn anh thấy gương mặt mặt cô đỏ lên,anh thấy cô là lạ liền quay người cô lại,cô lấy tay che hai mắt lại, anh khó hiểu không biết cô che mắt lam gì thì hỏi.
- - Em sao vậy, sao lại che mắt?
- - Em..em không sao.
- - Thật không.
- - Thật mà.
- - Vậy em gỡ tay ra đi...
- - Không em không gỡ. ( cô phản ứng kịch liệt).
- - Không gỡ vậy sao nhìn?
- - Em...thì kệ em đi anh tắm của anh đi.
Mặt cô đỏ dần lên,anh thấy kì quặc nhìn xuống phía dưới rồi nhớ lại lúc nãy, thi biết cô ngượng ngùng cái gì? Anh cười cười rồi gỡ tay cô ra, cô vẫn nhắm mắt anh lên tiếng.
- - Cái gì em cũng thấy hết rồi che làm gì?
- - Em không có.
- - Không có vậy em mở mắt ra nhìn anh đi.
- - Em không...ưm...ư..
Anh lại một lần nữa hôn cô,nụ hôn nhẹ nhàng da diết,anh cũng nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn này, cả hai hăng say hôn nhau không rời, ban tay của anh cũng không nhàn rỗi mà di chuyển lên gò bồng của cô mà xoa nắn,hai tay cô thi vòng qua cổ anh rồi hôn anh,hôn một lúc cả hai mới chịu rời ra cô nhìn anh mãn nguyện vì ăn đậu hũ của cô thì tươi tắn lên,cô đánh lên vai anh trách mắng,anh chỉ cười rồi thôi.
Anh nhìn xuống phần cổ và xương quai xanh của cô, có rất nhiều dấu xanh đỏ tím do anh để lại, nhìn vào cũng không tệ bao nhiêu la dấu do anh để lại cho cô,nếu cô thức dậy mà thấy như vậy không mắng mới lạ. Tấm chăn che hờ hững, đôi gò bồng ẩn hiện trong lớp chăn đó khiến anh cứ phải nuốt nước bọt, người ta nói vào buổi sáng sớm đàn ông hay động dục, nhưng anh muốn cũng không được, nếu mà làm thêm nữa thế nào cô cũng giận anh cho xem nên đành nén vào vậy. Cứ như vậy anh cứ nhìn cô ngủ cho đến khi cô thức dậy thì thôi.
Độ khoảng tám giờ rưỡi cô mới bắt đầu có dấu hiệu tỉnh dậy, đôi lông mày của cô nheo nheo lên, khuôn mặt cô bắt đầu nhăn nhó chắc là cử động phía dưới nên cô khó chịu, cô từ từ mở mắt ra đầu tiên là nhìn lên trần nhà, mắt cô vẫn còn muốn cụp xuống để nhắm mắt ngủ, nhưng cô lấy tay dụi vài cái sau đó mới tỉnh táo, cô nhìn trần nha một lúc sau đó mới quay đầu nhìn về phía anh,cô giật mình thấy anh nhìn cô nảy giờ, cô bắt đầu đỏ mặt xấu hổ đôi mắt đảo đi chỗ khác rồi chùm chăn lên đầu. Anh mỉm cười với sự đáng yêu này của cô,từ lúc cô thức dậy anh đều nhìn thấy hành động vẫn còn buồn ngủ của cô,thì đã muốn cười rồi nhưng vẫn phải nén lại, đến khi cô mắc cỡ thì anh càng yêu cô hơn.
Anh xích người lại gỡ chăn ra nhìn cô,cô xấu hổ không muốn để anh nhìn nên cả hai cứ giựt qua giựt lại, nhưng sức của cô thì lam sao bằng anh,nên cuối cùng cũng bị anh nhìn thấy bộ dạng của cô như thế này? Anh nhìn cô rồi tay anh vén tóc lên giúp cô, rồi mới lên tiếng.
- - Em không sợ nghẹt thở hay sao ma trùm chăn vậy?
- - Không.
- - Sao vậy khó chịu ở đâu sao?
- - Không có.
- - Nhưng sao giọng em yếu xìu vậy?
- - Không phải tại anh sao?
- - Sao lại tại anh.
- - Thì tối hôm qua anh...
- - Anh làm sao? ( mỉm cười).
- - Anh ức hiếp người quá đáng. ( mếu máo sắp khóc).
- - Được rồi là tại anh không tốt ngoan không khóc nhé.( ôm cô vào lòng).
- - Tên xấu xa nhà anh.( đánh lên vai anh).
- - Anh là tên xấu xa vì vậy bảo bối của anh không khóc nhé anh đau.
Anh bao bọc cô trong mình,vỗ về an ủi cô,cô cũng thấy mình không còn buồn bực nữa,nên cũng không còn nghe tiếng thút thít của cô,anh ôm cô rồi hôn lên tóc cô nhằm sự che chở cho cô,hai người ôm nhau trên giường vẫn chưa chịu xuống, còn cô thì suy nghĩ gì đó rồi cũng thốt ra hỏi anh.
- - Hôm qua anh làm bao nhiêu cái?
- - Chắc khoảng bốn hay năm gì đó.
- - Sao? Sức anh là trâu hả?
- - Cũng không biết, càng ăn em anh càng có sức hơn.
- - Vậy còn gì nữa chứ,em...anh đúng là đồ cầm thú.
- - Cầm thú mà ăn được em anh cũng toại nguyện.
- - Biến thái anh tránh ra đi aaa.....
- - Bảo bối em sao vậy?
- - Đau...phía dưới đau lắm.
- - Anh xin lỗi đều tại anh.
- - Mỗi lần anh lam xong cũng nói xin lỗi, nhưng anh có nhẹ nhàng đâu.
- - Bảo bối đừng giận mà,anh sai rồi.
- - Kệ anh. ( cô xoay mặt chỗ khác không đối ngoài anh).
- - Bảo bối đừng vậy mà lần sau sẽ không như vậy nữa.
- - Còn có lần sau?
- - Anh....
- - Em muốn đi tắm.
- - Anh bế em.
Anh bế cô vào trong vệ sinh, anh đặc cô xuống bồn tắm rồi xả nước ra cho cô, xả xong anh cứ đi qua rồi đi lại trước mặt cô,đã vậy anh còn không mặc đồ khiến cô đỏ mặt xoay chỗ khác rồi nói.
- - Anh ra... ngoài đi em tự tắm được.
- - Nhưng anh muốn tắm chung với em,tiết kiệm nước.
- - Ơ...
Anh nói xong liền bước vào cô ngỡ ngàng nhìn anh,sau đó lại quay mặt đi cô không muốn anh thấy gương mặt mặt cô đỏ lên,anh thấy cô là lạ liền quay người cô lại,cô lấy tay che hai mắt lại, anh khó hiểu không biết cô che mắt lam gì thì hỏi.
- - Em sao vậy, sao lại che mắt?
- - Em..em không sao.
- - Thật không.
- - Thật mà.
- - Vậy em gỡ tay ra đi...
- - Không em không gỡ. ( cô phản ứng kịch liệt).
- - Không gỡ vậy sao nhìn?
- - Em...thì kệ em đi anh tắm của anh đi.
Mặt cô đỏ dần lên,anh thấy kì quặc nhìn xuống phía dưới rồi nhớ lại lúc nãy, thi biết cô ngượng ngùng cái gì? Anh cười cười rồi gỡ tay cô ra, cô vẫn nhắm mắt anh lên tiếng.
- - Cái gì em cũng thấy hết rồi che làm gì?
- - Em không có.
- - Không có vậy em mở mắt ra nhìn anh đi.
- - Em không...ưm...ư..
Anh lại một lần nữa hôn cô,nụ hôn nhẹ nhàng da diết,anh cũng nhắm mắt lại hưởng thụ nụ hôn này, cả hai hăng say hôn nhau không rời, ban tay của anh cũng không nhàn rỗi mà di chuyển lên gò bồng của cô mà xoa nắn,hai tay cô thi vòng qua cổ anh rồi hôn anh,hôn một lúc cả hai mới chịu rời ra cô nhìn anh mãn nguyện vì ăn đậu hũ của cô thì tươi tắn lên,cô đánh lên vai anh trách mắng,anh chỉ cười rồi thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.