Yêu Cung

Chương 677: Đốt cháy sinh mệnh

Minh Nguyệt

09/09/2013

Cho dù Ba Ngàn Thế Giới của Ngụy Bỉnh Dập xuất hiện nhưng lấy tu vi của Âu Dương, cộng thêm yêu khí gia cố, y muốn giết chết hắn rất là khó khăn. Muốn giết hắn chỉ có thể dựa vào tiêu hao, nhưng tên này vào phút này lại từ bỏ tất cả, dùng cách này chung kết.

Âu Dương rống lên:

- Đi đi! Hỏa diễm cự kiêu chịu tải sinh mệnh của ta!

Cự kiêu rực cháy huyết sắc hỏa diễm phát ra tiếng hú chấn cả thế giới, mang theo Linh Hồn Liệt Diễm vô tận bay hướng Ngụy Bỉnh Dập.

Âu Dương nhìn mũi tên cuối cùng này, Thứ Kiêu cung trong tay hắn không ngừng đốt cháy rồi biến mất, trên mặt hắn có loại giải thoát.

Ngụy Bỉnh Dập tức giận gầm lên:

- Tên điên!

Ba Ngàn Thế Giới vỡ vụn trước hỏa diễm cự kiêu đáng sợ, Ngụy Bỉnh Dập không có chọn bỏ trốn, y biết hiện tại trốn không thoát, điều duy nhất có thể làm là liều chết cùng hỏa diễm cự kiêu của Âu Dương!

Ngụy Bỉnh Dập hét to:

- Liều!

Chín cái bóng cùng xuất hiện chắn trước người Ngụy Bỉnh Dập, chín cái bóng nhanh chóng hợp thành một ma thần khổng lồ trước mặt y. Ma thần có chín cánh tay cầm chín thanh thần binh, cùng chém hướng hỏa diễm cự kiêu bay tới.

*Ầm!*

Một tiếng vang thật lớn, sóng xung kích mạnh mẽ từ trung tâm trùng kích bay ra, liệt diễm vô tận cùng khí yêu ma càn quét khắp nơi.

Cho dù là Diệp lão và Kiếm Vũ Nhai thì vào phút này giống như phát điên bay tới phía xa, bạo tạc sinh ra sóng xung kích quá mạnh, xem như là hai người họ không chết cũng tuyệt đối là trọng thương.

- A!!!

Từ bốn phương tám hướng phát ra tiếng hét thảm, nhiều người bị liệt diễm và khí yêu ma quét qua tan biến thành tro bụi, lực lượng cường đại này đã vượt sức chịu đựng của con người.

Ngàn vạn Dị tộc và tiên nhân bị sóng xung kích giết chết, nguyên Yêu Giới trong chớp mắt này không còn một cọng cỏ! Thế giới bị lực lượng cường đại xé rách, hố đen to lớn gần như thôn thiên nuốt địa.

- Chết đi!

Ngụy Bỉnh Dập ở trung tâm ngọn lửa, huyết sắc song dực bị một kích kia hủy diệt, chín cái bóng toàn bộ tan vỡ nhưng y vẫn nghênh đón liệt diễm xông tới bên cạnh Âu Dương, chộp lấy đầu hắn.

Khoảnh khắc đầu bị chộp lấy, con ngươi đỏ của Âu Dương chợt lóe, ngọn lửa sinh mệnh cuối cùng đốt cháy trên người hắn. Tay trái Ngụy Bỉnh Dập bắt lấy Âu Dương bị đốt thành tro tàn!



- Ta muốn ba hồn bảy vía của ngươi!

Ngụy Bỉnh Dập không thèm để ý đau đớn vì tay trái bị đốt, tay phải của y lại chộp đầu Âu Dương. Âu Dương cảm giác linh hồn choáng váng, hồn phách của hắn bắt đầu bị Ngụy Bỉnh Dập rút ra khỏi thân xác.

Âu Dương hét to:

- Không ai có thể lấy đi thứ gì của ta!

Đôi tay Âu Dương bắt lấy tay phải của Ngụy Bỉnh Dập, hắn dốc hết sức lực muốn đẩy tay gã ra. Nhưng hiện tại lực lượng của Ngụy Bỉnh Dập vượt xa Âu Dương, nên hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn hồn phách của mình từng chút một bị rút ra khỏi xác thịt.

Âu Dương thầm thét gào.

"Ta không thể chết! Ta không thể chết!

Đối mặt cái chết không ai không sợ hãi, Âu Dương cũng có nỗi sợ, nhưng càng nhiều là lưu luyến, có rất nhiều điều không nỡ, bằng hữu, huynh đệ, còn có...

Ý thức của Âu Dương dần mơ hồ, ba hồn bảy vía giây lát sau liền bị Ngụy Bỉnh Dập rút ra khỏi một nửa thân xác. Âu Dương đã nằm trên thớt, sợ là chỉ có thể mặc cho Ngụy Bỉnh Dập xâm lược.

*Ong!*

Đang lúc chỉ mành treo chuông, trong lòng Âu Dương bỗng chốc cháy lên chiến ý! Đúng vậy! Đây là chiến ý mạnh nhất được ghi chép trong Thánh Chiến phương pháp, cũng là chiến ý Âu Dương nghiên cứu cho đến bây giờ!

Bất tử chiến ý! Đây là loại chiến ý mà vương giả nhiều đời Chiến tộc lĩnh ngộ ra giữa lúc sống chết. Nó không có sức chiến đấu mạnh như chiến ý khác, nhưng đối với Âu Dương thì nó cực kỳ quan trọng, bởi vì nó là tín niệm bất bại, bất tử!

- Đây là cái gì!?

Ngụy Bỉnh Dập cảm giác cánh tay mình đau nhức, một cây huyết sắc tên bay ra khỏi trán Âu Dương. Huyết sắc tên đâm xuyên qua cánh tay và đầu Ngụy Bỉnh Dập, đẩy mạnh y ra xa.

Đầu bị đâm xuyên, nếu như là người bình thường thì chết chắc, nhưng Chủ Dị tộc đã cường đại đến cảnh giới thân chết mà người không chết.

Cho nên dù Ngụy Bỉnh Dập đầu bị đâm xuyên, bị đẩy ra nhưng y vẫn như Tu La trong biển máu nhào hướng Âu Dương.

"Sống sót! Chỉ cần còn sống thì tất cả còn có hy vọng!"

Một thanh âm thét gào trong lòng Âu Dương, thanh âm này đến từ chiến ý vô tận và ý chí bất khuất từng có của hắn.

Âu Dương hét to:



- Đúng vậy! Ta phải sống sót! Chiến ý phong duệ hãy giúp ta xé rách lồng giam thiên địa!

Âu Dương một tay giơ lên chặt không khí đằng trước, dưới tình huống này Âu Dương dựa vào chiến ý phong duệ cứng rắn xé rách trời đất!

- Đi!

Âu Dương vèo một tiếng lẩn vào hư không, khoảnh khắc hắn biến mất thì thế giới lại lần nữa khép lại, để lại Ngụy Bỉnh Dập không dám tin tưởng tất cả điều đã thấy.

Ngụy Bỉnh Dập không thể tin lầm bầm:

- Không thể nào! Điều này là không thể xảy ra!

Âu Dương bị thương đến mức này sao có thể xé rách thế giới rời đi? Chuyện này quá khó tin.

Ngụy Bỉnh Dập nhìn thế giới đã khép lại, đứng trong biển lửa. Ngụy Bỉnh Dập cưỡng bức cướp hai hồn sáu vía của Âu Dương, cho dù hắn chạy trốn cũng vô dụng. Âu Dương mất đi hai hồn sáu vía, coi như Âu Dương có là thiên tài ngút trời cũng tuyệt đối không có khả năng lại tu luyện, chỉ có thể giống như người bình thường từng chút một già nua, sau đó chết ở nơi xa lạ.

- Hai hồn sáu phía đã đủ rồi! Ta mới là vương giả của thế giới này, bất cứ ai có gan khiêu khích ta, dù có cường đại bao nhiêu đều phải chết!

Cánh tay trái của Ngụy Bỉnh Dập bị đốt thành tro tàn, đôi cánh biến mất, đầu và cánh tay phải bị đâm thủng, toàn thân không có chỗ lành lặn.

Nhìn người mình đầy vết thương, Ngụy Bỉnh Dập không thèm để ý, bởi vì y biết có được hai hồn sáu vía của Âu Dương thì khi y trở về liền trùng sinh! Lúc đó y không cần thân thể giúp y lên đỉnh cao rồi lại trói buộc mình vô số năm.

Đến lúc đó Ngụy Bỉnh Dập sẽ có được thân thể mới, một thân thể giúp ích y hủy diệt tứ phương.

Liệt diễm đốt trời, dường như đang tấu lên khúc nhạc tang cho Âu Dương đã chết, toàn Yêu Giới sau cuộc chiến này e rằng sẽ trở thành đất chết.

Biển lửa dần dần tán đi, ngọn lửa đốt trời bắt đầu tắt đi. Diệp lão và Kiếm Vũ Nhai từ xa chạy tới đây thì tất cả đều biến mất, chỉ còn lại bia giới khắc chữ Yêu Giới và chỉ qua chi địa còn đứng sừng sững tại đó.

Diệp lão lắc đầu, mắt tràn đầy ưu thương, nói:

- Hơi thở của hắn đã biến mất, ta từng để lại một luồng hơi thở trên người hắn, hiện tại hơi thở đó đã biến mất.

Vạn Yêu Chi Tổ, đúng vậy, Âu Dương trở thành Vạn Yêu Chi Tổ, xây dựng Yêu Giới này, nhưng tất cả đều là hoa sớm nở tối tàn, kết quả rơi vào kết cuộc như vậy.

- Truyền kỳ, dù như thế nào thì cuộc đời của hắn đã định là truyền kỳ.

Dù Kiếm Vũ Nhai trước giờ không giao lưu với Âu Dương nhưng y đã nhìn toàn bộ trận chiến.

Khi Âu Dương từ bỏ tất cả, đốt cháy sinh mệnh bắn ra mũi tên đó thì Kiếm Vũ Nhai cũng bị mũi tên chinh phục.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Yêu Cung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook