Chương 7: Không Dám Ngẩng Cao Đầu Để Nhìn Anh
Phạm Đào
20/10/2023
Đang đi trên sân trường thì thấy có hai cô gái đang cầm trái bóng trên tay trông vô cùng đáng yêu khiến Trần Đăng không khỏi lên tiếng " hai cậu nhìn xem hài cô gái đang chơi bóng chuyền kìa nhìn dễ thương quá đi " .
Phải nói việc tia gái đối với Trần Đăng là giỏi nhất đặc biệt là gái đẹp.Từ trước đến giờ cậu ta vẫn có thói quen chọc con gái nhà người ta .
Tạ Nhất và Tuấn Thần vẫn cứ nghe cái tên này luyên thuyên trong đầu . Nhưng không dừng lại ở đó chưa kịp lên tiếng nữa thì cậu ta đã nhanh chân đu về phía kia .
" Bội An cậu mau nhìn kìa ba nam thần đang đi lại phía của chúng ta " .
Nghe cô bạn của mình nói xong thì cô mới ngoảnh đầu lại mà nhìn về phía Tường Vi đang chỉ .Đúng thật là bọn họ đang đi lại đây không biết là có chuyện gì nữa .
" Tim lỡ nhịp " thật sự tim của cô nó đã lỡ một nhịp mất rồi bây giờ nên làm gì đây .Chân cô đứng không vững nữa rồi người đàn ông kia ngày càng đang tiến gần lại đây .
" Bội An cậu sao thế mặt mày đổ mồ hôi hết rồi kìa " .
Cả Tường Vi cũng cảm nhận được điều đó luôn rồi ,cô thấy bản thân mình không hề ổn chút nào cả .
Cô bước lại ghế đá định lấy cặp rồi chạy về trước nhưng chưa đi đã thấy ba người kia đứng trước mặt của mình .
Trần Đăng nhanh chân lại bắt chuyện với hai cô gái đối diện " chào hai bạn mình tên là Trần Đăng rất hân hạnh được làm quen .Còn hai người kia chắc hai bạn cũng biết " .
Không hiểu sao khi đứng trước người đàn ông này cô lại yếu đuối như vậy .Nãy giờ mặt cô cứ cúi xuống đất không dám ngước lên nhìn một ai cả .
Thấy không khí vô cùng trầm lặng nên cô bạn của cô cũng nhanh chóng lên tiếng " chào ba bạn nha mình tên là Tường Vi còn bạn mình tên là Bội An " .
Tuấn Thần anh đứng đây từ nãy đến giờ thấy không khí vô cùng nhạt nhẽo liền kéo tay của Tạ Nhất đi trước bỏ mặc Trần Đăng ở lại kia. .
Trần Đăng thấy hai người bạn của mình rời đi liền nhanh chóng chào tạm biệt hai người bạn nữ kia ."
" Tôi rất hân hạnh được làm quen hai bạn xinh đẹp ,các cậu có thể cho tôi xin Facebook được không " .
Tường Vi sau khi nghe người đàn ông này xin info bốn mắt liền sáng rỡ lên sau đó lấy điện thoại ra liền quét mã cho đối phương" đây là Facebook của tôi rất hân hạnh được làm quen với nam thần " .
Điều mà anh thấy lạ nhất vẫn là cô gái tên Bội An kia từ lúc nãy anh đã thấy ánh mắt kia luôn dán lên người của Tuấn Thần .Có lẻ nào là cô gái này thích thằng bạn thân của mình sao .
Vốn dỉ những cô gái thích một chàng trai thì đa số gặp đối phương sẽ vô cùng vui vẻ ,muốn bày tỏ nhưng cô gái này chỉ đứng yên mà nhìn đối phương mà thôi .
" Vậy mình vè trước nha ,tạm biệt" .
Sau khi bọn họ rời đi thì cô và Tường Vi cũng nhanh chóng trở về nhà .Mỗi người đi một hướng vì nhà của người cách nhau khá xa nên không thể đi chung được.
Vừa đi vừa nhớ lại lúc nãy khi cô đứng trước mặt của anh .Lần đầu tiên cô nhìn anh với cự li như vậy , thật sự người đàn ông này rất lạnh lùng .
Lúc nãy chỉ đứng có một lát mà anh đã nhanh chóng rời đi rồi .Đúng thật là trăm năm có một lần nhưng cô không biết tận dụng cơ hội gì cả .
Bây giờ ra về rồi thì cô mới lớn họng chứ lúc nãy cả người cô cứng đơ hết rồi ngay cả ngẩng cao đầu cô còn không dám nói chi là tận dụng cơ hội .
" Tự tin ,mạnh mẽ '' cái này mày nhất định làm được mà Bội An .Cố gắng lên xem như ngày hôm nay là bước đầu tiên mình gặp gỡ anh ấy đi để ngày mai còn dám nhìn thẳng vào đối phương.
" Tuấn Thần" em nhất định sẽ làm được.
Phải nói việc tia gái đối với Trần Đăng là giỏi nhất đặc biệt là gái đẹp.Từ trước đến giờ cậu ta vẫn có thói quen chọc con gái nhà người ta .
Tạ Nhất và Tuấn Thần vẫn cứ nghe cái tên này luyên thuyên trong đầu . Nhưng không dừng lại ở đó chưa kịp lên tiếng nữa thì cậu ta đã nhanh chân đu về phía kia .
" Bội An cậu mau nhìn kìa ba nam thần đang đi lại phía của chúng ta " .
Nghe cô bạn của mình nói xong thì cô mới ngoảnh đầu lại mà nhìn về phía Tường Vi đang chỉ .Đúng thật là bọn họ đang đi lại đây không biết là có chuyện gì nữa .
" Tim lỡ nhịp " thật sự tim của cô nó đã lỡ một nhịp mất rồi bây giờ nên làm gì đây .Chân cô đứng không vững nữa rồi người đàn ông kia ngày càng đang tiến gần lại đây .
" Bội An cậu sao thế mặt mày đổ mồ hôi hết rồi kìa " .
Cả Tường Vi cũng cảm nhận được điều đó luôn rồi ,cô thấy bản thân mình không hề ổn chút nào cả .
Cô bước lại ghế đá định lấy cặp rồi chạy về trước nhưng chưa đi đã thấy ba người kia đứng trước mặt của mình .
Trần Đăng nhanh chân lại bắt chuyện với hai cô gái đối diện " chào hai bạn mình tên là Trần Đăng rất hân hạnh được làm quen .Còn hai người kia chắc hai bạn cũng biết " .
Không hiểu sao khi đứng trước người đàn ông này cô lại yếu đuối như vậy .Nãy giờ mặt cô cứ cúi xuống đất không dám ngước lên nhìn một ai cả .
Thấy không khí vô cùng trầm lặng nên cô bạn của cô cũng nhanh chóng lên tiếng " chào ba bạn nha mình tên là Tường Vi còn bạn mình tên là Bội An " .
Tuấn Thần anh đứng đây từ nãy đến giờ thấy không khí vô cùng nhạt nhẽo liền kéo tay của Tạ Nhất đi trước bỏ mặc Trần Đăng ở lại kia. .
Trần Đăng thấy hai người bạn của mình rời đi liền nhanh chóng chào tạm biệt hai người bạn nữ kia ."
" Tôi rất hân hạnh được làm quen hai bạn xinh đẹp ,các cậu có thể cho tôi xin Facebook được không " .
Tường Vi sau khi nghe người đàn ông này xin info bốn mắt liền sáng rỡ lên sau đó lấy điện thoại ra liền quét mã cho đối phương" đây là Facebook của tôi rất hân hạnh được làm quen với nam thần " .
Điều mà anh thấy lạ nhất vẫn là cô gái tên Bội An kia từ lúc nãy anh đã thấy ánh mắt kia luôn dán lên người của Tuấn Thần .Có lẻ nào là cô gái này thích thằng bạn thân của mình sao .
Vốn dỉ những cô gái thích một chàng trai thì đa số gặp đối phương sẽ vô cùng vui vẻ ,muốn bày tỏ nhưng cô gái này chỉ đứng yên mà nhìn đối phương mà thôi .
" Vậy mình vè trước nha ,tạm biệt" .
Sau khi bọn họ rời đi thì cô và Tường Vi cũng nhanh chóng trở về nhà .Mỗi người đi một hướng vì nhà của người cách nhau khá xa nên không thể đi chung được.
Vừa đi vừa nhớ lại lúc nãy khi cô đứng trước mặt của anh .Lần đầu tiên cô nhìn anh với cự li như vậy , thật sự người đàn ông này rất lạnh lùng .
Lúc nãy chỉ đứng có một lát mà anh đã nhanh chóng rời đi rồi .Đúng thật là trăm năm có một lần nhưng cô không biết tận dụng cơ hội gì cả .
Bây giờ ra về rồi thì cô mới lớn họng chứ lúc nãy cả người cô cứng đơ hết rồi ngay cả ngẩng cao đầu cô còn không dám nói chi là tận dụng cơ hội .
" Tự tin ,mạnh mẽ '' cái này mày nhất định làm được mà Bội An .Cố gắng lên xem như ngày hôm nay là bước đầu tiên mình gặp gỡ anh ấy đi để ngày mai còn dám nhìn thẳng vào đối phương.
" Tuấn Thần" em nhất định sẽ làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.