Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
Chương 88:
Khang Kiều
15/05/2021
45.1: Tình sâu nghĩa trọng
Trong cuộc đàm phán hợp tác lần này, tập đoàn Đoàn Thị phải đàm phán với tập đoàn mạnh hơn về thực lực và vị thế, do đó rất khó khăn và thách thức để có được lợi ích xứng đáng từ nó.
Cho nên ván cờ lần này là hoàn toàn mới lạ, rất có ý nghĩa cho Ngải Tử Lam học hỏi.
Từ việc đến muộn chút xíu của tập đoàn uy trước khi hội nghị bắt đầu có thể nhìn ra một ít manh mối. Hiển nhiên chuyện này đối với Đoàn Hồng Huyên mà nói quá là ấu trĩ, không hề có một chút kiến thức cơ bản gì về tuân thủ giờ giấc mà một tập đoàn lớn nên có, cũng không tỏ ý kiến, không hề đáp lại lời David, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Đã làm chậm trễ thời giờ rồi, trực tiếp bắt đầu đi.”
Sự tự tin của David không còn, trên mặt có chút ngượng ngùng.
David người phụ trách bên Trung cũng đã nghe nói qua về tài năng và bản lĩnh của Đoàn Hồng Huyên, hôm nay gặp, liền có thể thấy được bản lĩnh thật sự.
Đàm phán thực nhanh liền bắt đầu.
………..
Sau 3 tiếng đồng hồ, cuộc đàm phán cũng đã xác định được số định mức đại khái, lợi ích cơ bản cũng phân chia xong. Cuộc đàm phán lần này thời gian thật dài, chớp mắt đã tới buổi chiều rồi.
Hai bên đàm phán mỗi bên một mánh khóe, đưa ra những số liệu phân tích mạnh mẽ của riêng mình, phân tích thị trường cùng bối cảnh tương lai, ngươi hát ta biểu diễn, giống như một vở tuồng.
Ngải Tử Lam có thể nói là coi đã mắt, bây giờ mới biết trong cuộc đàm phán hợp tác lại tồn tại nhiều bẫy rập như vậy, còn có rất nhiều kỹ xảo đàm phán, để cho cô được mở rộng tầm mắt, trong lòng vô cùng tán thưởng.
Hơn nữa kết quả đàm phán lần này đối với hai bên mà nói đều cơ bản hài lòng. Đây là điều hiếm thấy.
Tập đoàn Đoàn Thị dưới sự lãnh đạo của Đoàn Hồng Huyên, ngoài việc lấy được lợi ích vốn có thể cho bên mình ra, còn tranh thủ cơ hồ ngang tài ngang sức với tập đoàn uy, chia lợi ích không phân cao thấp. Việc khó khăn như này, thật khó mà tin được.
Còn tập đoàn uy, lại bị tập đoàn Đoàn Thị gạt mà nghĩ rằng bên mình quả thực đã lấy được nhiều lợi ích nên có, nhiều hơn nữa là không thể nào.
Đợi đàm phán kết thúc, xong việc, người phụ trách bên Trung David lúc này mới phản ứng lại, không thể không bội phục Đoàn Hồng Huyên.
Đàm phán xong, mọi người sớm đã bụng đói, không ngừng thầm trách tập đoàn uy đến trễ nửa tiếng, làm trễ thời gian ăn cơm. Để chúc mừng lần đàm phán này thuận lợi, Đoàn Hồng Huyên cũng tuyên bố mời tất cả mọi người tới khách sạn h, khách sạn cao cấp 5 sao của tập đoàn Đàm Thị đánh chén một trận.
“Lão Đoàn, vẫn là tên tiểu tử nhà cậu biết chiếu cố cho việc kinh doanh của tôi a.” Biết được Đoàn Hồng Huyên đến khách sạn, Đàm Thiếu Hoa thật khéo đang ở gần đó, không nhịn được liền tới gặp bạn mình.
Đoàn Hồng Huyên một mặt lãnh khốc không tỏ ý kiến, tập đoàn Đàm Thị sao có thể thiếu chút làm ăn nhỏ này hắn được chứ, chỉ mím chặt môi mỏng gợi cảm, có chút không khách khí hỏi: “Cậu tới đây là để ăn uống?”
Trên bàn này của Đoàn Hồng Huyên, chỉ có hắn và Ngải Tử Lam, trợ lý Lý ba người. So với sự náo nhiệt của các bàn khác thì ở đây có chút yên tĩnh buồn tẻ.
Cũng không còn cách nào. Đoàn Hồng Huyên bình thường mặt đã lãnh khốc, lại là tổng tài tập đoàn, trời sinh kiêu ngạo, người khác không dám ngồi cùng bàn với hắn cũng là lẽ thường. Đoàn Hồng Huyên cũng không để tâm.
“Đều bị cậu phát hiện rồi.” Đàm Thiếu Hoa hì hì cười liền ngồi xuống. Nói thẳng ra, hắn thật sự chưa có ăn cơm, cũng là vừa mới làm xong một hạng mục, thật sự là tới để ăn uống.
Vừa mới ngồi xuống, Đàm Thiếu Hoa liền thấy Ngải Tử Lam ngồi bên cạnh Đoàn Hồng Huyên, có chút kinh ngạc hỏi: “Đoàn phu nhân cũng có mặt. Đây chẳng phải là buổi tụ tập của công ty sao?”
Cũng may bàn bên này vốn ít người, tiếng nói cũng không lớn, lời của Đàm Thiếu Hoa không có ai nghe được.
“Anh Đàm, tôi bây giờ chỉ là trợ lý của Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam nghiêm túc giải thích, một miệng trang trọng, một miệng nói Đoàn tổng.
“Đoàn thiếu gia đây là không nỡ để thiếu phu nhân lộ diện ra bên ngoài, thật là tình sâu nghĩa trọng a.” Trợ lý Lý cợt nhả nói, một lời nói toạc ra thiên cơ.
Đàm Thiếu Hoa thông minh ý vị cười nham hiểm. Hắn tự nhiên cũng rất nhanh đoán ra được mục đích chân chính thật sự của Đoàn Hồng Huyên chỉ sợ là vì muốn ngày ngày được ở bên cạnh Ngải Tử Lam mà thôi. Trước đó Đoàn Hồng Huyên không có yêu ai nên không nhìn ra, bây giờ nhìn ra rồi, không ngờ hắn lại là người thích được từng phút từng giờ ở bên vợ.
Trong cuộc đàm phán hợp tác lần này, tập đoàn Đoàn Thị phải đàm phán với tập đoàn mạnh hơn về thực lực và vị thế, do đó rất khó khăn và thách thức để có được lợi ích xứng đáng từ nó.
Cho nên ván cờ lần này là hoàn toàn mới lạ, rất có ý nghĩa cho Ngải Tử Lam học hỏi.
Từ việc đến muộn chút xíu của tập đoàn uy trước khi hội nghị bắt đầu có thể nhìn ra một ít manh mối. Hiển nhiên chuyện này đối với Đoàn Hồng Huyên mà nói quá là ấu trĩ, không hề có một chút kiến thức cơ bản gì về tuân thủ giờ giấc mà một tập đoàn lớn nên có, cũng không tỏ ý kiến, không hề đáp lại lời David, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Đã làm chậm trễ thời giờ rồi, trực tiếp bắt đầu đi.”
Sự tự tin của David không còn, trên mặt có chút ngượng ngùng.
David người phụ trách bên Trung cũng đã nghe nói qua về tài năng và bản lĩnh của Đoàn Hồng Huyên, hôm nay gặp, liền có thể thấy được bản lĩnh thật sự.
Đàm phán thực nhanh liền bắt đầu.
………..
Sau 3 tiếng đồng hồ, cuộc đàm phán cũng đã xác định được số định mức đại khái, lợi ích cơ bản cũng phân chia xong. Cuộc đàm phán lần này thời gian thật dài, chớp mắt đã tới buổi chiều rồi.
Hai bên đàm phán mỗi bên một mánh khóe, đưa ra những số liệu phân tích mạnh mẽ của riêng mình, phân tích thị trường cùng bối cảnh tương lai, ngươi hát ta biểu diễn, giống như một vở tuồng.
Ngải Tử Lam có thể nói là coi đã mắt, bây giờ mới biết trong cuộc đàm phán hợp tác lại tồn tại nhiều bẫy rập như vậy, còn có rất nhiều kỹ xảo đàm phán, để cho cô được mở rộng tầm mắt, trong lòng vô cùng tán thưởng.
Hơn nữa kết quả đàm phán lần này đối với hai bên mà nói đều cơ bản hài lòng. Đây là điều hiếm thấy.
Tập đoàn Đoàn Thị dưới sự lãnh đạo của Đoàn Hồng Huyên, ngoài việc lấy được lợi ích vốn có thể cho bên mình ra, còn tranh thủ cơ hồ ngang tài ngang sức với tập đoàn uy, chia lợi ích không phân cao thấp. Việc khó khăn như này, thật khó mà tin được.
Còn tập đoàn uy, lại bị tập đoàn Đoàn Thị gạt mà nghĩ rằng bên mình quả thực đã lấy được nhiều lợi ích nên có, nhiều hơn nữa là không thể nào.
Đợi đàm phán kết thúc, xong việc, người phụ trách bên Trung David lúc này mới phản ứng lại, không thể không bội phục Đoàn Hồng Huyên.
Đàm phán xong, mọi người sớm đã bụng đói, không ngừng thầm trách tập đoàn uy đến trễ nửa tiếng, làm trễ thời gian ăn cơm. Để chúc mừng lần đàm phán này thuận lợi, Đoàn Hồng Huyên cũng tuyên bố mời tất cả mọi người tới khách sạn h, khách sạn cao cấp 5 sao của tập đoàn Đàm Thị đánh chén một trận.
“Lão Đoàn, vẫn là tên tiểu tử nhà cậu biết chiếu cố cho việc kinh doanh của tôi a.” Biết được Đoàn Hồng Huyên đến khách sạn, Đàm Thiếu Hoa thật khéo đang ở gần đó, không nhịn được liền tới gặp bạn mình.
Đoàn Hồng Huyên một mặt lãnh khốc không tỏ ý kiến, tập đoàn Đàm Thị sao có thể thiếu chút làm ăn nhỏ này hắn được chứ, chỉ mím chặt môi mỏng gợi cảm, có chút không khách khí hỏi: “Cậu tới đây là để ăn uống?”
Trên bàn này của Đoàn Hồng Huyên, chỉ có hắn và Ngải Tử Lam, trợ lý Lý ba người. So với sự náo nhiệt của các bàn khác thì ở đây có chút yên tĩnh buồn tẻ.
Cũng không còn cách nào. Đoàn Hồng Huyên bình thường mặt đã lãnh khốc, lại là tổng tài tập đoàn, trời sinh kiêu ngạo, người khác không dám ngồi cùng bàn với hắn cũng là lẽ thường. Đoàn Hồng Huyên cũng không để tâm.
“Đều bị cậu phát hiện rồi.” Đàm Thiếu Hoa hì hì cười liền ngồi xuống. Nói thẳng ra, hắn thật sự chưa có ăn cơm, cũng là vừa mới làm xong một hạng mục, thật sự là tới để ăn uống.
Vừa mới ngồi xuống, Đàm Thiếu Hoa liền thấy Ngải Tử Lam ngồi bên cạnh Đoàn Hồng Huyên, có chút kinh ngạc hỏi: “Đoàn phu nhân cũng có mặt. Đây chẳng phải là buổi tụ tập của công ty sao?”
Cũng may bàn bên này vốn ít người, tiếng nói cũng không lớn, lời của Đàm Thiếu Hoa không có ai nghe được.
“Anh Đàm, tôi bây giờ chỉ là trợ lý của Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam nghiêm túc giải thích, một miệng trang trọng, một miệng nói Đoàn tổng.
“Đoàn thiếu gia đây là không nỡ để thiếu phu nhân lộ diện ra bên ngoài, thật là tình sâu nghĩa trọng a.” Trợ lý Lý cợt nhả nói, một lời nói toạc ra thiên cơ.
Đàm Thiếu Hoa thông minh ý vị cười nham hiểm. Hắn tự nhiên cũng rất nhanh đoán ra được mục đích chân chính thật sự của Đoàn Hồng Huyên chỉ sợ là vì muốn ngày ngày được ở bên cạnh Ngải Tử Lam mà thôi. Trước đó Đoàn Hồng Huyên không có yêu ai nên không nhìn ra, bây giờ nhìn ra rồi, không ngờ hắn lại là người thích được từng phút từng giờ ở bên vợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.