Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 62:
Khang Kiều
15/05/2021
32.1: Bắt đầu từ bây giờ
“Vậy bắt đầu từ bây giờ đi.” Đoàn Hồng Huyên khẽ cười.
Ngải Tử Lam hơi ngây ra, có chút ngạc nhiên.
Cô không ngờ Đoàn Hồng Huyên lại để cô làm việc nhanh như vậy. Rõ ràng Đoàn Hồng Huyên làm như vậy là để cho cô nhanh chóng dung nhập vào môi trường xí nghiệp, học tập kinh thương, tích lũy kinh nghiệm, để sau này đoạt lại quyền hành và nắm giữ Ngải Thị.
Cô rất cảm kích, cũng rất cảm động. Có điều……
“Hồng Huyên, em hi vọng a chỉ coi em như một trợ lý bình thường thôi, em không muốn những đãi ngộ đặc biệt gì cả đâu.” Ngải Tử Lam một bộ nghiêm trang nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Đoàn Hồng Huyên, rõ ràng là nghiêm túc.
Đây cũng là yêu cầu duy nhất của Ngải Tử Lam khi làm trợ lý.
Cô rất rõ, với tình trạng mình không có chút kinh nghiệm gì về quản lý kinh thương, căn bản không thể vào tập đoàn Đoàn Thị, vốn là thông qua mối quan hệ mà nhận chức, cô chỉ sợ nhận đãi ngộ đặc biệt. Như vậy, thứ nhất, nhân viên khác của công ty bao gồm cả bản thân cô đều sẽ cảm thấy không được tự nhiên, thứ hai, cô sẽ không học được thứ gì cả.
Đoàn Hồng Huyên nhìn chằm chằm vào người con gái nhỏ bé tuyệt vời trước mặt, biết cô không muốn trở thành một người không có kỹ năng, thuần dựa vào hoàn cảnh và thân phận, khiến cho sự tán thưởng của hắn đối với cô càng nhiều thêm.
“Đương nhiên. Anh làm việc luôn công tư phân minh.” Đoàn Hồng Huyên mặt thản nhiên, không để tâm, giống như là đang đối xử với một trợ lý bình thường, nét mặt lạnh lùng nói, “Đồng thời, anh cũng thưởng phạt phân minh, nếu em mắc lỗi, anh tuyệt sẽ không bao che, đương nhiên, em làm tốt, anh cũng sẽ khen thưởng xứng đáng.”
Đây cũng chính là đạo lý cơ bản khi dùng người.
“Thiếu phu nhân, cô yên tâm đi. Thân phận của cô chúng tôi nhất định sẽ nghiêm ngặt giữ bí mật.” Trợ lý Lý ở bên cười cợt.
Thấy trợ lý Lý và Đoàn Hồng Huyên phản ứng như vậy, Ngải Tử Lam cũng yên tâm, cảm thấy mình đã lo lắng nhiều rồi.
Đoàn Hồng Huyên nếu đã có ý muốn rèn luyện cô, vậy sao vẫn còn quan tâm tới cô chứ?
“Được rồi, Hồng Huyên, không, Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam quen gọi mở miệng vội vàng sửa lại.
“Em thích ứng cũng nhanh thật a.” Đoàn Hồng Huyên xưa nay lãnh khốc nhìn cô, có chút như cười như không, ánh mắt không biết vì sao lại thầm có chút buồn buồn. Giống như là không vui việc Ngải Tử Lam nhanh như vậy đã đổi cách xưng hô.
Đây dường như là một câu khen. Mặc dù anh ta bộ dạng có vẻ không được vui cho lắm, nhưng Đoàn Hồng Huyên vẫn một bộ mặt lãnh khốc, cho nên Ngải Tử Lam cũng không có nghĩ nhiều, còn vui vẻ mà tươi cười.
“Đi làm thủ tục đi, sau khi làm xong thì quay trở lại văn phòng.” Đoàn Hồng Huyên bất đắc dĩ có chút tức giận, hướng trợ lý Lý bên cạnh bộ dạng như đang xem kịch hay phân phó.
Thiếu phu nhân thật thú vị a, ngay cả Đoàn thiếu gia cũng không nề hà.
Trợ lý Lý vừa cười cười thầm cảm khái, không ngờ Đoàn thiếu gia còn có một khía cạnh như này, vừa hào hứng đưa Ngải Tử Lam tới phòng nhân sự làm thủ tục.
Làm thủ tục nói đơn giản thì cũng đơn giản, nói không đơn giản cũng không đơn giản.
Đơn giản là vì Ngải Tử Lam có hậu đài, không đơn giản là vì Ngải Tử Lam đi tay không, không có sơ yếu lý lịch, cũng không có chứng minh thư hay văn bằng gì.
Ngải Tử Lam được trợ lý Lý dẫn bước vào phòng nhân sự, liền cảm nhận được vô số ánh mắt như có như không. Mặc dù vẫn còn tiếng bước chân nhân viên đi lại và nói chuyện, nhưng trong không khí vẫn là có một cỗ không khí khác thường.
May thay, nói thế nào thì cũng là người trải qua bữa dạ tiệc tối qua, Ngải Tử Lam đối với những ánh mắt như này cũng đã dần thích ứng.
Bộ phận nhân sự là bộ phận quản lý việc điều động nhân viên, từ trước tới nay, cũng là nơi dễ sinh ra những tin tức thị phi nhất.
Bình thường người đi vào sẽ có người chuyên môn phụ trách, chỉ có Ngải Tử Lam là phá lệ, do trợ lý Lý dẫn vào, mà trợ lý Lý cho tới giờ đều là người của Đoàn Hồng Huyên.
Hành động như vậy nói không có hậu đài không có quan hệ ai mà tin. Chứ chưa cần nói đến phòng nhân sự toàn những người tinh ranh.
Tất cả mọi người phòng nhân sự đều đã thầm đoán bối cảnh lý lịch của Ngải Tử Lam, có quan hệ gì với Đoàn Hồng Huyên.
Thật ra điểm này, Đoàn Hồng Huyên sớm đã dự liệu được rồi. Có điều, đó cũng chính là việc Ngải Tử Lam cần phải trải nghiệm.
“Vậy bắt đầu từ bây giờ đi.” Đoàn Hồng Huyên khẽ cười.
Ngải Tử Lam hơi ngây ra, có chút ngạc nhiên.
Cô không ngờ Đoàn Hồng Huyên lại để cô làm việc nhanh như vậy. Rõ ràng Đoàn Hồng Huyên làm như vậy là để cho cô nhanh chóng dung nhập vào môi trường xí nghiệp, học tập kinh thương, tích lũy kinh nghiệm, để sau này đoạt lại quyền hành và nắm giữ Ngải Thị.
Cô rất cảm kích, cũng rất cảm động. Có điều……
“Hồng Huyên, em hi vọng a chỉ coi em như một trợ lý bình thường thôi, em không muốn những đãi ngộ đặc biệt gì cả đâu.” Ngải Tử Lam một bộ nghiêm trang nói, ánh mắt nhìn thẳng vào Đoàn Hồng Huyên, rõ ràng là nghiêm túc.
Đây cũng là yêu cầu duy nhất của Ngải Tử Lam khi làm trợ lý.
Cô rất rõ, với tình trạng mình không có chút kinh nghiệm gì về quản lý kinh thương, căn bản không thể vào tập đoàn Đoàn Thị, vốn là thông qua mối quan hệ mà nhận chức, cô chỉ sợ nhận đãi ngộ đặc biệt. Như vậy, thứ nhất, nhân viên khác của công ty bao gồm cả bản thân cô đều sẽ cảm thấy không được tự nhiên, thứ hai, cô sẽ không học được thứ gì cả.
Đoàn Hồng Huyên nhìn chằm chằm vào người con gái nhỏ bé tuyệt vời trước mặt, biết cô không muốn trở thành một người không có kỹ năng, thuần dựa vào hoàn cảnh và thân phận, khiến cho sự tán thưởng của hắn đối với cô càng nhiều thêm.
“Đương nhiên. Anh làm việc luôn công tư phân minh.” Đoàn Hồng Huyên mặt thản nhiên, không để tâm, giống như là đang đối xử với một trợ lý bình thường, nét mặt lạnh lùng nói, “Đồng thời, anh cũng thưởng phạt phân minh, nếu em mắc lỗi, anh tuyệt sẽ không bao che, đương nhiên, em làm tốt, anh cũng sẽ khen thưởng xứng đáng.”
Đây cũng chính là đạo lý cơ bản khi dùng người.
“Thiếu phu nhân, cô yên tâm đi. Thân phận của cô chúng tôi nhất định sẽ nghiêm ngặt giữ bí mật.” Trợ lý Lý ở bên cười cợt.
Thấy trợ lý Lý và Đoàn Hồng Huyên phản ứng như vậy, Ngải Tử Lam cũng yên tâm, cảm thấy mình đã lo lắng nhiều rồi.
Đoàn Hồng Huyên nếu đã có ý muốn rèn luyện cô, vậy sao vẫn còn quan tâm tới cô chứ?
“Được rồi, Hồng Huyên, không, Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam quen gọi mở miệng vội vàng sửa lại.
“Em thích ứng cũng nhanh thật a.” Đoàn Hồng Huyên xưa nay lãnh khốc nhìn cô, có chút như cười như không, ánh mắt không biết vì sao lại thầm có chút buồn buồn. Giống như là không vui việc Ngải Tử Lam nhanh như vậy đã đổi cách xưng hô.
Đây dường như là một câu khen. Mặc dù anh ta bộ dạng có vẻ không được vui cho lắm, nhưng Đoàn Hồng Huyên vẫn một bộ mặt lãnh khốc, cho nên Ngải Tử Lam cũng không có nghĩ nhiều, còn vui vẻ mà tươi cười.
“Đi làm thủ tục đi, sau khi làm xong thì quay trở lại văn phòng.” Đoàn Hồng Huyên bất đắc dĩ có chút tức giận, hướng trợ lý Lý bên cạnh bộ dạng như đang xem kịch hay phân phó.
Thiếu phu nhân thật thú vị a, ngay cả Đoàn thiếu gia cũng không nề hà.
Trợ lý Lý vừa cười cười thầm cảm khái, không ngờ Đoàn thiếu gia còn có một khía cạnh như này, vừa hào hứng đưa Ngải Tử Lam tới phòng nhân sự làm thủ tục.
Làm thủ tục nói đơn giản thì cũng đơn giản, nói không đơn giản cũng không đơn giản.
Đơn giản là vì Ngải Tử Lam có hậu đài, không đơn giản là vì Ngải Tử Lam đi tay không, không có sơ yếu lý lịch, cũng không có chứng minh thư hay văn bằng gì.
Ngải Tử Lam được trợ lý Lý dẫn bước vào phòng nhân sự, liền cảm nhận được vô số ánh mắt như có như không. Mặc dù vẫn còn tiếng bước chân nhân viên đi lại và nói chuyện, nhưng trong không khí vẫn là có một cỗ không khí khác thường.
May thay, nói thế nào thì cũng là người trải qua bữa dạ tiệc tối qua, Ngải Tử Lam đối với những ánh mắt như này cũng đã dần thích ứng.
Bộ phận nhân sự là bộ phận quản lý việc điều động nhân viên, từ trước tới nay, cũng là nơi dễ sinh ra những tin tức thị phi nhất.
Bình thường người đi vào sẽ có người chuyên môn phụ trách, chỉ có Ngải Tử Lam là phá lệ, do trợ lý Lý dẫn vào, mà trợ lý Lý cho tới giờ đều là người của Đoàn Hồng Huyên.
Hành động như vậy nói không có hậu đài không có quan hệ ai mà tin. Chứ chưa cần nói đến phòng nhân sự toàn những người tinh ranh.
Tất cả mọi người phòng nhân sự đều đã thầm đoán bối cảnh lý lịch của Ngải Tử Lam, có quan hệ gì với Đoàn Hồng Huyên.
Thật ra điểm này, Đoàn Hồng Huyên sớm đã dự liệu được rồi. Có điều, đó cũng chính là việc Ngải Tử Lam cần phải trải nghiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.