Chương 11: Tôi Mới Thử Một Chút Mà Đã Biết Cô Thích Tôi Rồi
Phạm Đào
20/10/2023
Tạ Nhất cũng bất ngờ không kém .Có khi nào lúc nãy té cái bị đập đầu xuống đất hay là không.
Thằng bạn thân chơi chung lâu năm nên cậu ta hiểu từ trước đến giờ cậu ta có chịu nói chuyện với con gái đâu .Lần này là tin tức chấn động cả cái trường rồi .
Cũng may bây giờ chỉ còn 5 người bọn họ ở đây nếu không chắc đã sớm thành cái chợ bị mọi người bao quanh rồi .
Ba năm qua hàng tá con gái tỏ tình Tuấn Thần mọi người quay quanh kín mít nói chi lần này là nam nhân chủ động nữa chứ .
" Ê Tuấn Thần mày có đang bị gì không vậy rõ ràng lúc chiều mày có nói không quan tâm mà " .
Bây giờ là tình hình gì đang diễn ra vậy chứ . Tường Vi cô biết nhỏ bạn thân của mình thích cậu ta chẳng phải đây là cơ hội tốt nhất hay sao .
Tuấn Thần thấy đối phương cứ như một bức tượng nên anh đành buông bả vai cô ra ,sau đó thủ thỉ vào tai cô : " nè cô gái tôi chỉ thử tình cảm của cô mà thôi "
Sau đó anh liền đi lại nhặt cặp của mình lên sau đó liền rời đi . Nhưng bọn họ cũng không biết rằng ở phía đằng xa kia có một cô gái chụp lại những khoảnh khắc vừa rồi .
Chuyện là Đinh Hồng ngày hôm nay cô ta muốn đợi anh về nhưng không ngờ lại thấy một hình ảnh vô cùng chướng mắt như ngày hôm nay .Nhất định ngày mai mình sẽ cho con nhỏ sáng nhất trường học .
" Bội An mày được lắm để xem ngày mai mày đối mặt với chuyện này như thế nào " .
Đinh Hồng sau khi thấy ba chàng trai rời thì cô cũng đi về nhà để chuẩn bị kế hoạch của mình .
______________
Trần Đăng thấy thằng bạn mình đi rất xa thì cậu ta liền cố sức chạy theo hơn 3 phút thì mới đuổi kịp .
" Tuấn Thần cậu thích người ta thật à "
Anh bây giờ đang xoa xoa cái tay của mình sau đó lập tức liền dừng lại không muốn đi nữa.
" Lúc nãy tôi chỉ hỏi cho vui thôi . Nhưng nhìn vào ánh mắt của cô ta hình như tôi thấy cô ta thích tôi thật " .
Thật không ngờ hôm nay bạn mình lại đi trêu đùa một cô gái nhưng mà làm vậy thì cảm thấy có chút quá đáng thì phải
" Nè lúc nãy cậu trêu đùa người ta tôi thấy cô ta sắp khóc luôn rồi đó .Như vậy có hơi quá đáng thì phải " .
Tuấn Thần nãy giờ nghe người họ lãy nhãi bên tai liền có chút bực bội .Sau đó không nói một tiếng nào hết liền nhanh chân đi về .
______
Bội An đứng ở đây như muốn chôn chân tại chỗ vậy không có cách nào di chuyển được.Cô bất lực mà ngồi bệt xuống sân trường.
Tường Vi thấy thế liền đi lại đỡ cô đi lại ghế đá sân trường ngồi một chút.
" Tường Vi cậu biết không lúc nãy anh ấy nói là tôi chỉ thử cô một chút thôi mà đã biết cô thích tôi rồi .Và đặc biệt là tôi chỉ giỡn cho vui thôi "
Sau câu nói ấy cô lại ào lên như một đứa trẻ tìm mẹ vậy .Giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên đôi gò má của cô sau đó chảy vào khoé môi kia mà nếm trải vị mặn kia .
" Tường Vi nghe xong cũng vô cùng tức tối tại sao anh ta lại đùa giỡn như vậy chứ .Tình cảm là thứ có thể đem ra làm trò đùa hay sao "
Sau khi thấy cô bạn mình đã đỡ hơn thì cả hai cùng về nhà .Bước vào nhà không có một chút ánh sáng không lẻ mẹ chưa về nhà sao.
Suy nghĩ một hồi định gọi điện thoại thì chưa gì mẹ cô đã gọi đến .
" Bội An một tuần này con tự chăm sóc bản thân mình nhé ,mẹ phải về quê chăm sóc cho bà ngoại. Bà con đang bệnh " .
Nghe mẹ thấy vậy cô cũng không nói gì chỉ vỏn vẹn nghe lời chỉ mong sau bà mau khoẻ bệnh là cô vui rồi .
Sau khi ăn tối xong thì cô đi vào phòng nghĩ ngơi .Bước đến bàn học cầm trên tay là quyển nhật kí cô ghi chép 3 năm qua nội dung trong đó chỉ có Tuấn Thần mà thôi .
Thằng bạn thân chơi chung lâu năm nên cậu ta hiểu từ trước đến giờ cậu ta có chịu nói chuyện với con gái đâu .Lần này là tin tức chấn động cả cái trường rồi .
Cũng may bây giờ chỉ còn 5 người bọn họ ở đây nếu không chắc đã sớm thành cái chợ bị mọi người bao quanh rồi .
Ba năm qua hàng tá con gái tỏ tình Tuấn Thần mọi người quay quanh kín mít nói chi lần này là nam nhân chủ động nữa chứ .
" Ê Tuấn Thần mày có đang bị gì không vậy rõ ràng lúc chiều mày có nói không quan tâm mà " .
Bây giờ là tình hình gì đang diễn ra vậy chứ . Tường Vi cô biết nhỏ bạn thân của mình thích cậu ta chẳng phải đây là cơ hội tốt nhất hay sao .
Tuấn Thần thấy đối phương cứ như một bức tượng nên anh đành buông bả vai cô ra ,sau đó thủ thỉ vào tai cô : " nè cô gái tôi chỉ thử tình cảm của cô mà thôi "
Sau đó anh liền đi lại nhặt cặp của mình lên sau đó liền rời đi . Nhưng bọn họ cũng không biết rằng ở phía đằng xa kia có một cô gái chụp lại những khoảnh khắc vừa rồi .
Chuyện là Đinh Hồng ngày hôm nay cô ta muốn đợi anh về nhưng không ngờ lại thấy một hình ảnh vô cùng chướng mắt như ngày hôm nay .Nhất định ngày mai mình sẽ cho con nhỏ sáng nhất trường học .
" Bội An mày được lắm để xem ngày mai mày đối mặt với chuyện này như thế nào " .
Đinh Hồng sau khi thấy ba chàng trai rời thì cô cũng đi về nhà để chuẩn bị kế hoạch của mình .
______________
Trần Đăng thấy thằng bạn mình đi rất xa thì cậu ta liền cố sức chạy theo hơn 3 phút thì mới đuổi kịp .
" Tuấn Thần cậu thích người ta thật à "
Anh bây giờ đang xoa xoa cái tay của mình sau đó lập tức liền dừng lại không muốn đi nữa.
" Lúc nãy tôi chỉ hỏi cho vui thôi . Nhưng nhìn vào ánh mắt của cô ta hình như tôi thấy cô ta thích tôi thật " .
Thật không ngờ hôm nay bạn mình lại đi trêu đùa một cô gái nhưng mà làm vậy thì cảm thấy có chút quá đáng thì phải
" Nè lúc nãy cậu trêu đùa người ta tôi thấy cô ta sắp khóc luôn rồi đó .Như vậy có hơi quá đáng thì phải " .
Tuấn Thần nãy giờ nghe người họ lãy nhãi bên tai liền có chút bực bội .Sau đó không nói một tiếng nào hết liền nhanh chân đi về .
______
Bội An đứng ở đây như muốn chôn chân tại chỗ vậy không có cách nào di chuyển được.Cô bất lực mà ngồi bệt xuống sân trường.
Tường Vi thấy thế liền đi lại đỡ cô đi lại ghế đá sân trường ngồi một chút.
" Tường Vi cậu biết không lúc nãy anh ấy nói là tôi chỉ thử cô một chút thôi mà đã biết cô thích tôi rồi .Và đặc biệt là tôi chỉ giỡn cho vui thôi "
Sau câu nói ấy cô lại ào lên như một đứa trẻ tìm mẹ vậy .Giọt nước mắt cứ thế lăn dài trên đôi gò má của cô sau đó chảy vào khoé môi kia mà nếm trải vị mặn kia .
" Tường Vi nghe xong cũng vô cùng tức tối tại sao anh ta lại đùa giỡn như vậy chứ .Tình cảm là thứ có thể đem ra làm trò đùa hay sao "
Sau khi thấy cô bạn mình đã đỡ hơn thì cả hai cùng về nhà .Bước vào nhà không có một chút ánh sáng không lẻ mẹ chưa về nhà sao.
Suy nghĩ một hồi định gọi điện thoại thì chưa gì mẹ cô đã gọi đến .
" Bội An một tuần này con tự chăm sóc bản thân mình nhé ,mẹ phải về quê chăm sóc cho bà ngoại. Bà con đang bệnh " .
Nghe mẹ thấy vậy cô cũng không nói gì chỉ vỏn vẹn nghe lời chỉ mong sau bà mau khoẻ bệnh là cô vui rồi .
Sau khi ăn tối xong thì cô đi vào phòng nghĩ ngơi .Bước đến bàn học cầm trên tay là quyển nhật kí cô ghi chép 3 năm qua nội dung trong đó chỉ có Tuấn Thần mà thôi .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.