Chương 694: Bất Lão thảo trong suối (1)
Minh Nguyệt
09/09/2013
- Tiếu Diện Hổ Hùng Phong!
Lý Uyển Như ở Hàn Băng Cung lâu năm như vậy đương nhiên biết Hùng Phong là ai. Nghe nói Hùng Phong đến viếng, nàng hơi căng thẳng. Mặc dù đã bước vào Tiên Tôn nhưng dù gì Lý Uyển Như cũng là một bước tăng vọt. Đối mặt với Tiên Tôn thế hệ trước, nàng ít nhiều cũng cảm thấy hơi hồi hộp.
- Không cần sợ.
Âu Dương nhẹ nắm tay Lý Uyển Như, nói:
- Mặc dù Hùng Phong là Tiên Tôn nhưng khi ở Dị tộc đấu với ta, hắn mới vào Tiên Tôn. Lực chiến đấu của hắn không mạnh hơn nàng bao nhiêu. Nếu Hùng Phong thật sự ra tay ta có thể dùng sát khí chấp nhiếp hắn, đủ để nàng đánh chết hắn!
Âu Dương biết từ khi Lý Uyển Như vào Tiên Giới đến nay rất ít khi đánh nhau với người khác, càng không đánh với Tiên Tôn. Kinh nghiệm chiến đấu rất ít, nên khó tránh khỏi căng thẳng.
Lý Uyển Như vẫn cảm thấy rất hồi hộp, nói:
- Nhất định phải đánh sao?
Âu Dương suy nghĩ, nói:
- Có thể không cần. Hãy nói với hắn nàng là người Hàn Băng Cung. Lần này nhất định phải lấy được Bất Lão thảo. Kêu hắn đi đi.
Lý Uyển Như không gióng Âu Dương. Nếu là hắn gặp Hùng Phong, thực lực tương đương, đương nhiên phải chiến đấu. Nhưng nàng đành phải làm vậy. Hắn không muốn để nàng gặp nguy hiểm.
Giọng nói của Lý Uyển Như truyền ra từ Vân Tường lâu:
- Lần này ta nhất định phải có Bất Lão thảo. Nếu các hạ chịu dừng tay thì ngày sau ta sẽ tạ ơn.
Hùng Phong ở bên dưới nghe giọng cô gái trẻ tuổi thì ngẩn ra.
Tiên Tôn nữ vốn là rất ít, Hùng Phong hầu như đều biết rõ. Nhưng gã tuyệt đối chưa từng nghe qua giọng nói này. Hùng Phong rất muốn leo lên xem, nhưng gã không dám đường đột. Đối phương đã nói đến mức này, nếu gã còn không biết xấu hổ dây dưa với người ta thì hai người dĩ nhiên sẽ đánh một trận.
- Được rồi, vậy Hùng Phong cáo từ.
Hùng Phong không hỏi tên Lý Uyển Như. Bởi vì giữa Tiên Tôn không cần tới những điều này. Tiên Tôn phán đoán địch và ta không phải dựa vào khuôn mặt và tên tuổi mà dựa vào khí tức. Mặc kệ Lý Uyển Như thay đổi cỡ nào, trừ phi nàng giống như Âu Dương dùng lực Thần Sư che giấu thiên cơ, nếu khôngì chắc chắn sẽ bị gã phát hiện.
- Ôi.
Âu Dương nhìn Lý Uyển Như, lắc đầu nói:
- Lúc nào thì nàng mới không lương thiện như vậy? Hắn mới nói một câu nàng đã hứa cho người ta nhân tình, tương lai sẽ phải trả lại.
Lý Uyển Như không hiểu ân oán giữa Âu Dương và Hùng Phong, trách móc nói:
- Tại người ta có lòng tốt!
Âu Dương lắc đầu, không nói ra ân oán giữa hắn và Hùng Phong. Hắn đã đến nước này, cần gì phải nhắc lại chuyện quá khứ. Lúc trước tranh đấu với Hùng Phong là hắn ý chí hăng hái. Bây giờ dù hắn có đi lướt qua Hùng Phong. chưa chắc gã đã nhận ra hắn.
- Thôi, các ngươi thiên nam địa bắc, chắc ít có dịp gặp gỡ. Dù hắn có muốn tìm nàng lấy lại nhân tình cũng khó.
Âu Dương không nói gì thêm. Bản thân Lý Uyển Như có tính cách như vậy. Nếu có ngày nàng biến thành người từng bước tính kế như hắn, nàng đã không còn là Lý Uyển Như.
Âu Dương vừa dứt lời đã nghe thấy có tiếng rít gào. Hùng Phong mới vừa đi không lâu đã quay trở lại. Khi gã thấy Âu Dương, hắn không lập tức nhận ra hắn ngay.
Nhưng mặc kệ Âu Dương biến đổi thế nào, sát khí trên người hắn vẫn không tán đi. Hùng Phong lập tức hiểu ra đây là người lúc trước đã giết chết đệ đệ của mình.
- Là ngươi...
Yên Hồng nhìn người đàn ông này. Trong khoảnh khắc sợ hãi và vui sướng cùng hiện lên trong lòng nàng. Sợ hãi bởi vì người đàn ông này quá đáng sợ. Vui mừng vì thân phận của hắn.
Thần Tiễn, bây giờ trong Tiên Giới có ai không biết tới hai chữ này? Ở Dị tộc vạch địa làm giới, từ xưa đến nay chỉ một người làm được, đó chính là Thần Tiễn Âu Dương. Có thể nói Âu Dương là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô gái. Rất nhiều cô gái đều mơ mộng một ngày nào đó được Thần Tiễn ôm trong ngực, du sơn ngoạn thủy dạo bước trong mây.
- Âu...Dương!
Ánh mắt Hùng Phong không thể tin. Cái chết của Âu Dương kinh động tám phương. Hiện giờ người vốn nên chết lại đứng trước mặt gã, bảo gã làm sao tin tưởng được?
Nghe Hùng Phong kêu lên, Lý Uyển Như theo bản năng tiến lên một bước che cho Âu Dương nhưng bị hắn kéo lại. Nếu lúc này Lý Uyển Như chắn trước mặt hắn thì tất cả mọi chuyện sẽ đổ vỡ. Mặc đù thoạt trông hắn chỉ là người thường nhưng đủ để hù sợ Hùng Phong không dám ra tay. Bởi vì gã là một người rất cẩn thận.
Âu Dương lạnh nhạt nói:
- Ta sớm buông bỏ tất cả. Hôm nay ta không giết ngươi, ngươi đi đi!
Những lời này lọt vào tai Yên Hồng tcực kỳ cuồng ngạo.
- Hừ! Huênh hoang, dám cùng Thiên Trụ Sơn chúng ta...
Âu Dương mới dứt lời, bên kia đã có mấy cao thủ Thiên Trụ Sơn chạy tới đây. Tổng cộng có bốn người, đều là ông lão. Ai nấy đều là Tiên Đế. Nhưng họ chưa nói hết câu đã bị Hùng Phong rống lên cắt ngang.
- Khốn kiếp!
Hùng Phong quát lớn, liếc mắt nhìn mấy trưởng lão sau lưng. Trước mặt gã là một sát tinh tuyệt thế. Hắn giết người không cần lý do mà chỉ bằng vào sự yêu thích. Sát tinh như vậy có lẽ một câu nói đủ khiến hắn giết sạch mọi người. Hơn nữa thực lực của Âu Dương quá cường đại, Hùng Phong đoán có lẽ sau cuộc chiến với Chủ Dị tộc dù hắn không chết tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Nhưng ai dám mạo hiểm? Chủ Dị tộc là người thế nào? Đó là người chỉ cách chí cao vô thượng có một bước. Nhưng Âu Dương có thể đánh Chủ Dị tộc trọng thương mà bản thân không chết. Thực lực như vậy dù trọng thương, trên đời này có người nào địch lại được? Huống chi bên cạnh Âu Dương còn có một Tiên Tôn. Nếu đánh nhau có lẽ bọn họ sẽ chết hết tại đây.
- Thần Tiễn không chết, tin tức này chắc hẳn sẽ đủ khiến thế gian chấn động vì kinh ngạc!
Hùng Phong liếc mắt nhìn Âu Dương một cái, sau đó phẩy tay với đám người đằng sau. Mới nãy Hùng Phong quay lại chẳng qua muốn xem Tiên Tôn kia rốt cuộc là ai. Nhưng hiện giờ gã đã không có tâm tình chú ý tới Tiên Tôn nữa. Tất cả đều tập trung vào trên người Âu Dương.
Âu Dương chắp hai tay sau lưng, từng bước đi vào Vân Tường lâu, nói:
- Ta đã từ bỏ tất cả. Nhưng nếu có người buộc ta xuất thế, vậy ta chỉ đành tái hiện gió tanh mưa máu!
Nghe thấy câu nói cuối cùng của Âu Dương, Hùng Phong không kìm chế được, toàn thân khẽ run rẩy. Đây rõ ràng là uy hiếp. Uy hiếp một Tiên Tôn, e rằng trên đời này thật sự không có mấy người dám làm.
Hùng Phong nhìn đám Tiên Đế đằng sau vẻ mặt khó hiểu, nói:
- Chuyện xảy ra hôm nay câm miệng hết cho ta. Nếu không sẽ liên lụy cả nhà của các ngươi!
Hùng Phong nói ra hai câu bảo bọn họ câm miệng:
- Âu Dương.
Âu Dương, cái tên này xuất hiện trong thời gian không dài, nhưng bàn về độ chấn động tuyệt đối vượt qua một vài cường giả nổi danh đã lâu. Dù là tam thánh nhân của Tiên Giới cũng không thể tương đương với hắn.
Đây là một sát tinh giống như ma thần. Chuyện của hắn ở Tiên giới thậm chí là tiểu thế giới đều bị người ta tìm hiểu. Rất nhiều người đều biết đó là cường giả một đường đạp xương cốt tiến lên. Âu Dương thành công đúng là có phần may mắn, nhưng quan trọng hơn là thực lực của chính bản thân hắn
Lý Uyển Như ở Hàn Băng Cung lâu năm như vậy đương nhiên biết Hùng Phong là ai. Nghe nói Hùng Phong đến viếng, nàng hơi căng thẳng. Mặc dù đã bước vào Tiên Tôn nhưng dù gì Lý Uyển Như cũng là một bước tăng vọt. Đối mặt với Tiên Tôn thế hệ trước, nàng ít nhiều cũng cảm thấy hơi hồi hộp.
- Không cần sợ.
Âu Dương nhẹ nắm tay Lý Uyển Như, nói:
- Mặc dù Hùng Phong là Tiên Tôn nhưng khi ở Dị tộc đấu với ta, hắn mới vào Tiên Tôn. Lực chiến đấu của hắn không mạnh hơn nàng bao nhiêu. Nếu Hùng Phong thật sự ra tay ta có thể dùng sát khí chấp nhiếp hắn, đủ để nàng đánh chết hắn!
Âu Dương biết từ khi Lý Uyển Như vào Tiên Giới đến nay rất ít khi đánh nhau với người khác, càng không đánh với Tiên Tôn. Kinh nghiệm chiến đấu rất ít, nên khó tránh khỏi căng thẳng.
Lý Uyển Như vẫn cảm thấy rất hồi hộp, nói:
- Nhất định phải đánh sao?
Âu Dương suy nghĩ, nói:
- Có thể không cần. Hãy nói với hắn nàng là người Hàn Băng Cung. Lần này nhất định phải lấy được Bất Lão thảo. Kêu hắn đi đi.
Lý Uyển Như không gióng Âu Dương. Nếu là hắn gặp Hùng Phong, thực lực tương đương, đương nhiên phải chiến đấu. Nhưng nàng đành phải làm vậy. Hắn không muốn để nàng gặp nguy hiểm.
Giọng nói của Lý Uyển Như truyền ra từ Vân Tường lâu:
- Lần này ta nhất định phải có Bất Lão thảo. Nếu các hạ chịu dừng tay thì ngày sau ta sẽ tạ ơn.
Hùng Phong ở bên dưới nghe giọng cô gái trẻ tuổi thì ngẩn ra.
Tiên Tôn nữ vốn là rất ít, Hùng Phong hầu như đều biết rõ. Nhưng gã tuyệt đối chưa từng nghe qua giọng nói này. Hùng Phong rất muốn leo lên xem, nhưng gã không dám đường đột. Đối phương đã nói đến mức này, nếu gã còn không biết xấu hổ dây dưa với người ta thì hai người dĩ nhiên sẽ đánh một trận.
- Được rồi, vậy Hùng Phong cáo từ.
Hùng Phong không hỏi tên Lý Uyển Như. Bởi vì giữa Tiên Tôn không cần tới những điều này. Tiên Tôn phán đoán địch và ta không phải dựa vào khuôn mặt và tên tuổi mà dựa vào khí tức. Mặc kệ Lý Uyển Như thay đổi cỡ nào, trừ phi nàng giống như Âu Dương dùng lực Thần Sư che giấu thiên cơ, nếu khôngì chắc chắn sẽ bị gã phát hiện.
- Ôi.
Âu Dương nhìn Lý Uyển Như, lắc đầu nói:
- Lúc nào thì nàng mới không lương thiện như vậy? Hắn mới nói một câu nàng đã hứa cho người ta nhân tình, tương lai sẽ phải trả lại.
Lý Uyển Như không hiểu ân oán giữa Âu Dương và Hùng Phong, trách móc nói:
- Tại người ta có lòng tốt!
Âu Dương lắc đầu, không nói ra ân oán giữa hắn và Hùng Phong. Hắn đã đến nước này, cần gì phải nhắc lại chuyện quá khứ. Lúc trước tranh đấu với Hùng Phong là hắn ý chí hăng hái. Bây giờ dù hắn có đi lướt qua Hùng Phong. chưa chắc gã đã nhận ra hắn.
- Thôi, các ngươi thiên nam địa bắc, chắc ít có dịp gặp gỡ. Dù hắn có muốn tìm nàng lấy lại nhân tình cũng khó.
Âu Dương không nói gì thêm. Bản thân Lý Uyển Như có tính cách như vậy. Nếu có ngày nàng biến thành người từng bước tính kế như hắn, nàng đã không còn là Lý Uyển Như.
Âu Dương vừa dứt lời đã nghe thấy có tiếng rít gào. Hùng Phong mới vừa đi không lâu đã quay trở lại. Khi gã thấy Âu Dương, hắn không lập tức nhận ra hắn ngay.
Nhưng mặc kệ Âu Dương biến đổi thế nào, sát khí trên người hắn vẫn không tán đi. Hùng Phong lập tức hiểu ra đây là người lúc trước đã giết chết đệ đệ của mình.
- Là ngươi...
Yên Hồng nhìn người đàn ông này. Trong khoảnh khắc sợ hãi và vui sướng cùng hiện lên trong lòng nàng. Sợ hãi bởi vì người đàn ông này quá đáng sợ. Vui mừng vì thân phận của hắn.
Thần Tiễn, bây giờ trong Tiên Giới có ai không biết tới hai chữ này? Ở Dị tộc vạch địa làm giới, từ xưa đến nay chỉ một người làm được, đó chính là Thần Tiễn Âu Dương. Có thể nói Âu Dương là tình nhân trong mộng của rất nhiều cô gái. Rất nhiều cô gái đều mơ mộng một ngày nào đó được Thần Tiễn ôm trong ngực, du sơn ngoạn thủy dạo bước trong mây.
- Âu...Dương!
Ánh mắt Hùng Phong không thể tin. Cái chết của Âu Dương kinh động tám phương. Hiện giờ người vốn nên chết lại đứng trước mặt gã, bảo gã làm sao tin tưởng được?
Nghe Hùng Phong kêu lên, Lý Uyển Như theo bản năng tiến lên một bước che cho Âu Dương nhưng bị hắn kéo lại. Nếu lúc này Lý Uyển Như chắn trước mặt hắn thì tất cả mọi chuyện sẽ đổ vỡ. Mặc đù thoạt trông hắn chỉ là người thường nhưng đủ để hù sợ Hùng Phong không dám ra tay. Bởi vì gã là một người rất cẩn thận.
Âu Dương lạnh nhạt nói:
- Ta sớm buông bỏ tất cả. Hôm nay ta không giết ngươi, ngươi đi đi!
Những lời này lọt vào tai Yên Hồng tcực kỳ cuồng ngạo.
- Hừ! Huênh hoang, dám cùng Thiên Trụ Sơn chúng ta...
Âu Dương mới dứt lời, bên kia đã có mấy cao thủ Thiên Trụ Sơn chạy tới đây. Tổng cộng có bốn người, đều là ông lão. Ai nấy đều là Tiên Đế. Nhưng họ chưa nói hết câu đã bị Hùng Phong rống lên cắt ngang.
- Khốn kiếp!
Hùng Phong quát lớn, liếc mắt nhìn mấy trưởng lão sau lưng. Trước mặt gã là một sát tinh tuyệt thế. Hắn giết người không cần lý do mà chỉ bằng vào sự yêu thích. Sát tinh như vậy có lẽ một câu nói đủ khiến hắn giết sạch mọi người. Hơn nữa thực lực của Âu Dương quá cường đại, Hùng Phong đoán có lẽ sau cuộc chiến với Chủ Dị tộc dù hắn không chết tất nhiên sẽ bị trọng thương.
Nhưng ai dám mạo hiểm? Chủ Dị tộc là người thế nào? Đó là người chỉ cách chí cao vô thượng có một bước. Nhưng Âu Dương có thể đánh Chủ Dị tộc trọng thương mà bản thân không chết. Thực lực như vậy dù trọng thương, trên đời này có người nào địch lại được? Huống chi bên cạnh Âu Dương còn có một Tiên Tôn. Nếu đánh nhau có lẽ bọn họ sẽ chết hết tại đây.
- Thần Tiễn không chết, tin tức này chắc hẳn sẽ đủ khiến thế gian chấn động vì kinh ngạc!
Hùng Phong liếc mắt nhìn Âu Dương một cái, sau đó phẩy tay với đám người đằng sau. Mới nãy Hùng Phong quay lại chẳng qua muốn xem Tiên Tôn kia rốt cuộc là ai. Nhưng hiện giờ gã đã không có tâm tình chú ý tới Tiên Tôn nữa. Tất cả đều tập trung vào trên người Âu Dương.
Âu Dương chắp hai tay sau lưng, từng bước đi vào Vân Tường lâu, nói:
- Ta đã từ bỏ tất cả. Nhưng nếu có người buộc ta xuất thế, vậy ta chỉ đành tái hiện gió tanh mưa máu!
Nghe thấy câu nói cuối cùng của Âu Dương, Hùng Phong không kìm chế được, toàn thân khẽ run rẩy. Đây rõ ràng là uy hiếp. Uy hiếp một Tiên Tôn, e rằng trên đời này thật sự không có mấy người dám làm.
Hùng Phong nhìn đám Tiên Đế đằng sau vẻ mặt khó hiểu, nói:
- Chuyện xảy ra hôm nay câm miệng hết cho ta. Nếu không sẽ liên lụy cả nhà của các ngươi!
Hùng Phong nói ra hai câu bảo bọn họ câm miệng:
- Âu Dương.
Âu Dương, cái tên này xuất hiện trong thời gian không dài, nhưng bàn về độ chấn động tuyệt đối vượt qua một vài cường giả nổi danh đã lâu. Dù là tam thánh nhân của Tiên Giới cũng không thể tương đương với hắn.
Đây là một sát tinh giống như ma thần. Chuyện của hắn ở Tiên giới thậm chí là tiểu thế giới đều bị người ta tìm hiểu. Rất nhiều người đều biết đó là cường giả một đường đạp xương cốt tiến lên. Âu Dương thành công đúng là có phần may mắn, nhưng quan trọng hơn là thực lực của chính bản thân hắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.