Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 127: 64.2: Rất Đẹp
Khang Kiều
16/05/2021
Cho dù bị nhìn chằm chằm không quen chút nào, nhưng trước đồ ăn ngon, thì điều này cũng hề gì. Thật lâu sau, Ngải Tử Lam cuối cùng cũng đã ăn xong bữa sáng. Tư vị của sự no bụng vô cùng tuyệt vời, nhất thời dương dương tự đắc, cảm giác lâng lâng.
Đem hết toàn bộ thần thái của Ngải Tử Lam thu vào trong tầm mắt, Đoàn Hồng Huyên không có chút gì là thất vọng, hơi nheo mắt lại, đánh giá Ngải Tử Lam, tự đáy lòng tán thưởng: “Em mặc bộ đồ này rất đẹp.”
Đột nhiên được khen, huống hồ con mắt thẩm mỹ của Đoàn Hồng Huyên vốn rất cao, Ngải Tử Lam trong lòng càng thêm thích thú, chỉ cúi đầu mặt e lệ, theo quán tính mà trả lời: “Cám ơn.”
“Nhưng, không mặc thì càng đẹp hơn.”
Ai ngờ, chưa đầy giây sau, Đoàn Hồng Huyên buông ra một câu khiến cho Ngải Tử Lam đỏ bừng mặt.
Đợi sau khi phu thê Đoàn Thị sửa sang lại thỏa đáng, thì đã là giữa trưa rồi. May thay lúc này, du thuyền cũng đã cập đảo rồi.
“Đoàn tổng, tối qua vui vẻ chứ?” Đối diện với phu thê Đoàn Thị tới để tạm biệt, Lâm tổng một bộ ám muội cười hỏi, bộ dạng bỡn cợt.
Hàm ý trong câu này rất rõ ràng. Tuy nói Đoàn Hồng Huyên đối với kết quả của sự việc cũng coi như khá hài lòng, nhưng đối với hành vi bị hạ bệ như vậy lại vô cùng khó chịu. Hắn cũng không hi vọng chuyện như này sẽ có lần thứ hai.
Hắn đường đường là Đoàn Hồng Huyên tiếp xúc thân mật với vợ của mình mà còn cần chất xúc tác bên ngoài sao? Như vậy thì quá buồn rồi.
“Không phiền Lâm tổng nhọc lòng. Lâm tổng chi bằng quan tâm lấy chính mình đi.” Đoàn Hồng Huyên một mặt lãnh khốc không mặn không nhạt mà đáp lại.
Đối với Lâm tổng, Đoàn Hồng Huyên chưa cần nói tới thiện cảm hay không thiện cảm, chỉ cần Lâm tổng không làm ra những chuyện vượt quá giới hạn, thì hắn ta sẽ là một đối tác làm ăn rất tốt. Nhưng nếu hắn ta mà làm, thì Đoàn Hồng Huyên tuyệt đối sẽ không lưu tình.
Đây cũng là một tiêu chuẩn hành sự của hắn trên thương trường.
Bị Đoàn Hồng Huyên lạnh lùng chẹt một câu, Lâm tổng mặt không biến sắc, hoàn toàn không để ý, hắn ta vốn dĩ cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, huống hồ chính hắn là người làm điều xấu trước, cũng khó trách thái độ của Đoàn Hồng Huyên, liền phái người vui vẻ đưa phu thê Đoàn Thị cùng Lưu Tín ba người bọn họ trở về khách sạn trên đảo.
Đến Hawaii, chuyện quan trọng nhất chính là bàn chuyện hợp tác với Lâm tổng. Hiện tại, chuyện cơ bản cũng đã bàn thỏa đáng rồi, phu thê Đoàn Thị cũng đăt vé máy bay chuẩn bị trở về nước.
Đem hết toàn bộ thần thái của Ngải Tử Lam thu vào trong tầm mắt, Đoàn Hồng Huyên không có chút gì là thất vọng, hơi nheo mắt lại, đánh giá Ngải Tử Lam, tự đáy lòng tán thưởng: “Em mặc bộ đồ này rất đẹp.”
Đột nhiên được khen, huống hồ con mắt thẩm mỹ của Đoàn Hồng Huyên vốn rất cao, Ngải Tử Lam trong lòng càng thêm thích thú, chỉ cúi đầu mặt e lệ, theo quán tính mà trả lời: “Cám ơn.”
“Nhưng, không mặc thì càng đẹp hơn.”
Ai ngờ, chưa đầy giây sau, Đoàn Hồng Huyên buông ra một câu khiến cho Ngải Tử Lam đỏ bừng mặt.
Đợi sau khi phu thê Đoàn Thị sửa sang lại thỏa đáng, thì đã là giữa trưa rồi. May thay lúc này, du thuyền cũng đã cập đảo rồi.
“Đoàn tổng, tối qua vui vẻ chứ?” Đối diện với phu thê Đoàn Thị tới để tạm biệt, Lâm tổng một bộ ám muội cười hỏi, bộ dạng bỡn cợt.
Hàm ý trong câu này rất rõ ràng. Tuy nói Đoàn Hồng Huyên đối với kết quả của sự việc cũng coi như khá hài lòng, nhưng đối với hành vi bị hạ bệ như vậy lại vô cùng khó chịu. Hắn cũng không hi vọng chuyện như này sẽ có lần thứ hai.
Hắn đường đường là Đoàn Hồng Huyên tiếp xúc thân mật với vợ của mình mà còn cần chất xúc tác bên ngoài sao? Như vậy thì quá buồn rồi.
“Không phiền Lâm tổng nhọc lòng. Lâm tổng chi bằng quan tâm lấy chính mình đi.” Đoàn Hồng Huyên một mặt lãnh khốc không mặn không nhạt mà đáp lại.
Đối với Lâm tổng, Đoàn Hồng Huyên chưa cần nói tới thiện cảm hay không thiện cảm, chỉ cần Lâm tổng không làm ra những chuyện vượt quá giới hạn, thì hắn ta sẽ là một đối tác làm ăn rất tốt. Nhưng nếu hắn ta mà làm, thì Đoàn Hồng Huyên tuyệt đối sẽ không lưu tình.
Đây cũng là một tiêu chuẩn hành sự của hắn trên thương trường.
Bị Đoàn Hồng Huyên lạnh lùng chẹt một câu, Lâm tổng mặt không biến sắc, hoàn toàn không để ý, hắn ta vốn dĩ cũng không phải kẻ lòng dạ hẹp hòi, huống hồ chính hắn là người làm điều xấu trước, cũng khó trách thái độ của Đoàn Hồng Huyên, liền phái người vui vẻ đưa phu thê Đoàn Thị cùng Lưu Tín ba người bọn họ trở về khách sạn trên đảo.
Đến Hawaii, chuyện quan trọng nhất chính là bàn chuyện hợp tác với Lâm tổng. Hiện tại, chuyện cơ bản cũng đã bàn thỏa đáng rồi, phu thê Đoàn Thị cũng đăt vé máy bay chuẩn bị trở về nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.