Chương 482: Giết trở về Chân Linh Giới
Minh Nguyệt
30/08/2013
Loại thánh dược này trong toàn Chân Linh Giới thuộc hàng cực kỳ ít ỏi, chín gốc thần thụ của Cửu Huyền cốc đặc biệt nổi tiếng. Cửu Huyền cốc có chín gốc thần thụ gần như không cần lo không có đỉnh Đại Đế.
Chín trăm năm nhìn thì rất dài nhưng thực tếđối với Đại Đế nó không tính lâu bao nhiêu, Đại Đế có tuổi thọ vạn năm. Cho nên đến nay trong Cửu Huyền cốc chỉ tính đỉnh Đại Đế tọa trấn đã có chín người!
Số lượng này là nhiều nhất trong tất cả tông phái cùng thánh địa.
Lần này cuộc chiến tông chủ tiến hành trong Cửu Huyền cốc. Lỗ Tu dẫn theo Mục Uyển vừa mới bước vào Đại Đếđi tới Cửu Huyền cốc, Cửu Huyền tông chủ Hạ Vũ Phong và đại trưởng lão Bùi Nguyên Kỳ đích thân ra nghênh tiếp. Lỗ Tu là tông chủ thiên hạđệ nhất tông, đáng nhận được lễ này.
Lỗ Tu chắp hai tay, nói:
- Hạ tông chủ khách sáo quá!
Lúc này Lỗ Tu đã đặt chân vào cấp ý chí, từ vài mặt mà nói gã có địa vị cao hơn tất cả tông chủ, thánh chủ. Lần này cuộc chiến tông chủ Lỗ Tu đã bị tiêu trừ tư cách dư thi, chẳng qua là đến có mặt.
Hạ Vũ Phong giả bộ khó hiểu hỏi:
- Ủa? Sao Âu Dương trưởng lão...
Lỗ Tu biết trong bụng Hạ Vũ Phong nghĩ gì, cuộc chiến tông chủ lần này nói trắng ra là tông phái, thánh địa, gia tộc khác muốn tìm hiểu sâu cạn của Vạn Tiên sơn, nhìn xem Âu Dương có phải giống như tin đồn bốn năm chưa về.
Lỗ Tu không nói chuyện, Mục Uyển đứng bên cạnh gã mở miệng giải thích:
- Âu Dương thái thượng trưởng lão bận rộn nhiều việc, lần này chưa biết có đến được hay không chưa.
Mục Uyển vừa thốt lời, Hạ Vũ Phong, Bùi Nguyên Kỳ liếc nhau, chỉ cần không phải đồ ngốc liền hiểu ẩn ý trong mắt họ.
Hạ Vũ Phong ra vẻ khó xử nói:
- Lỗ tông chủ, lần này tất cả tông phái, lão tổ trong thiên hạđều đến cũng vì muốn chiêm ngưỡng phong thái của Âu Dương trưởng lão, sao lại...
- Hừ hừ, Hạ tông chủ, nếu có ai không vừa lòng thì cứđi Vạn Tiên sơn tự mình trao đổi với Âu Dương!
Lỗ Tu nói xong hừ lạnh, bước nhanh vào Cửu Huyền cốc.
Bùi Nguyên Kỳ nheo mắt, nói:
- Tông chủ, xem ra tin đồn không phải nhảm nhí.
Hiện tại bên ngoài đều đồn Âu Dương đã chết, Vạn Tiên sơn chẳng qua là cáo mượn oai hùm, căn bản không hề có siêu cấp cường giả.
Hạ Vũ Phong âm thầm truyền âm cho Bùi Nguyên Kỳ.
"Trước tiên mặc kệ Âu Dương có chết hay chưa, Vạn Tiên sơn có hai cường giả ý chí cường đại không dễ dàng động."
Hạ Vũ Phong cười tủm tỉm theo sau Lỗ Tu đi vào Cửu Huyền tông.
Hồn Giới, Âu Dương và Vệ Thi đi đến Hồn Vân trấn nhỏ cách Chân Linh Giới rất gần, chỗ này đã qua nhiều năm nhưng vẫn không xây dựng lại, mọc đầy cỏ dại, không dấu chân người.
Âu Dương nhìn Vệ Thi, nói:
- Ta sắp rời đi, nàng có thểđi làm nữ vương Hồn Giới của mình.
Mặc dù Vệ Thi bị hắn hút bốn năm nhưng trong thời gian ngắn nàng đã hồi phục ba phần lực lượng. Đừng xem thường ba phần lực lượng này, nếu như không có huyết sắc liệt diễm, chỉ dựa vào ý chí hủy diệt chiến đấu thì Âu Dương tuyệt đối sẽ bị ba phần lực lượng của Vệ Thi tiêu diệt.
Vệ Thi ánh mắt phức tạp nhìn Âu Dương, người đàn ông đem nàng trở thành linh đan hấp thu bốn năm giờ sắp rời đi, mặc dù hắn làm chuyện quá đáng nhưng cũng cho nàng hiểu một đạo lý.
Lúc trước Vệ Thi sống vì Hồn Giới, vì chấn hưng Hồn Giới, vì đánh vỡ trói buộc Hồn Giới mà sinh tồn, tu luyện, cảm thấy Hồn Giới không thể thiếu đi nàng.
Nhưng bốn năm qua, Hồn Giới mất đi nàng vẫn an cư lạc nghiệp, các Hồn Giả nàng xem như con dân, là tất cả của nàng dần bắt đầu quên đi nữ vương.
Vệ Thi chợt phát hiện mình thật sự rất thất bại, mình sống vì Hồn Giới nhưng Hồn Giả không nhớ đến mình, loại đả kích này khiến nàng bỗng cảm thấy mất đi mục tiêu sống tiếp.
Âu Dương nhẹ vỗ cánh tay Vệ Thi, nói:
- Nàng có được ý chí tam phương, nếu như chịu đi lên con đường giết chóc, ý chí tứ phương tụ tập, không phải không có khả năng vũ hóa phi tiên. Không phải nàng ghét ta lắm sao? Vậy được rồi, ta ở Chân Linh Giới chờ nàng, xem xem tương lai nàng có năng lực phá mở phong ấn chỗ này tiến vào Chân Linh Giới không?
Âu Dương nhìn ra dược Vệ Thi mờ mịt, những lời này xem như một loại an ủi cô gái bị hắn ôm bốn năm.
Vệ Thi trừng Âu Dương, nói:
- Nếu như ta bước vào phi tiên, muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay.
Bị người xem thành linh dược hấp thu hơn bốn năm, do dù tính tình của Vệ Thi có tốt tới đâu cũng không chịu đựng nổi. Mỗi khi nhớ đến chuyện này là Vệ Thi rất muốn một cái tát đập chết Âu Dương.
- Chúc nàng sớm ngày phi tiên, sớm ngày giết ta!
Âu Dương chớp mắt với Vệ Thi, nói:
- Nhưng nàng phải tăng nhanh tốc độ, hiện tại ta đã thành ý chí hủy diệt rồi, vĩnh sinh chiến kỳ đã hóa thành loại thứ hai lực vĩnh sinh, ý chí vĩnh sinh so với ý chí hủy diệt càng dễ ngộ đạo hơn. Nếu tốc độ nàng chậm, có lẽ mấy trăm năm sau ta đã vũ hóa phi tiên, khi đó cho dù nàng đi ra Hồn Giới thì có lẽ sẽ lại bị ta ôm bốn năm.
Âu Dương nói câu bông đùa.
Âu Dương không có gì là hận Vệ Thi, nói chính xác hơn nàng xem như có ơn với hắn, một cô gái đáng thương luôn sống vì người khác, có lúc hắn thấy tội cho nàng.
- Hừ! Ngươi không cần đắc ý, khi ta tụ đủ ý chí tứ phương thì là ngày ta giết ngươi!
Vệ Thi liếc Âu Dương, sau đó lấy xuống Hàn Băng vương miện giao cho Âu Dương.
Vệ Thi nói:
- Đây là chí bảo Hồn Giới, trong năm mươi năm ta chắc chắn sẽ bước ra Hồn Giới lấy lại Hàn Băng vương miện, khi đó cũng là ngày ta tru sát ngươi!
Vệ Thi nói xong biến thành khói đen biến mất.
Âu Dương tay cầm Hàn Băng vương miện, mặt cười khổ. Cái này vậy là sao? Trước khi giết người tặng lễ vật cho hắn? Trong năm mươi năm tụ đủ ý chí tứ phương đạt đến phi tiên? Âu Dương lắc đầu, xoay người bay hướng thiên ngoại thiên liên thông Chân Linh Giới.
Âu Dương rời đi một phút sau bóng đen lóe lên, Vệ Thi xuất hiện ngay tại chỗ vừa rồi, nhưng lúc này nàng không ăn mặc như nữ vương, nàng mặc áo đen.
Vệ Thi nhìn hướng Âu Dương biến mất, nói:
- Là ta quá chấp mê bất ngộ, từ hôm nay trở đi, Vệ Thi chiến đấu vì Hồn Giới đã chết, ta là Vệ Thi vì truy cầu phi tiên mà bước vào giết chóc.
Lối vào thông hướng thiên ngoại thiên vẫn đang xoay tròn, khi Âu Dương lại tới đây thì phát hiện lối vào khác với lúc hắn đến, không phải nói nó có thay đổi gì mà là ánh mắt nhìn khác đi.
Lúc trước Âu Dương nhìn lối vào này dùng là dùng Thần Sư Chi Nhãn cũng không nhìn ra cái gì, nhưng bây giờ hắn có được ý chí hủy diệt, nguyên lối vào đã bị một lực lượng vô cùng huyền ảo phong kín.
Lực lượng này chống đỡ nguyên điểm liên tiếp, hơi giống huyết sắc liệt diễm của hắn, đều thuộc về năng lượng hoàn toàn áp chế linh hồn.
- Hèn chi dù Vệ Thi có được ý chí tam phương cũng không thể bước vào Chân Linh Giới, chủ nhân Phong Bạo thành Hoắc Khải Phong thật là quá cường đại!
Âu Dương nhìn ra lực lượng phủ lên điểm liên tiếp không phải Linh Hồn Liệt Diễm, đó là loại lực lượng vượt qua tất cả, nó có nhân loại giết tất cả linh hồn dưới phi tiên.
Chín trăm năm nhìn thì rất dài nhưng thực tếđối với Đại Đế nó không tính lâu bao nhiêu, Đại Đế có tuổi thọ vạn năm. Cho nên đến nay trong Cửu Huyền cốc chỉ tính đỉnh Đại Đế tọa trấn đã có chín người!
Số lượng này là nhiều nhất trong tất cả tông phái cùng thánh địa.
Lần này cuộc chiến tông chủ tiến hành trong Cửu Huyền cốc. Lỗ Tu dẫn theo Mục Uyển vừa mới bước vào Đại Đếđi tới Cửu Huyền cốc, Cửu Huyền tông chủ Hạ Vũ Phong và đại trưởng lão Bùi Nguyên Kỳ đích thân ra nghênh tiếp. Lỗ Tu là tông chủ thiên hạđệ nhất tông, đáng nhận được lễ này.
Lỗ Tu chắp hai tay, nói:
- Hạ tông chủ khách sáo quá!
Lúc này Lỗ Tu đã đặt chân vào cấp ý chí, từ vài mặt mà nói gã có địa vị cao hơn tất cả tông chủ, thánh chủ. Lần này cuộc chiến tông chủ Lỗ Tu đã bị tiêu trừ tư cách dư thi, chẳng qua là đến có mặt.
Hạ Vũ Phong giả bộ khó hiểu hỏi:
- Ủa? Sao Âu Dương trưởng lão...
Lỗ Tu biết trong bụng Hạ Vũ Phong nghĩ gì, cuộc chiến tông chủ lần này nói trắng ra là tông phái, thánh địa, gia tộc khác muốn tìm hiểu sâu cạn của Vạn Tiên sơn, nhìn xem Âu Dương có phải giống như tin đồn bốn năm chưa về.
Lỗ Tu không nói chuyện, Mục Uyển đứng bên cạnh gã mở miệng giải thích:
- Âu Dương thái thượng trưởng lão bận rộn nhiều việc, lần này chưa biết có đến được hay không chưa.
Mục Uyển vừa thốt lời, Hạ Vũ Phong, Bùi Nguyên Kỳ liếc nhau, chỉ cần không phải đồ ngốc liền hiểu ẩn ý trong mắt họ.
Hạ Vũ Phong ra vẻ khó xử nói:
- Lỗ tông chủ, lần này tất cả tông phái, lão tổ trong thiên hạđều đến cũng vì muốn chiêm ngưỡng phong thái của Âu Dương trưởng lão, sao lại...
- Hừ hừ, Hạ tông chủ, nếu có ai không vừa lòng thì cứđi Vạn Tiên sơn tự mình trao đổi với Âu Dương!
Lỗ Tu nói xong hừ lạnh, bước nhanh vào Cửu Huyền cốc.
Bùi Nguyên Kỳ nheo mắt, nói:
- Tông chủ, xem ra tin đồn không phải nhảm nhí.
Hiện tại bên ngoài đều đồn Âu Dương đã chết, Vạn Tiên sơn chẳng qua là cáo mượn oai hùm, căn bản không hề có siêu cấp cường giả.
Hạ Vũ Phong âm thầm truyền âm cho Bùi Nguyên Kỳ.
"Trước tiên mặc kệ Âu Dương có chết hay chưa, Vạn Tiên sơn có hai cường giả ý chí cường đại không dễ dàng động."
Hạ Vũ Phong cười tủm tỉm theo sau Lỗ Tu đi vào Cửu Huyền tông.
Hồn Giới, Âu Dương và Vệ Thi đi đến Hồn Vân trấn nhỏ cách Chân Linh Giới rất gần, chỗ này đã qua nhiều năm nhưng vẫn không xây dựng lại, mọc đầy cỏ dại, không dấu chân người.
Âu Dương nhìn Vệ Thi, nói:
- Ta sắp rời đi, nàng có thểđi làm nữ vương Hồn Giới của mình.
Mặc dù Vệ Thi bị hắn hút bốn năm nhưng trong thời gian ngắn nàng đã hồi phục ba phần lực lượng. Đừng xem thường ba phần lực lượng này, nếu như không có huyết sắc liệt diễm, chỉ dựa vào ý chí hủy diệt chiến đấu thì Âu Dương tuyệt đối sẽ bị ba phần lực lượng của Vệ Thi tiêu diệt.
Vệ Thi ánh mắt phức tạp nhìn Âu Dương, người đàn ông đem nàng trở thành linh đan hấp thu bốn năm giờ sắp rời đi, mặc dù hắn làm chuyện quá đáng nhưng cũng cho nàng hiểu một đạo lý.
Lúc trước Vệ Thi sống vì Hồn Giới, vì chấn hưng Hồn Giới, vì đánh vỡ trói buộc Hồn Giới mà sinh tồn, tu luyện, cảm thấy Hồn Giới không thể thiếu đi nàng.
Nhưng bốn năm qua, Hồn Giới mất đi nàng vẫn an cư lạc nghiệp, các Hồn Giả nàng xem như con dân, là tất cả của nàng dần bắt đầu quên đi nữ vương.
Vệ Thi chợt phát hiện mình thật sự rất thất bại, mình sống vì Hồn Giới nhưng Hồn Giả không nhớ đến mình, loại đả kích này khiến nàng bỗng cảm thấy mất đi mục tiêu sống tiếp.
Âu Dương nhẹ vỗ cánh tay Vệ Thi, nói:
- Nàng có được ý chí tam phương, nếu như chịu đi lên con đường giết chóc, ý chí tứ phương tụ tập, không phải không có khả năng vũ hóa phi tiên. Không phải nàng ghét ta lắm sao? Vậy được rồi, ta ở Chân Linh Giới chờ nàng, xem xem tương lai nàng có năng lực phá mở phong ấn chỗ này tiến vào Chân Linh Giới không?
Âu Dương nhìn ra dược Vệ Thi mờ mịt, những lời này xem như một loại an ủi cô gái bị hắn ôm bốn năm.
Vệ Thi trừng Âu Dương, nói:
- Nếu như ta bước vào phi tiên, muốn giết ngươi dễ như trở bàn tay.
Bị người xem thành linh dược hấp thu hơn bốn năm, do dù tính tình của Vệ Thi có tốt tới đâu cũng không chịu đựng nổi. Mỗi khi nhớ đến chuyện này là Vệ Thi rất muốn một cái tát đập chết Âu Dương.
- Chúc nàng sớm ngày phi tiên, sớm ngày giết ta!
Âu Dương chớp mắt với Vệ Thi, nói:
- Nhưng nàng phải tăng nhanh tốc độ, hiện tại ta đã thành ý chí hủy diệt rồi, vĩnh sinh chiến kỳ đã hóa thành loại thứ hai lực vĩnh sinh, ý chí vĩnh sinh so với ý chí hủy diệt càng dễ ngộ đạo hơn. Nếu tốc độ nàng chậm, có lẽ mấy trăm năm sau ta đã vũ hóa phi tiên, khi đó cho dù nàng đi ra Hồn Giới thì có lẽ sẽ lại bị ta ôm bốn năm.
Âu Dương nói câu bông đùa.
Âu Dương không có gì là hận Vệ Thi, nói chính xác hơn nàng xem như có ơn với hắn, một cô gái đáng thương luôn sống vì người khác, có lúc hắn thấy tội cho nàng.
- Hừ! Ngươi không cần đắc ý, khi ta tụ đủ ý chí tứ phương thì là ngày ta giết ngươi!
Vệ Thi liếc Âu Dương, sau đó lấy xuống Hàn Băng vương miện giao cho Âu Dương.
Vệ Thi nói:
- Đây là chí bảo Hồn Giới, trong năm mươi năm ta chắc chắn sẽ bước ra Hồn Giới lấy lại Hàn Băng vương miện, khi đó cũng là ngày ta tru sát ngươi!
Vệ Thi nói xong biến thành khói đen biến mất.
Âu Dương tay cầm Hàn Băng vương miện, mặt cười khổ. Cái này vậy là sao? Trước khi giết người tặng lễ vật cho hắn? Trong năm mươi năm tụ đủ ý chí tứ phương đạt đến phi tiên? Âu Dương lắc đầu, xoay người bay hướng thiên ngoại thiên liên thông Chân Linh Giới.
Âu Dương rời đi một phút sau bóng đen lóe lên, Vệ Thi xuất hiện ngay tại chỗ vừa rồi, nhưng lúc này nàng không ăn mặc như nữ vương, nàng mặc áo đen.
Vệ Thi nhìn hướng Âu Dương biến mất, nói:
- Là ta quá chấp mê bất ngộ, từ hôm nay trở đi, Vệ Thi chiến đấu vì Hồn Giới đã chết, ta là Vệ Thi vì truy cầu phi tiên mà bước vào giết chóc.
Lối vào thông hướng thiên ngoại thiên vẫn đang xoay tròn, khi Âu Dương lại tới đây thì phát hiện lối vào khác với lúc hắn đến, không phải nói nó có thay đổi gì mà là ánh mắt nhìn khác đi.
Lúc trước Âu Dương nhìn lối vào này dùng là dùng Thần Sư Chi Nhãn cũng không nhìn ra cái gì, nhưng bây giờ hắn có được ý chí hủy diệt, nguyên lối vào đã bị một lực lượng vô cùng huyền ảo phong kín.
Lực lượng này chống đỡ nguyên điểm liên tiếp, hơi giống huyết sắc liệt diễm của hắn, đều thuộc về năng lượng hoàn toàn áp chế linh hồn.
- Hèn chi dù Vệ Thi có được ý chí tam phương cũng không thể bước vào Chân Linh Giới, chủ nhân Phong Bạo thành Hoắc Khải Phong thật là quá cường đại!
Âu Dương nhìn ra lực lượng phủ lên điểm liên tiếp không phải Linh Hồn Liệt Diễm, đó là loại lực lượng vượt qua tất cả, nó có nhân loại giết tất cả linh hồn dưới phi tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.