Chương 2: Phản bội
Pi
03/03/2015
- Hmm, Kem này ngon tóa nha _ Vi hí hửng
- ờm, công nhận, quán cà phê này còn có cả kem nè, chẹp ngon gê_ Thu Lam gật Gù
- Nè... 2 bà ăn ít thui nha, gì thì người bỏ tiền ra là tui TT.TT.... tại sao mình lại oẳn tù tì thua chứ... _ Nhã Ân đau lòng than thở
- Xì... bạn bè mừ. mỗi lần bà khao tui là tui lại yêu bà thêm 1 vạn lần_ Tường Vi nịnh nọt
- Đúng rồi á... hê hê_ Lam cười
- Chẹp. ước gì honey tui ở đây thì tui đâu bị 2 bà bắt nạt..._ nhã ân khóc thét
- Xì honey bà bao h mới giới thiệu đây, nhưng mà sao = anh Phong của tui được_ Vi tự hào
- Thôi đi, đúng là trong mắt kẻ đang yêu ai cũng đẹp hết đóa_ đồng thanh
- Ơ 2 bà nhìn kìa, xem ai mà quen quen. tui thấy quen lắm_ Nhã ân chỉ vào 1 góc khuất
Tường vi cùng Lam nhìn sang thì thấy 1 bóng dáng quen thuộc. Vi khi nhìn thấy bóng hình kia thì run run, rơi luôn cả chiếc ly...
- Ô ... ông Phong mà_ Lam tròn mắt
Vi bây giờ mặt đen như đít nồi. Cắn răng 1 chữ cũng không nói. Chạy qua chỗ Phong
- Anh... Ai đây? sao anh lại ôm nhỏ_ Vi gằn từng chữ
Phong sửng sốt nhìn Vi, hắn không ngờ rằng Vi ở đây và đã bắt tại trận hắn-cặp-bồ
- Em... Vi à, mọi chuyện ko phải như em nghĩ đâu...
- Không như tôi nghĩ? ANH... Tưởng tôi là con ngốc hả? Đồ khốn nạ!
Phong trở giọng, tay ôm con nhỏ kia vào
- Ừ tôi khốn nạn!, nói cho cô biết TÔI! 1 - CHÚT - CŨNG - KHÔNG- YÊU - CÔ
- Đồ khốn kiếp.... chết đi _ Vi giơ tay tát Phong
- Á à... dám tát tôi.. con khốn nạn_ Phong định giơ tay tát Vi
- ờm, công nhận, quán cà phê này còn có cả kem nè, chẹp ngon gê_ Thu Lam gật Gù
- Nè... 2 bà ăn ít thui nha, gì thì người bỏ tiền ra là tui TT.TT.... tại sao mình lại oẳn tù tì thua chứ... _ Nhã Ân đau lòng than thở
- Xì... bạn bè mừ. mỗi lần bà khao tui là tui lại yêu bà thêm 1 vạn lần_ Tường Vi nịnh nọt
- Đúng rồi á... hê hê_ Lam cười
- Chẹp. ước gì honey tui ở đây thì tui đâu bị 2 bà bắt nạt..._ nhã ân khóc thét
- Xì honey bà bao h mới giới thiệu đây, nhưng mà sao = anh Phong của tui được_ Vi tự hào
- Thôi đi, đúng là trong mắt kẻ đang yêu ai cũng đẹp hết đóa_ đồng thanh
- Ơ 2 bà nhìn kìa, xem ai mà quen quen. tui thấy quen lắm_ Nhã ân chỉ vào 1 góc khuất
Tường vi cùng Lam nhìn sang thì thấy 1 bóng dáng quen thuộc. Vi khi nhìn thấy bóng hình kia thì run run, rơi luôn cả chiếc ly...
- Ô ... ông Phong mà_ Lam tròn mắt
Vi bây giờ mặt đen như đít nồi. Cắn răng 1 chữ cũng không nói. Chạy qua chỗ Phong
- Anh... Ai đây? sao anh lại ôm nhỏ_ Vi gằn từng chữ
Phong sửng sốt nhìn Vi, hắn không ngờ rằng Vi ở đây và đã bắt tại trận hắn-cặp-bồ
- Em... Vi à, mọi chuyện ko phải như em nghĩ đâu...
- Không như tôi nghĩ? ANH... Tưởng tôi là con ngốc hả? Đồ khốn nạ!
Phong trở giọng, tay ôm con nhỏ kia vào
- Ừ tôi khốn nạn!, nói cho cô biết TÔI! 1 - CHÚT - CŨNG - KHÔNG- YÊU - CÔ
- Đồ khốn kiếp.... chết đi _ Vi giơ tay tát Phong
- Á à... dám tát tôi.. con khốn nạn_ Phong định giơ tay tát Vi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.