Chương 63: Quá Khứ Sắp Tái Hiện Một Lần Nữa
Phạm Đào
02/11/2023
Bội An ngủ một giấc cho đến 8 giờ thì mới tỉnh dậy đầu vẫn còn đau một chút nếu mà biết trước như vậy thì cô sẽ không uống đâu để rồi nhận hậu quả
như bây giờ.
Lần trước ở quán bar cô cũng có uống nhưng cũng không đến nỗi nào chỉ có đỏ mặt một chút mà thôi.
"" Ting ...ting ...bạn có một tin nhắn mới ""_ cô mở điện thoại lên là tin nhắn của Phan Quyên cô ấy rủ tối nay đi ăn tối nhưng cô đã hứa với Tuấn Thần nên đành phải từ chối mà thôi.
"" Tối nay mình bận rồi vậy hẹn cậu hôm khác nha _ Bội An soạn tin trả lời cho đối phương hay.
"" Ừm vậy hẹn cậu hôm khác vậy ""
Hơn 10 nằm lì ở trên ghế sofa thì cô cũng vào phòng tắm rửa thay quần áo rồi đi ra ngoài mua một chút đồ .Dù gì hôm nay là lần đầu tiên đến nhà anh nên cô muốn mọi thứ được hoàn hảo nhất .
Cô đi lại cửa tiệm quần áo lựa cho mình một chiếc váy màu xanh nhạt ,thanh lịch và vô cùng đơn giản để mặc gu thời trang trước giờ của cô vẫn như vậy thường là kính cổng cao tường.
"" Cảm ơn quý khách đã mua ạ '''
"" Vâng ""_ cô nở một nụ cười rồi rời đi .
Lúc này cô vừa bước ra ngoài thì có một cô gái đụng trúng khiến cho cô té ngã xuống mặt đất .Bội An xoay lại nhìn thì thấy người này có chút quen thì phải hình như đã gặp ở đâu rồi.
"" Cô ...cô là ...""_ giọng nói của Bội An có chút ngập ngừng khi phải đối diện ánh mắt sắc bén kia .
"" Bội An đây sao đúng là lâu rồi không gặp vẫn quê mùa như trước nhỉ .Năm xưa có người cứu cô nên tôi không làm được gì vậy thì ngày hôm nay tôi trả lại mới được ""
Nói xong cô ta liền kéo Bội An đi đến nhà vệ sinh công cộng rồi chốt khoá cửa lại .
"" Mày có biết là cái vẻ mặt ngây thơ này làm cho tao ghét cay ghét đắng không hả .Mày đúng thật là sao chổi mà ,sao lúc nào mày cũng bám theo anh ấy hết vậy """
Ý của Đinh Hồng là nhắc đến Tuấn Thần hay sao mà cho dù mình có thích anh ấy thì anh ấy cũng không có thích mình mà ...
"" Năm xưa những gì tao đăng trên mạng xã hội cũng là anh ấy dẹp xuống cho mày cái gì anh ta cũng giúp mày hết .Tại sao anh ấy thích mày mà không thích tao chứ ""_ Đinh Hồng gào thét lên .
"" Không phải đâu anh ấy không có thích tôi đâu ""
"" Anh ta thích mày chỉ cần nhìn vào ánh mắt đó là tao biết ""_ vừa nói xong thì Đinh Hồng liền kéo người cô dậy đập thẳng vào tường khiến cho cô không chịu được mà hét lên .
"" Á ...a . đau quá ...xin cô tha cho tôi .." _ cô yếu ớt cầu xin Đinh Hồng nhưng không có kết quả gì cả mà ngược lại cô ta càng làm mạnh tay hơn...
"" Xin cô ,cầu xin cô tha cho tôi ""
Đinh Hồng lúc này buông một tay ra làm cô cứ nghĩ là đối phương đã buông tha cho cô nhưng không cô ta liền lấy điện thoại ra rồi chụp lại vài tấm ảnh và quay video .
Khoảng vài giây sau thì cô ta cúi người xuống mở dây kéo váy của cô ra trên người chỉ còn đồ lót ,khe ngực cũng có chút hững hờ nên Đinh Hồng cũng không chần chờ gì cả mà quay hình lại chân dung này ,video sắc nét đến từng xăng tin mét làm cho cô ta vô cùng thoã mãn .
"" Hạ Bội An tôi chờ ngày tàng của cô ""_ nói xong cô ta liền đẩy cô xuống nền nhà rồi đi ra ngoài.
"" Rầm "
Cánh cửa đã đóng lại chỉ còn một mình cô ngồi ôm chân mà khóc nức nở và cho đến bây giờ cô cũng không biết tại sao cô gái kia lại đối xử với cô như thế,bao năm qua vẫn ghét cô như thường.
Lúc trước thì bị người khác đem danh dự ra xỉ nhục ,đùa cợt còn hôm nay thì là thân thể .Và cô cũng biết tính của Đinh Hồng nhất định sẽ phát tán lên mạng xã hội cho mà xem và đến lúc đó cô cũng không còn mặt mũi nhìn một ai cả .
"" Hức. ..hức. ..hức. . "" _ Bội An ngồi khóc đến nỗi mà tay chân cô ấy run cầm cập , nước mắt nước mũi hoà vào nhau trông rất là thê lương và khổ sở .Chỉ trong một hai ngày nữa thôi hình ảnh mà được phát tán chắc chắn anh ấy sẽ ghét mình cho mà xem .
Mình và anh ấy chỉ mới nói chuyện trong thời gian gần đây mà thôi không lẻ ông trời nỡ lòng nào hay sao .Đến 12 giờ trưa thì cô cũng bước ra ngoài đi về nhà trên đường đi cô chỉ biết cúi đầu mà thôi không hề dám ngẩng lên nhìn một ai cả ,năm xưa khi đến trường cô đã ám ảnh rồi và cứ nghĩ quá khứ kia sẽ chôn vùi theo năm tháng nhưng cô cũng không ngờ hiện tại lại gặp phải Đinh Hồng người mà sẽ tiếp diễn quá khứ một lần nữa .
"" Hức. ..hức ..hức ..."" _ tiếng khóc vẫn thúc thích không ngừng,cô buồn vì cô ấy đem thân thể của mình ra để mua vui cho người khác , cô cũng là con người mà cô biết đau biết buồn biết khóc chứ.Ấy vậy mà cô lại bị cô ấy ngang nhiên chụp ảnh lại sự xỉ nhục này khiến cho cô không dám đối diện với ai cả ,bạn bè người thân cô điều không dám bởi vì cảm thấy chính mình quá là xấu hổ và nhục nhã .
Lần trước ở quán bar cô cũng có uống nhưng cũng không đến nỗi nào chỉ có đỏ mặt một chút mà thôi.
"" Ting ...ting ...bạn có một tin nhắn mới ""_ cô mở điện thoại lên là tin nhắn của Phan Quyên cô ấy rủ tối nay đi ăn tối nhưng cô đã hứa với Tuấn Thần nên đành phải từ chối mà thôi.
"" Tối nay mình bận rồi vậy hẹn cậu hôm khác nha _ Bội An soạn tin trả lời cho đối phương hay.
"" Ừm vậy hẹn cậu hôm khác vậy ""
Hơn 10 nằm lì ở trên ghế sofa thì cô cũng vào phòng tắm rửa thay quần áo rồi đi ra ngoài mua một chút đồ .Dù gì hôm nay là lần đầu tiên đến nhà anh nên cô muốn mọi thứ được hoàn hảo nhất .
Cô đi lại cửa tiệm quần áo lựa cho mình một chiếc váy màu xanh nhạt ,thanh lịch và vô cùng đơn giản để mặc gu thời trang trước giờ của cô vẫn như vậy thường là kính cổng cao tường.
"" Cảm ơn quý khách đã mua ạ '''
"" Vâng ""_ cô nở một nụ cười rồi rời đi .
Lúc này cô vừa bước ra ngoài thì có một cô gái đụng trúng khiến cho cô té ngã xuống mặt đất .Bội An xoay lại nhìn thì thấy người này có chút quen thì phải hình như đã gặp ở đâu rồi.
"" Cô ...cô là ...""_ giọng nói của Bội An có chút ngập ngừng khi phải đối diện ánh mắt sắc bén kia .
"" Bội An đây sao đúng là lâu rồi không gặp vẫn quê mùa như trước nhỉ .Năm xưa có người cứu cô nên tôi không làm được gì vậy thì ngày hôm nay tôi trả lại mới được ""
Nói xong cô ta liền kéo Bội An đi đến nhà vệ sinh công cộng rồi chốt khoá cửa lại .
"" Mày có biết là cái vẻ mặt ngây thơ này làm cho tao ghét cay ghét đắng không hả .Mày đúng thật là sao chổi mà ,sao lúc nào mày cũng bám theo anh ấy hết vậy """
Ý của Đinh Hồng là nhắc đến Tuấn Thần hay sao mà cho dù mình có thích anh ấy thì anh ấy cũng không có thích mình mà ...
"" Năm xưa những gì tao đăng trên mạng xã hội cũng là anh ấy dẹp xuống cho mày cái gì anh ta cũng giúp mày hết .Tại sao anh ấy thích mày mà không thích tao chứ ""_ Đinh Hồng gào thét lên .
"" Không phải đâu anh ấy không có thích tôi đâu ""
"" Anh ta thích mày chỉ cần nhìn vào ánh mắt đó là tao biết ""_ vừa nói xong thì Đinh Hồng liền kéo người cô dậy đập thẳng vào tường khiến cho cô không chịu được mà hét lên .
"" Á ...a . đau quá ...xin cô tha cho tôi .." _ cô yếu ớt cầu xin Đinh Hồng nhưng không có kết quả gì cả mà ngược lại cô ta càng làm mạnh tay hơn...
"" Xin cô ,cầu xin cô tha cho tôi ""
Đinh Hồng lúc này buông một tay ra làm cô cứ nghĩ là đối phương đã buông tha cho cô nhưng không cô ta liền lấy điện thoại ra rồi chụp lại vài tấm ảnh và quay video .
Khoảng vài giây sau thì cô ta cúi người xuống mở dây kéo váy của cô ra trên người chỉ còn đồ lót ,khe ngực cũng có chút hững hờ nên Đinh Hồng cũng không chần chờ gì cả mà quay hình lại chân dung này ,video sắc nét đến từng xăng tin mét làm cho cô ta vô cùng thoã mãn .
"" Hạ Bội An tôi chờ ngày tàng của cô ""_ nói xong cô ta liền đẩy cô xuống nền nhà rồi đi ra ngoài.
"" Rầm "
Cánh cửa đã đóng lại chỉ còn một mình cô ngồi ôm chân mà khóc nức nở và cho đến bây giờ cô cũng không biết tại sao cô gái kia lại đối xử với cô như thế,bao năm qua vẫn ghét cô như thường.
Lúc trước thì bị người khác đem danh dự ra xỉ nhục ,đùa cợt còn hôm nay thì là thân thể .Và cô cũng biết tính của Đinh Hồng nhất định sẽ phát tán lên mạng xã hội cho mà xem và đến lúc đó cô cũng không còn mặt mũi nhìn một ai cả .
"" Hức. ..hức. ..hức. . "" _ Bội An ngồi khóc đến nỗi mà tay chân cô ấy run cầm cập , nước mắt nước mũi hoà vào nhau trông rất là thê lương và khổ sở .Chỉ trong một hai ngày nữa thôi hình ảnh mà được phát tán chắc chắn anh ấy sẽ ghét mình cho mà xem .
Mình và anh ấy chỉ mới nói chuyện trong thời gian gần đây mà thôi không lẻ ông trời nỡ lòng nào hay sao .Đến 12 giờ trưa thì cô cũng bước ra ngoài đi về nhà trên đường đi cô chỉ biết cúi đầu mà thôi không hề dám ngẩng lên nhìn một ai cả ,năm xưa khi đến trường cô đã ám ảnh rồi và cứ nghĩ quá khứ kia sẽ chôn vùi theo năm tháng nhưng cô cũng không ngờ hiện tại lại gặp phải Đinh Hồng người mà sẽ tiếp diễn quá khứ một lần nữa .
"" Hức. ..hức ..hức ..."" _ tiếng khóc vẫn thúc thích không ngừng,cô buồn vì cô ấy đem thân thể của mình ra để mua vui cho người khác , cô cũng là con người mà cô biết đau biết buồn biết khóc chứ.Ấy vậy mà cô lại bị cô ấy ngang nhiên chụp ảnh lại sự xỉ nhục này khiến cho cô không dám đối diện với ai cả ,bạn bè người thân cô điều không dám bởi vì cảm thấy chính mình quá là xấu hổ và nhục nhã .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.