Chương 988: Đều vì chủ của mình
Minh Nguyệt
16/09/2013
Nhưng những người này lại không hiểu rõ được những tất cả, nhất định phải tạo thành cái gì liên quân Tiên Giới để phản kháng lại. Lẽ nào bọn họ thật sự cho rằng bướm bay có thể tiêu diệt hỏa diễm sao? Biết rõ là thiêu thân lao đầu vào lửa vẫn cứ khăng khăng một mực?
- Cẩu tạp chủng! Kẻ phản bội!
Một lão hữu của Mã Thanh Hà trước khi chết không quên mắng hắn.
- Người đều vì chủ của mình, có gì sai?
Mã Thanh Hà nhìn rất rõ ràng. Hắn cũng không sai. Điều này cũng giống như diễn Tam Quốc Diễn Nghĩa trong ti vi. Ngươi có thể nói ai là xấu sao? Chỉ có thể nói là đều vì chủ của mình. Chỉ có điều ngươi đứng ở góc độ khác nhau, nên nhìn thấy hình ảnh không giống nhau mà thôi.
- Đều vì chủ của mình, ta thích câu nói này!
Một nữ tử cực kỳ yêu diễm toàn thân mặc một cẩm bảo trắng như tuyết đứng ở phía sau Mã Thanh Hà. Mã Thanh Hà nhìn thấy nữ tử này xuất hiện vội vàng hành lễ. Đây chính là một trong bảy đại cường giả Thiên Đình Thượng Quan Hồng!
Đừng thấy nữ nhân này cả ngày cười híp mắt. Trên thực tế người bình thường không thể nào lý giải được sự cường đại của nữ nhân này. Sự ngoan độc của nàng cùng với sự cường đại của nàng đều khiến người ta cảm thấy kinh sợ!
- Thực sự muốn xem thử rốt cuộc tên Âu Dương có thể khiến lão đại Thiên Vương coi trọng như vậy có hình dạng thế nào!
Trong mắt Thượng Quan Hồng mang theo vài phần hiếu kỳ!
- Hắn là một kẻ nhu nhược, một người mới bắt đầu đã chạy trốn. Ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có! Ngày hôm nay sau khi chúng ta hoàn toàn quét sạch Sa Châu Tây Bắc, tiến thêm một bước nữa chính là tuyết cảnh Băng Nguyên. Lực lượng cuối cùng của liên quân Tiên Giới đều tập trung ở nơi này!
Thật ra Mã Thanh Hà rất đố kị đối với Âu Dương. Đều xuất thân từ nghèo hèn, Âu Dương lại chói mắt hơn so với hắn, thành tựu cao hơn hắn. Cũng không thể tránh được hiện tại trong lòng Mã Thanh Hà lại oán hận Âu Dương như vậy.
- Ha ha, không sao. Trước tiên phá hủy liên quân Tiên Giới đã!
Tất nhiên Thượng Quan Hồng hiểu rõ suy nghĩ của Mã Thanh Hà. Dùng cách nói của Thiên Vương, chỉ cần một người còn có dục vọng, như vậy hắn sẽ trở thành trợ thủ của chúng ta...
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay đứng ở trên cửu thiên. Yêu thần thương giống như mặt trời tản mát ra hào quang loá mắt. Chỉ thấy Bạch Tinh chỉ Yêu thần thương về phía Thượng Quan Hồng. Sau đó không gian bắt đầu nghiền nát. Lực lượng khổng lồ nổ nát đánh về phía tất cả kẻ địch chắn ở trước mặt hắn!
Trong tay Thượng Quan Hồng lóe lên hồng quang. Hai thần binh giống như lợi trảo đã xuất hiện ở trong tay Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng quay về phía hư không tóm một cái, trực tiếp hóa giải một đòn cường lực này của Bạch Tinh!
- Ngươi mạnh hơn Hàn Sa mấy phần!
Bạch Tinh ha ha cười. Hắn nhìn ra được Thượng Quan Hồng đang đứng trước mắt này hẳn còn mạnh hơn mình một phần. Nhưng chiến đấu không phải nói lực lượng của ngươi mạnh hơn ta một phần đã chắc chắn giành được thắng lợi.
- Đánh bại ngươi sau đó có phải Yêu tộc của ngươi sẽ tan tác hay không?
Thượng Quan Hồng cực kỳ bình tĩnh nhìn Bạch Tinh. Sau đó cả người nàng giống như một cái bóng, hai trảo xé ra không gian, như con thoi tiến vào trong hư không. Khi xuất hiện lần nữa đã đến đỉnh đầu Bạch Tinh. Hai trảo lóe lên hồng quang trực tiếp hướng về phía đầu Bạch Tinh nắm xuống.
Trường thương của Bạch Tinh giơ lên phía trên đẩy một đòn này của Thượng Quan Hồng ra. Sau đó một vị Ma thần trong Yêu thần thương bay ra, Ma thần này có ba đầu sáu tay tiếng rít gào khiến núi sông đều vỡ tan. Ma thần vung tay lên. Không gian xung quanh chợt nổi lên bão táp. Trong khoảnh khắc bão táp bao phủ ngàn dặm xung quanh! Vô số Yêu tộc và Nhân tộc không thể không tạm thời bỏ đại chiến chạy ra phía xa để tránh một tiếng hống kinh thiên của Ma thần này!
Hai chân Ma thần đạp lên đại địa. Trong Sa Châu vô số Nhân tộc không kịp chạy trốn trực tiếp bị giẫm chết.
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay, cả người bay đến trên đỉnh đầu Ma thần. Một tay cầm Yêu thần thương chỉ về phía xa nói:
- Tất cả ra đi! Tiểu nhân hèn hạ, cho rằng lấy một địch hai đã có thể thắng ta sao?
- Ha ha ha ha! Yêu tổ không hổ danh là Yêu tổ. Nếu như trở thành bằng hữu của ngươi nhất định sẽ là một chuyện đặc biệt thú vị!
Một nam nhân từ trong hư không hiện ra. Hắn đứng bên cạnh Thượng Quan Hồng!
- Hàn Sa, xem ra ngươi đã quên chuyện lần trước ta đâm trúng ngươi một thương! Tuy nhiên không sao. Một lát nữa lão tử lại thưởng cho ngươi một thương, cho ngươi lại chạy trở về quê nhà như con chó để dưỡng thương!
Bạch Tinh cũng rất lưu manh. Một người bị hai người vây đánh, nhưng Bạch Tinh không hề có chút sợ sệt nào. Hắn không ngừng truyền âm cho tộc nhân của mình, bảo tộc nhân rút đi.
Thật ra với tu vi của Bạch Tinh, nếu như muốn chạy trốn, Thượng Quan Hồng và Hàn Sa khẳng định không thể giữ hắn lại được. Nhưng Bạch Tinh không thể trốn. Lần này hắn mang đến hơn nửa chủ lực của Yêu tộc. Nếu như mình đi, khẳng định chủ lực của Yêu tộc nhất định sẽ chết trận hết. Như vậy trận đánh này mình đã thua hoàn toàn! Cho nên Bạch Tinh nhất định kéo dài thời gian để tộc nhân lui lại!
- Để xem một lát nữa ai sẽ giống như một con chó! Một đám đồ vô dụng. Nếu như không phải các ngươi ỷ vào đại trận luân hồi bên trên Tuyết Sơn kia, các ngươi sớm đã bị Thiên Đình trấn áp!
Hàn Sa cũng rất tức giận. Thật ra Thiên Đình không phải là người ngu. Thời điểm Thiên Vương ngủ say, bọn họ đã từng dùng toàn lực tấn công Tuyết Sơn. Bởi vì mọi người đều biết, hiện tại Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập chính là trụ cột tinh thần lớn nhất. Chỉ cần hai người kia chết, như vậy trong nháy mắt tất cả liên quân Tiên Giới sẽ sụp đổ!
Nhưng ngay thời điểm bảy người bọn họ đánh tới bên trên Tuyết Sơn, bên ngoài bầu trời bỗng nhiên có một Tử Kim Hồ Lô bay tới, sau đó một giọng nói xuất hiện!
- Năm đó ân nhân năm đã ném Tử Kim Hồ Lô, trăm lần, ngàn lần cứu ta khỏi nguy nan. Có nhân này, ta sẽ hoàn lại quả này! Trước khi ân nhân tới, không gì có thể phá nổi Tuyết Sơn!
Sau khi nói xong câu này, Tử Kim Hồ Lô liền biến mất.
Lúc trước không ai để ý tới lời nói này! Nhưng bảy đại cường giả ở bên ngoài Tuyết Sơn suốt bảy ngày đều không thể nào đi vào Tuyết Sơn!
Không gì phá nổi! Đúng là không gì phá nổi. Bảy người này phát hiện, khi bọn họ bước vào Tuyết Sơn, không ngờ có một cỗ ý niệm khiến bọn họ mất đi tất cả lực lượng!
Chuyện này quá đáng sợ! Đây là lực lượng gì vậy? Bảy người này bất kể nói thế nào cũng không thể nào tưởng tượng được. Rốt cuộc chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô là ai! Điều này cần lực ý niệm cường đại tới mức nào mới có thể khiến lực lượng của đám cường giả như bọn họ hoàn toàn biến mất?
Chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô là ai? Vấn đề này không riêng gì Thiên Đình đang cố suy đoán, ngay cả liên quân Tiên Giới cũng đang suy đoán.
- Tử Kim Hồ Lô? Lại là Tử Kim Hồ Lô?
Âu Dương nghe Yên Hồng nói tới chuyện Tử Kim Hồ Lô, trên mặt liền lộ ra vẻ cổ quái.
- Cẩu tạp chủng! Kẻ phản bội!
Một lão hữu của Mã Thanh Hà trước khi chết không quên mắng hắn.
- Người đều vì chủ của mình, có gì sai?
Mã Thanh Hà nhìn rất rõ ràng. Hắn cũng không sai. Điều này cũng giống như diễn Tam Quốc Diễn Nghĩa trong ti vi. Ngươi có thể nói ai là xấu sao? Chỉ có thể nói là đều vì chủ của mình. Chỉ có điều ngươi đứng ở góc độ khác nhau, nên nhìn thấy hình ảnh không giống nhau mà thôi.
- Đều vì chủ của mình, ta thích câu nói này!
Một nữ tử cực kỳ yêu diễm toàn thân mặc một cẩm bảo trắng như tuyết đứng ở phía sau Mã Thanh Hà. Mã Thanh Hà nhìn thấy nữ tử này xuất hiện vội vàng hành lễ. Đây chính là một trong bảy đại cường giả Thiên Đình Thượng Quan Hồng!
Đừng thấy nữ nhân này cả ngày cười híp mắt. Trên thực tế người bình thường không thể nào lý giải được sự cường đại của nữ nhân này. Sự ngoan độc của nàng cùng với sự cường đại của nàng đều khiến người ta cảm thấy kinh sợ!
- Thực sự muốn xem thử rốt cuộc tên Âu Dương có thể khiến lão đại Thiên Vương coi trọng như vậy có hình dạng thế nào!
Trong mắt Thượng Quan Hồng mang theo vài phần hiếu kỳ!
- Hắn là một kẻ nhu nhược, một người mới bắt đầu đã chạy trốn. Ngay cả dũng khí chiến đấu cũng không có! Ngày hôm nay sau khi chúng ta hoàn toàn quét sạch Sa Châu Tây Bắc, tiến thêm một bước nữa chính là tuyết cảnh Băng Nguyên. Lực lượng cuối cùng của liên quân Tiên Giới đều tập trung ở nơi này!
Thật ra Mã Thanh Hà rất đố kị đối với Âu Dương. Đều xuất thân từ nghèo hèn, Âu Dương lại chói mắt hơn so với hắn, thành tựu cao hơn hắn. Cũng không thể tránh được hiện tại trong lòng Mã Thanh Hà lại oán hận Âu Dương như vậy.
- Ha ha, không sao. Trước tiên phá hủy liên quân Tiên Giới đã!
Tất nhiên Thượng Quan Hồng hiểu rõ suy nghĩ của Mã Thanh Hà. Dùng cách nói của Thiên Vương, chỉ cần một người còn có dục vọng, như vậy hắn sẽ trở thành trợ thủ của chúng ta...
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay đứng ở trên cửu thiên. Yêu thần thương giống như mặt trời tản mát ra hào quang loá mắt. Chỉ thấy Bạch Tinh chỉ Yêu thần thương về phía Thượng Quan Hồng. Sau đó không gian bắt đầu nghiền nát. Lực lượng khổng lồ nổ nát đánh về phía tất cả kẻ địch chắn ở trước mặt hắn!
Trong tay Thượng Quan Hồng lóe lên hồng quang. Hai thần binh giống như lợi trảo đã xuất hiện ở trong tay Thượng Quan Hồng. Thượng Quan Hồng quay về phía hư không tóm một cái, trực tiếp hóa giải một đòn cường lực này của Bạch Tinh!
- Ngươi mạnh hơn Hàn Sa mấy phần!
Bạch Tinh ha ha cười. Hắn nhìn ra được Thượng Quan Hồng đang đứng trước mắt này hẳn còn mạnh hơn mình một phần. Nhưng chiến đấu không phải nói lực lượng của ngươi mạnh hơn ta một phần đã chắc chắn giành được thắng lợi.
- Đánh bại ngươi sau đó có phải Yêu tộc của ngươi sẽ tan tác hay không?
Thượng Quan Hồng cực kỳ bình tĩnh nhìn Bạch Tinh. Sau đó cả người nàng giống như một cái bóng, hai trảo xé ra không gian, như con thoi tiến vào trong hư không. Khi xuất hiện lần nữa đã đến đỉnh đầu Bạch Tinh. Hai trảo lóe lên hồng quang trực tiếp hướng về phía đầu Bạch Tinh nắm xuống.
Trường thương của Bạch Tinh giơ lên phía trên đẩy một đòn này của Thượng Quan Hồng ra. Sau đó một vị Ma thần trong Yêu thần thương bay ra, Ma thần này có ba đầu sáu tay tiếng rít gào khiến núi sông đều vỡ tan. Ma thần vung tay lên. Không gian xung quanh chợt nổi lên bão táp. Trong khoảnh khắc bão táp bao phủ ngàn dặm xung quanh! Vô số Yêu tộc và Nhân tộc không thể không tạm thời bỏ đại chiến chạy ra phía xa để tránh một tiếng hống kinh thiên của Ma thần này!
Hai chân Ma thần đạp lên đại địa. Trong Sa Châu vô số Nhân tộc không kịp chạy trốn trực tiếp bị giẫm chết.
Bạch Tinh cầm Yêu thần thương trong tay, cả người bay đến trên đỉnh đầu Ma thần. Một tay cầm Yêu thần thương chỉ về phía xa nói:
- Tất cả ra đi! Tiểu nhân hèn hạ, cho rằng lấy một địch hai đã có thể thắng ta sao?
- Ha ha ha ha! Yêu tổ không hổ danh là Yêu tổ. Nếu như trở thành bằng hữu của ngươi nhất định sẽ là một chuyện đặc biệt thú vị!
Một nam nhân từ trong hư không hiện ra. Hắn đứng bên cạnh Thượng Quan Hồng!
- Hàn Sa, xem ra ngươi đã quên chuyện lần trước ta đâm trúng ngươi một thương! Tuy nhiên không sao. Một lát nữa lão tử lại thưởng cho ngươi một thương, cho ngươi lại chạy trở về quê nhà như con chó để dưỡng thương!
Bạch Tinh cũng rất lưu manh. Một người bị hai người vây đánh, nhưng Bạch Tinh không hề có chút sợ sệt nào. Hắn không ngừng truyền âm cho tộc nhân của mình, bảo tộc nhân rút đi.
Thật ra với tu vi của Bạch Tinh, nếu như muốn chạy trốn, Thượng Quan Hồng và Hàn Sa khẳng định không thể giữ hắn lại được. Nhưng Bạch Tinh không thể trốn. Lần này hắn mang đến hơn nửa chủ lực của Yêu tộc. Nếu như mình đi, khẳng định chủ lực của Yêu tộc nhất định sẽ chết trận hết. Như vậy trận đánh này mình đã thua hoàn toàn! Cho nên Bạch Tinh nhất định kéo dài thời gian để tộc nhân lui lại!
- Để xem một lát nữa ai sẽ giống như một con chó! Một đám đồ vô dụng. Nếu như không phải các ngươi ỷ vào đại trận luân hồi bên trên Tuyết Sơn kia, các ngươi sớm đã bị Thiên Đình trấn áp!
Hàn Sa cũng rất tức giận. Thật ra Thiên Đình không phải là người ngu. Thời điểm Thiên Vương ngủ say, bọn họ đã từng dùng toàn lực tấn công Tuyết Sơn. Bởi vì mọi người đều biết, hiện tại Bạch Tinh và Ngụy Bỉnh Dập chính là trụ cột tinh thần lớn nhất. Chỉ cần hai người kia chết, như vậy trong nháy mắt tất cả liên quân Tiên Giới sẽ sụp đổ!
Nhưng ngay thời điểm bảy người bọn họ đánh tới bên trên Tuyết Sơn, bên ngoài bầu trời bỗng nhiên có một Tử Kim Hồ Lô bay tới, sau đó một giọng nói xuất hiện!
- Năm đó ân nhân năm đã ném Tử Kim Hồ Lô, trăm lần, ngàn lần cứu ta khỏi nguy nan. Có nhân này, ta sẽ hoàn lại quả này! Trước khi ân nhân tới, không gì có thể phá nổi Tuyết Sơn!
Sau khi nói xong câu này, Tử Kim Hồ Lô liền biến mất.
Lúc trước không ai để ý tới lời nói này! Nhưng bảy đại cường giả ở bên ngoài Tuyết Sơn suốt bảy ngày đều không thể nào đi vào Tuyết Sơn!
Không gì phá nổi! Đúng là không gì phá nổi. Bảy người này phát hiện, khi bọn họ bước vào Tuyết Sơn, không ngờ có một cỗ ý niệm khiến bọn họ mất đi tất cả lực lượng!
Chuyện này quá đáng sợ! Đây là lực lượng gì vậy? Bảy người này bất kể nói thế nào cũng không thể nào tưởng tượng được. Rốt cuộc chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô là ai! Điều này cần lực ý niệm cường đại tới mức nào mới có thể khiến lực lượng của đám cường giả như bọn họ hoàn toàn biến mất?
Chủ nhân của Tử Kim Hồ Lô là ai? Vấn đề này không riêng gì Thiên Đình đang cố suy đoán, ngay cả liên quân Tiên Giới cũng đang suy đoán.
- Tử Kim Hồ Lô? Lại là Tử Kim Hồ Lô?
Âu Dương nghe Yên Hồng nói tới chuyện Tử Kim Hồ Lô, trên mặt liền lộ ra vẻ cổ quái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.