Chương 117: Âu Dương lải nhải
Minh Nguyệt
24/08/2013
- Ai nha... Tú Nhi tỷ tỷ nói gì vậy? Đã sớm nói với tỷ tỷ là tim người ta nhỏ. Tỷ tỷ nói thế nào ta liền làm như vậy...
Phấn Tú lại dùng giọng nói buồn nôn của hắn để tấn công. Tuy nhiên trong lòng hắn đã có quyết định của chính mình. Nếu như lúc này không theo Trịnh Tú Nhi và đám người Tây Kỳ này, rất có thể bọn họ sẽ bị lạc lối.
Bên ngoài Tỏa Yêu Tháp, lúc này đã cách thời gian ba nước đi vào khoảng mười mấy giờ. Một đám người Đại Vận đã sớm chết lặng. Bọn họ đối với sự vô sỉ của Âu Dương đã từ giai đoạn khinh bỉ đi tới bội phục. Bọn họ có thể tưởng tượng được, người bên trong đang tìm bọn họ, gần như đã sắp phát điên.
- Nói vậy hẳn mọi người đều biết khu vực hoạt động trong Tỏa Yêu Tháp chỉ có ba tầng!
Âu Dương ngồi ở chỗ đó. Thật ra hắn cũng cảm thấy có chút nhàm chán. Cho nên hắn bắt đầu giảng giải cho một đám gia hỏa mắt trợn trắng bên cạnh mình biết về tình hình bên trong Tỏa Yêu Tháp.
- Tầng thứ nhất của Tỏa Yêu Tháp là Lục Dã Tiên Tung. Dịa hình chú yếu là rừng mưa nguyên thủy. Ở tầng này dường như là nơi thích hợp để đánh lén và chống đánh lén nhất. Cho nên bản thân ta suy đoán, đám người kia nhất định sẽ chờ ở chỗ đó. Cho nên chúng ta không thể lựa chọn tầng này.
Âu Dương phân tích.
- Tầng thứ hai là thế giới Viêm Ma. Địa hình chủ yếu là núi lửa dung nham. Tầng này là thiên hạ của Huyễn Thuật Sư. Nếu bố trí Huyễn Trận ở đây, một khi không may, chắc kẻ địch không cần ra tay, mình đã đi vào dung nham chết cháy. Ta đoán, hẳn Tây Kỳ sẽ làm chủ chiến trường này. Cho nên có chết chúng ta cũng không thể đi tới đây!
- Đội trưởng! Ta biết, chúng ta nhất định phải đi tầng thứ ba, thế giới băng tuyết! Tuy nhiên vấn đề là khi nào thì chúng ta sẽ đi!
Lưu Hồng Xương sắp hết chịu nổi. Âu Dương nói những lời này đã là lần thứ n. Tỏa Yêu Tháp có ba tầng người nào không biết?
- Đúng! Thế giới băng tuyết. Tuy rằng nơi nào không thích hợp để ẩn nấp như Lục Dã Tiên Tung, nhưng chúng ta chiếm đa số là Yêu Chiến Sĩ. Nơi này thích hợp cho chúng ta chiến đấu hơn. Cho nên ta dự định tiến vào thế giới băng tuyết.
Âu Dương một bên so tài một bên tiếp tục nói:
- Tại thế giới băng tuyết, Lục Tiên căn bản là phế vật. Bọn họ bay trên bầu trời sẽ trở thành mục tiêu sống, Huyễn Thuật Sư muốn bố trí huyễn thuật trên băng tuyết cũng gặp không ít khó khăn. Đây chính là chiến trường cuối cùng của chúng ta.
- Đội trưởng! Ta đoán người ở bên trong nhất định đã phát điên!
Lưu Hồng Xương ôm đầu. Đừng nói là người ở bên trong. Hiện tại hắn cũng sắp phát điên!
- Người ở bên trong phát điên không phải sẽ càng tốt hơn sao? Chờ chúng ta đi vào đại tàn sát cũng đã lao lực rồi! Được rồi được rồi. Đợi thêm ba giờ nữa chúng ta sẽ đi vào!
Âu Dương thật giống như bị ép bất đắc dĩ, vẻ mặt không tình nguyện nói.
Hắn vừa nói câu này ra khỏi miệng, một nhóm người đều dở khóc dở cười! Hiện tại đã là buổi tối. Đợi thêm ba giờ nữa đúng lúc là thời gian kết thúc một ngày hôm nay. Âu Dương quả thực quá vô sỉ. Hắn làm vậy là ép tới thời điểm phải vào mới tiến vào... Bọn họ đều hiểu rõ, nhưng người bên trong lại không rõ vì sao cả một ngày đều không phát hiện ra tung tích của bọn họ. Nhất định đám người bên trong đã sắp phát điên...
Dưới sự hướng dẫn của Âu Dương, một nhóm người mang theo tâm tình cực kỳ kích động chuẩn bị tiến vào Tỏa Yêu Tháp. Lúc này Tỏa Yêu Tháp đối với những người này mà nói đã không còn là tồn tại đáng sợ nữa. So với sự đáng sợ bên trong, bọn họ cảm thấy ở bên ngoài chờ đợi cùng Âu Dương còn đáng sợ hơn.
Âu Dương không biết mình còn có năng lực giúp mọi người tiêu trừ sợ hãi như vậy. Sớm biết làm như vậy có thể tiêu trừ ảnh hưởng của Tỏa Yêu Tháp đối với những người này, Âu Dương tội gì phải khuyên nhủ.
Một nhóm người bước vào Tỏa Yêu Tháp. Âu Dương vừa bước chân vào thông đạo truyền tống đi tới thế giới băng tuyết ở tầng ba của Tỏa Yêu Tháp, Âu Dương liền cảm giác mắt mình tối sầm lại. Khi hắn lại mở mắt ra, hắn thấy xung quanh là một vực tuyết.
Gió lạnh như đao cắt. Hoa tuyết như lá. Sau khi một nhóm mười hai người bước vào vực tuyết này, tất cả đều run lên một cái! Lúc này, người có thực lực cao nhất trong số bọn họ chỉ là ngũ giai. Bọn họ không có cách nào không sợ nóng không sợ lạnh giống như các cường giả thất giai.
- Trời ạ! Nơi này gió tuyết quá lớn. Các ngươi cũng không nhắc ta một tiếng, để ta mặc nhiều thêm một chút!
Mặc dù Âu Dương biết nơi này là thế giới băng tuyết, nhưng hắn vẫn cho rằng thế giới trong Tỏa Yêu Tháp tương tự với huyễn thuật do Huyễn Thuật Sư bố trí ra, chỉ là có hình thái, không có cảm quan. Nhưng thực tế, khi đi tới nơi này hắn mới hiểu được mình hoàn toàn sai. Đây không phải chỉ là hình thái. Đây căn bản là một phần thế giới thật sự.
- Đội trưởng, chúng ta đều là Tu luyện giả. Tuy rằng nơi này lạnh giá, nhưng vẫn không có cách nào tổn thương tới chúng ta!
Lưu Hồng Xương nhìn Âu Dương đang đứng đó co đầu rụt cổ, hắn cười một cách quái dị.
Tại tầng một của Tỏa Yêu Tháp, Lục Dã Tiên Tung, Trịnh Tú Nhi cùng với đám người Phấn Tú hiện đang tiêu diệt một đám yêu ma với quy mô nhỏ. Lúc này bất kỳ ai trong số bọn họ cũng cảm thấy buồn chán! Trong thời gian một ngày, không ngờ không phát hiện được tung tích của Đại Vận. Vậy phải tìm ai nói lý đây? Nếu như không phải không có cách nào đi ra ngoài, hiện tại bọn họ hận không thể lập tức lao ra khỏi Tỏa Yêu Tháp chất vấn đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Bác Cổ đã sớm tách khỏi đám người này. Lúc này Bác Cổ đã lén dẫn người tiến vào tầng hai của Tỏa Yêu Tháp. Bọn họ cũng không có bộ dạng chật vật giống như đám người Tây Kỳ và Hồng Minh. Bác Cổ là một người thông minh. Nếu như trước sau Đại Vận đều không xuất hiện, như vậy không cần đến mấy ngày bọn họ sẽ trở thành đối tượng tiêu diệt của hai phe nhân mã đó.
Hiện tại bọn họ đến tầng hai cũng không hề dừng lại. Tuy rằng Bác Cổ không có bản đồ của Tỏa Yêu Tháp, nhưng bọn họ biết thông đạo đi tới tầng ba. Theo Bác Cổ thấy chỉ có tiến vào thế giới băng tuyết tầng thứ ba, bọn họ mới có thể đủ sức chống lại hai phe nhân mã kia.
Tích tích tích tích...
Lệnh bài lại phát ra hồng quang. Tuy nhiên lần này Bác Cổ chẳng thèm chú ý đến. Hiện tại chờ lâu như vậy hắn đã sớm chết tâm. Bất chợt, Bác Cổ quay về đội viên của nhóm mình nói:
- Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tiến vào tầng thứ ba. Tây Kỳ và Hồng Minh có rất nhiều Huyễn Thuật Sư. Ta tin rằng không lâu nữa bọn họ sẽ tiến vào tầng thứ hai. Trong thế giới Viêm Ma này, Huyễn Thuật Sư gần như là vô địch. Chúng ta không thể dừng lại ở đây.
- Đội trưởng, có khả năng Đại Vận ở thế giới băng tuyết tầng ba!
- Không lo được nhiều như vậy. Một Đại Vận chung quy vẫn dễ đối phó hơn Tây Kỳ và Hồng Minh liên kết lại!
Bác Cổ nói cũng đúng. So với một đám gia hỏa cấu kết với nhau làm việc xấu, hắn thà tiến vào thế giới băng tuyết tiếp nhận sự đánh lén của Đại Vận.
Phấn Tú lại dùng giọng nói buồn nôn của hắn để tấn công. Tuy nhiên trong lòng hắn đã có quyết định của chính mình. Nếu như lúc này không theo Trịnh Tú Nhi và đám người Tây Kỳ này, rất có thể bọn họ sẽ bị lạc lối.
Bên ngoài Tỏa Yêu Tháp, lúc này đã cách thời gian ba nước đi vào khoảng mười mấy giờ. Một đám người Đại Vận đã sớm chết lặng. Bọn họ đối với sự vô sỉ của Âu Dương đã từ giai đoạn khinh bỉ đi tới bội phục. Bọn họ có thể tưởng tượng được, người bên trong đang tìm bọn họ, gần như đã sắp phát điên.
- Nói vậy hẳn mọi người đều biết khu vực hoạt động trong Tỏa Yêu Tháp chỉ có ba tầng!
Âu Dương ngồi ở chỗ đó. Thật ra hắn cũng cảm thấy có chút nhàm chán. Cho nên hắn bắt đầu giảng giải cho một đám gia hỏa mắt trợn trắng bên cạnh mình biết về tình hình bên trong Tỏa Yêu Tháp.
- Tầng thứ nhất của Tỏa Yêu Tháp là Lục Dã Tiên Tung. Dịa hình chú yếu là rừng mưa nguyên thủy. Ở tầng này dường như là nơi thích hợp để đánh lén và chống đánh lén nhất. Cho nên bản thân ta suy đoán, đám người kia nhất định sẽ chờ ở chỗ đó. Cho nên chúng ta không thể lựa chọn tầng này.
Âu Dương phân tích.
- Tầng thứ hai là thế giới Viêm Ma. Địa hình chủ yếu là núi lửa dung nham. Tầng này là thiên hạ của Huyễn Thuật Sư. Nếu bố trí Huyễn Trận ở đây, một khi không may, chắc kẻ địch không cần ra tay, mình đã đi vào dung nham chết cháy. Ta đoán, hẳn Tây Kỳ sẽ làm chủ chiến trường này. Cho nên có chết chúng ta cũng không thể đi tới đây!
- Đội trưởng! Ta biết, chúng ta nhất định phải đi tầng thứ ba, thế giới băng tuyết! Tuy nhiên vấn đề là khi nào thì chúng ta sẽ đi!
Lưu Hồng Xương sắp hết chịu nổi. Âu Dương nói những lời này đã là lần thứ n. Tỏa Yêu Tháp có ba tầng người nào không biết?
- Đúng! Thế giới băng tuyết. Tuy rằng nơi nào không thích hợp để ẩn nấp như Lục Dã Tiên Tung, nhưng chúng ta chiếm đa số là Yêu Chiến Sĩ. Nơi này thích hợp cho chúng ta chiến đấu hơn. Cho nên ta dự định tiến vào thế giới băng tuyết.
Âu Dương một bên so tài một bên tiếp tục nói:
- Tại thế giới băng tuyết, Lục Tiên căn bản là phế vật. Bọn họ bay trên bầu trời sẽ trở thành mục tiêu sống, Huyễn Thuật Sư muốn bố trí huyễn thuật trên băng tuyết cũng gặp không ít khó khăn. Đây chính là chiến trường cuối cùng của chúng ta.
- Đội trưởng! Ta đoán người ở bên trong nhất định đã phát điên!
Lưu Hồng Xương ôm đầu. Đừng nói là người ở bên trong. Hiện tại hắn cũng sắp phát điên!
- Người ở bên trong phát điên không phải sẽ càng tốt hơn sao? Chờ chúng ta đi vào đại tàn sát cũng đã lao lực rồi! Được rồi được rồi. Đợi thêm ba giờ nữa chúng ta sẽ đi vào!
Âu Dương thật giống như bị ép bất đắc dĩ, vẻ mặt không tình nguyện nói.
Hắn vừa nói câu này ra khỏi miệng, một nhóm người đều dở khóc dở cười! Hiện tại đã là buổi tối. Đợi thêm ba giờ nữa đúng lúc là thời gian kết thúc một ngày hôm nay. Âu Dương quả thực quá vô sỉ. Hắn làm vậy là ép tới thời điểm phải vào mới tiến vào... Bọn họ đều hiểu rõ, nhưng người bên trong lại không rõ vì sao cả một ngày đều không phát hiện ra tung tích của bọn họ. Nhất định đám người bên trong đã sắp phát điên...
Dưới sự hướng dẫn của Âu Dương, một nhóm người mang theo tâm tình cực kỳ kích động chuẩn bị tiến vào Tỏa Yêu Tháp. Lúc này Tỏa Yêu Tháp đối với những người này mà nói đã không còn là tồn tại đáng sợ nữa. So với sự đáng sợ bên trong, bọn họ cảm thấy ở bên ngoài chờ đợi cùng Âu Dương còn đáng sợ hơn.
Âu Dương không biết mình còn có năng lực giúp mọi người tiêu trừ sợ hãi như vậy. Sớm biết làm như vậy có thể tiêu trừ ảnh hưởng của Tỏa Yêu Tháp đối với những người này, Âu Dương tội gì phải khuyên nhủ.
Một nhóm người bước vào Tỏa Yêu Tháp. Âu Dương vừa bước chân vào thông đạo truyền tống đi tới thế giới băng tuyết ở tầng ba của Tỏa Yêu Tháp, Âu Dương liền cảm giác mắt mình tối sầm lại. Khi hắn lại mở mắt ra, hắn thấy xung quanh là một vực tuyết.
Gió lạnh như đao cắt. Hoa tuyết như lá. Sau khi một nhóm mười hai người bước vào vực tuyết này, tất cả đều run lên một cái! Lúc này, người có thực lực cao nhất trong số bọn họ chỉ là ngũ giai. Bọn họ không có cách nào không sợ nóng không sợ lạnh giống như các cường giả thất giai.
- Trời ạ! Nơi này gió tuyết quá lớn. Các ngươi cũng không nhắc ta một tiếng, để ta mặc nhiều thêm một chút!
Mặc dù Âu Dương biết nơi này là thế giới băng tuyết, nhưng hắn vẫn cho rằng thế giới trong Tỏa Yêu Tháp tương tự với huyễn thuật do Huyễn Thuật Sư bố trí ra, chỉ là có hình thái, không có cảm quan. Nhưng thực tế, khi đi tới nơi này hắn mới hiểu được mình hoàn toàn sai. Đây không phải chỉ là hình thái. Đây căn bản là một phần thế giới thật sự.
- Đội trưởng, chúng ta đều là Tu luyện giả. Tuy rằng nơi này lạnh giá, nhưng vẫn không có cách nào tổn thương tới chúng ta!
Lưu Hồng Xương nhìn Âu Dương đang đứng đó co đầu rụt cổ, hắn cười một cách quái dị.
Tại tầng một của Tỏa Yêu Tháp, Lục Dã Tiên Tung, Trịnh Tú Nhi cùng với đám người Phấn Tú hiện đang tiêu diệt một đám yêu ma với quy mô nhỏ. Lúc này bất kỳ ai trong số bọn họ cũng cảm thấy buồn chán! Trong thời gian một ngày, không ngờ không phát hiện được tung tích của Đại Vận. Vậy phải tìm ai nói lý đây? Nếu như không phải không có cách nào đi ra ngoài, hiện tại bọn họ hận không thể lập tức lao ra khỏi Tỏa Yêu Tháp chất vấn đến cùng đã xảy ra chuyện gì.
Bác Cổ đã sớm tách khỏi đám người này. Lúc này Bác Cổ đã lén dẫn người tiến vào tầng hai của Tỏa Yêu Tháp. Bọn họ cũng không có bộ dạng chật vật giống như đám người Tây Kỳ và Hồng Minh. Bác Cổ là một người thông minh. Nếu như trước sau Đại Vận đều không xuất hiện, như vậy không cần đến mấy ngày bọn họ sẽ trở thành đối tượng tiêu diệt của hai phe nhân mã đó.
Hiện tại bọn họ đến tầng hai cũng không hề dừng lại. Tuy rằng Bác Cổ không có bản đồ của Tỏa Yêu Tháp, nhưng bọn họ biết thông đạo đi tới tầng ba. Theo Bác Cổ thấy chỉ có tiến vào thế giới băng tuyết tầng thứ ba, bọn họ mới có thể đủ sức chống lại hai phe nhân mã kia.
Tích tích tích tích...
Lệnh bài lại phát ra hồng quang. Tuy nhiên lần này Bác Cổ chẳng thèm chú ý đến. Hiện tại chờ lâu như vậy hắn đã sớm chết tâm. Bất chợt, Bác Cổ quay về đội viên của nhóm mình nói:
- Chúng ta nhất định phải nhanh chóng tiến vào tầng thứ ba. Tây Kỳ và Hồng Minh có rất nhiều Huyễn Thuật Sư. Ta tin rằng không lâu nữa bọn họ sẽ tiến vào tầng thứ hai. Trong thế giới Viêm Ma này, Huyễn Thuật Sư gần như là vô địch. Chúng ta không thể dừng lại ở đây.
- Đội trưởng, có khả năng Đại Vận ở thế giới băng tuyết tầng ba!
- Không lo được nhiều như vậy. Một Đại Vận chung quy vẫn dễ đối phó hơn Tây Kỳ và Hồng Minh liên kết lại!
Bác Cổ nói cũng đúng. So với một đám gia hỏa cấu kết với nhau làm việc xấu, hắn thà tiến vào thế giới băng tuyết tiếp nhận sự đánh lén của Đại Vận.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.