Chương 1089: Bì Vân Liệt (1)
Minh Nguyệt
20/09/2013
- Nếu như ngươi không đồng ý hôn sự này, vậy hôn sự này sẽ hủy bỏ, đồng thời ta sẽ kêu phụ thân ngươi không thúc ép ngươi, để ngươi có thể tìm cho mình một cuộc hôn nhân ngươi cảm thấy hạnh phúc nhất!
Âu Dương nhìn Vân Sinh công chúa, trong mắt hắn tràn đầy nhu tình, hắn nói rất chắc chắn, lúc này chỉ cần Vân Sinh công chúa đáp ứng, hắn tuyệt đối không nói nhiều đi làm chuyện này!
Vân Sinh công chúa phảng phất có chút mê man, nghe một loạt những lời nói của Âu Dương, nàng chỉ có thể sững sờ gật đầu, nhưng nàng thực sự không rõ, tại sao tên gia hỏa luôn thèm nhỏ dãi vẻ đẹp của nàng lại đột nhiên từ bỏ? Lẽ nào hắn bị thứ gì đập cho choáng váng rồi?
Không đúng, mình xinh đẹp như vậy, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể minh bạch xấu đẹp, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể phân biệt tốt xấu. Dù sao Vân Sinh công chúa cảm thấy, nếu như mình là nam nhân, cho dù mình là kẻ ngu si, có thê tử xinh đẹp như vậy, mình cũng không thể vứt bỏ.
Cũng may Vân Sinh công chúa cũng hiểu, con người ai cũng có bí mật, cho nên nàng không tiếp tục hỏi cái gì, mà lấy tay đẩy Âu Dương ra, dùng nhãn thần cảnh giác nhìn Âu Dương nói:
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn dám ôm ta, ta sẽ kêu lên . . .
Câu nói này vô lực thế nào.....Vừa rồi khi nàng bị Âu Dương ôm lấy cũng kêu lên, nhưng dùng một câu đặc biệt kinh điển chính là, ngươi cứ kêu đi, cho dù ngươi kêu rách cổ họng cũng không ai nghe thấy.
- Ngày mai ta sẽ đi từ hôn, hơn nữa lời ta hứa, ta tuyệt đối sẽ hoàn thành, yên tâm đi!
Âu Dương nhìn Vân Sinh công chúa, trên mặt hắn thầm mỉm cười, hắn thật không ngờ, bảy ngày luân hồi lần này lại có thể gặp được Sở Yên Nhiên, chuyện này đối với Âu Dương mà nói tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất lần này. Thu hoạch này thậm chí còn khiến Âu Dương hài lòng hơn là giết chết tứ đại cường giả. . .
Vân Sinh công chúa cảnh giác nhìn Bì Vân Liệt. Trong mắt nàng hắn không chỉ là kẻ ngu si bị đập choáng váng, ngay cả xấu đẹp cũng không thể minh bạch, nói thật lúc này nàng thật sự có chút thương cảm kẻ ngu si này.
Nhưng Vân Sinh công chúa còn không đến mức thấy người ta trở thành ngu si mà nhảy ra chiếu cố hắn, lúc này nàng đích thân nghe thấy Bì Vân Liệt khẳng định sẽ từ hôn, Vân Sinh công chúa cảm thấy bầu trời bỗng nhiên sáng sủa, cảm giác như có một vầng thái dương nhô lên cao, mỉm cười với nàng . . .
- Ngươi xác định ngươi không nói đùa với ta chứ?
Vân Sinh công chúa vẫn duy trì khoảng cách với Âu Dương, nàng thề, chỉ cần người đối diện có hành vi gây rối gì, nàng lập tức độn địa rời đi.
Kỳ thực nàng cũng không ngẫm lại, vừa rồi người ta ôm nàng vào lòng như thế nào. Với cường thế của Âu Dương, đừng nói là một Yêu Chiến Sĩ lục giai, cho dù là một nữ Chiến thần mười sáu giai tuyệt đối cũng có thể dễ dàng đẩy ngã.
Nếu như Âu Dương muốn làm gì nàng, nàng căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng, điểm này sợ rằng người hơi chút thông minh cũng có thể thấy rõ, đáng tiếc Vân Sinh công chúa không có trong số này!
- Ta có phải nói giỡn hay không, ngày mai ngươi tự nhiên sẽ biết!
Âu Dương mỉm cười nhìn Vân Sinh công chúa.
- Ngươi có phải sợ ta giết ngươi, sau đó dùng phương pháp này. . .
Vân Sinh công chúa vốn cho rằng đối phương đặc biệt sợ hãi, vì vậy mới dùng loại phương thức tham sống sợ chết này lừa dối mình, nhưng nói đến phân nửa nàng mới nghĩ ra, từ đầu đến cuối nàng chỉ là một người yếu thế. Từ khi nàng kêu lên "Xem đao", nàng đã rơi vào trong ma trảo của Âu Dương. . .
- Ha ha, sau này hoan nghênh ngươi lại tới giết ta!
Âu Dương cười ha ha, nhìn thấy một Sở Yên Nhiên đáng yêu như vậy, Âu Dương rất hài lòng, hắn không hy vọng Sở Yên Nhiên lại trở thành nhân vật vô địch như thánh nữ yêu tộc gì đó, hắn chỉ hy vọng Sở Yên Nhiên có thể vui vẻ hưởng thụ cuộc sống.
Âu Dương trước kia cũng không ngừng truy cầu cường đại, nhưng tới cuối cùng, hắn lại phát hiện càng cường đại lại càng cô đơn, cho nên hiện tại hắn không hy vọng những người khác bước vào con đường cũ của hắn, chỉ hy vọng bằng hữu của mình có thể vui vẻ sống.
- Nếu như ngươi dám gạt ta, ta nhất định trở lại giết ngươi. . .
Vân Sinh công chúa nói xong câu đó, cho dù thần kinh của nàng có vững vàng thế nào cũng không khỏi đỏ mặt. Kỳ thực nàng cũng phát hiện, trong tay người kia, nàng tựa như một con gà con, căn bản không có lực phản kháng. Nhưng lần này Vân Sinh công chúa không rõ, vì sao đối phương lại đột nhiên từ một phế vật lớn nhất trong thiên hạ trở thành cao thủ vô địch?
Lẽ nào người này có thuật dịch dung? Không sai, trong lòng Vân Sinh công chúa nghĩ như vậy, nhưng nàng suy nghĩ một hồi lại cảm thấy không có khả năng. Mình là Yêu Chiến Sĩ lục giai có thể không nhìn ra cái gì, nhưng Bì Khánh Phong nguyên soái chính là cường giả cửu giai, hắn cũng không thể không nhìn ra cái gì. . .
- Tại sao ngươi lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?
Vân Sinh công chúa cuối cùng không nhịn được hỏi ra nghi vấn trong lòng mình, Vân Sinh công chúa chính là một người đặc biệt đơn giản. Nàng không có tính tình công chúa, nàng chính là điển hình của người nghĩ đến cái gì thì hỏi cái đó, dùng một câu tương đối kinh điển hình dung, nàng chính là điển hình của ngốc tự nhiên. . .
- Bởi vì Bì Vân Liệt mà ngươi thấy không phải Bì Vân Liệt thật sự, ta nói cho ngươi một bí mật nhỏ!
Âu Dương lắc mình đã đi tới bên người Vân Sinh công chúa, sau đó nhẹ nhàng ghé sát bên tai nàng nói nhỏ:
- Kỳ thực ta chính là Thần Tiễn Âu Dương!
Âu Dương nhìn Vân Sinh công chúa, trong mắt hắn tràn đầy nhu tình, hắn nói rất chắc chắn, lúc này chỉ cần Vân Sinh công chúa đáp ứng, hắn tuyệt đối không nói nhiều đi làm chuyện này!
Vân Sinh công chúa phảng phất có chút mê man, nghe một loạt những lời nói của Âu Dương, nàng chỉ có thể sững sờ gật đầu, nhưng nàng thực sự không rõ, tại sao tên gia hỏa luôn thèm nhỏ dãi vẻ đẹp của nàng lại đột nhiên từ bỏ? Lẽ nào hắn bị thứ gì đập cho choáng váng rồi?
Không đúng, mình xinh đẹp như vậy, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể minh bạch xấu đẹp, cho dù là kẻ ngu si cũng có thể phân biệt tốt xấu. Dù sao Vân Sinh công chúa cảm thấy, nếu như mình là nam nhân, cho dù mình là kẻ ngu si, có thê tử xinh đẹp như vậy, mình cũng không thể vứt bỏ.
Cũng may Vân Sinh công chúa cũng hiểu, con người ai cũng có bí mật, cho nên nàng không tiếp tục hỏi cái gì, mà lấy tay đẩy Âu Dương ra, dùng nhãn thần cảnh giác nhìn Âu Dương nói:
- Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi còn dám ôm ta, ta sẽ kêu lên . . .
Câu nói này vô lực thế nào.....Vừa rồi khi nàng bị Âu Dương ôm lấy cũng kêu lên, nhưng dùng một câu đặc biệt kinh điển chính là, ngươi cứ kêu đi, cho dù ngươi kêu rách cổ họng cũng không ai nghe thấy.
- Ngày mai ta sẽ đi từ hôn, hơn nữa lời ta hứa, ta tuyệt đối sẽ hoàn thành, yên tâm đi!
Âu Dương nhìn Vân Sinh công chúa, trên mặt hắn thầm mỉm cười, hắn thật không ngờ, bảy ngày luân hồi lần này lại có thể gặp được Sở Yên Nhiên, chuyện này đối với Âu Dương mà nói tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất lần này. Thu hoạch này thậm chí còn khiến Âu Dương hài lòng hơn là giết chết tứ đại cường giả. . .
Vân Sinh công chúa cảnh giác nhìn Bì Vân Liệt. Trong mắt nàng hắn không chỉ là kẻ ngu si bị đập choáng váng, ngay cả xấu đẹp cũng không thể minh bạch, nói thật lúc này nàng thật sự có chút thương cảm kẻ ngu si này.
Nhưng Vân Sinh công chúa còn không đến mức thấy người ta trở thành ngu si mà nhảy ra chiếu cố hắn, lúc này nàng đích thân nghe thấy Bì Vân Liệt khẳng định sẽ từ hôn, Vân Sinh công chúa cảm thấy bầu trời bỗng nhiên sáng sủa, cảm giác như có một vầng thái dương nhô lên cao, mỉm cười với nàng . . .
- Ngươi xác định ngươi không nói đùa với ta chứ?
Vân Sinh công chúa vẫn duy trì khoảng cách với Âu Dương, nàng thề, chỉ cần người đối diện có hành vi gây rối gì, nàng lập tức độn địa rời đi.
Kỳ thực nàng cũng không ngẫm lại, vừa rồi người ta ôm nàng vào lòng như thế nào. Với cường thế của Âu Dương, đừng nói là một Yêu Chiến Sĩ lục giai, cho dù là một nữ Chiến thần mười sáu giai tuyệt đối cũng có thể dễ dàng đẩy ngã.
Nếu như Âu Dương muốn làm gì nàng, nàng căn bản không có bất cứ năng lực phản kháng, điểm này sợ rằng người hơi chút thông minh cũng có thể thấy rõ, đáng tiếc Vân Sinh công chúa không có trong số này!
- Ta có phải nói giỡn hay không, ngày mai ngươi tự nhiên sẽ biết!
Âu Dương mỉm cười nhìn Vân Sinh công chúa.
- Ngươi có phải sợ ta giết ngươi, sau đó dùng phương pháp này. . .
Vân Sinh công chúa vốn cho rằng đối phương đặc biệt sợ hãi, vì vậy mới dùng loại phương thức tham sống sợ chết này lừa dối mình, nhưng nói đến phân nửa nàng mới nghĩ ra, từ đầu đến cuối nàng chỉ là một người yếu thế. Từ khi nàng kêu lên "Xem đao", nàng đã rơi vào trong ma trảo của Âu Dương. . .
- Ha ha, sau này hoan nghênh ngươi lại tới giết ta!
Âu Dương cười ha ha, nhìn thấy một Sở Yên Nhiên đáng yêu như vậy, Âu Dương rất hài lòng, hắn không hy vọng Sở Yên Nhiên lại trở thành nhân vật vô địch như thánh nữ yêu tộc gì đó, hắn chỉ hy vọng Sở Yên Nhiên có thể vui vẻ hưởng thụ cuộc sống.
Âu Dương trước kia cũng không ngừng truy cầu cường đại, nhưng tới cuối cùng, hắn lại phát hiện càng cường đại lại càng cô đơn, cho nên hiện tại hắn không hy vọng những người khác bước vào con đường cũ của hắn, chỉ hy vọng bằng hữu của mình có thể vui vẻ sống.
- Nếu như ngươi dám gạt ta, ta nhất định trở lại giết ngươi. . .
Vân Sinh công chúa nói xong câu đó, cho dù thần kinh của nàng có vững vàng thế nào cũng không khỏi đỏ mặt. Kỳ thực nàng cũng phát hiện, trong tay người kia, nàng tựa như một con gà con, căn bản không có lực phản kháng. Nhưng lần này Vân Sinh công chúa không rõ, vì sao đối phương lại đột nhiên từ một phế vật lớn nhất trong thiên hạ trở thành cao thủ vô địch?
Lẽ nào người này có thuật dịch dung? Không sai, trong lòng Vân Sinh công chúa nghĩ như vậy, nhưng nàng suy nghĩ một hồi lại cảm thấy không có khả năng. Mình là Yêu Chiến Sĩ lục giai có thể không nhìn ra cái gì, nhưng Bì Khánh Phong nguyên soái chính là cường giả cửu giai, hắn cũng không thể không nhìn ra cái gì. . .
- Tại sao ngươi lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy?
Vân Sinh công chúa cuối cùng không nhịn được hỏi ra nghi vấn trong lòng mình, Vân Sinh công chúa chính là một người đặc biệt đơn giản. Nàng không có tính tình công chúa, nàng chính là điển hình của người nghĩ đến cái gì thì hỏi cái đó, dùng một câu tương đối kinh điển hình dung, nàng chính là điển hình của ngốc tự nhiên. . .
- Bởi vì Bì Vân Liệt mà ngươi thấy không phải Bì Vân Liệt thật sự, ta nói cho ngươi một bí mật nhỏ!
Âu Dương lắc mình đã đi tới bên người Vân Sinh công chúa, sau đó nhẹ nhàng ghé sát bên tai nàng nói nhỏ:
- Kỳ thực ta chính là Thần Tiễn Âu Dương!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.