Chương 67
Tống Cửu Cận
26/09/2019
Sau khi Thẩm Dữ trở lại Ninh Hạ, việc đầu tiên làm sau khi xuống máy bay chính là khởi động lại điện thoại rồi gửi tin nhắn cho Bạc Kha Nhiễm.
Bất quá tin nhắn anh gửi đi không thấy Bạc Kha Nhiễm trả lời.
Thẩm Dữ biết, lúc này có lẽ cô còn đang quay phim.
Cho nên sau khi gửi tin nhắn xong, anh bỏ điện thoại vào trong túi, lập tức chạy thẳng đến công ty.
"Lão Thẩm, cậu đi đâu vậy?" Dương Cánh nhìn thấy Thẩm Dữ đến liền đi ra đón.
"Tân Xuyên."
"Đi Tân Xuyên làm gì?" Dương Cánh khó hiểu.
"Thăm ban Ngưu đại ca."
Dương Cánh nhíu mày, từ khi nào quan hệ của hai người họ trở nên tốt như vậy, chính ông thời gian nghỉ ngơi còn không có, đằng này cậu ta còn có thời gian bay tới Tân Xuyên thăm ban?
Nghĩ, Dương Cánh có điểm ăn vị.
Người này sao không chút để ý đến ông vậy?
Ông một mình tăng ca đến hộc máu, cậu ta lại thảnh thơi chạy đi thăm ban?
Thẩm Dữ thấy Dương Cánh không nói chuyện, anh nghiêng đầu nhìn ông, chỉ thấy ông cau mày không nói một lời.
"Sắc mặt này của ông là sao vậy?" Anh hỏi.
Nghe vậy, Dương Cánh liếc mắt nhìn anh, ánh mắt mơ hồ có chút......
U oán?
"Không có gì."
Dương Cánh dẫn đầu đi ra ngoài thang máy, để lại cho anh một bóng dáng quật cường.
Thẩm Dữ, "............"
Người này tự dưng phát điên cái gì vậy?
*
Giữa trưa Bạc Kha Nhiễm sau khi diễn xong mới nhìn thấy tin nhắn Thẩm Dữ gửi đến.
Anh gửi tin nhắn cho cô từ lúc 11 giờ, hiện tại đã là 11g40, đã là hơn nửa giờ trước.
Đã hơn nửa giờ, lúc này hẳn là anh đã đến công ty.
Nghĩ, cô liền gửi lại một tin nhắn cho anh.
Cô cũng không trông cậy vào việc anh có thể lập tức là có thể trả lời tin nhắn của mình, bởi vì hiện tại anh khá bận.
Thời điểm hai người bọn họ bận rộn, đều là một người gửi tin nhắn, thời điểm người kia trở lời tin nhắn đã là mấy giờ sau, một ngày dài không nói với nhau được mười câu hoàn chỉnh.
"Chị Kha Nhiễm, chị Kha Nhiễm."
Vừa gửi tin nhắn xong, đã thấy A Miên từ xa chạy tới, cô vừa đi vừa gọi, sắc mặt có chút kỳ quái.
Đến cả Miniu vẫn luôn cúi đầu mân mê đồ trang điểm cũng không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía A Miên.
Rất nhanh A Miên đã chạy tới trước mặt mấy người.
"Làm sao vậy?" Bạc Kha Nhiễm nghi hoặc hỏi, nhìn sắc mặt này của A Miên, còn tưởng rằng cô bé mới phát hiện được bí mật gì to lớn lắm.
A Miên vừa rồi đi có chút nhanh, cho nên hiện tại có chút khó thở, cô duỗi tay vỗ ngực, thở ra một nơi, lúc này mới nói chuyện.
"Chị Kha Nhiễm, chị có biết vừa rồi em nhìn thấy ai không?" Cô thần thần bí bí hỏi.
Sắc mặt này của cô thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Miniu, liền nhanh chóng hỏi cô.
"Nhìn thấy ai?"
"Liễu lão sư."
Liễu lão sư?
"Chính là ảnh hậu rất nổi tiếng hiện nay, Liễu Hâm."
A Miên bổ sung thêm một câu.
Sau khi A Miên nói xong, Miniu theo bản năng phóng tầm mắt trên người Bạc Kha Nhiễm.
Có thể là động tác của Miniu quá mức rõ ràng, cho nên cơ hồ Bạc Kha Nhiễm cảm nhận được tầm mắt của Miniu.
"Chị nhìn em làm gì?" Bạc Kha Nhiễm bất đắc dĩ hỏi.
A Miên cùng Miniu liếc mắt nhìn nhau.
Liễu Hâm là ai?
Chính là nữ diễn viên nổi bật nhất trong giới giải trí hiện nay.
Hai mươi lăm tuổi đã có giải thưởng bên người, là ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong mấy năm gần đây.
Quan trọng nhất chính là, Liễu Hâm là do một tay Thẩm Dữ nâng lên, có thể nói, nếu không được Thẩm Dữ phát hiện, cũng sẽ không có Liễu Hâm toả sáng như ngày hôm nay.
Nhưng mà cũng chính vì như vậy, mà bên ngoài có không ít lời đồn đại vớ vẩn về hai người.
Nếu không phải biết quan hệ của Kha Nhiễm và Thẩm Dữ, các cô cũng sẽ giống như quần chúng đi ăn dưa mà hiểu lầm.
Nhưng mà hiện tại một chút hoài nghi cũng tuyệt đối không có, bởi vì các cô đã hoàn toàn tin tưởng bọn họ là vợ chồng.
Có nhan sắc có tiền còn có chứng cứ!
Quan trọng nhất chính là, Thẩm Đạo đối với Bạc Kha Nhiễm có biết bao sủng ái.
Hẳn là không có người nào biết rõ ràng hơn các cô.
Nghĩ vậy, Miniu lập tức lắc đầu.
"Không có gì."
Miniu xoay qua hỏi A Miên, "Em ở chỗ nào nhìn thấy cô ấy?"
"Ở đoàn phim cách vách."
"Đoàn phim cách vách?"
"Đúng vậy, lần này phim mới của cô ấy quay ngay cạnh đoàn phim chúng ta, đạo diễn là Chúc Hoa Hưng, tên phim là Rừng Sương Mù."
A Miên nói 《 rừng Sương Mù 》 Bạc Kha Nhiễm đã biết.
Bởi vì nam chính của 《 rừng Sương Mù 》 không phải ai khác, chính là Cố Hựu đã hợp tác trong đoàn phim trước với cô, nghe nói người đại diện của Cố Hựu vì muốn lấy cho anh ta nhân vật này mà tiêu phí không ít sức lực
Lúc trước anh ta đi với bọn họ có nói mấy câu về chuyện này, bất quá lúc ấy nữ chính của 《 rừng Sương Mù 》 còn chưa chọn được.
Ai cũng không nghĩ tới, nữ chính cư nhiên sẽ là Liễu Hâm.
"Vậy Cố Hựu cũng tới đi?" Bạc Kha Nhiễm hỏi.
"Cố lão sư tới chưa thì em không thấy, em chỉ thấy một mình Liễu lão sư, bất quá em đoán hẳn là Cố lão sư cũng đã đến." A Miên nói.
Bạc Kha Nhiễm gật đầu.
Vừa vặn nhân viên phụ trách đến đây tìm người.
"Bạc lão sư, đến lượt cô."
Bạc Kha Nhiễm đứng lên, nói một tiếng với hai người.
"Em đi trước đây."
Sau đó rời đi cùng người phụ trách.
*
Hai đoàn phim " Nhậm trọng thành" và " Rừng sương mù" cũng không thật sư giống nhau.
Bởi vì hiện trường gần nhau, diễn viên quần chúng của hai đoàn phim thường xuyên tụ tập với nhau, cũng may một đoàn là phim cổ trang, một đoàn là phim hiện đại, trang phục khác nhau, lúc này mới có thể đem đám diễn viên quần chúng tách ra, bằng không thật sự rất khó phát hiện.
Mấy ngày nay, Bạc Kha Nhiễm vẫn không thấy bóng dáng của Cố Hựu.
Lúc sau mới lại nghe nói, Cố Hựu còn chưa tiến vào đoàn phim, bởi vì mấy ngày nay không có cảnh quay xủa anh ta, cho nên thời giam anh ta tiến tổ liền lùi lại mấy ngày.
Bởi vì ở cạnh nhau, mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.
Bạc Kha Nhiễm và Liễu Hâm cũng chạm mặt nhau vài lần, chỉ là trước nay hai người đều chưa chính thức chào hỏi nhau.
Cho nên sau khi hai người gặp nhau, cũng chỉ là đối với đối phương nhẹ nhàng gật đầu, liền xem như tiếp đón qua đi.
Bạc Kha Nhiễm duỗi tay lấy bình giữ nhiệt bên cạnh, vặn nắp bình ra, lúc này cô mới nhớ tới, bình nước này đã bị cô uống hết hết rồi.
Cô bỏ bình sang bên cạnh, nhìn thấy trên nắp bình có khắc chữ.
Đảo.
Cái bình giữ nhiệt màu đen này đúng là của Thẩm Dữ.
Từ lúc đưa nước đường đỏ sơn tra cho cô, bình giữ nhiệt này liền trở thành đồ vật của cô.
Cứ vậy, cô liền đem cái bình giữ nhiệt này tới đoàn phim dùng.
Cô đứng dậy, xách theo bình nước đi đến phòng trà nước của đoàn phim công cộng.
Thời điểm đi đến phòng nước, cô thấy được một hình bóng quen thuộc.
Vóc dáng cao gầy, chân tay mảnh khảnh, chỉ cần nhìn qua bóng dáng, cô cũng có thể nhận ra người kia là ai.
Liễu Hâm.
Cô nhấc chân đi qua, Liễu Hâm nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại, nhìn thấy người đi đến là Bạc Kha Nhiễm, hướng cô gật đầu chào hỏi.
Không thể không thừa nhận, Liễu Hâm lớn lên rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, trông vô cùng dễ nhìn, tự mang tới loại khí chất lãnh đạm xa cách.
Từ lúc Thẩm Dữ giải thích rõ ràng với cô về mối quan hệ của anh với Liễu Hâm, cô đối với Liễu Hâm cũng không còn không thoải mái như lúc trước.
Rốt cuộc có ai không thích mỹ nhân xinh đẹp đâu?
Mà còn là mỹ nhân có khí chất.
Cô cũng gật đầu đáp lại, sau đó đi qua, bỏ bình giữ nhiệt đặt dưới vòi nước rót nước ấm.
Lúc cô rót nước, ánh mắt cô đều chăm chú nhìn bình giữ nhiệt.
Mà ánh mắt Liễu Hâm lại cũng dừng trên bình giữ nhiệt màu đen đang rót nước của cô
Bạc Kha Nhiễm cũng chú ý tới ánh mắt của Liễu Hâm.
Cô khó hiểu nhìn về phía Liễu Hâm.
Mà Liễu Hâm cũng ngẩng đầu nhìn cô.
Ánh mắt hai người chạm nhau, tuy rằng hai người đã có nhiều lần gặp gỡ, nhưng lại chưa có một lần trực tiếp nhìn qua nhau như vậy.
Hiện tại vừa tiếp xúc như vậy, mơ hồ có chút xấu hổ.
Vừa lúc bình giữ nhiệt đã rót đầy nước, Bạc Kha Nhiễm trước hết dịch chuyển tầm mắt, cô duỗi tay vặn vòi nước ấm lại, sau đó cầm lấy nắp bình vặn chặt.
Thời điểm Bạc Kha Nhiễm vặn nắp bình nước, không cẩn thận hơi nghiêng bình một chút, Liễu Hâm liền thấy được nắp bình, sắc mặt lãnh đạm của cô có chút biến hóa rất nhỏ, bất quá cũng chỉ một giây đồng hồ sau liền khôi phục như lúc ban đầu.
Bình giữ nhiệt trong tay cô ấy......
Tựa hồ là bình giữ nhiệt mà Thẩm Dữ thường dùng.
Khi vừa nhìn thấy cái bình kia, cô có chút kinh ngạc, nhưng mà nghĩ lại, loại bình giữ nhiệt này khá thông dụng, không phải độc nhất, Bạc Kha Nhiễm cũng dùng loại bình giữ nhiệt này cũng là chuyện bình thường.
Chính là vài giây trước, cô nhìn thấy trên nắp bình giữ nhiệt.
Ẩn ẩn khắc một chữ.
Đảo.
Tuy rằng chỉ mờ hồ nhìn thấy, không hề rõ ràng, nhưng mà xem đại khái kết cấu chữ, chính là chữ "Đảo" không thể nghi ngờ.
Nếu nói Bạc Kha Nhiễm dùng loại bình giữ ấm chỉ là trùng hợp, vậy đồng thời trên nắp bình đều khắc một chữ "Đảo" thì giải thích thế nào?
Huống hồ, xem kiểu dáng bình giữ nhiệt này, chính là đồ cũ, không phải mới mua.
Năm ấy khi cô cùng Thẩm Dữ hợp tác quay "Vây Thành" đúng mùa đông.
Cô thường thấy trong tay Thẩm Dữ cầm một bình giữ nhiệt màu đen.
Cho nên cô phá lệ chú ý tới cái bình giữ nhiệt này, tự nhiên cũng chú ý tới chữ khắc trên nắp bình.
Bất quá tin nhắn anh gửi đi không thấy Bạc Kha Nhiễm trả lời.
Thẩm Dữ biết, lúc này có lẽ cô còn đang quay phim.
Cho nên sau khi gửi tin nhắn xong, anh bỏ điện thoại vào trong túi, lập tức chạy thẳng đến công ty.
"Lão Thẩm, cậu đi đâu vậy?" Dương Cánh nhìn thấy Thẩm Dữ đến liền đi ra đón.
"Tân Xuyên."
"Đi Tân Xuyên làm gì?" Dương Cánh khó hiểu.
"Thăm ban Ngưu đại ca."
Dương Cánh nhíu mày, từ khi nào quan hệ của hai người họ trở nên tốt như vậy, chính ông thời gian nghỉ ngơi còn không có, đằng này cậu ta còn có thời gian bay tới Tân Xuyên thăm ban?
Nghĩ, Dương Cánh có điểm ăn vị.
Người này sao không chút để ý đến ông vậy?
Ông một mình tăng ca đến hộc máu, cậu ta lại thảnh thơi chạy đi thăm ban?
Thẩm Dữ thấy Dương Cánh không nói chuyện, anh nghiêng đầu nhìn ông, chỉ thấy ông cau mày không nói một lời.
"Sắc mặt này của ông là sao vậy?" Anh hỏi.
Nghe vậy, Dương Cánh liếc mắt nhìn anh, ánh mắt mơ hồ có chút......
U oán?
"Không có gì."
Dương Cánh dẫn đầu đi ra ngoài thang máy, để lại cho anh một bóng dáng quật cường.
Thẩm Dữ, "............"
Người này tự dưng phát điên cái gì vậy?
*
Giữa trưa Bạc Kha Nhiễm sau khi diễn xong mới nhìn thấy tin nhắn Thẩm Dữ gửi đến.
Anh gửi tin nhắn cho cô từ lúc 11 giờ, hiện tại đã là 11g40, đã là hơn nửa giờ trước.
Đã hơn nửa giờ, lúc này hẳn là anh đã đến công ty.
Nghĩ, cô liền gửi lại một tin nhắn cho anh.
Cô cũng không trông cậy vào việc anh có thể lập tức là có thể trả lời tin nhắn của mình, bởi vì hiện tại anh khá bận.
Thời điểm hai người bọn họ bận rộn, đều là một người gửi tin nhắn, thời điểm người kia trở lời tin nhắn đã là mấy giờ sau, một ngày dài không nói với nhau được mười câu hoàn chỉnh.
"Chị Kha Nhiễm, chị Kha Nhiễm."
Vừa gửi tin nhắn xong, đã thấy A Miên từ xa chạy tới, cô vừa đi vừa gọi, sắc mặt có chút kỳ quái.
Đến cả Miniu vẫn luôn cúi đầu mân mê đồ trang điểm cũng không nhịn được mà ngẩng đầu nhìn về phía A Miên.
Rất nhanh A Miên đã chạy tới trước mặt mấy người.
"Làm sao vậy?" Bạc Kha Nhiễm nghi hoặc hỏi, nhìn sắc mặt này của A Miên, còn tưởng rằng cô bé mới phát hiện được bí mật gì to lớn lắm.
A Miên vừa rồi đi có chút nhanh, cho nên hiện tại có chút khó thở, cô duỗi tay vỗ ngực, thở ra một nơi, lúc này mới nói chuyện.
"Chị Kha Nhiễm, chị có biết vừa rồi em nhìn thấy ai không?" Cô thần thần bí bí hỏi.
Sắc mặt này của cô thành công gợi lên lòng hiếu kỳ của Miniu, liền nhanh chóng hỏi cô.
"Nhìn thấy ai?"
"Liễu lão sư."
Liễu lão sư?
"Chính là ảnh hậu rất nổi tiếng hiện nay, Liễu Hâm."
A Miên bổ sung thêm một câu.
Sau khi A Miên nói xong, Miniu theo bản năng phóng tầm mắt trên người Bạc Kha Nhiễm.
Có thể là động tác của Miniu quá mức rõ ràng, cho nên cơ hồ Bạc Kha Nhiễm cảm nhận được tầm mắt của Miniu.
"Chị nhìn em làm gì?" Bạc Kha Nhiễm bất đắc dĩ hỏi.
A Miên cùng Miniu liếc mắt nhìn nhau.
Liễu Hâm là ai?
Chính là nữ diễn viên nổi bật nhất trong giới giải trí hiện nay.
Hai mươi lăm tuổi đã có giải thưởng bên người, là ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong mấy năm gần đây.
Quan trọng nhất chính là, Liễu Hâm là do một tay Thẩm Dữ nâng lên, có thể nói, nếu không được Thẩm Dữ phát hiện, cũng sẽ không có Liễu Hâm toả sáng như ngày hôm nay.
Nhưng mà cũng chính vì như vậy, mà bên ngoài có không ít lời đồn đại vớ vẩn về hai người.
Nếu không phải biết quan hệ của Kha Nhiễm và Thẩm Dữ, các cô cũng sẽ giống như quần chúng đi ăn dưa mà hiểu lầm.
Nhưng mà hiện tại một chút hoài nghi cũng tuyệt đối không có, bởi vì các cô đã hoàn toàn tin tưởng bọn họ là vợ chồng.
Có nhan sắc có tiền còn có chứng cứ!
Quan trọng nhất chính là, Thẩm Đạo đối với Bạc Kha Nhiễm có biết bao sủng ái.
Hẳn là không có người nào biết rõ ràng hơn các cô.
Nghĩ vậy, Miniu lập tức lắc đầu.
"Không có gì."
Miniu xoay qua hỏi A Miên, "Em ở chỗ nào nhìn thấy cô ấy?"
"Ở đoàn phim cách vách."
"Đoàn phim cách vách?"
"Đúng vậy, lần này phim mới của cô ấy quay ngay cạnh đoàn phim chúng ta, đạo diễn là Chúc Hoa Hưng, tên phim là Rừng Sương Mù."
A Miên nói 《 rừng Sương Mù 》 Bạc Kha Nhiễm đã biết.
Bởi vì nam chính của 《 rừng Sương Mù 》 không phải ai khác, chính là Cố Hựu đã hợp tác trong đoàn phim trước với cô, nghe nói người đại diện của Cố Hựu vì muốn lấy cho anh ta nhân vật này mà tiêu phí không ít sức lực
Lúc trước anh ta đi với bọn họ có nói mấy câu về chuyện này, bất quá lúc ấy nữ chính của 《 rừng Sương Mù 》 còn chưa chọn được.
Ai cũng không nghĩ tới, nữ chính cư nhiên sẽ là Liễu Hâm.
"Vậy Cố Hựu cũng tới đi?" Bạc Kha Nhiễm hỏi.
"Cố lão sư tới chưa thì em không thấy, em chỉ thấy một mình Liễu lão sư, bất quá em đoán hẳn là Cố lão sư cũng đã đến." A Miên nói.
Bạc Kha Nhiễm gật đầu.
Vừa vặn nhân viên phụ trách đến đây tìm người.
"Bạc lão sư, đến lượt cô."
Bạc Kha Nhiễm đứng lên, nói một tiếng với hai người.
"Em đi trước đây."
Sau đó rời đi cùng người phụ trách.
*
Hai đoàn phim " Nhậm trọng thành" và " Rừng sương mù" cũng không thật sư giống nhau.
Bởi vì hiện trường gần nhau, diễn viên quần chúng của hai đoàn phim thường xuyên tụ tập với nhau, cũng may một đoàn là phim cổ trang, một đoàn là phim hiện đại, trang phục khác nhau, lúc này mới có thể đem đám diễn viên quần chúng tách ra, bằng không thật sự rất khó phát hiện.
Mấy ngày nay, Bạc Kha Nhiễm vẫn không thấy bóng dáng của Cố Hựu.
Lúc sau mới lại nghe nói, Cố Hựu còn chưa tiến vào đoàn phim, bởi vì mấy ngày nay không có cảnh quay xủa anh ta, cho nên thời giam anh ta tiến tổ liền lùi lại mấy ngày.
Bởi vì ở cạnh nhau, mọi người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy.
Bạc Kha Nhiễm và Liễu Hâm cũng chạm mặt nhau vài lần, chỉ là trước nay hai người đều chưa chính thức chào hỏi nhau.
Cho nên sau khi hai người gặp nhau, cũng chỉ là đối với đối phương nhẹ nhàng gật đầu, liền xem như tiếp đón qua đi.
Bạc Kha Nhiễm duỗi tay lấy bình giữ nhiệt bên cạnh, vặn nắp bình ra, lúc này cô mới nhớ tới, bình nước này đã bị cô uống hết hết rồi.
Cô bỏ bình sang bên cạnh, nhìn thấy trên nắp bình có khắc chữ.
Đảo.
Cái bình giữ nhiệt màu đen này đúng là của Thẩm Dữ.
Từ lúc đưa nước đường đỏ sơn tra cho cô, bình giữ nhiệt này liền trở thành đồ vật của cô.
Cứ vậy, cô liền đem cái bình giữ nhiệt này tới đoàn phim dùng.
Cô đứng dậy, xách theo bình nước đi đến phòng trà nước của đoàn phim công cộng.
Thời điểm đi đến phòng nước, cô thấy được một hình bóng quen thuộc.
Vóc dáng cao gầy, chân tay mảnh khảnh, chỉ cần nhìn qua bóng dáng, cô cũng có thể nhận ra người kia là ai.
Liễu Hâm.
Cô nhấc chân đi qua, Liễu Hâm nghe thấy âm thanh liền quay đầu lại, nhìn thấy người đi đến là Bạc Kha Nhiễm, hướng cô gật đầu chào hỏi.
Không thể không thừa nhận, Liễu Hâm lớn lên rất xinh đẹp, ngũ quan tinh xảo, trông vô cùng dễ nhìn, tự mang tới loại khí chất lãnh đạm xa cách.
Từ lúc Thẩm Dữ giải thích rõ ràng với cô về mối quan hệ của anh với Liễu Hâm, cô đối với Liễu Hâm cũng không còn không thoải mái như lúc trước.
Rốt cuộc có ai không thích mỹ nhân xinh đẹp đâu?
Mà còn là mỹ nhân có khí chất.
Cô cũng gật đầu đáp lại, sau đó đi qua, bỏ bình giữ nhiệt đặt dưới vòi nước rót nước ấm.
Lúc cô rót nước, ánh mắt cô đều chăm chú nhìn bình giữ nhiệt.
Mà ánh mắt Liễu Hâm lại cũng dừng trên bình giữ nhiệt màu đen đang rót nước của cô
Bạc Kha Nhiễm cũng chú ý tới ánh mắt của Liễu Hâm.
Cô khó hiểu nhìn về phía Liễu Hâm.
Mà Liễu Hâm cũng ngẩng đầu nhìn cô.
Ánh mắt hai người chạm nhau, tuy rằng hai người đã có nhiều lần gặp gỡ, nhưng lại chưa có một lần trực tiếp nhìn qua nhau như vậy.
Hiện tại vừa tiếp xúc như vậy, mơ hồ có chút xấu hổ.
Vừa lúc bình giữ nhiệt đã rót đầy nước, Bạc Kha Nhiễm trước hết dịch chuyển tầm mắt, cô duỗi tay vặn vòi nước ấm lại, sau đó cầm lấy nắp bình vặn chặt.
Thời điểm Bạc Kha Nhiễm vặn nắp bình nước, không cẩn thận hơi nghiêng bình một chút, Liễu Hâm liền thấy được nắp bình, sắc mặt lãnh đạm của cô có chút biến hóa rất nhỏ, bất quá cũng chỉ một giây đồng hồ sau liền khôi phục như lúc ban đầu.
Bình giữ nhiệt trong tay cô ấy......
Tựa hồ là bình giữ nhiệt mà Thẩm Dữ thường dùng.
Khi vừa nhìn thấy cái bình kia, cô có chút kinh ngạc, nhưng mà nghĩ lại, loại bình giữ nhiệt này khá thông dụng, không phải độc nhất, Bạc Kha Nhiễm cũng dùng loại bình giữ nhiệt này cũng là chuyện bình thường.
Chính là vài giây trước, cô nhìn thấy trên nắp bình giữ nhiệt.
Ẩn ẩn khắc một chữ.
Đảo.
Tuy rằng chỉ mờ hồ nhìn thấy, không hề rõ ràng, nhưng mà xem đại khái kết cấu chữ, chính là chữ "Đảo" không thể nghi ngờ.
Nếu nói Bạc Kha Nhiễm dùng loại bình giữ ấm chỉ là trùng hợp, vậy đồng thời trên nắp bình đều khắc một chữ "Đảo" thì giải thích thế nào?
Huống hồ, xem kiểu dáng bình giữ nhiệt này, chính là đồ cũ, không phải mới mua.
Năm ấy khi cô cùng Thẩm Dữ hợp tác quay "Vây Thành" đúng mùa đông.
Cô thường thấy trong tay Thẩm Dữ cầm một bình giữ nhiệt màu đen.
Cho nên cô phá lệ chú ý tới cái bình giữ nhiệt này, tự nhiên cũng chú ý tới chữ khắc trên nắp bình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.