Chương 104: Phụ nữ mang thai khẩu vị thất thường thật
Linhh yy
12/08/2022
Cô ăn xong liền nằm xuống đánh một giấc ngủ, anh đắp chăn cẩn thận lại cho cô xong thì đi qua thư phòng, cô lúc bày cũng chìm vào giấc ngủ, người mang thai rất hay ngủ nên cũng không có gì lo lắng, anh qua thư phòng đầu tiên anh lên mạng tra cách chăm sóc người phụ nữ mang thai, cần gì và không cần gì? Đa số những cái anh đọc đều làm được, nhưng có một cái lưu ý chính là, phụ nữ mang thai hay dễ đổi tính, tính tình thất thường nên không được chọc giận hay làm trái ý, đọc đến đây anh cũng hiểu được sắp tới sẽ mệt mỏi như thế nào? Nhưng không quan tâm nó mệt vì được chăm sóc cô, và con là anh cảm thấy rất vui vẻ, dù cực khổ hay mệt mỏi anh cũng cam lòng.
Đến trưa mẹ cô đem lên phòng bát canh cho cô tẩm bổ,bà mở cửa nhẹ nhàng rồi đi vào thấy cô vẫn còn ngủ, mà mỉm cười rồi đóng cửa lại tránh gây ra tiếng động, rồi đi lại bàn đặt bát canh xuống bàn, cô lúc này cũng tỉnh giấc dậy, xoay qua thấy bà cô lên tiếng.
- - Mẹ.
- - Mẹ làm con thức giấc rồi sao?
- - Dạ không có.
- - Vậy con uống bát canh hầm này cho khỏe.
- - Thơm thật.
- - Đây phải uống hết thì mới tốt.
- - Dạ.
Cô nhận lấy bát canh rồi uống hết, uống xong cô đưa cho bà, bà đem lại bàn rồi đi lại chỗ cô nói.
- - Thấy trong người khó chịu thì phải nói nghe không?
- - Dạ con nghe mà.
- - Con đó thật là, mẹ và ba con vừa về là nghe con có cháu cho ta rồi.
- - Hihi...vậy mẹ không thích sao?
- - Tất nhiên là thích rồi.
- - Mà mẹ, lúc mẹ mang thai con vậy mẹ cưới trước hay chưa cưới?
- - Haha...chuyện này sao? Thật ra ba mẹ cưới trước rồi mới có con, lúc mẹ con lấy ba chỉ mới hai mươi ba tuổi thôi, còn ba con thì hai bảy,không con như con hai mươi lăm rồi mà chưa chịu lấy chồng.
- - Cái này đâu phải tại con, là tại anh ấy chứ bộ, mà mẹ con có thai trước khi cưới thì có sao không con sợ người ta dị nghị.
- - Chuyện đó là bình thường không sao cả, thời đại nào rồi còn quan trọng ba cái đó, thời bây giờ không giống như ngày xưa đâu con yên tâm, bây giờ chỉ lo việc tịnh dưỡng là được rồi.
- - Dạ.
- - Thôi con nghỉ ngơi đi mẹ và ba con về nhà, mai lại qua.
- - Vâng.
Bà nói chuyện xong thì đi ra ngoài cho cô nghỉ ngơi, cô suy nghĩ lại những lời bà nói, phải rồi thời này không còn giống như xưa, nên cứ việc yên tâm,anh từ bên ngoài đi vào thấy cô suy từ cái gì đó rất chăm chú, anh đi vào mà cô cũng không hay biết.
- - Em suy nghĩ gì vậy?
- - Hả? À..không có gì chỉ là suy nghĩ vu vơ thôi.
- - Có muốn xuống nhà cho thoải mái không?
- - Muốn chứ ở đây cũng chán.
- - Vậy anh dìu em.
Anh đi lại dìu cô ngồi dậy, rồi đi ra khỏi phòng của, xuống cầu thang cô bước chậm không đi nhanh, xuống dưới nhà không thấy mọi người, cô quay qua hỏi anh.
- - Mọi người đâu hết rồi anh?
- - Ba mẹ anh thì về nhà nghỉ ngơi rồi, còn ba mẹ em chắc cũng vừa mới về.
- - Ồ.
- - Lại ghế ngồi đi.
- - Được.
Anh dìu cô qua sofa ngồi cho thoải mái, rồi anh đi vào bếp lấy cho cô ly nước ép, lúc nãy thì mẹ cô mang lên bát canh chắc cô cũng uống rồi, vậy thì lấy trái cây cho cô vậy. Anh gọt xoài ra từng miếng bỏ lên đĩa, rồi tới dâu anh rửa sạch cũng cho lên đĩa, ăn kèm thêm muối cho nó có vị măn và chua của xoài, làm xong anh đem lên cho cô. Đầu tiên cho cô uống nước trước rồi mới ăn sau, cô thấy đĩa xoài thì mắt dáng rực lên, liền cầm lên một miếng chấm với muối,cắn một cái ta nói nó chua chua măn măn còn cay nữa thì còn gì bằng, cô ăn mà làm anh muốn anh thử xem có ngon như biểu hiện cô diễn tả không nữa? Thấy anh muốn anh cô liền cầm miếng xoài đưa cho anh nói.
- - Ăn thử đi ngon lắm không có chua.
- - Thật sao? Ngửi mùi anh thấy chua lắm đấy.
- - Thì anh ăn thử đi không chua mà.
Anh cứ chần chừ không biết có nên ăn hay không, thấy cô nói ngọt anh cũng cắn một miếng ăn thử, anh lập tức nhã ra,nó chua kinh khủng vậy mà cô nói ngọt đây sao chứ, lừa người à, chua gì mà muốn chết được, anh nhăn mặt không thôi, cô nhìn anh mà bật cười lên,thấy cô vui như vậy anh cũng vui theo, đúng là khẩu vị của người mang thai thất thường thật, chua thành ngọt. Và thế rồi một đĩa xoài cô liền ăn hết, anh ngồi nhìn ma muốn phát thèm luôn vậy, nhưng không thể ăn được quá chua luôn.
Một lúc sau Triệu Tư Nghĩa va Hà Thanh Yến đến chơi, anh và Triệu Tư Nghĩa lên thư phòng nói chuyện, còn cô và Hà Thanh Yến thì ở phòng khách tán gẫu với nhau.
- - Cậu đó hôm qua làm mình lo qua đi.
- - Mình không sao mà, không phải bây giờ vẫn khỏe mạnh đấy sao?
- - Vậy mình cũng yên tâm, mà trong tin nhắn cậu nói có tin vui là gì vậy?
- - Thật ra mình có thai rồi.
- - Sao cậu có thai rồi thật à?
- - Thật, chỉ mới một tháng.
- - Vậy là...
- - Ừm..lúc mình hỏi cậu là mình cũng nghi ngờ rồi, nhưng muốn xác định lại, nên mình que thử, kết quả là hai vạch và về sau xảy ra chuyện như vậy.
- - Ui cậu làm tim mình muốn nhảy ra ngoài luôn vậy.
- - Hì hì thôi mà không sao?
- - Mọi chuyện qua rồi cậu phải chăm sóc sức khỏe của mình, có gì không biết hỏi mình, mình chỉ cho.
- - Ừm..
Đến trưa mẹ cô đem lên phòng bát canh cho cô tẩm bổ,bà mở cửa nhẹ nhàng rồi đi vào thấy cô vẫn còn ngủ, mà mỉm cười rồi đóng cửa lại tránh gây ra tiếng động, rồi đi lại bàn đặt bát canh xuống bàn, cô lúc này cũng tỉnh giấc dậy, xoay qua thấy bà cô lên tiếng.
- - Mẹ.
- - Mẹ làm con thức giấc rồi sao?
- - Dạ không có.
- - Vậy con uống bát canh hầm này cho khỏe.
- - Thơm thật.
- - Đây phải uống hết thì mới tốt.
- - Dạ.
Cô nhận lấy bát canh rồi uống hết, uống xong cô đưa cho bà, bà đem lại bàn rồi đi lại chỗ cô nói.
- - Thấy trong người khó chịu thì phải nói nghe không?
- - Dạ con nghe mà.
- - Con đó thật là, mẹ và ba con vừa về là nghe con có cháu cho ta rồi.
- - Hihi...vậy mẹ không thích sao?
- - Tất nhiên là thích rồi.
- - Mà mẹ, lúc mẹ mang thai con vậy mẹ cưới trước hay chưa cưới?
- - Haha...chuyện này sao? Thật ra ba mẹ cưới trước rồi mới có con, lúc mẹ con lấy ba chỉ mới hai mươi ba tuổi thôi, còn ba con thì hai bảy,không con như con hai mươi lăm rồi mà chưa chịu lấy chồng.
- - Cái này đâu phải tại con, là tại anh ấy chứ bộ, mà mẹ con có thai trước khi cưới thì có sao không con sợ người ta dị nghị.
- - Chuyện đó là bình thường không sao cả, thời đại nào rồi còn quan trọng ba cái đó, thời bây giờ không giống như ngày xưa đâu con yên tâm, bây giờ chỉ lo việc tịnh dưỡng là được rồi.
- - Dạ.
- - Thôi con nghỉ ngơi đi mẹ và ba con về nhà, mai lại qua.
- - Vâng.
Bà nói chuyện xong thì đi ra ngoài cho cô nghỉ ngơi, cô suy nghĩ lại những lời bà nói, phải rồi thời này không còn giống như xưa, nên cứ việc yên tâm,anh từ bên ngoài đi vào thấy cô suy từ cái gì đó rất chăm chú, anh đi vào mà cô cũng không hay biết.
- - Em suy nghĩ gì vậy?
- - Hả? À..không có gì chỉ là suy nghĩ vu vơ thôi.
- - Có muốn xuống nhà cho thoải mái không?
- - Muốn chứ ở đây cũng chán.
- - Vậy anh dìu em.
Anh đi lại dìu cô ngồi dậy, rồi đi ra khỏi phòng của, xuống cầu thang cô bước chậm không đi nhanh, xuống dưới nhà không thấy mọi người, cô quay qua hỏi anh.
- - Mọi người đâu hết rồi anh?
- - Ba mẹ anh thì về nhà nghỉ ngơi rồi, còn ba mẹ em chắc cũng vừa mới về.
- - Ồ.
- - Lại ghế ngồi đi.
- - Được.
Anh dìu cô qua sofa ngồi cho thoải mái, rồi anh đi vào bếp lấy cho cô ly nước ép, lúc nãy thì mẹ cô mang lên bát canh chắc cô cũng uống rồi, vậy thì lấy trái cây cho cô vậy. Anh gọt xoài ra từng miếng bỏ lên đĩa, rồi tới dâu anh rửa sạch cũng cho lên đĩa, ăn kèm thêm muối cho nó có vị măn và chua của xoài, làm xong anh đem lên cho cô. Đầu tiên cho cô uống nước trước rồi mới ăn sau, cô thấy đĩa xoài thì mắt dáng rực lên, liền cầm lên một miếng chấm với muối,cắn một cái ta nói nó chua chua măn măn còn cay nữa thì còn gì bằng, cô ăn mà làm anh muốn anh thử xem có ngon như biểu hiện cô diễn tả không nữa? Thấy anh muốn anh cô liền cầm miếng xoài đưa cho anh nói.
- - Ăn thử đi ngon lắm không có chua.
- - Thật sao? Ngửi mùi anh thấy chua lắm đấy.
- - Thì anh ăn thử đi không chua mà.
Anh cứ chần chừ không biết có nên ăn hay không, thấy cô nói ngọt anh cũng cắn một miếng ăn thử, anh lập tức nhã ra,nó chua kinh khủng vậy mà cô nói ngọt đây sao chứ, lừa người à, chua gì mà muốn chết được, anh nhăn mặt không thôi, cô nhìn anh mà bật cười lên,thấy cô vui như vậy anh cũng vui theo, đúng là khẩu vị của người mang thai thất thường thật, chua thành ngọt. Và thế rồi một đĩa xoài cô liền ăn hết, anh ngồi nhìn ma muốn phát thèm luôn vậy, nhưng không thể ăn được quá chua luôn.
Một lúc sau Triệu Tư Nghĩa va Hà Thanh Yến đến chơi, anh và Triệu Tư Nghĩa lên thư phòng nói chuyện, còn cô và Hà Thanh Yến thì ở phòng khách tán gẫu với nhau.
- - Cậu đó hôm qua làm mình lo qua đi.
- - Mình không sao mà, không phải bây giờ vẫn khỏe mạnh đấy sao?
- - Vậy mình cũng yên tâm, mà trong tin nhắn cậu nói có tin vui là gì vậy?
- - Thật ra mình có thai rồi.
- - Sao cậu có thai rồi thật à?
- - Thật, chỉ mới một tháng.
- - Vậy là...
- - Ừm..lúc mình hỏi cậu là mình cũng nghi ngờ rồi, nhưng muốn xác định lại, nên mình que thử, kết quả là hai vạch và về sau xảy ra chuyện như vậy.
- - Ui cậu làm tim mình muốn nhảy ra ngoài luôn vậy.
- - Hì hì thôi mà không sao?
- - Mọi chuyện qua rồi cậu phải chăm sóc sức khỏe của mình, có gì không biết hỏi mình, mình chỉ cho.
- - Ừm..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.