Chương 96: Shopping
Linhh yy
09/08/2022
Ăn trưa xong cô đến nhà Hà Thanh Yến trước rồi mới cùng nhau đi
shopping, còn anh cũng muốn đi theo cô, nhưng cô kiên quyết không cho
anh theo,nên anh đành đồng ý với cô,vì sự an toàn của cô anh đã cử vệ sĩ đi theo để bảo vệ cho cô, cô ra ngoài xe được tài xế riêng chở cô đi
đến Triệu gia,vệ sĩ sẽ đi theo sau cô để bảo vệ cô,đến nơi cô xuồng xe
rồi nhấn chuông,người làm đi ra mở cửa rồi lễ phép hỏi cô.
- - Cho hỏi cô tìm ai ạ?
- - Cho tôi gặp thiếu phu nhân.
- - Cô là...
- - Tôi là bạn cô ấy, cô cứ việc đi vào nói với cô ấy có bạn đến là được.
- - Vậy tiểu thư chờ một chút.
- - Được.
Người làm lập tức đi vào báo lại với Hà Thanh Yến, Hà Thanh Yến đang ngồi ở phòng khách thấy cô người làm chạy vào thì hỏi.
- - Chị ai đến vậy ạ.
- - Dạ,có tiểu thư nói là cô ấy là bạn của cô đến tìm...
- - Vậy sao không cho cô ấy vào.
- - Dạ tại tôi sợ người lạ giả danh nên mới báo cô trước.
- Được rồi vậy chị mời cô ấy vào đi không sao đâu.
- - Vâng.
Sau khi xác thực xong cô người làm liền gấp rút chạy ra mở cửa cho cô vào, rồi cuối đầu xin lỗi cô.
- - Tiểu thư tôi xin lỗi không biết cô là bạn của thiếu phu nhân.
- - Không sao? Tôi không trách đâu.
- - Vậy mời cô vào trong.
- - Được.
Cô bước vào trong rồi người làm đóng cửa lại, sau đó mới dẫn cô vào trong, cô đi ngang nhìn xung quanh đây cũng rất được, cây cối hoa lá như vậy cũng tốt đỡ phải buồn chán. Hà Thanh Yến đang trong phòng khách cứ ngoái cổ ra nhìn, thấy cô đi vào Hà Thanh Yến vui mừng đứng dậy đi ra, cô bước vào thấy cô bạn cứ hấp tấp liền đi nhanh lại,người làm hết chuyện liền xuống bếp làm việc, cô đi lại đỡ Hà Thanh Yến vào trong, miệng lên tiếng trách.
- - Cậu đó đang mang thai mà cứ hấp tấp như vậy, lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao?
- - Tại mình vui quá nên quên mất.
- - Làm mẹ hai con rồi mà còn quên.
- - Làm mẹ thì làm chứ, nhưng khi sinh ra một đứa sức khỏe cũng dần yếu đi.
- - Thôi được rồi vào trong ngồi đi cô nương.
Cô dìu Hà Thanh Yến đi lại ghế sofa ngồi, rồi gọi người lấy cho cô ly nước xong thì quay qua nhìn cô cười rồi hỏi.
- - Cậu sáng giờ làm gì mà giờ mới đi được?
Câu hỏi của Hà Thanh Yến khiến cô hơi khó nói, không lẽ nói là hôm qua bị anh hành nên ngủ đến trưa mới dậy, hay là nói sáng này cô có dậy nhưng bị anh kéo ngược lại giường ngủ tiếp, cái nào cũng không được, cô tìm lý do rồi nói.
- - Cũng không có gì chỉ là sáng này mình có việc bên không đến được.
- - Vậy sao cậu không gọi mình, mà để cho Dương Tử Phong gọi cho chồng mình chứ?
- - À...tại điện thoại mình hết pin nên mới kêu anh ấy gọi cho chồng cậu thôi.
- - Thật không đó hay có chuyện gì mờ ám.
- - Làm gì có cậu nghĩ bậy bạ gì vậy?
- - Được rồi tha cho cậu đó.
- - Cần cậu tha chắc hơ.
- - Nè người thất hứa là cậu nha.
- - Được rồi mình thua,bây giờ cậu có đi shopping hay không?
- - Đi chứ ở nhà chán lắm.
- - Vậy còn chồng cậu thì sao?
- - Kệ anh ấy đi, chờ mình thay đồ xong rồi xuống đi luôn.
- - Ừm...cẩn thận đó.
- - Mình biết rồi.
Cô ngồi dưới phòng khách chờ Hà Thanh Yến lên phòng thay đồ,trong thời gian chờ đợi điện thoại cô có tin nhắn đến, cô mở ra xem là của anh.
"Chừng nào xong gọi anh qua đón em. "
" Vậy còn Thanh Yến để cô ấy đi một mình về sao? "
" Triệu Tư Nghĩa sẽ đến đón em cần lo. "
" Vậy cũng được. "
" Ừm vậy anh đi họp đây chút gặp lại. "
" Được. "
Nhắn tin xong cô dẹp vào túi xách, lúc này Hà Thanh Yến cũng xuống lầu, cô đi lại dìu Hà Thanh Yến đi xuống, rồi cả hai mới ra xe chuẩn bị lên đường, trên xe cô và Hà Thanh Yến nói chuyện rất nhiều, vui buồn đều có, đến nỗi không ngừng được, nghỉ một lúc Hà Thanh Yến nhớ ra gì đó liền lên tiếng.
- - Tiểu Kiều lúc nãy người làm của mình không biết cậu nên cậu đừng buồn nha.
- - Mình đâu có nhỏ nhen như vậy, cậu đừng quá lo.
- - Thật ra nếu khách đến đều phải làm như vậy, vì chồng mình sợ có kẻ nào đó giả dạng nên phải báo trước, với lại mình cũng mang thai nên kỹ một chút.
- - Chồng cậu làm vậy là đúng vì sự an nguy của cậu nên mình không buồn đâu.
- - Cảm ơn cậu.
- - Được rồi nghỉ ngơi một chút đi.
- - Ừm...
Đến thương mại cô và Hà Thanh Yến bước ra rồi đi vào trong, người đi shopping cũng ít không cần chen lấn như vậy cũng đỡ, cô và Hà Thanh Yến đi vào trong đầu tiên hai người phụ nữ sẽ vào shop thời trang, chọn mấy mẫu quần áo trước, sau đó mới qua shop thời trang của trẻ em, cô cầm lên chiếc áo nhó nhắn mà mỉm cười, Hà Thanh Yến thấy vậy liền trêu chọc cô.
- - Cậu thích em bé như vậy chi bằng sinh một đứa đi.
- - Này mình chưa có kết hôn đó.
- - Có sao đâu, mình cũng vậy thôi lúc trước mình cũng chưa kết hôn mà có đó cậu lo gì?
- - Muốn thì muốn nhưng thời điểm này chưa được.
- - Có phải là chuyện của Ngô Diệp Nhi.
- - Ừm...mình đang lo đây.
- - Không sao đâu rồi mọi chuyện sẽ qua thôi.
- - Ừm...lựa đồ tiếp đi.
Cô tiếp tục lựa đồ cho trẻ em, khuôn mặt cô vô cùng vui vẻ, cô cũng muốn có một đứa đấy chứ nhưng chưa được, đợi mọi chuyện êm xuôi cô sẽ thử vậy. Nhưng cũng không đúng, mấy lần cô và anh làm tình điều không sử dụng biện pháp, e là bụng cô cũng đã cũng đã có.
- - Cho hỏi cô tìm ai ạ?
- - Cho tôi gặp thiếu phu nhân.
- - Cô là...
- - Tôi là bạn cô ấy, cô cứ việc đi vào nói với cô ấy có bạn đến là được.
- - Vậy tiểu thư chờ một chút.
- - Được.
Người làm lập tức đi vào báo lại với Hà Thanh Yến, Hà Thanh Yến đang ngồi ở phòng khách thấy cô người làm chạy vào thì hỏi.
- - Chị ai đến vậy ạ.
- - Dạ,có tiểu thư nói là cô ấy là bạn của cô đến tìm...
- - Vậy sao không cho cô ấy vào.
- - Dạ tại tôi sợ người lạ giả danh nên mới báo cô trước.
- Được rồi vậy chị mời cô ấy vào đi không sao đâu.
- - Vâng.
Sau khi xác thực xong cô người làm liền gấp rút chạy ra mở cửa cho cô vào, rồi cuối đầu xin lỗi cô.
- - Tiểu thư tôi xin lỗi không biết cô là bạn của thiếu phu nhân.
- - Không sao? Tôi không trách đâu.
- - Vậy mời cô vào trong.
- - Được.
Cô bước vào trong rồi người làm đóng cửa lại, sau đó mới dẫn cô vào trong, cô đi ngang nhìn xung quanh đây cũng rất được, cây cối hoa lá như vậy cũng tốt đỡ phải buồn chán. Hà Thanh Yến đang trong phòng khách cứ ngoái cổ ra nhìn, thấy cô đi vào Hà Thanh Yến vui mừng đứng dậy đi ra, cô bước vào thấy cô bạn cứ hấp tấp liền đi nhanh lại,người làm hết chuyện liền xuống bếp làm việc, cô đi lại đỡ Hà Thanh Yến vào trong, miệng lên tiếng trách.
- - Cậu đó đang mang thai mà cứ hấp tấp như vậy, lỡ xảy ra chuyện gì thì làm sao?
- - Tại mình vui quá nên quên mất.
- - Làm mẹ hai con rồi mà còn quên.
- - Làm mẹ thì làm chứ, nhưng khi sinh ra một đứa sức khỏe cũng dần yếu đi.
- - Thôi được rồi vào trong ngồi đi cô nương.
Cô dìu Hà Thanh Yến đi lại ghế sofa ngồi, rồi gọi người lấy cho cô ly nước xong thì quay qua nhìn cô cười rồi hỏi.
- - Cậu sáng giờ làm gì mà giờ mới đi được?
Câu hỏi của Hà Thanh Yến khiến cô hơi khó nói, không lẽ nói là hôm qua bị anh hành nên ngủ đến trưa mới dậy, hay là nói sáng này cô có dậy nhưng bị anh kéo ngược lại giường ngủ tiếp, cái nào cũng không được, cô tìm lý do rồi nói.
- - Cũng không có gì chỉ là sáng này mình có việc bên không đến được.
- - Vậy sao cậu không gọi mình, mà để cho Dương Tử Phong gọi cho chồng mình chứ?
- - À...tại điện thoại mình hết pin nên mới kêu anh ấy gọi cho chồng cậu thôi.
- - Thật không đó hay có chuyện gì mờ ám.
- - Làm gì có cậu nghĩ bậy bạ gì vậy?
- - Được rồi tha cho cậu đó.
- - Cần cậu tha chắc hơ.
- - Nè người thất hứa là cậu nha.
- - Được rồi mình thua,bây giờ cậu có đi shopping hay không?
- - Đi chứ ở nhà chán lắm.
- - Vậy còn chồng cậu thì sao?
- - Kệ anh ấy đi, chờ mình thay đồ xong rồi xuống đi luôn.
- - Ừm...cẩn thận đó.
- - Mình biết rồi.
Cô ngồi dưới phòng khách chờ Hà Thanh Yến lên phòng thay đồ,trong thời gian chờ đợi điện thoại cô có tin nhắn đến, cô mở ra xem là của anh.
"Chừng nào xong gọi anh qua đón em. "
" Vậy còn Thanh Yến để cô ấy đi một mình về sao? "
" Triệu Tư Nghĩa sẽ đến đón em cần lo. "
" Vậy cũng được. "
" Ừm vậy anh đi họp đây chút gặp lại. "
" Được. "
Nhắn tin xong cô dẹp vào túi xách, lúc này Hà Thanh Yến cũng xuống lầu, cô đi lại dìu Hà Thanh Yến đi xuống, rồi cả hai mới ra xe chuẩn bị lên đường, trên xe cô và Hà Thanh Yến nói chuyện rất nhiều, vui buồn đều có, đến nỗi không ngừng được, nghỉ một lúc Hà Thanh Yến nhớ ra gì đó liền lên tiếng.
- - Tiểu Kiều lúc nãy người làm của mình không biết cậu nên cậu đừng buồn nha.
- - Mình đâu có nhỏ nhen như vậy, cậu đừng quá lo.
- - Thật ra nếu khách đến đều phải làm như vậy, vì chồng mình sợ có kẻ nào đó giả dạng nên phải báo trước, với lại mình cũng mang thai nên kỹ một chút.
- - Chồng cậu làm vậy là đúng vì sự an nguy của cậu nên mình không buồn đâu.
- - Cảm ơn cậu.
- - Được rồi nghỉ ngơi một chút đi.
- - Ừm...
Đến thương mại cô và Hà Thanh Yến bước ra rồi đi vào trong, người đi shopping cũng ít không cần chen lấn như vậy cũng đỡ, cô và Hà Thanh Yến đi vào trong đầu tiên hai người phụ nữ sẽ vào shop thời trang, chọn mấy mẫu quần áo trước, sau đó mới qua shop thời trang của trẻ em, cô cầm lên chiếc áo nhó nhắn mà mỉm cười, Hà Thanh Yến thấy vậy liền trêu chọc cô.
- - Cậu thích em bé như vậy chi bằng sinh một đứa đi.
- - Này mình chưa có kết hôn đó.
- - Có sao đâu, mình cũng vậy thôi lúc trước mình cũng chưa kết hôn mà có đó cậu lo gì?
- - Muốn thì muốn nhưng thời điểm này chưa được.
- - Có phải là chuyện của Ngô Diệp Nhi.
- - Ừm...mình đang lo đây.
- - Không sao đâu rồi mọi chuyện sẽ qua thôi.
- - Ừm...lựa đồ tiếp đi.
Cô tiếp tục lựa đồ cho trẻ em, khuôn mặt cô vô cùng vui vẻ, cô cũng muốn có một đứa đấy chứ nhưng chưa được, đợi mọi chuyện êm xuôi cô sẽ thử vậy. Nhưng cũng không đúng, mấy lần cô và anh làm tình điều không sử dụng biện pháp, e là bụng cô cũng đã cũng đã có.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.