Chương 42: Tuyết Hy mang thai
Manh
05/09/2024
Sau khi chuẩn bị xong, anh với cô đi xuống dưới rồi đi về nhà
' Xin lỗi hai bảo bối, chúng ta chuyển nơi khác thôi nào, rồi cho hai con ăn luôn " Tuyết Hy ôm hai con mèo
" Đi thôi, anh lấy hết đồ rồi " Thiên Hào tay sách đồ của hai con mèo, nhìn cô cứ ôm ấp mà không chịu đi
" Vâng " Tuyết Hy chạy lon ton theo anh
Chuyển mèo vào công ty, cô sắp xếp chỗ ở cho hai bé rồi lười biếng nằm ở sopha xem điện thoại
Người cô vẫn còn rất đau nhức do trận chiến quyết liệt đêm qua
Mấy hôm sau cô tiếp tục đi học, tuyết cũng chuyển đến công ty ở với Nam, vì phòng của hai người không khác gì một căn hộ cả, sáng đi học chiều về công ty của hai anh, cuộc sống tuần hoàn
Cách chuyện tối đó 3 tuần, tính khí của cô bắt đầu hay cau có, khó chịu, lại rất hay buồn ngủ, lười biếng
" Em có sao không, hay chúng ta đến bệnh viện kiểm tra xem sao " Thiên Hào lo lắng nhìn cô, dạo này cô rất lạ khiến anh rất lo lắng
Không cần quan tâm em, em vẫn rất khỏe, li việc của anh trước đi " Tuyết Hy khó chịu trong người, khuôn mặt cau có rồi cầm balo đi học
Thiên Hào nhìn theo bóng lưng cô đi khuất thì ánh mắt đượm buồn, anh không biết phải làm thế nào, cứ mỗi lần khuyên cô thì cô lại tỏ ra cau có khó chịu rồi nói nặng lời với anh
Trong phòng hội học sinh
Hy Hy, cậu ăn chút đồ ăn nè, sáng cậu chưa ăn đâu đúng chứ " Tuyết đi lại, đặt đồ ăn lên bàn cô
" Cảm ơn cậu, Tuyết " Tuyết Hy mệt mỏi, tay viết lách giấy tờ không ngừng
Cậu không khỏe thì đi kiểm tra chút, anh Hào rất lo lắng cho cậu đó " Tuyết lo lắng nhìn cô, vừa nãy anh trai gọi nhờ hỏi thăm hộ, anh ấy nói cô hay khó chịu với anh nên không dám hỏi nữa
' Tớ không sao đâu, anh ấy nhờ cậu hỏi tớ à " Tuyết Hy cười nhẹ, cầm túi đồ ăn
Tuyết thành thật gật đầu " Ừm, vừa anh ấy mới gọi nhờ tớ "
Tuyết Hy thấy hơi có lỗi " Dạo này tớ hay mệt trong người nên có hơi khó chịu "
Vừa mở đồ ăn ra, ăn được một miếng thì mặt cô tái lại, nôn vào túi đồ ăn
Mà cảnh này khiến Tuyết hốt hoảng, lo lắng " Tuyết Hy, cậu sao vậy"
Cô mệt mỏi sau khi nôn xong thì cũng không còn sức lực nữa mà ngất đi, Tuyết vội vã cầm điện thoại cho anh không lâu sau thì hai chiếc xe sang trọng đỗ trước tòa nhà của hội học sinh
" Anh hai, Tuyết Hy cậu ấy... cậu ấy ăn rồi nôn, ngất ngất rồi " Tuyết khóc nức nở, ôm cô mà sợ hãi
" Đến viện thôi " Thiên Hào bế cô lên, lúc nghe tin cô bị ngất trời mới biết anh đã sợ hãi như thế nào
Nam lo lắng nhìn anh đang bế em mình, an ủi cô người yêu vẫn khóc " Đừng lo lắng, em ấy sẽ không sao đâu "
Cả 4 người đến viện, 1 lúc sau tại phòng hồi sức
" Bác sĩ cô ấy sao rồi " Thiên Hào nhìn bác sĩ, tay vẫn nắm chặt lấy tay anh
Cô ấy chỉ do ăn uống không đủ mà đang mang thai nên vậy thôi, nhưng dấu hiệu mệt mỏi, khó chịu trong người với hay buồn ngủ là dấu hiệu của mang thai, người nhà không ai biết sao, để cô ấy vào tình trạng thế này " Bác sĩ nhìn 3 người, mắt nheo lại
Nghe xong tin này thì 3 người ngạc nhiên mở to mắt rồi nhìn xuống chiếc giường mà Tuyết Hy đang nằm, khuôn mặt mệt mỏi không chút sức sống
" Từ nay hãy chăm sóc cô bé tốt hơn, phụ nữ mang thai rất hay khó chịu và không an tâm nhiều thứ, tôi có việc xin phép đi trước " Nói xong bác sĩ rời đi để lại căn phòng im lặng một cách đáng sợ
' Xin lỗi hai bảo bối, chúng ta chuyển nơi khác thôi nào, rồi cho hai con ăn luôn " Tuyết Hy ôm hai con mèo
" Đi thôi, anh lấy hết đồ rồi " Thiên Hào tay sách đồ của hai con mèo, nhìn cô cứ ôm ấp mà không chịu đi
" Vâng " Tuyết Hy chạy lon ton theo anh
Chuyển mèo vào công ty, cô sắp xếp chỗ ở cho hai bé rồi lười biếng nằm ở sopha xem điện thoại
Người cô vẫn còn rất đau nhức do trận chiến quyết liệt đêm qua
Mấy hôm sau cô tiếp tục đi học, tuyết cũng chuyển đến công ty ở với Nam, vì phòng của hai người không khác gì một căn hộ cả, sáng đi học chiều về công ty của hai anh, cuộc sống tuần hoàn
Cách chuyện tối đó 3 tuần, tính khí của cô bắt đầu hay cau có, khó chịu, lại rất hay buồn ngủ, lười biếng
" Em có sao không, hay chúng ta đến bệnh viện kiểm tra xem sao " Thiên Hào lo lắng nhìn cô, dạo này cô rất lạ khiến anh rất lo lắng
Không cần quan tâm em, em vẫn rất khỏe, li việc của anh trước đi " Tuyết Hy khó chịu trong người, khuôn mặt cau có rồi cầm balo đi học
Thiên Hào nhìn theo bóng lưng cô đi khuất thì ánh mắt đượm buồn, anh không biết phải làm thế nào, cứ mỗi lần khuyên cô thì cô lại tỏ ra cau có khó chịu rồi nói nặng lời với anh
Trong phòng hội học sinh
Hy Hy, cậu ăn chút đồ ăn nè, sáng cậu chưa ăn đâu đúng chứ " Tuyết đi lại, đặt đồ ăn lên bàn cô
" Cảm ơn cậu, Tuyết " Tuyết Hy mệt mỏi, tay viết lách giấy tờ không ngừng
Cậu không khỏe thì đi kiểm tra chút, anh Hào rất lo lắng cho cậu đó " Tuyết lo lắng nhìn cô, vừa nãy anh trai gọi nhờ hỏi thăm hộ, anh ấy nói cô hay khó chịu với anh nên không dám hỏi nữa
' Tớ không sao đâu, anh ấy nhờ cậu hỏi tớ à " Tuyết Hy cười nhẹ, cầm túi đồ ăn
Tuyết thành thật gật đầu " Ừm, vừa anh ấy mới gọi nhờ tớ "
Tuyết Hy thấy hơi có lỗi " Dạo này tớ hay mệt trong người nên có hơi khó chịu "
Vừa mở đồ ăn ra, ăn được một miếng thì mặt cô tái lại, nôn vào túi đồ ăn
Mà cảnh này khiến Tuyết hốt hoảng, lo lắng " Tuyết Hy, cậu sao vậy"
Cô mệt mỏi sau khi nôn xong thì cũng không còn sức lực nữa mà ngất đi, Tuyết vội vã cầm điện thoại cho anh không lâu sau thì hai chiếc xe sang trọng đỗ trước tòa nhà của hội học sinh
" Anh hai, Tuyết Hy cậu ấy... cậu ấy ăn rồi nôn, ngất ngất rồi " Tuyết khóc nức nở, ôm cô mà sợ hãi
" Đến viện thôi " Thiên Hào bế cô lên, lúc nghe tin cô bị ngất trời mới biết anh đã sợ hãi như thế nào
Nam lo lắng nhìn anh đang bế em mình, an ủi cô người yêu vẫn khóc " Đừng lo lắng, em ấy sẽ không sao đâu "
Cả 4 người đến viện, 1 lúc sau tại phòng hồi sức
" Bác sĩ cô ấy sao rồi " Thiên Hào nhìn bác sĩ, tay vẫn nắm chặt lấy tay anh
Cô ấy chỉ do ăn uống không đủ mà đang mang thai nên vậy thôi, nhưng dấu hiệu mệt mỏi, khó chịu trong người với hay buồn ngủ là dấu hiệu của mang thai, người nhà không ai biết sao, để cô ấy vào tình trạng thế này " Bác sĩ nhìn 3 người, mắt nheo lại
Nghe xong tin này thì 3 người ngạc nhiên mở to mắt rồi nhìn xuống chiếc giường mà Tuyết Hy đang nằm, khuôn mặt mệt mỏi không chút sức sống
" Từ nay hãy chăm sóc cô bé tốt hơn, phụ nữ mang thai rất hay khó chịu và không an tâm nhiều thứ, tôi có việc xin phép đi trước " Nói xong bác sĩ rời đi để lại căn phòng im lặng một cách đáng sợ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.