Yêu Chị Đại Gia

Chương 12: Làm bạn trai có những đặc quyền gì?

Atermis

12/06/2021

Căn phòng đã trở về trạng thái im lặng sau một hồi ‘chấn động’.

Nụ cười của Hoàng Minh Kiệt đã khiến ai kia ngượng ngùng.

Cảm thấy mình rất lố bịch, Trang Anh bèn lí nhí nói. Hai má nóng hết cả lên.

“Đã gây phiền phức cho cậu rồi. Thực lòng xin lỗi rất nhiều.”

Từ lúc quen biết nhau đến nay, người phụ nữ này đã không biết bao nhiêu lần nói câu xin lỗi với mình. Cô ấy luôn khách sáo, nhận lỗi về bản thân.

Chẳng lẽ giữa họ chỉ có mối liên hệ giữa nạn nhân và kẻ gây tai nạn sao?

Không thể nói chuyện như những người bạn bình thường ư?

Mình rất muốn nghe mọi tâm sự và giãi bày cùng cô ấy.

“Đây không phải lỗi của chị. Tôi hiểu bất đắc dĩ chị mới nói như vậy.”

“Chắc thời gian qua chị cũng áp lực không kém khi bị ba mẹ thúc ép chuyện cưới hỏi.”

Cười khổ, Trang Anh hơi cúi đầu, dè dặt nói:

“À không sao. Qua vài ngày lại đâu vào đấy mà.”

“Có điều…. Tôi…”

“Cứ nói đi đừng ngại. Hãy xem tôi như một người bạn.”

Chưa vội tuôn ra hết những suy nghĩ đã sắp xếp trong đầu Trang Anh hỏi Hoàng Minh Kiệt có muốn ra ngoài hít thở không khí một chút hay không. Gật đầu đồng ý, cô gái liền dìu chàng trai ngồi vào xe lăn rồi đẩy ra khuôn viên bệnh viện.

Dừng lại trước một hàng ghế đá rợp bóng cây, cô lại giúp Minh Kiệt ngồi lên mặt ghế. Cẩn thận từng chút một để cái chân bó bột không gặp phải chấn động mạnh. Ngồi xuống một bên, Trang Anh ủ rũ nhìn đồng hồ. Đã quá giờ hẹn với cộng sự đi tìm kiếm mặt bằng. Mở máy gọi cho cộng sự thông báo rằng mình sẽ không đến được. Đành hẹn người ấy vào ngày mai.

Cúp máy, im lặng vài giây cô thở một hơi thật dài rồi bắt đầu lên tiếng. Bỏ qua đoạn ba Thiên Anh là ai. Những chuyện trong quá khứ cô không nhắc tới. Chỉ nói đến việc ba mẹ và anh trai ngày ngày thúc giục đi xem mắt, kiếm cho Thiên Anh một người cha tử tế. Chuyện sẽ không gì to tát nếu gia đình không thúc ép cô chọn lựa và lấy một người mà mình không hề có tình cảm.

Tại sao cơ chứ? Chẳng lẽ không chồng có con nên không thể tự quyết định hạnh phúc của mình. Và dù có thương cô đi chăng nữa chưa chắc họ đã thương thằng bé Thiên Anh. Con trai cũng cần được yêu thương và bảo vệ. Chứ không phải ánh mắt ghét bỏ hắt hủi dành cho nó.

Nghe Trang Anh thuật lại rằng một tháng qua cô ấy đã phải sống trong mệt mỏi vì chuyện đi xem mắt. Tâm trạng của Minh Kiệt cũng chùng xuống không kém.

Hèn chi thời gian qua rất ít thấy cô ấy cười. Hiếm lắm mới thấy nhưng chỉ có nụ cười gượng. Bây giờ thì mình đã hiểu rồi.

Đôi khi Trang Anh cũng rất muốn nhờ vả Hoàng Minh Kiệt giả làm bạn trai mình. Đặc biệt là lúc hùng hổ thông báo với ba cậu ta là bạn trai mới của mình. Suy đi tính lại thì thấy chuyện này quá hoang đường nên thôi. Việc của mình phải tự giải quyết chứ lôi người khác vào để làm gì.

“Thực lòng không có ý kéo cậu vào chuyện này.”

“Tôi sẽ sớm chấn chỉnh lại mọi thứ. Sẽ không làm ảnh hưởng tới cuộc sống của cậu đâu.”

Nhưng người đối diện lại có suy nghĩ khác. Yên lặng một hồi Hoàng Minh Kiệt nhìn thẳng vào Trang Anh, điềm đạm nói:

“Nếu đã chú ấy đã hiểu lầm thì cứ tiếp tục nói dối. Qua một thời gian rồi hẵng nói sự thật. Tôi sẽ giả làm bạn trai của chị.”

Minh Kiệt nghĩ cách này cũng rất khả thi. Cứ giả làm bạn trai Trang Anh. Giúp cô ấy giải quyết chuyện đi xem mắt trước đã. Dù gì thời gian qua cô ấy cũng nhiệt tình chăm sóc. Mình cũng nên làm gì để báo đáp.

Điểm mấu chốt trong lời nói của Hoàng Minh Kiệt chính là sẽ trở thành bạn trai của mình ư?

Sao cậu ta nói câu đấy nhẹ tênh vậy?



Mắt tròn xoe vì ngạc nhiên, Trang Anh cứng đờ sống lưng một lúc mới tỉnh hoàn toàn. Cô lập tức từ chối:

“Không cần đâu. Chuyện này không thể làm phiền đến cậu.”

“Âu cũng hiểu lầm rồi. Tôi giúp chị lánh nạn được một thời gian.”

Được Hoàng Minh Kiệt giải quyết rắc rối thì còn gì bằng. Nhưng…

“Tôi sợ người thương hiện tại của cậu hiểu lầm thì toi.”

Sao ai cũng nghĩ là mình có bạn gái gái rồi thế nhỉ? Cái thằng khô khan nhạt nhẽo như mình thì làm gì có người yêu.

Hoàng Minh Kiệt xua tay phủ nhận:

“Tôi không có bạn gái.”

“Hả?”

“Đến chị cũng nghĩ là tôi có bạn gái sao? Tôi còn đang định ế đến năm 30 đây.”

Biểu cảm của Trang Anh giống như đang nghe một chuyện không thể tin được.

Đẹp trai cao ráo như vậy lại không có người yêu? Có nhầm lẫn không chứ?

Trang Anh không nhịn được mà trêu:

“Cậu có học thức lẫn ngoại hình. Khối cô say như điếu đổ. Nói không ai tin đâu.”

Lời trêu đùa làm Hoàng Minh Kiệt chau mày, anh nghiêm mặt nói:

“Tôi không nói dối.”

Đôi mắt nâu cương nghị, hàng lông mày rậm rạp sít lại. Vẻ mặt nghiêm túc đó khiến Trang Anh thu lại ánh mắt tinh ranh và đơ miệng dần.

Biết mình hơi quá đà Trang Anh lí nhí nói xin lỗi trong miệng. Nụ cười càng gượng gạo hơn. Minh Kiệt chậm rãi nói tiếp, xoá tan đi bầu không khí đầy ngượng nghịu.

“Nếu tôi có bạn gái thì tôi đâu dám ngồi đây cùng chị chứ.”

Dừng lại vài giây Hoàng Minh Kiệt lại thay đổi biểu cảm. Nụ cười vô tình khiến ai đó bấn loạn.

“À nhưng bây giờ thì có rồi. Bà chị lớn hơn bốn tuổi.”

“....”

Lại bị trêu, hai mang tai lại đỏ ửng thêm một lần nữa.

Cậu ta tự nhận là bản thân khô khan ư? Có mà mặn mòi hơn muối biển ấy chứ.

“Tôi…”

Hàn Lâm Trang Anh. Mày bình tĩnh lại. Đừng có nhảy loạn xạ chứ. Chỉ là một anh chàng nhỏ thua bốn tuổi. Việc gì mà phải xoắn hết cả lên.

Chẳng lẽ bị cậu chàng nhỏ tuổi trêu ghẹo nên đâm ra ngượng mãi như thế này sao. Bình thường đứng trước đám con trai, mày bình tĩnh lắm mà.

Hít một hơi thật sâu, Trang Anh nhìn Minh Kiệt rất tự nhiên. Cô muốn nói hết những suy tính trong đầu. Thanh âm mềm mại tựa sương mai thốt ra khiến tim Minh Kiệt chợt run lên.

Ngay bây giờ cô muốn nói câu nhờ vả với cậu chàng này.



“Có hơi quá đáng khi đưa ra lời đề nghị này. Nhưng phiền cậu làm bạn trai của tôi một thời gian có được không? Có như vậy gia đình mới không thúc ép tôi chọn đối tượng kết hôn nữa.”

Vẻ mặt bối rối khiến Minh Kiệt không nhịn được cười. Trang Anh xị mặt xuống khi ai đó cứ cười ngặt nghẽo không chịu dừng.

Trông mặt mình buồn cười lắm sao?

“Thôi được rồi. Chị bớt căng thẳng đi. Tôi đã nói là tôi sẽ làm bạn trai chị rồi mà. Đừng có gồng người lên nói chuyện như vậy chứ.”

“Tôi….”

“Nhưng mà tôi hỏi cái này một chút.”

“Cậu nói đi. Tôi đang nghe đây.”

Trang Anh nghĩ đã nói đến thế này rồi, thôi thì cứ thẳng thắn với nhau về tất cả.

“Vậy người ‘bạn trai’ này có đặc ân đặc quyền gì không?”

“Có chứ!” Trang Anh trả lời ngay mà không cần suy nghĩ.

Có qua thì phải có lại. Nếu Hoàng Minh Kiệt muốn vật chất cô rất sẵn sàng. Đang định hứa rằng sẽ thoải mái đáp ứng mọi yêu cầu của cậu ta. Nhưng mà Hoàng Minh Kiệt đã nói trước rồi.

“Một ngày 3 bữa là được rồi. Tôi không nghiện gì chỉ nghiện đồ ăn của chị.”

Choáng váng trước lời đề nghị của cậu chàng, Trang Anh tự hỏi Hoàng Minh Kiệt có phải đang trêu đùa mình. Lời nói với biểu cảm thì hoàn toàn đối ngược nhau. Cô không thể đoán ra được Hoàng Minh Kiệt đang thật hay là đùa.

“Nếu cậu không chê thì tôi…”

Lại cười, Hoàng Minh Kiệt lại trêu:

“Như vậy có tính là chị đang bao ăn tôi không nhỉ?”

“….”

Cạn từ cạn ngữ, Trang Anh cười trừ cho qua chuyện, thay cho câu trả lời cô thầm gật đầu thừa nhận.

Vậy là giao kèo được lập, Hoàng Minh Kiệt chính thức trở thành bạn trai hờ của Trang Anh. Hai người thoả thuận với nhau rằng mỗi lần gặp người nhà của Trang Anh thì cả hai sẽ giả vờ quan tâm thân mật như những cặp đôi khác.

Ban đầu có chút ngại nhưng dần dần cả hai đã tìm hiểu đối phương có sở thích gì để còn kịp trở tay ứng phó khi cả gia đình Trang Anh đã biết mối quan hệ của hai người.

Ông Dũng bà Lan lại tích cực hỏi thăm gửi đồ bồi bổ đến cho Hoàng Minh Kiệt. Trang Anh cảm thấy quyết định nhờ cậu ta đóng giả làm bạn trai của mình rất đúng đắn.

Hiệu quả là khi ba mẹ không còn nhắc đến việc đi xem mắt nữa càng không thúc giục chuyện kiếm ba dượng cho Thiên Anh. Tuy nhiên nếu để mọi người biết Hoàng Minh Kiệt thua cô 4 tuổi chắc cả nhà sẽ nổi trận lôi đình luôn mất.

Trụ sở Hathor nằm ở vị trí đắc địa ngay chính giữa trung tâm thành phố. Trang Anh và các cộng sự đã phải mất 2 tuần liền mới tìm ra được một vị trí thích hợp làm nơi phát triển đại nghiệp của mình. Tầng 1, 2 sẽ là nơi trưng bày các thiết kế độc nhất và các sản phẩm đóng mác Hathor. Còn lại đến tầng 5 là phòng thiết kế và làm việc. Chiêu mộ thêm nhân tài, tất cả đều bắt tay vào việc phác thảo ý tưởng xây dựng trang trí phòng trưng bày, sắp xếp phòng làm việc cho hợp lý.

Phong cách mà mà Hathor hướng đến chính là sang trọng quý phái. Mỗi người phụ nữ đều là một bông hoa quý, có một mùi hương đặc biệt. Họ phải rực rỡ nhất trong thời điểm bung cánh khoe sắc. Trên người khoác những bộ cánh được may đo tỉ mỉ tinh tế, tôn lên vẻ đẹp kiêu sa, bao người say đắm cuốn hút.

Tham vọng của Trang Anh chính là Hathor được mọi người săn đón tôn sùng. Giống như Ai Cập cổ đại tôn sùng nữ thần Hathor. Nữ thần hiện thân của tình yêu và sắc đẹp.

Bận bịu công việc, cô gái gầy rộc hẳn đi. Muốn đẩy nhanh tiến độ phát triển thương hiệu nên Trang Anh làm việc liên tục, thường xuyên bỏ bữa. Nhiều khi cộng dồn bữa sáng với bữa trưa lại với nhau. Ăn uống thất thường lại quá nhiều việc nên Trang Anh sút hẳn 5 ký.

Hoàng Minh Kiệt thấy cô bận rộn hơn hẳn nên chẳng làm phiền. Bảo Trang Anh đừng đến chăm sóc mình nữa. Thậm chí còn nghiêm mặt doạ nạt rằng cô không nghe lời anh sẽ nói toàn bộ sự thật cho gia đình cô biết.

Cuối cùng cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Chị Đại Gia

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook