Chương 817: Huyết Ma luyện hồn thuật (2)
Minh Nguyệt
09/09/2013
- Thì ra là như vậy...
Thật ra, khi Hoàng Thiên mới nghe thấy những lời này hắn cũng có chút nghi ngờ. Tuy nhiên hiểu biết của hắn đối với Âu Dương còn xa mới bằng được Vệ Thi. Cho nên hắn mới cảm thấy nghi ngờ.
- Hơn nữa từ trước đến nay Âu Dương đều không phải là một người chịu thuận theo ý trời. Cái gì mà cảm động trời xanh. Đây căn bản là chuyện vô căn cứ. Nếu như Âu Dương thật sự khó có thể kiềm chế, như vậy hắn sẽ bất chấp mọi giá đi báo thù. Sau đó hắn sẽ tu luyện tới mức chí cao vô thượng mở ra hành lang luân hồi trong truyền tHuyết Mang hồn phách của Sở Yên Nhiên ra.
Vệ Thi gật đầu. Những lời nàng nói gần như chính là suy nghĩ trong lòng Âu Dương. So với Vệ Thi, có lẽ Lý Uyển Như thiếu chính là điểm này.
Lý Uyển Như tận lực ôn nhu như nước, lại khiến Âu Dương từ bỏ sinh mạng. Nhưng nàng không có cách nào hiểu Âu Dương giống như Vệ Thi, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng ở phía sau Âu Dương.
Lý Uyển Như sẽ đi tìm kiếm Âu Dương, sẽ vì Âu Dương bất chấp mọi giá. Nhưng Vệ Thi sẽ không làm vậy. Bởi vì Vệ Thi biết, nam nhân này căn bản không giống với những người khác. Hắn sẽ không giống những người khác, khi bi thương thì tìm người kể ra. Hắn luôn chôn giấu tất cả trong lòng, sau đó đợi có một ngày sẽ hoàn toàn bạo phát. Đây mới là Âu Dương.
Có lẽ chỉ có Vệ Thi mới là thích hợp với Âu Dương nhất. Bề ngoài nàng vẫn làm rất ít chuyện cho Âu Dương, nhưng thật sự hỏi về những điều tâm đắc của Âu Dương, có lẽ để ý nhất chính là Vệ Thi. Bằng không Thứ Kiêu Cung sẽ không tìm được Vệ Thi, đi theo Vệ Thi.
- Vậy hắn có thể sẽ xuất hiện nữa không?
Hoàng Thiên biết, thời loạn lạc như vậy chính là thời đại anh hùng xuất hiện lớp lớp. Thời đại này thích hợp với Âu Dương. Nếu như Âu Dương biến mất như vậy, vậy chỉ sợ sắc thái của thời loạn lạc này sẽ ít đi mấy phần.
- Sẽ xuất hiện! Hắn sẽ đi ra. Ta sẽ vẫn ở chỗ này chờ đợi hắn. Đợi có một ngày hắn dám đối mặt với tất cả tới nơi này dẫn ta đi!
Trong mắt Vệ Thi đầy tự tin. Có lẽ chỉ có nàng mới dám suy nghĩ như vậy!
- Được rồi. Có tin tức các tộc loạn chiến sắp bắt đầu. Ta bây giờ đã là một thành viên trong trận doanh của Nhân tộc. Vì Nhân tộc, ta không thể ở lại đây giúp nàng được nữa!
Lần này Hoàng Thiên đến chính là muốn cáo biệt với Vệ Thi. Nhìn Chúng Thần Điện bây giờ đã trống rỗng, lại suy nghĩ tới từng cảnh tượng lúc ba người bọn họ phi tiên từ bảy ngàn năm trước cho đến lúc này Hoàng Thiên thực sự có vài phần thương cảm.
- Đánh đi. Có một ngày hắn biết trở lại thế giới này một lần nữa, hắn cũng mãi mãi là Tiễn Thần ngao du cửu thiên. Có một ngày hắn sẽ chứng minh điều đó!
Vệ Thi nói xong, Hoàng Thiên đã biến mất ở phía chân trời. Tất cả Chúng Thần Điện lại một lần nữa trở nên yên tĩnh. Nơi này chỉ còn lại một mình Vệ Thi lặng lẽ chờ đợi người yêu trở về.
Vệ Thi thoáng động tay, trong tay lại có thêm một chiếc nhẫn lóe lên huyết quang. Chiếc nhẫn kia chính là lúc Âu Dương bước lên Xuyên Vân Thuyền năm đó đưa cho nàng. Âu Dương từng đã nói với nàng, trong thế giới của mình trước kia, trao nhẫn xem như là cầu hôn. Đến tận ngày hôm nay, Vệ Thi vẫn luôn giữ nó bên mình.
Tuy rằng lúc đó phần lớn những lời nói của Âu Dương đều là nói đùa, tuy nhiên Vệ Thi lại tin tưởng trước sau sẽ có một ngày nam nhân kia sẽ đích thân đến đeo cho mình chiếc nhẫn này, sẽ mang theo nàng trở lại quê hương của hắn, sẽ để nàng mặc chiếc áo cưới mà hắn đã nói, sẽ thực hiện lời hứa thiên trường địa cửu!
...
Khoảng cách Viên gia thôn khoảng chừng vạn dặm, tại một nơi không có ai chú ý trong thung lũng, bảy nam tử ngồi cùng một chỗ. Bọn họ nghiêm mặt nghe thủ hạ hồi báo.
- Không nhìn thấy động thủ đã giết chết một tên linh tiên! Người này chỉ sợ là một tên tiên tôn!
Người trẻ tuổi nhất trong bảy người kia mở miệng. Khi hắn mở miệng, những người bên cạnh đều rất cung kính lắng nghe. Rất rõ ràng người trẻ tuổi mắc y phục mộc mạc này mới là người thủ lĩnh của bọn họ.
Người trẻ tuổi kia toàn thân tản ra một cỗ ma khí nồng đậm. Loại khí tức này của hắn không giống với nhân loại. Bản thân hắn lại là một nhân loại. Rất rõ ràng, hẳn hắn tu luyện một loại ma công bàng môn tà đạo!
- Xem ra chúng ta đã đụng phải một nhân vật lợi hại. Tuy nhiên chúng ta bắt buộc phải có Vấn Tâm Thạch. Lần này bất kể nói thế nào cũng không được có sai lầm. Chuẩn bị một chút, sau ba ngày nữa tất cả chúng ta sẽ xuất kích. Đến lúc đó giết chết người này cùng với đám dân trong Viên gia thôn.
Người trẻ tuổi nắm chặt nắm đấm, rất có cảm giác ta có toàn thiên hạ.
- Đại ca, Loạn Thạch Cốc rất quỷ dị. Tất cả huynh đệ đi vào đều đã chết. Chẳng lẽ chúng ta cũng xông vào sao?
Một lão giả ngồi bên cạnh người trẻ tuổi mở miệng hỏi. Lão giả như vậy lại gọi một người tuổi còn trẻ là đại ca. Điều này trong thời hiện đại đương nhiên là cổ quái, nhưng tại Tiên giới, diện mạo bên ngoài không thể nói lên tuổi tác. Điều này vẫn tương đối bình thường.
- Xông vào? Hừ! Nếu như người của Viên gia thôn phối hợp thì không sao. Nếu bọn họ không phối hợp vậy giết chết tất cả, dùng máu của bọn họ chế luyện Huyết Ma. Huyết Ma có huyết mạch Vấn Tâm đạo nhân. Huyết Ma vẫn có thể miễn cưỡng mở đường tiến vào bên trong!
Người trẻ tuổi nói một cách ác độc. Thời điểm hắn nói những lời này, những người chung quanh đều hít một hơi lạnh.
Phải biết rằng, tại Tiên giới có quy định, Tu luyện giả không thể tùy ý đánh giết phàm nhân. Còn lần này người trẻ tuổi kia lại muốn dùng Huyết Ma luyện hồn thuật ác độc như vậy, xem ra hắn không thèm đếm xỉa, bất chấp mọi giá đều phải chiếm được Vấn Tâm Thạch kia.
Huyết Ma luyện hồn trận, trận này được gọi là trận chẳng thà nói đây là một loại nghi thức cực kỳ ác độc. Hiện tại trong Tiên giới gần như không còn mấy người nhớ tới loại nghi thức này. Bởi vì Huyết Ma luyện hồn trận năm đó là do một tay gia hỏa tên là Huyết Ma tạo ra.
Hắn cả đời thích giết chóc, đã tu luyện la Huyết Ma công do hắn tự sáng chế. Loại Huyết Ma công này cực kỳ độc ác. Gần như mỗi bước tu luyện đều tiến cực nhanh. Nhưng mỗi bước tu luyện lại cần có vô số mạng người làm nền mới có thể tiến lên được.
Thật ra loại Huyết Ma công này tương tự với phương pháp tu luyện của Âu Dương. Tuy nhiên khác với Âu Dương, người tu luyện Huyết Ma công vì giết người. Âu Dương tu luyện từ đầu đến cuối đều nghĩ tất cả biện pháp chém ác niệm của mình. Nhưng người tu luyện Huyết Ma đến cuối cùng lại biến thành một nhân ma còn sống!
- Đại ca, nếu không chúng ta thử xông vào một lần nữa xem sao?
Một kẻ ngốc ngồi bên cạnh còn không sợ chết, mở miệng muốn xông vào Loạn Thạch Cốc kia.
Lệ Minh hơi nhướng mày nói:
- Lão Lục ngươi chưa hề tiến vào Loạn Thạch Cốc kia, căn bản không biết sự nguy hiểm trong đó!
Lệ Minh nói xong liền bắt đầu giảng giải cho bọn họ nghe tình cảnh khi bọn họ mới bắt đầu phát hiện ra Loạn Thạch Cốc kia.
Thật ra, khi Hoàng Thiên mới nghe thấy những lời này hắn cũng có chút nghi ngờ. Tuy nhiên hiểu biết của hắn đối với Âu Dương còn xa mới bằng được Vệ Thi. Cho nên hắn mới cảm thấy nghi ngờ.
- Hơn nữa từ trước đến nay Âu Dương đều không phải là một người chịu thuận theo ý trời. Cái gì mà cảm động trời xanh. Đây căn bản là chuyện vô căn cứ. Nếu như Âu Dương thật sự khó có thể kiềm chế, như vậy hắn sẽ bất chấp mọi giá đi báo thù. Sau đó hắn sẽ tu luyện tới mức chí cao vô thượng mở ra hành lang luân hồi trong truyền tHuyết Mang hồn phách của Sở Yên Nhiên ra.
Vệ Thi gật đầu. Những lời nàng nói gần như chính là suy nghĩ trong lòng Âu Dương. So với Vệ Thi, có lẽ Lý Uyển Như thiếu chính là điểm này.
Lý Uyển Như tận lực ôn nhu như nước, lại khiến Âu Dương từ bỏ sinh mạng. Nhưng nàng không có cách nào hiểu Âu Dương giống như Vệ Thi, bất cứ lúc nào cũng có thể đứng ở phía sau Âu Dương.
Lý Uyển Như sẽ đi tìm kiếm Âu Dương, sẽ vì Âu Dương bất chấp mọi giá. Nhưng Vệ Thi sẽ không làm vậy. Bởi vì Vệ Thi biết, nam nhân này căn bản không giống với những người khác. Hắn sẽ không giống những người khác, khi bi thương thì tìm người kể ra. Hắn luôn chôn giấu tất cả trong lòng, sau đó đợi có một ngày sẽ hoàn toàn bạo phát. Đây mới là Âu Dương.
Có lẽ chỉ có Vệ Thi mới là thích hợp với Âu Dương nhất. Bề ngoài nàng vẫn làm rất ít chuyện cho Âu Dương, nhưng thật sự hỏi về những điều tâm đắc của Âu Dương, có lẽ để ý nhất chính là Vệ Thi. Bằng không Thứ Kiêu Cung sẽ không tìm được Vệ Thi, đi theo Vệ Thi.
- Vậy hắn có thể sẽ xuất hiện nữa không?
Hoàng Thiên biết, thời loạn lạc như vậy chính là thời đại anh hùng xuất hiện lớp lớp. Thời đại này thích hợp với Âu Dương. Nếu như Âu Dương biến mất như vậy, vậy chỉ sợ sắc thái của thời loạn lạc này sẽ ít đi mấy phần.
- Sẽ xuất hiện! Hắn sẽ đi ra. Ta sẽ vẫn ở chỗ này chờ đợi hắn. Đợi có một ngày hắn dám đối mặt với tất cả tới nơi này dẫn ta đi!
Trong mắt Vệ Thi đầy tự tin. Có lẽ chỉ có nàng mới dám suy nghĩ như vậy!
- Được rồi. Có tin tức các tộc loạn chiến sắp bắt đầu. Ta bây giờ đã là một thành viên trong trận doanh của Nhân tộc. Vì Nhân tộc, ta không thể ở lại đây giúp nàng được nữa!
Lần này Hoàng Thiên đến chính là muốn cáo biệt với Vệ Thi. Nhìn Chúng Thần Điện bây giờ đã trống rỗng, lại suy nghĩ tới từng cảnh tượng lúc ba người bọn họ phi tiên từ bảy ngàn năm trước cho đến lúc này Hoàng Thiên thực sự có vài phần thương cảm.
- Đánh đi. Có một ngày hắn biết trở lại thế giới này một lần nữa, hắn cũng mãi mãi là Tiễn Thần ngao du cửu thiên. Có một ngày hắn sẽ chứng minh điều đó!
Vệ Thi nói xong, Hoàng Thiên đã biến mất ở phía chân trời. Tất cả Chúng Thần Điện lại một lần nữa trở nên yên tĩnh. Nơi này chỉ còn lại một mình Vệ Thi lặng lẽ chờ đợi người yêu trở về.
Vệ Thi thoáng động tay, trong tay lại có thêm một chiếc nhẫn lóe lên huyết quang. Chiếc nhẫn kia chính là lúc Âu Dương bước lên Xuyên Vân Thuyền năm đó đưa cho nàng. Âu Dương từng đã nói với nàng, trong thế giới của mình trước kia, trao nhẫn xem như là cầu hôn. Đến tận ngày hôm nay, Vệ Thi vẫn luôn giữ nó bên mình.
Tuy rằng lúc đó phần lớn những lời nói của Âu Dương đều là nói đùa, tuy nhiên Vệ Thi lại tin tưởng trước sau sẽ có một ngày nam nhân kia sẽ đích thân đến đeo cho mình chiếc nhẫn này, sẽ mang theo nàng trở lại quê hương của hắn, sẽ để nàng mặc chiếc áo cưới mà hắn đã nói, sẽ thực hiện lời hứa thiên trường địa cửu!
...
Khoảng cách Viên gia thôn khoảng chừng vạn dặm, tại một nơi không có ai chú ý trong thung lũng, bảy nam tử ngồi cùng một chỗ. Bọn họ nghiêm mặt nghe thủ hạ hồi báo.
- Không nhìn thấy động thủ đã giết chết một tên linh tiên! Người này chỉ sợ là một tên tiên tôn!
Người trẻ tuổi nhất trong bảy người kia mở miệng. Khi hắn mở miệng, những người bên cạnh đều rất cung kính lắng nghe. Rất rõ ràng người trẻ tuổi mắc y phục mộc mạc này mới là người thủ lĩnh của bọn họ.
Người trẻ tuổi kia toàn thân tản ra một cỗ ma khí nồng đậm. Loại khí tức này của hắn không giống với nhân loại. Bản thân hắn lại là một nhân loại. Rất rõ ràng, hẳn hắn tu luyện một loại ma công bàng môn tà đạo!
- Xem ra chúng ta đã đụng phải một nhân vật lợi hại. Tuy nhiên chúng ta bắt buộc phải có Vấn Tâm Thạch. Lần này bất kể nói thế nào cũng không được có sai lầm. Chuẩn bị một chút, sau ba ngày nữa tất cả chúng ta sẽ xuất kích. Đến lúc đó giết chết người này cùng với đám dân trong Viên gia thôn.
Người trẻ tuổi nắm chặt nắm đấm, rất có cảm giác ta có toàn thiên hạ.
- Đại ca, Loạn Thạch Cốc rất quỷ dị. Tất cả huynh đệ đi vào đều đã chết. Chẳng lẽ chúng ta cũng xông vào sao?
Một lão giả ngồi bên cạnh người trẻ tuổi mở miệng hỏi. Lão giả như vậy lại gọi một người tuổi còn trẻ là đại ca. Điều này trong thời hiện đại đương nhiên là cổ quái, nhưng tại Tiên giới, diện mạo bên ngoài không thể nói lên tuổi tác. Điều này vẫn tương đối bình thường.
- Xông vào? Hừ! Nếu như người của Viên gia thôn phối hợp thì không sao. Nếu bọn họ không phối hợp vậy giết chết tất cả, dùng máu của bọn họ chế luyện Huyết Ma. Huyết Ma có huyết mạch Vấn Tâm đạo nhân. Huyết Ma vẫn có thể miễn cưỡng mở đường tiến vào bên trong!
Người trẻ tuổi nói một cách ác độc. Thời điểm hắn nói những lời này, những người chung quanh đều hít một hơi lạnh.
Phải biết rằng, tại Tiên giới có quy định, Tu luyện giả không thể tùy ý đánh giết phàm nhân. Còn lần này người trẻ tuổi kia lại muốn dùng Huyết Ma luyện hồn thuật ác độc như vậy, xem ra hắn không thèm đếm xỉa, bất chấp mọi giá đều phải chiếm được Vấn Tâm Thạch kia.
Huyết Ma luyện hồn trận, trận này được gọi là trận chẳng thà nói đây là một loại nghi thức cực kỳ ác độc. Hiện tại trong Tiên giới gần như không còn mấy người nhớ tới loại nghi thức này. Bởi vì Huyết Ma luyện hồn trận năm đó là do một tay gia hỏa tên là Huyết Ma tạo ra.
Hắn cả đời thích giết chóc, đã tu luyện la Huyết Ma công do hắn tự sáng chế. Loại Huyết Ma công này cực kỳ độc ác. Gần như mỗi bước tu luyện đều tiến cực nhanh. Nhưng mỗi bước tu luyện lại cần có vô số mạng người làm nền mới có thể tiến lên được.
Thật ra loại Huyết Ma công này tương tự với phương pháp tu luyện của Âu Dương. Tuy nhiên khác với Âu Dương, người tu luyện Huyết Ma công vì giết người. Âu Dương tu luyện từ đầu đến cuối đều nghĩ tất cả biện pháp chém ác niệm của mình. Nhưng người tu luyện Huyết Ma đến cuối cùng lại biến thành một nhân ma còn sống!
- Đại ca, nếu không chúng ta thử xông vào một lần nữa xem sao?
Một kẻ ngốc ngồi bên cạnh còn không sợ chết, mở miệng muốn xông vào Loạn Thạch Cốc kia.
Lệ Minh hơi nhướng mày nói:
- Lão Lục ngươi chưa hề tiến vào Loạn Thạch Cốc kia, căn bản không biết sự nguy hiểm trong đó!
Lệ Minh nói xong liền bắt đầu giảng giải cho bọn họ nghe tình cảnh khi bọn họ mới bắt đầu phát hiện ra Loạn Thạch Cốc kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.