Chương 14: Bản hợp đồng cứu mạng
Bách Lý Nam
13/06/2015
Bên ngoài động tĩnh lớn như vậy, đương nhiên hai mẹ con Mạnh Khả Ly trong phòng khách quý đã sớm cảm giác được, mẹ Khả Ly vốn muốn tới đây nhìn xem, lại bị Khả Ly kéo lại.
Bởi vì cô nhìn thấy Phong Chi Thu.
Không nghĩ tới anh ấy chính là con trai của Phong tổng giám đốc, hóa ra thế giới này cũng không lớn, cô hoang mang không biết như thế nào cho phải, chỉ có thể lôi kéo mẹ mình yên lặng tránh ở một bên.
Mà Phong Chi Thu ra khỏi phòng khách cũng không liếc mắt nhìn về phía bên này của cô một cái, gương mặt bình tĩnh bước nhanh rời đi.
Mặc dù nói Phong Hải chết rất đột nhiên cũng thật bất ngờ, Mạnh Khả Ly vẫn không thể không cảm thấy thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại trong trường hợp như vậy biết được thân phận của Phong Chi Thu cũng làm cho trong lòng cô không phải tư vị.
Nếu Phong Chi Thu biết người phụ nữ vốn muốn đính hôn cùng cha anh ấy, cũng vào trước hôm đính hôn vài ngày chạy tới quán bar cùng đàn ông, chỉ sợ anha ấy cũng sẽ không có cái nhìn tốt về cô đi, nghĩ tới điểm đó Khả Ly không khỏi thở dài!
"Khả Ly, xem ra là ông trời đang giúp cậu đó!" Giọng Hứa Mỹ An cắt đưuts suy nghĩ của Mạnh Khả Ly.
Quay đầu nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hứa Mỹ An, cô không khỏi lắc lắc đầu, vốn không hy vọng cô ấy sẽ đến, nhưng cô lại không thể không đến, kết quả vừa đến lại gặp chuyện bất ngờ, làm cô bởi vì Khả Ly không cần bị bắt lập gia đình mà cao hứng không thôi, tuyệt đối không đồng tình với ông già nhà họ Phong, thậm chí còn cảm thấy ông ấy như vậy là xứng đáng.
Khả Ly đang muốn nói với cô cái gì, đoàn người nhà họ Mạnh đã đi về phía bọn họ.
"Hợp đồng thư ký trưởng Tề Đông đưa đâu?" Mạnh Huy một câu dư thừa cũng không nói, trực tiếp hỏi hợp đồng.
Lòng Khả Ly chợt lạnh, nhìn vẻ mặt Mạnh Huy còn có đám người Trần Khiết như trên cao nhìn xuống, tay cô không tự chủ được nắm thành quyền.
"Mau lấy hợp đồng ra đây!" Là giọng nói bén nhọn của Trần Khiết, nếu không gả được, bà cũng không cần thiết phải khách khí với cô ta.
"Mỹ An, cậu đi trước đi!" Khả Ly không để ý tới bọn họ thản nhiên nói với Hứa Mỹ An.
Hứa Mỹ An lo lắng nhìn cô, trường hợp như thế này thấy thế nào cũng là Khả Ly bị sỉ nhục, bất quá một người ngoài như cô cũng không nên nói cái gì, "Khả Ly. . . . . ."
"Cậu đi trước đi! Không có việc gì! Tối mình sẽ liên lạc với cậu!" Khả Ly kiên trì muốn Hứa Mỹ An rời đi trước.
Hứa Mỹ An hơi do dự thấy biểu tình của Khả Ly rất rõ ràng hi vọng cô nhanh chút rời đi, đành phải chào mẹ Khả Ly rời đi.
Cô không để ý tới những người khác trong nhà họ Mạnh, người nhà họ Mạnh cũng không để ý tới cô, dù sao cũng là chuyện nhà mình, cũng không hi vọng có người ngoài đứng một bên nhìn.
Khả Ly thấy Hứa Mỹ An đã đi, mới chậm rãi đi lại ở chỗ trống trong phòng tiệc, nhìn mọi thứ được sắp xếp tỉ mỉ, cô không khỏi cảm thán thế sự vô thường.
Không nghĩ tới vốn là một bữa tiệc đính hôn khiến cô chán nản tuyệt vọng, thế nhưng có thể có kết thúc như tro đùa như vậy, lại còn vì vậy mà biết thân phận của anh ấy.
"Còn nhìn cái gì vậy! Không nghĩ tới cô còn là một sao chổi, còn chưa đính hôn, đã khắc chết người!" Trần Khiết khinh miệt châm chọc nói.
Mạnh Khả Tình tiếp tục cười nhạo nói: "Cũng không phải vậy! Vốn cho là sắp được bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng rồi, đáng tiếc ngày thường thấp hèn, căn bản là không có cái mệnh kia thôi!"
"Đúng vậy, thật sự là rất đáng tiếc, không nghĩ tới Phong lão gia lại ồ í ưa nhanh như vậy đi, nếu như sau khi được gả lại đây mới chết thì..., cô đã có thể một bước lên trời!" Mạnh Khả Lệ cũng không chịu buông tha cơ hội đạp người này.
Trương Mai bàng hoàng nhìn người một nhà này, hai tay quấn vào nhau, bất quá bà lại không có cách nào, thật sự là số mệnh của mẹ con bà không tốt sao?
Mà Mạnh Khả Ly lại không nói một lời, thế nhưng nhàn nhã lấy một khối điểm tâm lên đĩa bắt đầu ăn, Phong Hải chết đi đối với cô cũng không có cái gì đả kích, nhưng việc Phong Chi Thu xuất hiện lại khiến cô kích động một chút, nhưng nghĩ lại thì, phát hiện ra cô và anh ấy chính là một người trên trời một người dưới đất.
Một đêm kia đối với bọn họ mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì, từ đầu đến cuối bọn họ cũng chỉ có thể là hai đường thẳng song song, mà tỉnh táo lại, bây giờ còn chưa có giải quyết chỉ còn bệnh tình của mẹ thôi.
Cô không thể đính hôn với Phong tổng giám đốc mà nói..., vậy sẽ không còn giá trị lợi dụng với nhà họ Mạnh nữa rồi, bọn họ còn có thể trả tiền chữa bệnh cho mẹ cô nữa sao?
"Nhanh lấy hợp đồng ra đây đi!" Trần Khiết đã bị cái thái độ thanh thản này của Mạnh Khả Ly chọc giận, lớn tiếng với cô.
"Nhà họ Phong thật đúng là không sai, thật ra thì bất kể việc đính hôn này có thành hay không, nhà họ Phong đều đáp ứng giúp đỡ Mạnh thị rồi, hơn nữa còn rất rộng rãi! Năm trăm ngàn! Với tôi mà nói thì thật đúng là con số trên trời!"
Mạnh Khả Ly buông điểm tâm thản nhiên nói, vẻ mặt lạnh lùng giống như đang nói chuyện tình nhà người khác vậy.
"Phải không? Phong tổng giám đốc thật sự thỏa thuận đầu tư năm trăm ngàn?" Mạnh Huy nghe vậy hưng phấn tiến đến.
Trần Khiết cũng cười nói: "Vậy thì tốt quá! Có năm trăm ngàn thì sẽ không còn vấn đề gì nữa, vốn cho là có ba trăm ngàn cũng không tệ rồi!"
"Hạng mục kia của chúng ta vẫn rất có tương lai, Phong tổng giám đốc nhất định đã cho người tìm hiểu, bằng không không có khả năng ra nhiều tiền như vậy." Mạnh Huy hưng phấn mà xoa xoa đôi bàn tay, nói tiếp: "Hợp đồng ở đâu, Phong tổng giám đốc có yêu cầu gì không ?"
"Hình như cũng không có nhiều yêu cầu? Chỉ cần một thành lợi nhuận của hạng mục này thôi?" Khả Ly nhưng thật ra có hỏi sẽ trả lời.
"Vậy thì tốt quá! Hạng mục này của chúng ta chắc chắn có lời rồi, hạng mục này tuyệt đối là kiếm tiền, lúc đầu ta biết nó sẽ kiếm nhiều tiền mới có thể cố gắng chống đỡ, chẳng qua tài chính của nhà chúng ta không đủ thôi, hiện tại đã có tiền thì mọi việc đều không thành vấn đề!"
"Vấn đề vẫn phải có. . . . . ."
"Nói như thế nào? Sau đó nhà họ Phong sẽ đổi ý?" Mạnh Huy lo lắng hỏi.
Khả Ly thấy biểu tình chợt vui chợt buồn của ông ta, không khỏi cười khẽ một tiếng nói : "Cái đó thì không, điều khoản hợp đồng rất ưu đãi, hơn nữa đã đóng dấu, Phong tổng giám đốc cũng tự tay kí tên rồi, thư ký trưởng Tề nói vô luận như thế nào nhà họ Phong đều đã chuyển tiền ."
"Như vậy thì tốt rồi, ta còn sợ Phong tổng giám đốc vừa chết, chuyện của nhà họ Phong về sau phải xem quyết định của Phong thiếu đâu."
Nghe ông ta nhắc tới Phong thiếu, tim Khả Ly không khỏi đập nhanh hai nhịp, nhưng rất nhanh lại tỉnh táo lại : "Hợp đồng này có chữ ký của Phong tổng tự nhiên là không thành vấn đề, bất quá, nếu nó không cẩn thận bị mất, lại đi tìm người thừa kế của nhà họ Phong ký một hợp đồng giống như vậy, không biết anh ta có thể đồng ý hay không đây?"
Không để ý tới biểu tình ngu ngơ của Mạnh Huy, Khả Ly nói tiếp: "Mọi người đều biết đứa con trai này của Phong tổng giám đốc vẫn luôn ở nưuóc ngoài không về là vì bất hòa với Phong Tổng Tài!"
"Con nhỏ chết tiệt kia! Cô đây là có ý gì?" Trần Khiết vội vàng kéo quần áo của Khả Ly kêu lên.
Khả Ly lạnh lùng gạt tay bà ta ra nói : "Ý của tôi rất rõ ràng, đưa số tiền cần thiết để chữa khỏi bệnh cho mẹ tôi cho tôi, tôi sẽ đưa hợp đồng cho các người."
Bởi vì cô nhìn thấy Phong Chi Thu.
Không nghĩ tới anh ấy chính là con trai của Phong tổng giám đốc, hóa ra thế giới này cũng không lớn, cô hoang mang không biết như thế nào cho phải, chỉ có thể lôi kéo mẹ mình yên lặng tránh ở một bên.
Mà Phong Chi Thu ra khỏi phòng khách cũng không liếc mắt nhìn về phía bên này của cô một cái, gương mặt bình tĩnh bước nhanh rời đi.
Mặc dù nói Phong Hải chết rất đột nhiên cũng thật bất ngờ, Mạnh Khả Ly vẫn không thể không cảm thấy thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng lại trong trường hợp như vậy biết được thân phận của Phong Chi Thu cũng làm cho trong lòng cô không phải tư vị.
Nếu Phong Chi Thu biết người phụ nữ vốn muốn đính hôn cùng cha anh ấy, cũng vào trước hôm đính hôn vài ngày chạy tới quán bar cùng đàn ông, chỉ sợ anha ấy cũng sẽ không có cái nhìn tốt về cô đi, nghĩ tới điểm đó Khả Ly không khỏi thở dài!
"Khả Ly, xem ra là ông trời đang giúp cậu đó!" Giọng Hứa Mỹ An cắt đưuts suy nghĩ của Mạnh Khả Ly.
Quay đầu nhìn vẻ mặt hưng phấn của Hứa Mỹ An, cô không khỏi lắc lắc đầu, vốn không hy vọng cô ấy sẽ đến, nhưng cô lại không thể không đến, kết quả vừa đến lại gặp chuyện bất ngờ, làm cô bởi vì Khả Ly không cần bị bắt lập gia đình mà cao hứng không thôi, tuyệt đối không đồng tình với ông già nhà họ Phong, thậm chí còn cảm thấy ông ấy như vậy là xứng đáng.
Khả Ly đang muốn nói với cô cái gì, đoàn người nhà họ Mạnh đã đi về phía bọn họ.
"Hợp đồng thư ký trưởng Tề Đông đưa đâu?" Mạnh Huy một câu dư thừa cũng không nói, trực tiếp hỏi hợp đồng.
Lòng Khả Ly chợt lạnh, nhìn vẻ mặt Mạnh Huy còn có đám người Trần Khiết như trên cao nhìn xuống, tay cô không tự chủ được nắm thành quyền.
"Mau lấy hợp đồng ra đây!" Là giọng nói bén nhọn của Trần Khiết, nếu không gả được, bà cũng không cần thiết phải khách khí với cô ta.
"Mỹ An, cậu đi trước đi!" Khả Ly không để ý tới bọn họ thản nhiên nói với Hứa Mỹ An.
Hứa Mỹ An lo lắng nhìn cô, trường hợp như thế này thấy thế nào cũng là Khả Ly bị sỉ nhục, bất quá một người ngoài như cô cũng không nên nói cái gì, "Khả Ly. . . . . ."
"Cậu đi trước đi! Không có việc gì! Tối mình sẽ liên lạc với cậu!" Khả Ly kiên trì muốn Hứa Mỹ An rời đi trước.
Hứa Mỹ An hơi do dự thấy biểu tình của Khả Ly rất rõ ràng hi vọng cô nhanh chút rời đi, đành phải chào mẹ Khả Ly rời đi.
Cô không để ý tới những người khác trong nhà họ Mạnh, người nhà họ Mạnh cũng không để ý tới cô, dù sao cũng là chuyện nhà mình, cũng không hi vọng có người ngoài đứng một bên nhìn.
Khả Ly thấy Hứa Mỹ An đã đi, mới chậm rãi đi lại ở chỗ trống trong phòng tiệc, nhìn mọi thứ được sắp xếp tỉ mỉ, cô không khỏi cảm thán thế sự vô thường.
Không nghĩ tới vốn là một bữa tiệc đính hôn khiến cô chán nản tuyệt vọng, thế nhưng có thể có kết thúc như tro đùa như vậy, lại còn vì vậy mà biết thân phận của anh ấy.
"Còn nhìn cái gì vậy! Không nghĩ tới cô còn là một sao chổi, còn chưa đính hôn, đã khắc chết người!" Trần Khiết khinh miệt châm chọc nói.
Mạnh Khả Tình tiếp tục cười nhạo nói: "Cũng không phải vậy! Vốn cho là sắp được bay lên đầu cành làm Phượng Hoàng rồi, đáng tiếc ngày thường thấp hèn, căn bản là không có cái mệnh kia thôi!"
"Đúng vậy, thật sự là rất đáng tiếc, không nghĩ tới Phong lão gia lại ồ í ưa nhanh như vậy đi, nếu như sau khi được gả lại đây mới chết thì..., cô đã có thể một bước lên trời!" Mạnh Khả Lệ cũng không chịu buông tha cơ hội đạp người này.
Trương Mai bàng hoàng nhìn người một nhà này, hai tay quấn vào nhau, bất quá bà lại không có cách nào, thật sự là số mệnh của mẹ con bà không tốt sao?
Mà Mạnh Khả Ly lại không nói một lời, thế nhưng nhàn nhã lấy một khối điểm tâm lên đĩa bắt đầu ăn, Phong Hải chết đi đối với cô cũng không có cái gì đả kích, nhưng việc Phong Chi Thu xuất hiện lại khiến cô kích động một chút, nhưng nghĩ lại thì, phát hiện ra cô và anh ấy chính là một người trên trời một người dưới đất.
Một đêm kia đối với bọn họ mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì, từ đầu đến cuối bọn họ cũng chỉ có thể là hai đường thẳng song song, mà tỉnh táo lại, bây giờ còn chưa có giải quyết chỉ còn bệnh tình của mẹ thôi.
Cô không thể đính hôn với Phong tổng giám đốc mà nói..., vậy sẽ không còn giá trị lợi dụng với nhà họ Mạnh nữa rồi, bọn họ còn có thể trả tiền chữa bệnh cho mẹ cô nữa sao?
"Nhanh lấy hợp đồng ra đây đi!" Trần Khiết đã bị cái thái độ thanh thản này của Mạnh Khả Ly chọc giận, lớn tiếng với cô.
"Nhà họ Phong thật đúng là không sai, thật ra thì bất kể việc đính hôn này có thành hay không, nhà họ Phong đều đáp ứng giúp đỡ Mạnh thị rồi, hơn nữa còn rất rộng rãi! Năm trăm ngàn! Với tôi mà nói thì thật đúng là con số trên trời!"
Mạnh Khả Ly buông điểm tâm thản nhiên nói, vẻ mặt lạnh lùng giống như đang nói chuyện tình nhà người khác vậy.
"Phải không? Phong tổng giám đốc thật sự thỏa thuận đầu tư năm trăm ngàn?" Mạnh Huy nghe vậy hưng phấn tiến đến.
Trần Khiết cũng cười nói: "Vậy thì tốt quá! Có năm trăm ngàn thì sẽ không còn vấn đề gì nữa, vốn cho là có ba trăm ngàn cũng không tệ rồi!"
"Hạng mục kia của chúng ta vẫn rất có tương lai, Phong tổng giám đốc nhất định đã cho người tìm hiểu, bằng không không có khả năng ra nhiều tiền như vậy." Mạnh Huy hưng phấn mà xoa xoa đôi bàn tay, nói tiếp: "Hợp đồng ở đâu, Phong tổng giám đốc có yêu cầu gì không ?"
"Hình như cũng không có nhiều yêu cầu? Chỉ cần một thành lợi nhuận của hạng mục này thôi?" Khả Ly nhưng thật ra có hỏi sẽ trả lời.
"Vậy thì tốt quá! Hạng mục này của chúng ta chắc chắn có lời rồi, hạng mục này tuyệt đối là kiếm tiền, lúc đầu ta biết nó sẽ kiếm nhiều tiền mới có thể cố gắng chống đỡ, chẳng qua tài chính của nhà chúng ta không đủ thôi, hiện tại đã có tiền thì mọi việc đều không thành vấn đề!"
"Vấn đề vẫn phải có. . . . . ."
"Nói như thế nào? Sau đó nhà họ Phong sẽ đổi ý?" Mạnh Huy lo lắng hỏi.
Khả Ly thấy biểu tình chợt vui chợt buồn của ông ta, không khỏi cười khẽ một tiếng nói : "Cái đó thì không, điều khoản hợp đồng rất ưu đãi, hơn nữa đã đóng dấu, Phong tổng giám đốc cũng tự tay kí tên rồi, thư ký trưởng Tề nói vô luận như thế nào nhà họ Phong đều đã chuyển tiền ."
"Như vậy thì tốt rồi, ta còn sợ Phong tổng giám đốc vừa chết, chuyện của nhà họ Phong về sau phải xem quyết định của Phong thiếu đâu."
Nghe ông ta nhắc tới Phong thiếu, tim Khả Ly không khỏi đập nhanh hai nhịp, nhưng rất nhanh lại tỉnh táo lại : "Hợp đồng này có chữ ký của Phong tổng tự nhiên là không thành vấn đề, bất quá, nếu nó không cẩn thận bị mất, lại đi tìm người thừa kế của nhà họ Phong ký một hợp đồng giống như vậy, không biết anh ta có thể đồng ý hay không đây?"
Không để ý tới biểu tình ngu ngơ của Mạnh Huy, Khả Ly nói tiếp: "Mọi người đều biết đứa con trai này của Phong tổng giám đốc vẫn luôn ở nưuóc ngoài không về là vì bất hòa với Phong Tổng Tài!"
"Con nhỏ chết tiệt kia! Cô đây là có ý gì?" Trần Khiết vội vàng kéo quần áo của Khả Ly kêu lên.
Khả Ly lạnh lùng gạt tay bà ta ra nói : "Ý của tôi rất rõ ràng, đưa số tiền cần thiết để chữa khỏi bệnh cho mẹ tôi cho tôi, tôi sẽ đưa hợp đồng cho các người."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.