Chương 1023: Đây là trâu bò, không phải là giả! (2)
Minh Nguyệt
16/09/2013
- Được! Quá điên cuồng! Ta cùng ngươi đi một lần!
Ngụy Bỉnh Dập lớn tiếng khen hay! Chuyện này thật sự quá điên cuồng. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập chỉ còn lại bảy phần lực chiến đấu. Một lúc nữa Âu Dương chỉ còn có nửa thành lực chiến đấu!
Dưới tình huống này lại muốn từ đi một đường từ vị trí Thiên Nam của Thiên Đình đi tới Tây Bắc. Cho dù hai người bọn họ đi nhanh hơn nữa ít nhất cũng phải mất ba tháng. Không có thứ gì, hoàn toàn giả vờ đi trong ba tháng, chỉ sợ cho dù đối phương có thù oán với ngươi cũng không dám ra tay. Ngụy Bỉnh Dập suy nghĩ một chút liền cảm thấy kích thích!
- Cũng may đối thủ của ta không phải là Thiên Vương. Bằng không bất kỳ ai trong số chúng ta cũng không đi được!
Âu Dương biết, tuy rằng Thiên Vương là một người tự phụ, nhưng Thiên Vương cũng là một kẻ mưu trí siêu quần. Mình giả vờ bí ẩn đi như vậy, trong mắt người bình thường, chính là ta mặc xác ngươi, ta đã nói rõ sẽ bắt nạt các ngươi! Đây là rất trâu bò. Nhưng có lẽ ở trong mắt Thiên Vương, chỉ sợ Thiên Vương liếc mắt một cái đã có thể phát hiện Âu Dương là cung giương hết đà!
- Nếu như tiếp theo bọn họ đưa một vài tiểu rác rưởi đến khiêu khích thì phải làm sao bây giờ?
Ngụy Bỉnh Dập lo lắng nhìn Âu Dương hỏi.
- Ngươi quá khinh thường ông bạn già của ta. Cho dù ta không ra tay, lấy lực lượng của ông bạn già hiện tại, cho dù những kẻ đến đều là tiên tôn cũng không sao!
Âu Dương nắm Thứ Kiêu Cung, đây là chỗ dựa duy nhất cũng là chỗ dựa cuối cùng của Âu Dương.
Tiếp theo Thiên Đình sẽ không giảng hoà. Nhưng năm đại cường giả của Thiên Đình tuyệt đối không dám cùng đi ra. Lần này mình biểu hiện ra lực lượng khiến bọn họ không dám dễ dàng mạo hiểm tới trước mặt mình nữa. Nhưng chắc chắn sẽ quấy rầy. Một khi bọn họ lộ ra bất kỳ nhược điểm nào, tiếp theo chắc chắn là đả kích giống như lôi đình!
- Có cần thông báo Bạch Tinh tới đón chúng ta không?
Ngụy Bỉnh Dập có biện pháp thông báo với Bạch Tinh!
- Không được. Ngay cả Chiến tộc ta cũng không thông báo! Bởi vì vào lúc này chỉ cần những người khác thoáng động, Khâu Vân Bình nhất định có thể nghĩ đến tình huống của chúng ta. Ở trên địa bàn của hắn, cho dù viện quân của chúng ta tới cũng sẽ là thập tử vô sinh!
Âu Dương biết, lần này chắc chắn chạy trốn đại kinh thiên! Chỉ có điều lần này bọn họ lưu vong nhưng lại có cường thế giả. Trái lại truy sát trở thành yếu thế!
- Ba tháng tiếp theo cứ cẩn thận du sơn ngoạn thủy. Mạng của hai người chúng ta có thể ở lại chỗ này hay không phải xem hai người chúng ta có loại hay không!
Âu Dương nói trắng ra, hai người nhất định phải có gan. Một khi hai người lộ ra một tia sợ hãi, vậy tiếp theo chính là cục diện hủy diệt.
- Ngay cả Phượng Hoàng thành đều đã đồ rồi! Ngay cả con chó cái kia cũng đã diệt, lão tử còn sợ cái gì! Ngày hôm nay lão tử đã hù chết đám tôn tử của Thiên Đình!
Ngụy Bỉnh Dập cũng là một kẻ hung ác. Đặc biệt là khi ở cùng một chỗ với Âu Dương, mỗi lần đều kinh tâm động phách như vậy, còn lần này lại càng thêm kích thích.
Nửa thành thực lực của Âu Dương còn mạnh hơn cả tiên tôn. Nhưng mạnh tới mức nào cũng có giới hạn. Dù sao cái gọi là nửa thành của Âu Dương có hạn chế rất lớn. Chỉ sợ ngoại trừ quan tâm chiến ý ra Âu Dương không có cách nào sử dụng bất kỳ năng lực nào trong phương pháp thánh chiến. Như vậy nếu như Âu Dương đụng phải một đám tiên tôn liên thủ, chắc chắn sẽ phải chết.
Cũng may Thứ Kiêu Cung có thể hỗ trợ. Ngụy Bỉnh Dập còn bảy thành lực lượng. Bảy thành lực lượng của Ngụy Bỉnh Dập hiện tại gặp bất kỳ người nào của Thiên Đình đều sẽ bị bị trong giây lát. Một người tàn phế và một người nửa tàn lại muốn đi bộ đến Thiên Nam? Chắc chắn đây là một loại khiêu chiến tới cực hạn...
Tin tức Âu Dương từ địa ngục đi ra, bị mấy vạn cường giả vây giết tại quỷ đảo như gió truyền khắp Tiên giới. Vô số người đều cảm thấy lần này Tiễn Thần Âu Dương sẽ xong đời. Nhưng tiếp theo có một tin tức lại khiến tất cả mọi người thiếu chút nữa đã sụp đổ!
Âu Dương không chỉ không chết, hơn nữa trong vạn người vây giết, hắn còn suýt nữa giết chết hai đại cường giả Thiên Đình. Đồng thời hắn còn hùng hồn tuyên bố, khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống Tiên giới, chính là lúc hắn chém hết trăm ức Nhân tộc!
Lời nói như vậy chẳng khác gì đắc tội với tất cả những người đã nương nhờ vào Thiên Đình! Trăm ức Nhân tộc của Tiên giới, mà những người thuộc về Thiên Đình khẳng định không nhiều tới trăm ức như vậy, nhưng tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Mọi người đều hiểu rõ, trăm ức trong miệng Âu Dương không phải là tàn sát hết Nhân tộc. Mà hắn lại nói cho những Nhân tộc này biết, các ngươi đã không có cơ hội nữa. Ta sẽ tiêu diệt toàn bộ những người phản bội các ngươi!
Bản thân Âu Dương cũng được coi là Nhân tộc. Tuy rằng bây giờ hắn là Chiến Vương, nhưng không thể phủ nhận Âu Dương vẫn có xuất thân từ Nhân tộc. Nhưng hiện tại đánh nhau, cũng bất chấp người nào là Nhân tộc, người nào không phải là Nhân tộc. Âu Dương đã bất chấp tất cả! Đây là suy đoán của rất nhiều người.
Trên thực tế Âu Dương thật sự không dự định tàn sát hết trăm ức Nhân tộc... Lúc đó hắn nói ra những lời nói hùng hồn như vậy hoàn toàn chỉ có ý định doạ lui những người kia. Nhưng bản thân Âu Dương lại không biết, một câu nói kia của mình đã khiến cho tất cả những người trong Nhân tộc đã đầu phục Thiên Đình trở nên khủng hoảng.
- Âu Dương vẫn chưa đi! Hắn còn ở trong Thiên Nam!
Tin tức kia càng thêm chấn động! Sau khi thốt ra một câu hùng hồn như vậy, hắn vẫn còn lại ở lại Thiên Nam. Theo lời đồn, Âu Dương với Ngụy Bỉnh Dập giống như hai thư sinh dạo trơi, trên đường vừa đi vừa nói vừa cười căn bản sẽ không thèm để mắt tới đám nhân mã của Thiên Đình! Chuyện như vậy nếu như bình thường khẳng định sẽ bị người nghi ngờ là giả vờ. Nhưng sau trận chiến ở hải ngoại còn có người nào dám nói như vậy chứ? Ai dám đi thử xem có phải Âu Dương có thể thuấn sát mình hay không?
Mạng chỉ có một cái. Có vài người ngốc tới mức đến chạy chỗ Âu Dương nói: “Đến đây thử xem, xem có thể thuấn sát lão tử được không?.
Đúng, không thể phủ nhận, lời này rất trâu bò. Cũng có người đã làm như vậy nhưng kết quả bọn họ đều bị một mũi tên của Âu Dương thuấn sát! Một mũi tên thuấn sát...
- Cảnh sắc Thiên Nam này quả nhiên đẹp hơn Tây Bắc. Thời gian vừa qua, Tây Bắc đánh nhau lâu như vậy không ít địa phương đã bị phá hủy. Ngay cả Bất Lão Tuyền trước đây cũng không thấy nữa rồi!
Lúc này hai người Ngụy Bỉnh Dập và Âu Dương đang ngồi trong một tửu lâu. Hai người có vẻ rất bình thường, thật sự giống như hai văn nhân tới ngắm cảnh vậy.
- Đúng vậy, cũng may Thiên Đình còn chưa phát rồ tới mức diệt sạch thành thị Thiên Nam!
Âu Dương đi tới Thiên Nam mới phát hiện nơi này không phải đều là sinh linh đồ thán giống như mình đã nghĩ. Đầu phục Thiên Đình đều là cường giả trong nhân tộc. Bình thường Nhân tộc và một vài không đủ tư cách vẫn sinh hoạt qua lại bình thường. Chỉ có điều những người này không còn tự do như trước đây mà thôi!
Ngụy Bỉnh Dập lớn tiếng khen hay! Chuyện này thật sự quá điên cuồng. Lúc này Ngụy Bỉnh Dập chỉ còn lại bảy phần lực chiến đấu. Một lúc nữa Âu Dương chỉ còn có nửa thành lực chiến đấu!
Dưới tình huống này lại muốn từ đi một đường từ vị trí Thiên Nam của Thiên Đình đi tới Tây Bắc. Cho dù hai người bọn họ đi nhanh hơn nữa ít nhất cũng phải mất ba tháng. Không có thứ gì, hoàn toàn giả vờ đi trong ba tháng, chỉ sợ cho dù đối phương có thù oán với ngươi cũng không dám ra tay. Ngụy Bỉnh Dập suy nghĩ một chút liền cảm thấy kích thích!
- Cũng may đối thủ của ta không phải là Thiên Vương. Bằng không bất kỳ ai trong số chúng ta cũng không đi được!
Âu Dương biết, tuy rằng Thiên Vương là một người tự phụ, nhưng Thiên Vương cũng là một kẻ mưu trí siêu quần. Mình giả vờ bí ẩn đi như vậy, trong mắt người bình thường, chính là ta mặc xác ngươi, ta đã nói rõ sẽ bắt nạt các ngươi! Đây là rất trâu bò. Nhưng có lẽ ở trong mắt Thiên Vương, chỉ sợ Thiên Vương liếc mắt một cái đã có thể phát hiện Âu Dương là cung giương hết đà!
- Nếu như tiếp theo bọn họ đưa một vài tiểu rác rưởi đến khiêu khích thì phải làm sao bây giờ?
Ngụy Bỉnh Dập lo lắng nhìn Âu Dương hỏi.
- Ngươi quá khinh thường ông bạn già của ta. Cho dù ta không ra tay, lấy lực lượng của ông bạn già hiện tại, cho dù những kẻ đến đều là tiên tôn cũng không sao!
Âu Dương nắm Thứ Kiêu Cung, đây là chỗ dựa duy nhất cũng là chỗ dựa cuối cùng của Âu Dương.
Tiếp theo Thiên Đình sẽ không giảng hoà. Nhưng năm đại cường giả của Thiên Đình tuyệt đối không dám cùng đi ra. Lần này mình biểu hiện ra lực lượng khiến bọn họ không dám dễ dàng mạo hiểm tới trước mặt mình nữa. Nhưng chắc chắn sẽ quấy rầy. Một khi bọn họ lộ ra bất kỳ nhược điểm nào, tiếp theo chắc chắn là đả kích giống như lôi đình!
- Có cần thông báo Bạch Tinh tới đón chúng ta không?
Ngụy Bỉnh Dập có biện pháp thông báo với Bạch Tinh!
- Không được. Ngay cả Chiến tộc ta cũng không thông báo! Bởi vì vào lúc này chỉ cần những người khác thoáng động, Khâu Vân Bình nhất định có thể nghĩ đến tình huống của chúng ta. Ở trên địa bàn của hắn, cho dù viện quân của chúng ta tới cũng sẽ là thập tử vô sinh!
Âu Dương biết, lần này chắc chắn chạy trốn đại kinh thiên! Chỉ có điều lần này bọn họ lưu vong nhưng lại có cường thế giả. Trái lại truy sát trở thành yếu thế!
- Ba tháng tiếp theo cứ cẩn thận du sơn ngoạn thủy. Mạng của hai người chúng ta có thể ở lại chỗ này hay không phải xem hai người chúng ta có loại hay không!
Âu Dương nói trắng ra, hai người nhất định phải có gan. Một khi hai người lộ ra một tia sợ hãi, vậy tiếp theo chính là cục diện hủy diệt.
- Ngay cả Phượng Hoàng thành đều đã đồ rồi! Ngay cả con chó cái kia cũng đã diệt, lão tử còn sợ cái gì! Ngày hôm nay lão tử đã hù chết đám tôn tử của Thiên Đình!
Ngụy Bỉnh Dập cũng là một kẻ hung ác. Đặc biệt là khi ở cùng một chỗ với Âu Dương, mỗi lần đều kinh tâm động phách như vậy, còn lần này lại càng thêm kích thích.
Nửa thành thực lực của Âu Dương còn mạnh hơn cả tiên tôn. Nhưng mạnh tới mức nào cũng có giới hạn. Dù sao cái gọi là nửa thành của Âu Dương có hạn chế rất lớn. Chỉ sợ ngoại trừ quan tâm chiến ý ra Âu Dương không có cách nào sử dụng bất kỳ năng lực nào trong phương pháp thánh chiến. Như vậy nếu như Âu Dương đụng phải một đám tiên tôn liên thủ, chắc chắn sẽ phải chết.
Cũng may Thứ Kiêu Cung có thể hỗ trợ. Ngụy Bỉnh Dập còn bảy thành lực lượng. Bảy thành lực lượng của Ngụy Bỉnh Dập hiện tại gặp bất kỳ người nào của Thiên Đình đều sẽ bị bị trong giây lát. Một người tàn phế và một người nửa tàn lại muốn đi bộ đến Thiên Nam? Chắc chắn đây là một loại khiêu chiến tới cực hạn...
Tin tức Âu Dương từ địa ngục đi ra, bị mấy vạn cường giả vây giết tại quỷ đảo như gió truyền khắp Tiên giới. Vô số người đều cảm thấy lần này Tiễn Thần Âu Dương sẽ xong đời. Nhưng tiếp theo có một tin tức lại khiến tất cả mọi người thiếu chút nữa đã sụp đổ!
Âu Dương không chỉ không chết, hơn nữa trong vạn người vây giết, hắn còn suýt nữa giết chết hai đại cường giả Thiên Đình. Đồng thời hắn còn hùng hồn tuyên bố, khi trận tuyết đầu tiên rơi xuống Tiên giới, chính là lúc hắn chém hết trăm ức Nhân tộc!
Lời nói như vậy chẳng khác gì đắc tội với tất cả những người đã nương nhờ vào Thiên Đình! Trăm ức Nhân tộc của Tiên giới, mà những người thuộc về Thiên Đình khẳng định không nhiều tới trăm ức như vậy, nhưng tuyệt đối không phải là một con số nhỏ. Mọi người đều hiểu rõ, trăm ức trong miệng Âu Dương không phải là tàn sát hết Nhân tộc. Mà hắn lại nói cho những Nhân tộc này biết, các ngươi đã không có cơ hội nữa. Ta sẽ tiêu diệt toàn bộ những người phản bội các ngươi!
Bản thân Âu Dương cũng được coi là Nhân tộc. Tuy rằng bây giờ hắn là Chiến Vương, nhưng không thể phủ nhận Âu Dương vẫn có xuất thân từ Nhân tộc. Nhưng hiện tại đánh nhau, cũng bất chấp người nào là Nhân tộc, người nào không phải là Nhân tộc. Âu Dương đã bất chấp tất cả! Đây là suy đoán của rất nhiều người.
Trên thực tế Âu Dương thật sự không dự định tàn sát hết trăm ức Nhân tộc... Lúc đó hắn nói ra những lời nói hùng hồn như vậy hoàn toàn chỉ có ý định doạ lui những người kia. Nhưng bản thân Âu Dương lại không biết, một câu nói kia của mình đã khiến cho tất cả những người trong Nhân tộc đã đầu phục Thiên Đình trở nên khủng hoảng.
- Âu Dương vẫn chưa đi! Hắn còn ở trong Thiên Nam!
Tin tức kia càng thêm chấn động! Sau khi thốt ra một câu hùng hồn như vậy, hắn vẫn còn lại ở lại Thiên Nam. Theo lời đồn, Âu Dương với Ngụy Bỉnh Dập giống như hai thư sinh dạo trơi, trên đường vừa đi vừa nói vừa cười căn bản sẽ không thèm để mắt tới đám nhân mã của Thiên Đình! Chuyện như vậy nếu như bình thường khẳng định sẽ bị người nghi ngờ là giả vờ. Nhưng sau trận chiến ở hải ngoại còn có người nào dám nói như vậy chứ? Ai dám đi thử xem có phải Âu Dương có thể thuấn sát mình hay không?
Mạng chỉ có một cái. Có vài người ngốc tới mức đến chạy chỗ Âu Dương nói: “Đến đây thử xem, xem có thể thuấn sát lão tử được không?.
Đúng, không thể phủ nhận, lời này rất trâu bò. Cũng có người đã làm như vậy nhưng kết quả bọn họ đều bị một mũi tên của Âu Dương thuấn sát! Một mũi tên thuấn sát...
- Cảnh sắc Thiên Nam này quả nhiên đẹp hơn Tây Bắc. Thời gian vừa qua, Tây Bắc đánh nhau lâu như vậy không ít địa phương đã bị phá hủy. Ngay cả Bất Lão Tuyền trước đây cũng không thấy nữa rồi!
Lúc này hai người Ngụy Bỉnh Dập và Âu Dương đang ngồi trong một tửu lâu. Hai người có vẻ rất bình thường, thật sự giống như hai văn nhân tới ngắm cảnh vậy.
- Đúng vậy, cũng may Thiên Đình còn chưa phát rồ tới mức diệt sạch thành thị Thiên Nam!
Âu Dương đi tới Thiên Nam mới phát hiện nơi này không phải đều là sinh linh đồ thán giống như mình đã nghĩ. Đầu phục Thiên Đình đều là cường giả trong nhân tộc. Bình thường Nhân tộc và một vài không đủ tư cách vẫn sinh hoạt qua lại bình thường. Chỉ có điều những người này không còn tự do như trước đây mà thôi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.